Cặp nhũ phong cao vút, thân thể đầy đặn bị chiếc lưới buộc làm lộ ra những đường cong quyến rũ. Dáng vẻ thành thục đó thật tương phản với cặp mắt hiện rõ vẻ bối rối như thiếu nữ lần đầu gặp nam nhân, không ngờ đã tạo ra một mị lực khó cưỡng lại.
Hàn Thạc chậm rãi bước đến gần Emily. Vốn hắn chỉ định đe dọa nàng thôi nhưng bỗng nhiên trong lòng dục vọng lại nổi lên mà không tài nào áp chế được. Tốc độ lưu chuyển của ma nguyên lực nhanh hơn bình thường rất nhiều. Hơi thở Hàn Thạc bỗng chốc hổn hển, tâm trí mơ mơ hồ hồ, thần trí dần dần trở nên mê loạn.
- Đừng, cầu xin ngươi buông tha cho ta, ta giúp ngươi giải trừ thuật nguyền!
Chạm phải ánh mắt như dã thú của Hàn Thạc, Emily thật sự hoảng hốt, không thể nén được mà hoảng loạn kêu lên.
Đáp lại lời nàng chỉ là tiếng gầm gừ của Hàn Thạc, liền đó hắn vọt tới trước mặt nàng, rồi thô bạo nhét một miếng vải rách vào đôi môi đỏ mọng. Tay chân Emily bị dây thừng trói chặt, cái miệng bị nhét vải chỉ có thể phát ra tiếng "Ô ô" hoảng hốt.
Tấm lưới đang trói buộc nàng bị dứt bung ra rồi vứt toẹt xuống đất, tiếng quần áo hoa mỹ bị xé rách một cách thô bạo kêu xoẹt xoẹt. Hàn Thạc cặp mắt đỏ sậm như ác lang, hai tay tiếp tục dụng lực xé bay nội y trên người Emily, lộ ra cặp nhũ phong đầy đặn.
Sau khi bị thương, Hàn Thạc tại cảnh giới tố hồn rất khó khống chế thần trí của mình.
Nên vừa thấy được ngọn vu phong, hắn đã hoàn toàn mất hết thần trí, ôm xốc nàng vào lòng. Emily tay chân bị dây thừng quấn quanh không thể cưỡng lại. Một tay hắn không chút khách khí xoa bóp bầu ngực vun tròn cả tay không thể bao trọn của Emily. Gò bồng đảo dưới sự xoa bóp của hắn không ngừng co dãn, biến hóa muôn hình vạn trạng, gò bên phải cũng dập dờn nổi sóng.
Đồng thời, tay kia của hắn thô bạo lôt bỏ phần y phục dưới hạ thân của nàng. Đến khi kiều đồn cảm giác mát rượi thì Emily biết y phục ở hạ thân cũng bị lột sạch, càng thêm hoảng loạn lắc đầu liên tục "Ô ô", thân thể mãnh liệt giãy dụa.
Đáng tiếc, ma pháp sư dẫu sao cũng là ma pháp sư. Cho dù nàng là ma pháp sư cấp bậc ma đạo sư đi nữa thì thể lực so với Hàn Thạc cũng còn lâu mới bằng. Emily cuối cùng cũng chỉ còn giãy dụa yếu ớt, nhũ phong cùng với cặp chân thon dài đều bị Hàn Thạc ép chặt quấn quanh khó cục cựa.
Càng vô lực giãy dụa thì ngược lại càng khiến cho Hàn Thạc thêm thô bạo hơn.. Cảnh tượng thật vô cùng kích thích. Rải rác trên da thịt trắng nõn của Emily là vài mảnh nhỏ nội y bằng tơ lụa, cặp ngực cao vút phập phồng, kiều đồn đầy đặn lồ lộ lạch đào nguyên. Một tiếng "soạt" nhẹ dâng, chính là tiếng quần áo của Hàn Thạc bị chính hắn xé nát.
Gầm lên một tiếng dữ dội, Hàn Thạc ép sát vào Emily, hai chân mạnh mẽ tách cặp đùi Emily ra, cuồng mãnh đi vào người nàng.
Một tiếng "ô ô" thống khổ vang lên. Emily kêu lên đau đớn, nước mắt trào dâng, hai hàng lệ trong suốt nương theo gò má tuôn chảy.
Hàn Thạc đã rơi vào sự cuồng loạn. Không có một chút gì là thương hoa tiếc ngọc. Thân thể trải qua sự tôi luyện của ma công đã tạo nên sức lực cùng thể lực quá sức tưởng tượng. Trong tiếng nghẹn ngào nức nở của Emily, Hàn Thạc thỏa sức phóng thích sức lực vô tận của mình trên thân thể mỹ diệu của Emily, phát tiết tinh lực đã dồn nén bao năm.
…………
Qua một lúc rất lâu, Hàn Thạc là người tỉnh dậy trước. Đầu tiên hắn ngơ ngác, sau đó dần thanh tỉnh lại. Cả người rã rời giống như đã trải qua một trường đại chiến nhưng lại có cảm giác thư sướng thống khoái nói không nên lời. Ở bên cạnh, Emily gương mặt diễm lệ ửng hồng vẫn còn vết tích hai hàng lệ ngân đang chìm vào giấc ngủ trông thỏa mãn cực độ. Khuôn ngực bị hắn vầy vò còn hằn nguyên vô số dấu tay đỏ rực.
Hàn Thạc nằm yên, từ từ nhớ lại mọi chuyện. Lúc này hạ thân dưới của hắn vẫn còn nằm trong động khẩu mềm mại ấm áp trắng mịn của Emily. Suy nghĩ một hồi, hắn nhẹ nhàng ngồi dậy, yên lặng lấy từ trong không gian giới chỉ một bộ áo dài rộng thùng thình khoác lên thân thể lõa lồ của nàng rồi một mình đi tới bờ hồ.
Ngâm mình xuống làn nước lạnh, Hàn Thạc cảm thấy tinh thần sảng khoái, trọng thương mấy ngày hôm trước đều đã chuyển biến tốt đẹp. Trong lúc tắm rửa, Hàn Thạc đột nhiên phát giác hạ thân cùng hai chân mình có vết máu màu đỏ.
Phát hiện này làm hắn thất thần, nhìn sững vào Emily đang say ngủ. Thân thể đầy đặn thành thục của Emily nhìn như là một mỹ phụ, hành vi tác phong cũng có vẻ phóng đãng, Hàn Thạc vốn cho rằng nàng nhất định sớm đã thân chinh bách chiến, không thể ngờ lại là… lần đầu tiên, điều này thật quá sức tưởng tượng.
Khó trách, lần đầu khi Emily nhìn hắn triển lộ vẻ lẳng lơ thì đôi mắt lại ngược lại hiển hiện vẻ bối rối. Tiếp đó, ở vào đầu cuộc cuồng hoan nàng kêu la thống khổ, đến lúc sau mới không tự chủ phát ra âm thanh rên rỉ, cuối cùng đến khi thần trí không thanh tỉnh mới cùng mình hòa hợp.
Nếu Emily không là xử nữ thì Hàn Thạc cũng sẽ không có áp lực quá lớn, nữ giới thành thục rồi hẳn là sẽ không quá mức để ý đến chuyện này. Nhưng dưới tình huống của Emily bây giờ, không thể nghi ngờ mà chứng thực rằng Hàn Thạc là nam nhân đầu tiên của nàng, rõ ràng đây lại là vấn đề khác.
Sau khi tắm rửa, Hàn Thạc suy nghĩ đến nhức óc để tìm cách xem phải ứng phó như thế nào, nhất thời đầu óc cảm thấy tê dại, sao cũng không tìm được phương pháp xử lý thích hợp. Hắn cứ đứng ngây ra như phỗng trong hồ, bàn tay vô ý thức kỳ cọ mãi thân thể đã sạch sẽ, đến khi đằng sau vang lên một tiếng than nhẹ mới đột nhiên bừng tỉnh.
Emily tựa hồ mới tỉnh dậy, hai tay vẫn bị trói chặt, trong miệng vẫn còn bị nhét chặt giẻ, lúc này đang dùng một ánh mắt sợ hãi nhìn Hàn Thạc. Cặp mắt trong sáng của nàng hiển hiện vẻ mặt căm hận, bi phẫn cùng do dự, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Thạc trong nước không nháy mắt.
Gãi gãi đầu xấu hổ, Hàn Thạc cảm giác da mặt có chút nóng bừng, băn khoăn do dự, rồi chậm rãi bước lên bờ, lấy một bộ quần áo mới từ trong giới chỉ mặc vào, vừa mỉm cười vừa hướng tới Emily nói:
- Ta…. Ta thật sự không cố ý, cái này chỉ là việc ngoài ý muốn!
Emily vẫn như trước, giữ nguyên ánh mắt đáng sợ nhìn Hàn Thạc đang đi tới. Chợt nhớ ra nàng vẫn còn bị bịt miệng không thể đối thoại. Hắn hít sâu một hơi, triệu hoán Tiểu Khô Lâu rồi mới lấy giẻ trong miệng Emily ra.
Không ngoài dự liệu, miếng giẻ vừa được lấy ra khỏi miệng, những tràng âm thanh phẫn nộ mắng nhiếc như đạn pháo lập tức phun ra ào ạt.
Thanh âm nghẹn ngào, dùng đủ lời ác độc mắng nhiếc Hàn Thạc vô sỉ đến không bằng cầm thú suốt nửa giờ. Đến khi mệt mỏi không nói được nữa, nàng lại nghẹn ngào khóc nức nở, ư ử những lời mà ngay Hàn Thạc cũng không nghe rõ.
Thấy tâm tình bất ổn của Emily đã dần ổn định, Hàn Thạc mới cúi đầu xấu hổ nói:
- Hai ta đều trưởng thành rồi. Ta cũng là lần đầu tiên, dù sao ngươi cũng không lỗ lã gì, vậy thì cứ coi như là chẳng có gì đi ha!
- Buông ta ra, mau buông ta ra. Ngươi là tên tiểu quỷ đáng chết. Ta liều mạng với ngươi!
Emily thật vất vả mới khống chế được tâm tình, vừa nghe Hàn Thạc nói vậy liền lập tức muốn liều mạng cùng hắn.
Cảm giác da mặt một lần nữa trở nên nóng bừng, Hàn Thạc lui một bước, cười khổ xoa xoa tay hỏi:
- Ta sao biết được, không ngờ ngươi lại là lần đầu tiên, bây giờ chuyện đã xảy ra, ngươi nói ta nên làm sao bây giờ?
- Ngươi là tên tiểu quỷ không bằng cầm thú, vô sỉ cường bức ta. Ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?
Emily hai mắt như tóe lửa, căm tức nhìn Hàn Thạc, phẫn nộ kêu lên.
- Mặc dù ngay từ đầu ngươi có chút thống khổ, nhưng sau ta thấy bộ dạng ngươi cũng thoải mái lắm mà. Dù sao ta cũng là lần đầu tiên, tính ra ngươi cũng không bị lỗ. Cùng lắm thì ta thả ngươi đi, sau đó chúng ta đập tay xác nhận coi như chưa biết nhau là được rồi.
Hàn Thạc nhíu mày cẩn thận suy nghĩ một hồi rồi đề nghị với Emily.
- Câm miệng!
Emily khẽ kêu một tiếng, muốn nhảy xổ vào Hàn Thạc, sau đó lại trầm mặc một chút, tiếp nữa yếu ớt lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ như cam chịu số phận, nhìn thẳng vào Hàn Thạc, mặt không đổi sắc nói:
- Ngươi không có gì an bài với ta, ta liền lập tức tự sát, ngay khi ta vừa chết, trớ chú thuật phát tác thì mạng ngươi cũng khó thoát.
Gãi gãi đầu theo thói quen, Hàn Thạc cười khổ hướng Emily xuất lục ma phong trợ giúp cắt đứt sợi dây đang trói chặt hai tay hai chân của nàng, mở miệng mềm mỏng nói:
- Trước tiên ngươi tắm rửa đi rồi chúng ta lại tiếp tục nói chuyện!
Vừa nói hắn vừa dè chừng Emily lại tức giận đả thương mình. Không ngờ sau khi dây trói được giải khai, Emily cũng không có hành động gì khác thường, chỉ là đôi mắt không ngừng dò xét cả người Hàn Thạc, tựa hồ muốn đem Hàn Thạc nhìn cho thật kỹ.
Nhìn chằm chằm một lúc, Emily hờ hững gật đầu, nắm chặt áo dài bao lấy thân nàng. Trên đường đi xuống hồ, thân thể Emily loạng choạng, thiếu chút nữa là ngã xuống đất, khuôn mặt ửng đỏ, miệng thầm chửi hai câu rồi đi chậm lại.
Sau khi bước vào hồ, ngay trước mặt Hàn Thạc, nàng cầm lấy áo dài quấn quanh người mình ném ra xa, hiển hiện thân thể thành thục quyến rũ của mình, bắt đầu tắm rửa không chút kiêng kỵ.
Hàn Thạc nhìn hau háu vào nàng, trong lòng lại cảm thấy rạo rực, bất quá mặt vẫn ra vẻ nghiêm trang nói:
- Uy, ta vẫn còn ở đây, ngươi lại khỏa thân tắm rửa ngay trước mắt thế này thì gây ảnh hưởng không tốt lắm đâu.
Emily đột nhiên xoay người, cặp nhữ phong cao vút, vùng bụng trơn nhẵn, hạ thân cùng mảng tam giác huyền diệu giữa hai chân hoàn toàn hiển hiện trước mặt Hàn Thạc, hung hăng liếc một cái nói:
- Nhìn thì cũng đã nhìn, sờ thì cũng đã sờ rồi, giờ lại giả bộ đứng đắn nghiêm trang trước mặt ta, thật là quá vô sỉ Hừ, nếu ta rời khỏi đây quá xa, ai biết ngươi có tranh thủ đào thoát hay không, quan trọng nhất giờ là ta phải thấy ngươi.
Nàng nói vậy ai ngờ trúng tim đen Hàn Thạc, hắn vội xấu hổ giả lả cười:
- Ta không phải là loại người không có trách nhiệm, hắc hắc, ngươi cứ từ từ tắm rửa, ta canh cho ngươi.
Một lát sau, dưới cặp mắt đang hưởng thụ của Hàn Thạc, Emily đã tắm rửa sạch sẽ. Nàng bước lên bờ lấy một bộ áo dài ma pháp hoa mỹ mặc vào, kiều diễm đi đến trước hắn. Trước tiên là kinh ngạc ngó sang cốt đao đeo trên người tiểu khô lâu sau mới chằm chằm nhìn Hàn Thạc hỏi:
- Cân nhắc lâu như vậy rồi, giờ ngươi tính an bài thế nào với ta đây?
Hàn Thạc nhìn một hồi lâu, lấy tay kéo Emily vào lòng mình, đột ngột hôn lên đôi môi hồng nhuận của nàng, bàn tay không chút khách khí bắt đầu vuốt ve thân thể đầy đặn của nàng. Tư vị ngọt ngào của nụ hôn cùng với cảm giác tiếp xúc mỹ diệu giữa hai thân thể khác giới đang tràn ngập trong tâm hồn hắn.
Emily giãy dụa mãnh liệt nhưng dù tay chân lúc này đã tự do vẫn không có biện pháp thoát khỏi lồng ngực Hàn Thạc. Dưới nụ hôn kéo dài của hắn, thân thể không ngờ lại từ từ mềm nhũn, càng ngày càng vô lực. Cuối cùng chiếc lưỡi thơm tho không ngờ rằng lại bắt đầu như con rắn nhỏ chủ động quấn quanh lưỡi Hàn Thạc.
Một hồi lâu, khi cả hai bắt đầu cảm thấy hô hấp khó khăn mới thở hổn hển tách ra. Sau đó Hàn Thạc khẽ cắn nhẹ vành tay đỏ bừng đầy mẫn cảm của Emily thì thầm nói:
- Vậy ra, nàng đúng là nữ nhân của ta rồi!
Vừa nghe những lời này, cơ thể Emily đột ngột căng cứng, sau đó lại như con rắn quấn lấy Hàn Thạc, cắn vào vành tay hắn mà nói:
- Hừ, tiểu quỷ vô sỉ, xem ra cũng là người biết điều.
Cười ha hả đắc ý, Hàn Thạc vòng tay ngang hông ôm lấy Emily. Trong tiếng chống cự kêu la, hắn lại mãnh liệt chinh phạt thêm một trận, đến khi nàng sắp hôn mê mới ngừng tay.
Ba ngày sau, hai người Hàn Thạc cùng Emily xuất hiện trên đường hướng về Tử Vong Mộ Địa. Trước vốn là hai kẻ đối địch giương cung bạt kiếm, qua ba ngày thân mật triền miên đột nhiên trở nên vô cùng khắng khít.
Trên đường đi, Hàn Thạc với thân thể cường tráng liên tục đưa Emily lên đến đỉnh Vu Sơn, đến nỗi hai ngày đầu tiên nàng đều xiêu xiêu vẹo vẹo. Ban đầu Emily đạt tới thỏa mãn cực độ sau lại kinh ngạc mà đảm chiến, cuối cũng cũng không thể không khẩn cầu Hàn Thạc buông tha mới có thể khôi phục lại được.
Hàn Thạc sau khi nếm được vi ngọt ngào của trái cấm rốt cuộc thấy tư vị đàn bà quả đúng là tuyệt không thể tả. Hai ngày chinh phạt này khiến cho Hàn Thạc cảm thấy trước kia mình sống thật uổng phí. Hoàn toàn bắt đầu phóng túng, buông thả bản thân.
Qua phút nồng say đầu tiên, nhìn vẻ xinh đẹp động lòng người Emily, Hàn Thạc đột nhiên nhớ ra. Hai người vẫn chưa có ai chủ động nói ra thân phận mình, cũng không ai mở miệng hỏi tới đối phương. Bởi vậy cho tới giờ Hàn Thạc cũng không biết thân phận của nàng.
Sau đó, Hàn Thạc lại cảm thấy hơi day dứt, không biết từ giờ về sau phải đối mặt với Vaeni như thế nào. Đối với Vaeni, Hàn Thạc thực sự là có cảm tình, còn đối với Emily thì do tình thế hoang đường tạo thành mà mới đi cùng nhau. Hắn giờ thực sự cũng không biết ứng phó thế nào nữa, chỉ có thể đi từng bước mà tính từng bước thôi.
Càng đến gần Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc lại càng lo lắng, Tử Vong Mộ Địa chính là bí mật lớn nhất của Hàn Thạc, để trở về đế quốc thì con đường thông qua truyền tống trận nơi đó là phương thức nhanh nhất. Nhưng biểu hiện của Emily bây giờ giống như là sống chết bám theo mình, mà thân phận của nàng thủy chung vẫn chưa nói ra. Hàn Thạc quả thực không dám mạo hiểm tiết lộ bí mật này với nàng, vậy nên mới có chút khó xử.
- Yên tâm đi, việc ta phóng thích nguyền rủa thuật đến ngươi chỉ là chuyện lừa gạt thôi, ngươi bất tất phải lo lắng. Cái loại nguyền rủa thuật cường đại này thì phải thông qua vật dẫn là thân thể, ta có muốn phóng thích ra cũng không phải đơn giản chỉ là khẽ hôn như vậy, bản thân ta cũng phải chịu sự mất mát lớn.
Emily nhìn thấy trên đường đi Hàn Thạc mặt nhăn mày nhó, còn tưởng rằng Hàn Thạc lo lắng chuyện này liền mở miệng trấn an.
Hàn Thạc sửng sốt, dù không phải vì chuyện này lo lắng, nhưng nghe nàng nói nguyền rủa thuật là giả có lẽ cũng cảm thấy có chút may mắn. Nhưng lại nghĩ tới sau khi Emily hôn hắn, cơ thể quả thực phát sinh cảm giác quái dị, nhíu mày nghi hoặc nhìn Emily hỏi:
- Nhưng, nhưng lúc trước rõ ràng ta cảm giác được có một luồng năng lượng quái dị tiến vào thân thể, đó là cái gì?
- Khì khì, đó là do ta phóng thích một ma pháp bệnh tật cấp thấp, cố ý khiến ngươi sinh ra ảo giác.
Emily cười đắc ý nhìn Hàn Thạc giải thích.
Ngừng một chút, Emily đột nhiên nhớ tới một chuyện cổ quái, nhìn chằm chằm Hàn Thạc nói:
- Nói đến ma pháp bệnh tật này, ta nghĩ rằng ngươi hẳn phải sớm phát sinh mới đúng a. Ngươi chỉ là một gã vong linh ma pháp sư nho nhỏ, tại sao tới bây giờ ngươi chẳng có xảy ra một chút sự tình gì, còn có thể lực vô cùng vô tận như thế, chuyện gì đã xảy ra vậy hả?
Ma pháp bệnh tật tầm thường đương nhiên đối với thân thể biến thái của hắn không có tác dụng gì. Ma công liên tục phản phục đã rèn cho thể phách Hàn Thạc trở nên vô cùng cường hãn, hơn nữa Emily vẫn chỉ xem Hàn Thạc là một gã vong linh ma pháp sư khó trách nàng cảm thấy kỳ quái. Hàn Thạc cũng không giải thích, chỉ cười hắc hắc quái dị không nói lời nào.
- Tên tiểu quỷ hư hỏng thần thần bí bí!
Emily cũng không có để ý, chỉ lườm hắn một cái.
Đột nhiên, Hàn Thạc nhướng mày, một nguyên ma đang dò xét xung quanh, phát hiện ra một nhân vật không nên xuất hiện – phong hệ ma đạo sư Duke cùng cao cấp chiến sĩ Eric.
Lần trước tại ma vũ học viện Babylon của đế quốc, vì Hàn Thạc đến báo cáo công tác với Ám Mạc dẫn đến lão vu bà Kamilla từ đó về sau đã biến mất không thấy tung tích. Duke cùng Eric hai người vội vã phản hồi về Đế Quốc Kasey, không nghĩ tới mới qua hai mươi ngày không ngờ lại gặp hai người này ở đây.
- Có người ở gần đây đã thấy Tử Vong Mộ Địa, bất quá người đó đột nhiên bị chết bất đắc kỳ tử.
Eric vừa huy động trường kiếm, phát quang lùm cây, bụi rậm phía trước để mở một con đường vừa nói.
- Xem chừng Tử vong mộ địa hẳn là ở gần đây. Tổ chức Ám Mạc của Lancelot đế quốc quả thật phi thường đáng sợ. Không biết thân phận Kamilla bị bại lộ như thế nào mà chỉ ngay trong đêm đó lại bị giết, may mắn là chúng ta lập tức rời đi, nếu còn chần chờ thì cũng khó mà giữ mạng.
Lão pháp sư Duke cau mày, thấp giọng nói. Xem chừng vì Hàn Thạc lộ ra một ít tin tức nên quả nhiên Kamilla bị Ám Mạc nhanh chóng xử lý.
Nguồn: http://Janet- Này, này, này!
Một thanh âm bỗng vang lên, Emily đột nhiên kêu lớn, chờ Hàn Thạc bừng tỉnh, nàng mới ôn nhu sờ sờ khuôn mặt Hàn Thạc, cười cười nói:
- Tên tiểu quỷ xấu xa đáng yêu của ta, đang nghĩ tới ý tưởng quái quỷ gì mà nhập thần vậy a!
- A, phía nam có thanh âm, chúng ta đi xem!
Duke đang từ từ đi tới, đột nhiên hướng Eric ra dấu im lặng, sau đó nhẹ giọng nói rồi lập tức sử dụng phiêu phù thuật bay lên, nhanh chóng tiếp cận đến hướng của Hàn Thạc cùng Emily.
- Có người tới, chúng ta mau ẩn nấp!
Hàn Thạc đang định trả lời, nhưng nhận thấy hành động của Duke, nhanh chóng hướng Emily quát nhẹ một tiếng, lợi dụng nguyên ma khác quan sát, ôm lấy eo Emily nhắm tới đại thụ bên trái mà chạy.
Tới nơi, Hàn Thạc trầm giọng nói:
- Ngươi sử dụng phiêu phù thuật bay lên cây, cùng ở một chỗ với ta.
Dứt lời, Hàn Thạc nhanh nhẹn ôm lấy thân cây leo lên. Trong chớp mắt liền chui vào giữa một cụm cành lá rậm rạp, hướng Emily đang lơ lửng giữa cây vẫy vẫy tay.
- Ta thế nào cũng không nghe thấy âm thanh gì a, không phải là ngươi thần hồn nát thần tính chứ?
Emily nghi hoặc nhẹ giọng nói, bất quá vẫn ngoan ngoãn chen vào bên trong cành lá rậm rạp, thân thể mềm mại uốn lượn, khoan khoái dựa vào người Hàn Thạc.
- Ư!
Hàn Thạc ra dấu im lặng, sau đó hít sâu một hơi, nhịp tim cùng nhịp thở hạ dần xuống.
Nhìn vẻ kinh hãi của hắn, Emily muốn buông vài câu chế nhạo mấy câu, đột nhiên nhướng mày, cảm giác như thấy được động tĩnh. Chỉ thấy Emily thấp giọng ngâm xướng chú ngữ ma pháp, một đoàn vụ khí xuất hiện bao phủ lên vị trí hai người.
Đều là ma đạo sư, Emily đương nhiên cũng có thính giác linh mẫn. Nhưng về phương diện này thì phong hệ ma đạo sư do tu tập chính là phong hệ nên thính giác càng linh mẫn hơn so với ma đạo sư khác một chút nếu không thì Duke căn bản khó mà nghe được tiếng kêu lớn của Emily.
- Không thể ngờ lại là Duke của Đế Quốc Kasey!
Sau khi Duke xuất hiện, mắt Emily đột nhiên lộ sát khi, nhẹ giọng nói.
Hàn Thạc vừa nghe lập tức kinh hãi, ngạc nhiên nhìn Emily, nghĩ không ra nàng lại biết Duke.
Đại Ma Vương