Hàn Thạc dùng sức nhún mạnh vào nhánh cây mềm mại, lực phản hồi khiến cả người hắn bay lên không. Đợi đến khi hết đà rơi xuống lại dùng hai chân đạp mạnh vào thân cây, vút lên như tia chớp.
Lặp đi lặp lại vài lần như vậy, Hàn Thạc bay lên với biên độ càng lúc càng lớn, tốc độ cũng mỗi lúc một nhanh. Đoàn người kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, dường như cũng đang lên xuống theo nhịp chuyển động của hắn.
Cảm thấy tốc độ chuyển động đã lên đến tối đa, Hàn Thạc hô lớn:
- Angelina, chuẩn bị phát ra lệ phong thuật đi. Nguồn truyện:
Truyện FULLDứt lời, Hàn Thạc đột nhiên biến đổi phương hướng, dưới tác dụng cực mạnh của lực quán tính, cả người đột ngột bay vụt đi về phía bờ đầm bên kia. Ngay khi rời khỏi cành cây, Hàn Thạc lấy cái tàu lượn thô sơ từ trong không gian giới chỉ ra khoác vào, thân hình hắn lúc này trông như mọc ra thêm một đôi cánh.
Cùng lúc đó, Angelina vẻ tràn đầy tự tin ngâm xướng một khúc chú ngữ, phát ra lệ phong thuật. Từ trong hư không nổi lên một cơn lốc mãnh liệt thổi Hàn Thạc trôi đi về phía đầm lầy.
Nếu không có tàu lượn, Hàn Thạc nhất định sẽ phóng ra như một tia chớp rồi sau đó có lẽ sẽ rơi tõm xuống một chỗ nào đó ở sâu bên trong đầm. Nhưng giờ đã có tàu lượn, thêm cả lệ phong thuật hỗ trợ nên hắn từ từ bay lướt một cách thần kỳ về phía trung tâm đầm lầy.
- Ôi trời ơi, hắn thật sự thành công rồi!
Ni Á reo lên, trên mặt hiện rõ vẻ không thể tin nổi.
Những người cùng quan sát khác cũng tỏ vẻ cực kỳ kinh ngạc, chỉ có Đặc Lan Khắc Tư còn giữ được tỉnh táo, vẻ mặt nghiêm túc mà thấp giọng nói:
- Khí độc ở chỗ trung tâm đầm lầy là mạnh nhất, thực vật ăn thịt người ở chỗ ấy cũng không dễ đối phó. Muốn trong khoảng thời gian ngắn tìm được trái Dagmar cũng không phải là dễ dàng, hy vọng hắn có thể thành công.
Nghe Đặc Lan Khắc Tư nói như vậy, mọi người mới chợt nhớ ra mục đích của Hàn Thạc lúc này không chỉ là vượt qua ao đầm mà quan trọng nhất là hái được trái Dagmar. Tất cả như bị dội cho một gáo nước lạnh, vẻ mặt mọi người lại trở nên nặng nề.
Hàn Thạc tập trung tinh thần đến mức cực độ, cả người hắn dưới sự hỗ trợ của tàu lượn và lệ phong thuật vẫn tiến dần đến gần khu vực trung tâm. Lục Ma Phong sớm đã nắm chặt trong tay, hai mắt nhắm nghiền dựa vào nguyên ma để ý quan sát tất cả những động tĩnh khác thường ở khu trung tâm.
Tới cự ly thích hợp, Lục Ma Phong rít một tiếng chói tai, từ trong tay Hàn Thạc bay ra. Khi nó vừa tới chỗ gò đất, đám thực vật ăn thịt người liền vươn cành lá vốn dùng để bắt người ra cố gắng cản trở Lục Ma Phong tiến vào sâu. Nhưng Lục Ma Phong trái thật lợi hại, không làm cho Hàn Thạc thất vọng vèo vèo bay đến chém những cành lá ghớm ghiếc này thành các đoạn lớn rơi xuống mặt đầm.
Trong phút chốc, đám thực vât ăn thịt người xung quanh trái Dagmar đã được chặt quang. Hàn Thạc theo tàu lượn bay tới gần, nhắm mắt tiếp tục dùng tinh thần khống chế Lục Ma phong quét sạch những chướng ngại vật còn sót lại. Một người, một binh khí phối hợp nhu nhuyễn, tựa như chính bản thân Hàn Thạc đã trở thành một thanh Lục Ma Phong không gì cản nổi vậy.
Ba nguyên ma đồng thời xuất hiện từ ba hướng, toàn lực quan sát tất cả những diễn biến trong khu vực chung quanh trái Dagmar. Hàn Thạc chậm rãi tiến vào khu vực trung tâm, thực vật ăn thịt người ở khu vực này đã bị Lục Ma Phong chặt đổ nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Còn vài thước nữa là có thể chạm vào trái Dagmar, đôi mắt Hàn Thạc đang nhắm bỗng thình lình mở to, nhìn chăm chú vào nó, đồng thời nghiêng người rút ra một sợi dây thừng cầm chặt trên tay. Hắn không thèm quan tâm đến những thực vật ăn thịt người ở khắp chung quanh, kể cả khí độc nhàn nhạt dầy đặc đang từ từ tràn đến, căn bản coi như không hề có những mối nguy hiểm này.
Lúc này, thần sắc toàn bộ nhóm người bên bờ đầm đều trở nên khẩn trương. Angelina hơi thở dần dần trở nên gấp gáp, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn đỏ bừng lên, tựa như cũng cảm nhận được tình huống vô cùng kích thích này.
"Vù" một tiếng, sợi dây thừng bất thình lình phóng ra, Lục Ma Phong đang tàn phá đám thực vật ăn thịt người xung quanh bỗng nhiên bay ngược trở lại quấn chặt sợi dây vào chuôi. Sau đó dưới sự điều khiển của Hàn Thạc nó nhằm vào khúc cây có hình cái cổ người của cây Dagmar phóng tới.
Chính vào lúc này, mùi tanh hôi nhức mũi bỗng tràn ngập khắp mọi nơi chung quanh Hàn Thạc. Hắn tức thì cảm thấy tức ngực, đầu óc có chút mê mẩn. Trong một khoảnh khắc tinh thần Hàn Thạc suy sụp, Lục Ma Phong đang bay về phía cây Dagmar đột ngột mất phương hướng, lạng quạng sắp rơi xuống dưới.
- Cẩn thận, hãy kiên trì chống đỡ!
Ở trên bờ, Aphra hét lên oang oang, nhắc nhở Hàn Thạc.
Ma nguyên lực tự động lưu chuyển lên ngực hắn. Nơi nào ma nguyên lực thần kỳ đi qua, cảm giác ngột ngạt liền biến mất, đầu óc đang có chút mê mẩn một lần nữa khôi phục bình thường trở lại. Tinh thần vừa biến chuyển thì Lục Ma Phong đang sắp sửa rơi vào trong đầm lại rít lên, đầu nhọn liên tục rung động, nhanh như chớp bay về phía trái Dagmar, đem chiếc dây thừng quấn vào phía chỗ hình cổ người của cây Dagmar.
Hàn Thạc hít một hơi thật sâu, dùng tay ra sức giật mạnh, sợi dây thừng nhanh chóng cuốn chặt lấy cây ăn thịt người, còn Lục Ma Phong điên cuồng chém ngang thân cây. Vô số cành lá đã bị chặt hạ, chảy ra dịch thể màu xanh lục.
Ở trên bờ, mọi người náo loạn cả lên. Trái Dagmar đang chuyển động từng tý, từng tý một ra khỏi đầm lầy. Hàn Thạc nghiến chặc răng, dồn toàn lực để kéo, sau cùng Lục Ma phong cũng chặt đứt ngang lưng cây Dagmar. Mất đi chỗ bám víu, lại bị Hàn Thạc đột ngột giật mạnh, trái Dagmar cùng với phần cổ và hai tay hình người bị cuốn bay theo hắn.
Hàn Thạc chầm chậm thu dây lại, cuối cùng cũng nắm được trái Dagmar trong tay. Tàu lượn vẫn chở Hàn Thạc lướt qua vùng trung tâm đầm lầy, từ từ bay về phía bờ đối diện.
- Đoạt lấy những thứ đó!
Ngay lúc đó đột nhiên vang lên tiếng quát lanh lảnh, tiếp đó xuất hiện bốn mũi tên tẩm dầu cháy ngùn ngụt bắn thẳng về phía Hàn Thạc. Đồng thời, lớp bùn đất bên trong đầm đột nhiên kết thành một bàn tay thật lớn tóm lấy hai chân Hàn Thạc.
- Aaa, chết tiệt, có địch!
Ở trên bờ, Đặc Lan Khắc Tư buột miệng chửi thề, thét to lên.
Hàn Thạc đang bay trên tàu lượn, chỉ còn cách bờ đối diện khoảng hơn mười thước. Lúc này bàn tay to lớn do bùn đất kết nên là sự uy hiếp lớn nhất, hắn buộc phải gọi Lục Ma phong từ đằng xa quay trở lại để đối phó.
Trong bốn mũi tên lửa đang bay đến, hai mũi nhắm vào Hàn Thạc, hai mũi còn lại nhằm chiếc tàu lượn đang treo trên thân mình hắn. Hàn Thạc suy tính rất nhanh, thà để cho thân mình bị thương chứ tuyệt đối không thể để cho tàu lượn bị bắn hạ. Hắn lấy ra một thanh chủy thủ từ bên trong không gian giới chỉ, toàn lực vung mạnh lên kháng cự với bốn mũi tên đang bay đến.
Bốn mũi tên lửa bay đến cùng một lúc rõ ràng là không dễ đối phó. Hàn Thạc lại đang đeo theo tàu lượn rất khó quay trở. Hắn thoáng chút bối rối, chống đở với hai mũi tên cực kỳ vất vả. Một mũi tên không bị Hàn Thạc cản phá bắn trúng bắp chân Hàn Thạc, gây cho hắn cảm giác đau đớn bỏng rát.
Mũi tên kia bị Hàn Thạc đánh bạt hướng đi một chút, nhưng lại đâm trúng vào chiếc tàu lượn, làm cho nó bắt lửa cháy bùng lên.
- Cẩn thận, hắn muốn thoát lên bờ đấy!
Có mười mấy người đứng trên bờ đầm đối diện, tất cả đều sẵn sàng chờ Hàn Thạc bay đến sẽ phát động tấn công. Quần áo bọn họ, người thì trông giống kiểu dong binh, kẻ thì giống như là tư binh của một đoàn đội nào đó, chức nghiệp gì cũng có.
Hàn Thạc trong lòng tràn đầy phẫn nộ, hận lúc này không thể đuổi tận giết tuyệt những kẻ đứng trước mặt đang gây cản trở. Những người này rõ ràng đã gặp may mới có thể đến được bờ đối diện bởi vì mấy người Đặc Lan Khắc Tư ở bờ bên kia cách xa nguyên cả cái đầm lầy rộng lớn. Hơn nữa bọn họ lại đang quá chú ý đến Hàn Thạc khiến cho tinh thần cảnh giác có chút lơi lỏng, nên không phát hiện ra sự tồn tại của đám người lạ này, cuối cùng đã để chúng đánh lén hắn.
Trái Dagmar sớm đã bị Hàn Thạc thu vào không gian giới chỉ. Hiện tại, Hàn Thạc bị trúng một mũi hoả tiễn cắm trên bắp chân rất đau đớn, tàu lượn đang dần dần cháy to lên làm hai ống tay áo Hàn Thạc cũng cháy sém, da thịt những chỗ đó đau nhức như dao cắt.
Tuy nhiên, Hàn Thạc cùng với tàu lượn đang bốc cháy vẫn tiếp tục giữ nguyên hướng bay về phía bờ đối diện. Trong khi bọn đánh lén, có mấy kẻ tiếp tục giương cung tên lên, muốn nhân cơ hội này bắn chết Hàn Thạc ngay trên không trung.
Thì đột nhiên vang lên tiếng hạt vĩ sư gầm gừ phẫn nộ, sau đó Hàn Thạc ngay lập tức thấy Đặc Lan Khắc Tư đằng đằng sát khí cầm kiếm xông thẳng vào đám người này. Ở đằng xa, Aphra cùng mấy mạo hiểm giả cũng phẫn nộ tới cực điểm, chạy nhanh về phía bờ đối diện.
Lúc này, Lục Ma Phong đã chém nát bàn tay do thổ hệ ma pháp sư ngưng tụ bùn đất tạo thành. Đến loạt tên tiếp theo, Lục Ma Phong cũng đã kịp trở về bên cạnh Hàn Thạc, chém tan nát những mũi tên liên tiếp bắn đến.
Hàn Thạc chịu đựng sự đau đớn đến cực điểm, da thịt hai cánh tay đã bị đốt cháy phần lớn, tóc cũng bị cháy sém mất một mảng. Hắn mang theo cừu hận thấu xương, cùng với tàu lượn đang bốc cháy rừng rực cuối cùng cũng rơi xuống trên bờ đối diện.
Xuống đến nơi, Hàn Thạc cầm mũi tên cắm ở bắp chân giật mạnh ra, sắc mặt lộ ra vẻ dữ tợn khủng bố, kiên cường đứng thẳng lên, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương chiếu vào mấy kẻ đánh lén.
Đại Ma Vương