Hai ngày sau, bầu trời Hàng Châu trở nên sáng sủa, trên cao không có một gợn mây đen nào, theo đó là nhiệt độ trong không khí cũng gia tăng đột ngột. Đợi đến ngày thứ bảy, thì nhiệt độ ngoài trời đã muốn tiếp cận hai mươi độ rồi.
Thời tiết thất thường làm cho mọi người cảm thấy khó chịu, nhưng phần lớn, mọi người vẫn lặp lại công việc sinh hoạt hằng ngày như dĩ vãng.
So sánh với nhiệt độ gia tăng trong không khí mà nói, thì ngoài đường nữ nhân ăn mặc thiếu vải tựa hồ còn nhanh hơn, hai ngày hôm trước vẫn là áo bông, hai ngày hôm sau liền bắt đầu hở da hở thịt.
Là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất Hàng Châu, quãng trường văn hóa Tây Hồ hôm nay chật kín người, nơi nơi chen chúc nhau, nếu không phải có đại lượng cảnh sát duy trì an ninh, thì tuyệt đối sẽ phát sinh sự kiện giẫm đạp lên nhau mà đi.
Mặc dù là cảnh sát Hàng Châu phái ra đại lượng cảnh lực duy trì trật tự, thế nhưng bên ngoài vẫn hỗn loạn như cũ. Còn ở giữa trung ương thì khá ổn định hơn một chút. Giữa quảng trường có dựng một chiếc sân khấu cự đại. Trên sân khấu, Đái Hồ tay chống quải trượng, vẻ mặt mỉm cười sáng lạn. Ðứng ở bên cạnh hắn không phải là Đái Minh Hải, cũng không phải Kiều Thất Chỉ, mà là một người đàn ông trung niên hình dạng nhìn trông hơi mập mạp.
Người đàn ông trung niên đồng dạng, cũng tươi cười Chỉ là nụ cười trên mặt hắn nhìn thực máy móc.
Phía sau hai người có một dãi bóng bay kết thành hình cầu vồng, trên đó còn treo một hàng ruy-băng đỏ, in chữ vàng: “Nghi thức khởi công hoa viên Thiên Nga Hồ.”
Dưới mép sân khấu, mấy trăm phóng viên điên cuồng thay nhau bấm máy chụp ảnh. Trên bục đài, cảnh tượng Đái Hồ cùng người đàn ông trung niên kia bắt tay cũng được lưu lại.
Sau cái bắt tay tượng trưng, người đàn ông trung niên mỉm cười lui Xuống, còn Đái Hồ tinh thần phấn chấn, cầm microphone cao giọng nói: “Tôi lấy thân phận chủ tịch tập đoàn Hằng Ðại cam đoan. Tập đoàn Hằng Ðại chúng tôi nhất định sẽ Xây dựng khu hoa viên Thiên Nga Hồ, trở thành một khu dân cư Xanh sạch đẹp nhất Trung Quốc.”
“Ba ba....!”
“Ba...ba..ba!”
Trong tiếng vỗ tay dồn dập như thủy triều, Đái Hồ lui Xuống sân khấu.
Mười lăm phút sau, từng chiếc Xe hơi sang trọng lần lượt rời đi, mọi người tụ tập ở trên quảng trường cũng tản ra.
Trong một chiếc Bentley, Đái Hồ tiếp nhận khăn tay do Đái Minh Hải đưa cho, chậm rãi lau sạch mồ hôi túa ra trên đầu.
Đái Minh Hải ngồi bên cạnh, tươi cười hân hoan, phóng ra một câu mã thi: “Cha, ngài biết không, vừa rồi ngài ở trên sân khấu thật là uy phong! Khí thế so với năm Xưa chẳng khác nhau bao nhiêu! Quả là Xứng với câu nói, gương báu không bao giờ cùn!”
“Ta già rồi, rốt cuộc vẫn không thể so sánh với năm đó. Ngày trước, coi như cùng người ta đánh nhau sống chết, cũng sẽ không đổ nhiều mồ hôi như vậy.” Đái Hồ khẽ thở dài, theo sau vừa cười vừa nói: “Bất quá, đổ chút mồ hôi này cũng là đáng giá thÔil"
“Cha, lúc này cha đã làm cho con chân chính minh bạch cái đạo lý, gừng càng già càng cay rồi!” Đái Minh Hải có vẻ hết sức hưng phấn: “Hiện giờ, chúng ta đem nhiều nhân vật cuốn vào trong cơn lốc này như vậy, Lý Dật cùng Yến gia liên thủ, chỉ sợ cũng không thể động tới cọng lông chân của chúng ta.”
Lúc này đây, Đái Hồ không đáp lời, bất qua nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt hắn đã Xác nhận tất cả.
Trước kia Lý Dật thẳng tiến ở nước Mỹ quá nhanh, trong lòng Đái Hồ liền nảy sinh một tia áp lực.
Khi Lý Dật nghênh ngang về nước, Đái Hồ áp lực nhân đôi!
Vài hôm trước, Lý Dật quang minh chính đại Xông đến hôn lễ, cướp Trần Lâm mang đi. Đái Hồ càng ăn không ngon ngủ không yên, mỗi đêm đều trằn trọc khó đi vào giấc ngủ.
Bất quá cho tới giờ khắc này, tâm tư khẩn trương của Đái Hồ cũng đã hoàn toàn tiêu thất. Ðiều này làm cho hắn giống như trẻ ra hơn vài tuổi, toàn thân tràn ngập tinh thần, cả người thư sướng không nói nên lời!
Sự kiện khu hoa viên Thiên Nga Hồ khởi công, được rất nhiều giới truyền thông phát sóng. Tới buối chiều, cơ hồ những tạp chí lớn hay tòa soạn báo đều đăng tải hàng loạt tin tức này, danh khí của tập đoàn Hằng Ðại có thể nói là nước lên thì dâng thuyền!
Thượng Hải, trang viên Tiêu gia...
Gia Cát Minh Nguyệt và Tiêu Thanh Sơn cùng nhau Xem bản tin nói về nghi thức khởi công khu hoa viên Thiên Nga Hồ.
Trong phòng, hai người đều im lặng, nhưng thần sắc lại khác nhau. Gia Cát Minh Nguyệt đang cau mày, trong đôi con ngươi Xinh đẹp kia tản mát ra thần tình nghi hoặc, còn Tiêu Thanh Sơn thì vẫn bình thản, tựa hồ tin tức này đối với hắn không hề tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.
Rốt cục, Gia Cát Minh Nguyệt cũng nhịn hết nổi. Đầu tiên, nàng nghi hoặc liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Sơn một cái, phát hiện ra Tiêu Thanh Sơn không hề tỏ vẻ gì, theo sau mở miệng nói: “Vì sao Lý Dật còn chưa động thủ nhỉ?”
“Cô thấy lúc này động thủ thích hợp sao?” Tiêu Thanh Sơn thản nhiên hỏi.
Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu: “Đương nhiên! Chỉ cần Lý Dật chặt đứt nguồn đầu tư của Đái gia trước khi khởi công hoa viên Thiên Nga Hồ, Đái gia sẽ lâm vào tuyệt cảnh! Hiện giờ, hạng mục đã khởi công thuận lợi, Đái gia liên hợp với nhiều kình ngư trong giới thương trường như vậy, nếu Lý Dật còn muốn động thủ, chỉ sợ cũng không có cái bản lĩnh đó!”
“Minh Nguyệt, cô quá coi thường hắn rồi. Trước kia một khác, bây giờ một khác!” Tiêu Thanh Sơn khẽ thở dài, dùng giọng điệu phức tạp nói: “Chớ quên, bên cạnh hắn còn có Andrew Loufu, coi như bản thân hắn đối với thương giới không hiểu biết nhiều, nhưng còn Andrew Loufu, tuyệt đối sẽ nhìn ra được điểm này.”
Vừa nghe Tiêu Thanh Sơn nói như thế, Gia Cát Minh Nguyệt không khỏi ngẩn ra!
Tuy rằng nàng được Xưng tụng là đệ nhất mưu trí dưới trướng của Tiêu Thanh Sơn, nhưng nếu phải so sánh trí tuệ cùng Andrew Loufu, thì nàng vẫn còn kém hơn một chút đỉnh.
Dưới tình huống này, Gia Cát Minh Nguyệt có thể thông suốt điểm này, vậy thì tự nhiên Andrew Loufu cũng có thể nghĩ ra.
“Chẳng lẽ...hắn cố tình ư?”
Tiêu Thanh Sơn nheo mắt, theo sau tắt màn hình ti-vi đi, châm một điếu Xì gà, nhẹ nhàng rít hai khói mới nói: “Ðúng vậy! Là hắn cố tình, mục đích của hắn không phải là muốn phá hủy Ðái gia ở trên thương trường. Mà là nhử Ðái gia bước chân vào tuyệt lộ " Tiêu Thanh Sơn nói, nhất thời làm cho Gia Cát Minh Nguyệt sững sờ ngay tại chỗ! Hiện giờ, Ðái gia liên hợp với nhiều thế lực như vậy, nếu Lý Dật muốn đối phó Ðái gia, căn bản cần phải có thực lực không thể tưởng tượng nổi. Mà trọng yếu hơn là, nếu Lý Dật quả thật có tiền vốn này, vậy thì ngày sau muốn đối phó Tiêu Thanh Sơn cũng dễ dàng như trở bàn tay!
Đã như vậy, Tiêu Thanh Sơn hẳn là phải khẩn trương mới đúng!
Nhưng quan sát biểu hiện lúc này của Tiêu Thanh Sơn. Dường như một chút, hắn cũng không thèm quan tâm ah!
“Nhưng hắn làm như vậy, thì sẽ gặp phải quá nhiều mạo hiểm!” Gia Cát Minh Nguyệt cũng không phải ngốc tử, nàng tự nhiên rõ ràng mọi chuyện.
Tiêu Thanh Sơn nhẹ nhàng lắc đầu: “Nếu ta đoán không sai, hắn làm như vậy, ngoại trừ có thực lực vững chắc ra, hẳn là đã thương lượng cùng với Yến gia rồi!”
“Yến gia?” Ðôi môi chín mọng của Gia Cát Minh Nguyệt khẽ nhếch lên, theo sau thanh âm có chút run rẫy nói: “Hay là Yến gia tính toán nhân cơ hội lần này..muốn....”
Không đợi Gia Cát Minh Nguyệt nói dứt lời, Tiêu Thanh Sơn đã gật đầu Xác nhận.
Gia Cát Minh Nguyệt hung hăng phun ra một ngụm trọc khí, bỗng nhiên đứng lên đi tới trước người Tiêu Thanh Sơn, ngồi Xỗm Xuống: “Chúng ta phải làm như thế nào bây giờ...?”
Trên có thiên đường, dưới có tô hàng. (Tô Châu- Hàng Châu.)
Từ Xưa đến nay, dân gian đã ca tụng Hàng Châu là một trong những địa phương có nhiều danh lam thắng cảnh tươi đẹp dị thường. Nguồn thu nhập ở Hàng Châu, phần lớn cũng là từ số lượng khách du lịch, quan hệ đến các ngành nghề kinh doanh như ăn uống, khách sạn..v..v...
Trong ngành kinh doanh khách sạn cạnh tranh kịch liệt ở Hàng Châu, Hằng Ðại khách sạn còn chưa được tính là nơi sang trọng nhất, tuy nhiên nhân khí của nó lại tối vượng, là một trong những khách sạn có sinh ý náo nhiệt nhất thành phố!
Thậm chí, bên ngoài còn lưu truyền một câu nói: “Đến Hàng Châu muốn tìm mỹ nữ đi nơi nào? Bờ Tây Hồ ư? Bạn của tôi ơi, Tây Hồ tuy không thiếu người đẹp, nhưng Hằng Ðại khách sạn mới chính là đại bản doanh tụ tập của mỹ nữ!”
Khách sạn Hằng Ðại chính là thiên đường nhân gian!
Thậm chí, một số vị công tử thiếu gia phương Bắc, sau khi đến khách sạn Hằng Ðại chơi gái Xong, liền phán định một câu như thế này: “ Thiên đường nhân gian? Nếu so với khách sạn Hằng Đại, thì cũng chỉ là câu lạc bộ nông dân mà thôi!”
Thiên đường nhân gian đại danh đỉnh đỉnh bị bọn cải biến thành như vậy, đều không phải vì thiên đường nhân gian kém cỏi hơn. Chẳng qua ở khách sạn Hằng Đại, chất lượng mỹ nữ thật sự là quá tốt, cung cách phục vụ chuyên nghiệp, lực hấp dẫn tự nhiên là muốn giết chết con nhà người ta.
Khi tia nắng cuối ngày biến mất tại đường chân trời, thì bóng tối cũng buông Xuống, những ánh đèn neon muôn màu hừng lên khắp nơi. Khiến cho cả tòa thành phố này trở nên dị thường hoa lệ.
Chín giờ tối, bên ngoài khách sạn Hằng Ðại bật đèn sáng chưng, trong bãi đậu Xe của khách sạn dựng đầy đủ mọi loại Xế hộp sang trọng.
Chín giờ mười lăm phút, tiếng còi cảnh sát cao vút, phá không vang lên chói tai! Một đoàn Xe cơ động, nương theo sau tiếng còi chạy đến hướng khách sạn Hằng Đại.
Nhìn phía Xa Xa, những chiếc còi cảnh sát lấp lóe lên quang mang Xanh đỏ, đám bảo an đứng ngoài cửa khách sạn Hằng Ðại đều mang vẻ mặt nghi hoặc. Bởi vì bọn hắn nhìn ra được, đoàn Xe đang chạy đến phía khách sạn. Mà ở trong kí ức của bọn hắn, chưa bao giờ cảnh sát dám tìm đến khách sạn Hằng Ðại điều tra.
Khi trông thấy đoàn Xe cảnh sát cách khách sạn càng lúc càng gần hơn, đám bảo an này mới tỉnh ngộ, tên bảo an phụ trách canh gác lập tức lấy máy bộ đàm ra, hồi báo lên trên: “Ðội trưởng, bên ngoài đường có khoảng hơn một trăm chiếc Xe cảnh sát đang chạy đến đây, Xem bộ dạng giống như là muốn tra Xét khách sạn!”
“Tra Xét khách sạn? Không thể nào đâu?” Gã đội trưởng vốn đang nghỉ ngơi ở trong phòng riêng, hưởng thụ Hoài cảm từ chiếc miệng Xinh Xắn của mỹ nhân. Sau khi nghe được thủ hạ hồi báo, liền có vẻ phi thường kinh ngạc.
“Ðội trưởng, thiên chân vạn Xác, còn thấy cả Xe đặc công ah!”
Nghe ra không phải là tên thủ hạ đang nói đùa, gã đội trưởng không dám lạnh nhạt, vội vàng đẩy nữ nhân Xinh đẹp ra, bấm điện thoại...
Hai phút sau, Ðái Minh Hải nhận được điện thoại, cùng tin tức hồi báo chi tiết tình hình.
Ba phút sau, Ðái Minh Hải gọi điện cho một vị lãnh đạo trên thị ủy ở thành phố Hàng Châu.
Nhưng đầu dây bên kia lại thông báo rằng, hành động này là ý tứ của thượng cấp, hắn cũng vừa mới nhận được tin tức Xong.
Năm phút sau, cảnh sát võ trang đầy đủ Xông vào trong khách sạn Hằng Đại. Mười lăm phút sau, đám nữ tiếp viên buôn bán Xác thịt của khách sạn Hằng Đại, bị dồn tới đại sãnh. Phía cảnh sát trực tiếp lập biên bản ở hiện trường!
Hai mươi phút sau, sòng bạc trên tầng cao nhất bị niêm phong, một số người có thân phận muốn phản kháng nhưng không hiệu quả, đều bị còng tay đưa về đồn!
Bốn tiếng đồng hồ sau....chi nhánh khách sạn Hằng Ðại ở các thành phố lớn đều bị tra xét, lập biên bản niêm phong, người phụ trách bó tay không giải quyết được, đồng loạt gọi điện cho Ðái Hồ.....
Ác mộng, đã chính thức buông Xuống....!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT