“Hừ Anh có thể cho là như vậy.” Sắc mặt Chu Lập Quốc sầm Xuống hừ lạnh một tiếng.

Lý Dật tùy ý tựa trên ghế, rút ra điếu thuốc lá, đốt, rít một hơi, sau đó ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Lập Quốc: “Ông thật sự có thể làm cho tôi không thể đi ra Cao Tường sơn trang, thế nhưng đồng dạng, tôi có thể làm cho Ðại Quyển Xóa tên khỏi thế giới này!”

Làm Ðại Quyển Xóa tên!

Nghe mấy từ này, con ngươi của Chu Lập Quốc bỗng lui thành mũi nhọn nguy hiểm, khóe mắt kịch liệt nhẩy lên, dù thân thể cũng không thể khống chế mà run rẫy lên, hắn hé miệng muốn nói gì đó, thế nhưng trong cổ họng giống như bị nhét vào vật gì, cũng không nói ra được một chữ.

“Chu lão đại, không tin chúng ta có thể thử Xem?” Lý Dật nhân thắng truy kích, sáng quắc bức người.

Đối mặt dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của Lý Dật, biểu tình Chu Lập Quốc âm tình bất định, hắn biết rõ, nếu như Ly Dật chỉ là đại ca long đầu của Hoa Nhân Bang, chỉ là chủ tịch danh dự của ủy ban mafia Mỹ, thì hắn sẽ không Xem uy hiếp của Lý Dật vào trong mắt!

Dù sao, thế lực của Lý Dật là ở nước Mỹ!

Nếu muốn đối phó Ðại Quyển, ngoài tầm tay với!

Thế nhưng...trong tay Lý Dật có Hắc Dạ.

Hắc Dạ làm cho cả thế giới ngầm toàn cầu nghe tên đã sợ mất mật.

Hàng Không Binh của Ðại Quyển đích Xác rất phong cách, tuy đối phó những thành viên hắc đạo bình thường thì giữ lấy ưu thế rất lớn, thế nhưng nếu so sánh với Hắc Dạ thì căn bản là kém Xa!

Ở dưới tình hình này, nếu Hắc Dạ tụ tập toàn bộ lực lượng để đối phó Ðại Quyển, đem Ðại Quyển diệt trừ cũng không phải là việc khó!

“Lý Dật, anh không nên khinh người quá đáng!” Chu Lập Quốc sắc mặt Xấu Xí nói: “Cùng lúc thì mọi người ôm nhau cũng chết!”

“Đươc a!” Lý Dật mỉm cười rút cây súng lục trong lòng đưa cho Chu Lập Quốc, sau đó chỉ chỉ vào đầu mình: “Đến đây đi, bóp cò súng, chúng ta cùng nhau chơi Xong!”

Nắm súng lục Lý Dật đưa tới, Chu Lập Quốc cảm thấy thập phần phỏng tay, hắn rất muốn một phát bắn chết Lý Dật, thế nhưng hắn không có sự quyết đoán đó!

Một giây, hai giây, ba giây, bốn giây...

Năm giây qua đi, cuối cùng Chu Lập Quốc đặt cây súng Xuống bàn.

“Lý Dật, anh có gan!” Cả người Chu Lập Quốc run lên.

Lý Dật đứng dậy, chậm rãi dụi tắt tàn thuốc, hai tay đặt lên bàn, gí sát gương mặt vào Chu Lập Quốc, trầm giọng nói: “Chu Lập Quốc, cũng không phải là tôi có gan, cũng không phải Lý Dật tôi bức người quá mức, mà là Chu Lập Quốc ông làm việc không có đạo!”

“Tôi làm sao không có đạo?” Chu Lập Quốc nổ lực giảo biện.

“Hừ” Lý Dật hừ lạnh một tiếng: “Nếu như không phải ông đem tin tức tôi liên hệ ông lộ ra, Ðái Hồ sẽ biết sao? Ðừng tưởng rằng tôi không biết, ông cố ý đem tin tức này nói cho Đái Hồ, thì nhận thức chuẩn Đái Hồ sẽ phái người tới tìm ông đàm phán. Lúc này, ông muốn tôi lên núi, không phải là vì cho tôi một hạ mã uy sao?”

Nghe được lời nói của Lý Dật, sắc mặt Chu Lập Quốc hơi đổi, nhìn chằm chằm Lý Dật vài giây mới thở dài: “Được rồi, Lý Dật, chuyện trước đây chúng ta Xóa bỏ, hiện tại chúng ta ngồi Xuống hảo hảo nói chuyện. Tôi biết anh muốn tôi hiệp trợ anh đối phó Đái Hồ, khai ra bảng giá của anh đi!”

“Nói sớm như vậy không phải đã Xong?” Lý Dật cầm cây súng trên bàn, một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình, vừa đùa nghịch cây súng, vừa nói: “Chu lão đại, chuyện tôi cần ông làm cũng không trắc trở như trong sự tưởng tượng của ông.”

Nhìn Lý Dật không ngừng đùa giỡn cây súng, sắc mặt Chu Lập Quốc có vẻ thập phần Xấu Xí, trái tim không khỏi treo cao lên, phảng phất lo lắng Lý Dật tùy thời sẽ nổ súng.

“Lý Dật, lẽ nào anh cho rằng tôi là đứa con nít ba tuổi?” Chu Lập Quốc tức giận trừng mắt nhìn Lý Dật nói: “Mãnh Hổ Bang khống chế toàn bộ hắc đạo phía nam, anh muốn tôi hiệp trợ anh đối phó Mãnh Hổ Bang, đây còn không gọi là khó?”

“Tôi có nói cho ông đối phó toàn bộ Mãnh Hổ Bang sao?” Lý Dật hỏi ngược lại. Vẻ mặt Chu Lập Quốc tức giận: “Ðái gia nắm Mãnh Hổ Bang trong tay nhiều năm như vậy, anh muốn tôi giúp anh đối phó Ðái Hồ, cái đó và đối phó Mãnh Hổ Bang có gì khác nhau sao?”

“Tự nhiên là khác nhau.” Lý Dật lời ra kinh người: “Ông cũng nói, nắm Mãnh Hổ Bang trong tay chính là Ðái gia, mà không phải là Ðái Hồ!”

Nghe được lời này của Lý Dật, Chu Lập Quốc không khỏi cả kinh, hiển nhiên hắn có thể đọc hiểu tin tức ẩn giấu trong những lời này của Lý Dật.

Trong lòng tuy rằng khiếp sợ, nhưng Chu Lập Quốc dù sao cũng là một phương kiêu hùng, năng lực khống chế tương đương Xuất sắc, hắn cũng không đem tình tự trong nội tâm lưu trên mặt, mà thử hỏi thăm: “Chẳng lẽ anh có biện pháp làm Ðái gia khơi nội chiến?”

“Ðiều này ông không cần biết, đây là chuyện của tôi.” Lý Dật nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi cần Ðại Quyển làm việc chỉ là trong lúc tiến công Tích Giang, Xuất thủ giúp đỡ mà thôi! Nói cách khác, ngoại trừ tiến công tổ chim của Ðái Hồ ra, Ðại Quyển đều không cần đếm Xĩa đến chuyện khác!”

Lời nói tự tin của Lý Dật lại làm Chu Lập Quốc đẽo gọt không ra ý tứ.

Làm long đầu của Ðại Quyển, Chu Lập Quốc cũng từng suy nghĩ cách cướp địa bàn của Mãnh Hổ Bang, hắn thậm chí còn bày ra một kế hoạch nổ lực phá vỡ sự khống chế của Mãnh Hổ Bang đối với hắc đạo phía nam!

Thế nhưng Mãnh Hổ Bang nắm hắc đạo phía nam trong tay nhiều năm như vậy, căn cơ vững chắc, thế lực không lộ, thập phần khó đối phó, làm hắn có tâm mà vô lực, lãng phí thật lớn nhân lực và vật lực, cũng chỉ cướp được địa bàn tại Quảng Ðông mà thôi.

“Hay cho câu không cần đếm Xĩa đến!” Chu Lập Quốc nhíu mày nói: “Dù anh có thể thành công diệt trừ thế lực của Ðái gia tại Tích Giang, nhưng anh làm sao bảo chứng thế lực ở những tỉnh khác sẽ không trả thù? Hừ! Đến lúc đó anh giết chết Đái Hồ, báo thù Xong, anh có thể tiêu sái quay về Mỹ, mà Ðại Quyển phải thừa thụ lửa giận của Mãnh Hổ Bang, cái câu không đếm Xĩa đến gì đó, Lý Dật, mời đem ra thành ý!”

“Chu Lập Quốc, tôi mong muốn ông hiểu rõ ràng, tôi muốn không chỉ là cái chết của Ðái Hồ, nếu chỉ là như vậy, tôi không cần phải phí nhiều tinh lực đến tìm ông hợp tác. Tôi có rất nhiều loại biện pháp để Đái Hồ đến diêm vương điện đưa tin!” Lý Dật trầm giọng nói: “Còn nữa, cừu nhân của tôi không chỉ có một mình Ðái Hồ.”

“Nói miệng không bằng chứng, tôi dựa vào điều gì tin tưởng anh?” Chu Lập Quốc tự nhiên sẽ không đơn giản tin tưởng Lý Dật.

Lý Dật cũng hiểu được sự lo lắng của Chu Lập Quốc là chuyện trong tình lý, hắn suy nghĩ một chút nói: “Trước khi tiến công Tích Giang, Ðái Kình sẽ ở riêng với Ðái Hồ, vào lúc tiến công Tích Giang, tổng biều cầm Mã Khải Chí của tỉnh An Huy sẽ suất lĩnh toàn bộ thành viên hắc đạo tỉnh An Huy hiệp trợ tôi tấn công Tích Giang!”

Lý Dật nói nhất thời làm Chu Lập Quốc ngây ngẩn cả người!

Nhất là khi nhìn thấy biểu tình tự tin của Lý Dật, trong lòng hắn ngoại trừ chấn động chỉ có chấn động, hắn rất muốn biết, Lý Dật làm sao có thể làm được hai chuyện trên.

“Nếu như đến lúc đó, hai chuyện này không ứng nghiệm, như vậy ông có thể tuyển chọn không Xuất binh.” Lý Dật tựa hồ rất thõa mãn phản ứng của Chu Lập Quốc, hắn cười cười tiếp tục nói: “Nếu như hai chuyện này ứng nghiệm, như vậy ông cho rằng Ðại Quyển còn có thể thừa thụ lửa giận của Mãnh Hổ Bang sao?”

Sẽ không!

Trong lòng Chu Lập Quốc theo bản năng hiện lên hai chữ này.

Theo hắn Xem ra, nếu Ðái Kình nắm trong tay hắc đạo tây nam lại đi đấu phản bội, tổng biều cầm Mã Khải Chí của tỉnh An Huy mang binh tiến công Tích Giang, đồng thời diệt trừ thế lực của Đái Hồ tại Tích Giang, như vậy toàn bộ Mãnh Hổ Bang sẽ đại loạn!

Đến lúc đó, dù là Đái Hồ còn sống, chỉ sợ cũng khó có thể chỉ huy toàn bộ Mãnh Hổ Bang!

Mãnh Hổ Bang đại loạn, chư hầu các nơi tự bảo vệ mình còn không Xong, làm gì con lựa chọn chạy đi trả thù?

Huống chi theo Chu Lập Quốc Xem ra, nếu Lý Dật còn tiếp tục đối phó Mãnh Hổ Bang Thiên Tự Đầu Tiêu Thanh Sơn, như vậy tự nhiên vẫn còn một kế hoạch khác, thậm chí như vậy mới có thể thống nhất các chư hầu!

Suy nghĩ cẩn thận những điều này, Chu Lập Quốc chợt động tâm, bất quá hắn cũng không lập tức mở miệng.

“Hơn nữa ông cũng không cần lo lắng thế lực bạch đạo sẽ động thủ với Ðại Quyển, tôi có thể bảo chứng với ông, trong quá trình đối phó Mãnh Hổ Bang, thế lực bạch đạo sẽ không tham gia!” Lý Dật lại tung ra một trái bom

Dù là ngày hôm nay Chu Lập Quốc nghe được nhiều chuyện chấn động, thế nhưng hắn vẫn bi những lời này của Lý Dật làm chấn kinh!

Bất quá hắn lại rất nhanh nhớ tới một việc, hai ngày trước, Lý Dật ở Thượng Hải đại náo hôn lễ của Trần gia và Bối gia, còn đoạt đi Trần Lâm! Nguyên bản theo đạo lý mà nói, Trần gia và Bối gia hẳn nên phát hỏa mới đúng, thế nhưng cả Trần gia và Bối gia cũng không bởi vì việc này mà hạ thủ đối với Lý Dật, coi như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh qua.

Theo Chu Lập Quốc Xem ra, điều này chỉ có một giải thích: Lý Dật đã giải quyết được với Trần gia và Bối gia!

Lý Dật đã giải quyết được với Trần gia và Bối gia, như vậy đối phó thế lực bạch đạo phía sau Mãnh Hổ Bang, tựa hồ cũng không phải là không có khả năng.

“Đến lúc đó, Phúc Kiến Thanh Hồng Xã sẽ dẫn người từ phía nam Tích Giang đột phá vòng vây, An Huy Mã Khải Chí dẫn người Xen vào từ tây bắc, mà chuyện Ðại Quyển cần làm chính là từ phía bắc Tích Giang tiến nhập, nói cách khác, khu vực Tô Hàng sẽ thuộc về Ðại Quyển phụ trách!” Lý Dật đưa ra yêu cầu.

Nghe yêu cầu này, Chu Lập Quốc cũng nhíu mày: “Thế lực của Ðái Hồ chủ yếu tập trung tại khu vực Tô Hàng, binh lực của Tô Hàng cũng gần bằng nữa tỉnh Tích Giang...”

“Chẳng lẽ ông không muốn?” Lý Dật cắt đứt lời Chu Lập Quốc nói.

Chu Lập Quốc cười nhạt: “Chính câu nói kia, muốn Xem bảng giá, bảng giá thích hợp tôi tự nhiên nguyện ý!”

“Bảng giá trong lòng ông là gì?” Lý Dật hỏi ngược lại.

Vẻ mặt Chu Lập Quốc theo lẽ thường phải làm: “Toàn bộ khu Tô Hàng thuộc về tôi! Nói cách khác, người của tôi bắn rơi địa bàn toàn bộ thuộc sỡ hưu của Ðại Quyển chúng ta!”

“Như vậy không có khả năng!” Lý Dật rất thẳng thắn phủ quyết lời đề nghị của Chu Lập Quốc.

Chu Lập Quốc nheo mắt lại: “Vậy ý tứ của anh là gì?"

“Nếu ông chịu án theo ước định của chúng ta bắn rơi khu Tô Hàng, sau này, sinh ý về chất có hại của hai tỉnh Tích Giang, Phúc Kiến toàn bộ thuộc Đại Quyển!” Lý Dật chậm rãi mở miệng.

“Sinh ý chất có hại Tích Giang, Phúc Kiến?” Đề nghị này của Lý Dật nhất thời làm Chu Lập Quốc động tâm, Mãnh Hổ Bang ở tại hắc đạo phía nam một tay che trời, Ðại Quyển ở trong quốc nội chỉ có khối địa bàn Quảng Ðông, vì vậy sinh ý chất có hại chỉ được chia cắt có định mức, tỉ lệ chỉ không được bao nhiêu, nếu như có được sinh ý chất có hại của hai tỉnh Tích Giang, Phúc Kiến, như vậy thu nhập hàng năm sẽ tăng vọt!

Tuy rằng động tâm, bất quá Chu Lập Quốc cũng không rõ ràng tỏ thái độ, mà đang đẽo gọt dụng ý của Lý Dật. Theo hắn Xem ra, nếu Lý Dật không muốn nhường ra Tô Hàng, lại đồng ý nhường chỗ sinh ý chất có hại của Tích Giang và Phúc Kiến, như vậy chỉ có thể chứng minh một điểm: Thanh Hồng Xã là thế lực của Lý Dật!

Hơn nữa, Lý Dật rất rõ ràng muốn chiếm lấy khối phúc địa Tích Giang.

Chu Lập Quốc đoán không sai, Lý Dật là muốn chiếm Tích Giang, nhưng cũng để giao cho Thanh Hồng Xã, về phần hắn chịu nhường ra sinh ý chất có hại, dụng ý thập phần rõ ràng: Thanh Hồng Xã không dính tới sinh ý ma túy!

Có được kinh lịch tại Mỹ, Lý Dật thập phần rõ ràng, một Xã đoàn nếu chỉ dựa vào hoang độc đổ( mại dâm, ma túy, cờ bạc) để đặt chân, như vậy sẽ không đáng kể, Xã đoàn hắc bang nếu muốn duy trì được lâu dài thì cần phải tẩy trắng, đạt được nông nổi không phân biệt được trắng đen, mới Xem như chân chính thành công!

“Thành giao.” Luôn mãi tự hỏi, cuối cùng Chu Lập Quốc đáp ứng lời đề nghị của Lý Dật.

Nghe được Chu Lập Quốc nói, Lý Dật nở nụ cười

Thu mua Trần gia, đây là quân cờ đầu tiên của Lý Dật!

Liên hợp Đại Quyển, chính là quân cờ thứ hai!

Hai quân cờ tung ra, biểu thị bố cục của Lý Dật đã chính thức giật lại màn che, lúc thành công, chính là ngày ác mộng phủ Xuống Ðái gia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play