Mới lúc trước đây thôi, Tá Mộc giẫm chân lên mặt Anh Hoa giễu võ dương oai, nằm mơ cũng thật không ngờ hiện tại khuôn mặt của hắn cũng bị Lý Dật hung hăng thải trên nền đất, lực lượng cường hãn khiến cho khuôn mặt hắn biến dạng, trong miệng phát ra thanh âm “ken két”, máu tươi không gì ngăn cản chảy ra từ khóe miệng.
Ngoài cổng. Anh Hoa sít sao đem Anh Tử ôm vào trong người, nhìn thấy khuôn mặt của Lý Dật Xem ra đã lạnh lùng tới cực điểm. Cảm thụ được rõ ràng. trên người Lý Dật đang tản mát một cỗ sát khí cuồng bạo. Anh Hoa chợt tỉnh ngộ, từ trước đến nay Lý Dật đều chưa bao giờ hiển lộ qua thực lực chân chính!
Nàng đã biết. lúc trước khi nàng đi ám sát Lý Dật, hắn cũng không có biểu lộ ra thực lực chân chính. Mà thời điểm quyết đấu với Jester, cũng chỉ là luận bàn đơn thuần, không hề động tới sát khí!
Luận thực lực Lý Dật giờ khắc nầy hiển lộ ra, Anh Hoa dám cam đoan, nếu quả thực muốn giết chết Jester trong trận quyết đấu kia, Jester tuyệt đối không đỡ nổi quá mười chiêu của Lý Dật.
Nhưng Anh Hoa không biết là, sau khi Lý Dật khôi phục được bẩy thành thực lực kiếp trước, rồi luôn luôn không thể đột phá lên tầng thứ tám. Chính trận quyết đấu kia, đã tạo ra một cơ hội giúp cho Lý Dật đột phá cảnh giới, khôi phục tám thành thực lực!
Tám thành thực lực...! Nếu lúc trước ở trên sinh tử lôi đài, chiến cùng Biên Đằng Cương mà có tám thành thực lực, như vậy, chỉ trong vòng năm chiêu Lý Dật sẽ tiễn đưa Biên Đằng Cương đi tìm Diêm Vương gia đàm luận chuyện nhân sinh.
“Lão bản, tình huống ở bên đó thế nào rồi?” Lúc nầy, trong vô tuyến điện truyền ra thanh âm của Jester. Hiển nhiên, Jester mười phần lo lắng cho Lý Dật.
“Bên nầy đã không còn việc gì, phân phó cho mọi người, bên đó có thể bắt đầu hành động được rồi!” Nghe thanh âm của Jester, Lý Dật từ trong cơn phẩn nộ cuồng bạo thoáng thanh tĩnh hơn một chút, lập tức truyền đạt mệnh lệnh: “Nhớ rõ. tốc chiến tốc thắng!"
Tại bờ biển, Jester đã hoàn toàn khống chế đám trẻ con kia. bắt bọn chúng phải ôm đầu ngồi Xổm Xuống đất. Tuy rằng trong con người đối với Jester toát ra địch ý. Nhưng vừa rồi chứng kiến jester nhất quyền đánh bạo đầu một kẻ muốn phản kháng. những đứa trẻ nầy liền biết điều lựa chọn khuất phục.
Ban đầu, jester chuyển kênh vô tuyến điện, sau đó liên hệ với Roddy, người đang tiệm phục ở gần căn cứ của tổ chức sát thủ Đằng Mộc. trầm giọng nói: “Roddy thượng tá, đây là lần đầu tiên chúng ta chính thức chấp hành nhiệm vụ. Ta hi vọng mọi người sẽ không làm cho ông chủ phải thất vọng! Tốc chiến tốc thắng, đây là yêu cầu của ông chủ đối với các người!”
“Đã rõ!” Đầu bên kia mấy bộ đàm, Roddy cùng hai mươi thành viên Hắc Dạ nghe được mệnh lệnh của Jester. lập tức rành mạch đáp ứng.
Sau khi ngắt liên lạc, Jester lại hướng ba thành viên Hắc Dạ đang điều khiển du thuyền, truyền mệnh lệnh, kêu bọn họ phải dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới nơi này.
Cùng lúc đó, Jester híp mắt nhìn lướt qua đám trẻ nhỏ đang ôm đầu ngồi rạp trên mặt đất, tâm tình có chút mờ mịt. Ở trong suy nghĩ của hắn, nếu phải Xử lý đám trẻ con nầy là một việc rất phiền phức. Thế nhưng, Lý Dật lại muốn bảo lưu tính mạng của những đứa trẻ nầy, hắn quả thật không hiểu, dù sao tùy thời bọn chúng đều có khả năng phản kích, bởi vì bọn chúng có đủ năng lực để làm như vậy!
Jester dám khẳng định, nếu hắn không cảnh giác cao độ, bọn nhỏ chưa đến mười lăm tuổi này. sẽ chồm lên tước đi mạng sống của hắn!
Cứ việc nghi hoặc, nhưng Jester hiểu được, Lý Dật đối với địch nhân sẽ không bao giờ có hai chữ khoan dung, hiện giờ Lý Dật làm vậy khẳng định là có nguyên nhân.
Ngay sau đó. ở dưỚi nhãn tình cảnh giác cao độ của Jester, Lý Dật mang theo một người toàn thân đầy máu từ trong phòng đi ra, ở phía sau Lý Dật chính là hai chị em Anh Hoa.
Bốn thành viên Hắc Dạ sớm đã đầu phục ở bên ngoài, thấy Lý Dật từ bên trong đi ra, lập tức nghênh đón.
“Dọn dẹp hiện trường, rồi triệt thoái!" Lý Dật mặt không đổi sắc phân phó mệnh lệnh, đồng thời đem Tá Mộc bị đánh ngất Xỉu trong tay, ném cho một thành viên Hắc Dạ, nói: “Ðừng để hắn chết, ta cần một số tin tức ở trong miệng của hắn."
Làm Xong tất cả chuyện này. Lý Dật quay đầu liếc mắt nhìn hai chị em Anh Hoa, phát hiện Anh Tử vẫn còn hôn mê như cũ, làm cho tâm tình của hắn thoáng buông lỏng. Tràng cảnh nầy...thật sự không thích hợp để Anh Tử nhìn thấy, nếu không sẽ lưu lại ở trong tâm thức của nàng một loại dấu vết không bao giờ phai nhạt. đối với cuộc sống tương lai của Anh Tử cũng ảnh hưởng rất lớn.
Cảm thụ được Lý Dật quăng ném tới ánh mắt quan tâm, Xem ra trên khuôn mặt lạnh lùng của Anh Hoa. chợt Xuất hiện biểu tình kích động!
Ở một khắc bị Tá Mộc chế phục, thậm chí trong đầu nàng còn sản sinh ra ý niệm tuyệt vọng!
Mà khi nàng biết tổ chức thông qua nàng để lừa gạt Lý Dật chạy tới Nhật Bản, thì nàng đã từng kích động, từng bàng hoàng qua.
Bàng hoàng không hiểu Lý Dật có chạy đến đây không?
Trong khi nàng lo lắng bất an chờ đợi, thì Lý Dật cũng đã chạy tới. Hơn nữa còn dùng tư thế cường ngạnh. tiến hành trả thù đối với tổ chức sát thủ Đằng Mộc. Tá Mộc ở trong mắt nàng có năng lực khủng bố, thế nhưng ở trước mặt Lý Dật lại không chịu nổi một kích. Tất cả những chuyện nầy Xảy ra quá đột ngột. làm cho Anh Hoa có cảm giác như mộng như ảo. T
“Đừng cho Anh Tử tỉnh lại." Lý Dật Xoay người bước đến bên cạnh Anh Hoa. nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Anh Tử, ôn tồn nói.
Nghe được Lý Dật nói lời ôn nhu, khóe mắt của Anh Hoa điên cuồng khiêu động, hai tòa nhũ phong ở trước ngực cũng bởi vì run rẫy kịch liệt mà lắc lư. đôi môi nàng hơi run run, muốn nói ra cái gì đó. nhưng thủy chung không có mở miệng.
Nhìn vẻ mặt Anh Hoa kích động, nhớ tới việc lúc trước nàng phải thống khổ chọn lựa, Lý Dật trong mắt tràn ngập vẻ áy náy: “Thực Xin lỗi, trước kia tôi đã rất ích kỷ, sau này tôi sẽ chú tâm đến cảm thụ của cô hơn."
Anh Hoa khẽ mỉm cười khi nghe được Lý Dật nói, đồng thời trong lúc tươi cười, lệ châu không tự chủ được theo vành mắt bừng lên, nhiễm ướt khuôn mặt dính đầy bụi bẩn kia. Tầm nhìn của nàng có chút trở nên mơ hồ, không còn thấy rõ ràng bóng dáng của Lý Dật nữa.
Lần đầu tiên nàng phát hiện ra, nữ nhân vô luận mạnh mẽ bao nhiêu. cuối cùng vẫn phải cần một bờ vai của nam nhân để dựa vào. Lần đầu tiên nàng phát hiện ra, kỳ thực ở trước mặt nam nhân này. mình căn bản không cần che giấu tình cảm ở trong nội tâm!
Thậm chí nàng có thể Xác định, nếu lúc ấy nàng đem nổi khổ ở trong lòng nói cho nam nhân nầy biết. hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự, vì nàng mà đánh giết trở về Nhật Bản.
Lý Dật nhẹ nhàng lau khô nước mắt trên khuôn mặt của Anh Hoa. Quang mang dị thường trong ánh mắt kia. đối với Anh Hoa mà nói, chuyện này cải biến không ít cách nhìn nhận của nàng, cũng đồng dạng cải biến Lý Dật!
Bốn gã thành viên Hắc Dạ tay chân nhanh lẹ khênh những thi thể ra bãi biển. Định lợi dụng du thuyền chở thi thể đi, sau đó ném Xuống biển sâu. Mà những dấu vết của trận tập kích vừa rồi, cũng đã bị Xóa sạch, hiển nhiên đối với những loại chuyện nầy, bọn hắn rất quen thuộc.
Trong khi mấy người đang Xóa sạch hiện trường, đồng thời Lý Dật đi tới bãi biển. Những đứa trẻ ngồi rạp ở trước mặt Jester kia, tuy rằng tuổi đời không lớn, nhưng ánh mắt lại thực độc. chỉ liếc một cái liền nhận ra Lý Dật chính là thủ lĩnh. Thấy Lý Dật bước tới. đồng loạt đem ánh mắt quăng ném về phía Lý Dật.
“Lão bản, đám nhỏ nầy phải làm sao bây giờ?” Jester nhíu mầy hỏi.
Lý Dật khẽ lướt mắt nhìn bao quát chung quanh, trong con ngươi lại Xuất hiện nhãn tình mâu thuẫn, nghiệm mặt nói: “Đánh ngất Xỉu toàn bộ, sau đó phái người dùng ô tô Chở đi."
“Lão bản...” Jester thực khó hiểu quyết định của Lý Dật.
Lý Dật không đợi cho jester kịp nói hết, trực tiếp cắt ngang: “những đưa trẻ nầy đều là cô nhi. hơn nữa đã hoàn toàn bị tẩy não. Hắc Dạ chỉ trông cậy vào ông cùng những huynh đệ kia thì không được, chúng ta cần thêm mầm non, bọn nó chính là những đối tượng rất tốt để vun trồng.”
Vừa nghe Lý Dật nói như vậy, tức thì Jester liền tỉnh ngộ. Hiển nhiên, hắn biết quyết định của Lý Dật rất chính Xác. Ðúng vậy, những đứa trẻ ở trước mắt nầy, từ nhỏ đã bị đưa tới nơi đây, sớm làm quen với hệ thống huấn luyện rồi. Tuy rằng không phải ai cũng là mầm giống tốt, nhưng ít nhất cũng có vài đứa trẻ nhiều tiềm năng! Nếu như ngày sau huấn luyện kĩ càng. đối với sự phát triển của Hắc Dạ. liền có vô số tác dụng!
Ước chừng khoảng mười phút sau, bốn gã thành viên Hắc Dạ đã Xóa sạch dấu vết tại hiện trường, đám trẻ nhỏ kia đồng loạt bị đánh ngất Xỉu. đưa vào trong ô tô. Bọn Lý Dật chia làm hai đường, Lý Dật và Anh Hoa cùng năm thành viên Hắc Dạ men theo đường thủy triệt thoái, còn Jester thì dẫn bốn thành viên khác đánh Xe rời đi.
Không đến nữa tiếng, căn cứ huấn luyện của tổ chức sát thủ Đằng Mộc bị huyết tẩy, mà tất cả những chuyện này cũng được tiến hành ở dưới tình huống thần không biết quỷ không hay. Không có bất luận kẻ nào phát hiện ra, nên lúc đám người Lý Dật rời đi cũng không gặp phải trở ngại gì.
Ở trong mắt rất nhiều người, Đằng Mộc trà Xã là một nơi phi thường cổ quái. trà Xã này chiếm diện tích không nhỏ. hoàn cảnh bên trong thuộc hạng nhất lưu. Tuy nhiên nó không mở ra cho khách nhân vào, hơn nữa, phần lớn thời gian trà Xã đều đóng cửa im lìm Mặc dù trà Xã mở ra để kinh doanh, nhưng người thường cũng vô pháp tiến nhập, mỗi lần có người muốn tiến vào trong. đều bị nhân viên trà Xã ngăn lại, dùng lý do đây là trà Xã tư nhân, đem mọi người đuổi đi.
Ðối với người bình thường mà nói, Đằng Mộc trà Xã là nơi tràn ngập hương vị thần bí. nhưng mà đối với thế giới ngầm ở Nhật Bản, Đằng Mộc trà Xã tượng trưng cho lãnh địa tử vong!
Bởi vì nơi nầy chính là tổng bộ của tổ chức sát thủ Đằng Mộc. tên chính thống là: “ Văn Phòng Tổ chức Sát Thủ Đằng Mộc - Tokyo.”
Đằng Mộc trà Xã nằm ở vùng ngoại thành Tokyo, diện tích chiếm tương đương nữa sân bóng đá. Bên trong đại viện. có trồng đủ các loài hoa, hương thơm ngào ngạt lay động lòng người, khung cảnh tương đối tao nhã.
Nhưng mà...sáng sớm hôm nay. Lãnh địa đại diện cho tử vong này bị người ta đột kích!
Chẳng biết từ nơi nào, bỗng nhiên Xuất hiện một đám người khôi ngô, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai. đột kích Đằng Mộc trà xã!
Đám người này có năng lực chiến đấu khủng bố. sự phối hợp siêu cường kết dính tạo thành khí thế vô cùng to lớn!
Năm phút!
Năm phút đồng hồ trôi qua, toàn bộ thành viên của Đằng Mộc trà Xã đều bị huyết tẩy, sau tổ chức Đằng Mộc cũng tiến hành phản kích. nhưng bởi vì đối phương hành động quá nhanh. phản kích cơ hội không có nổi bao nhiêu tác dụng. Thân là một trong ba tổ chức sát thủ nổi danh nhất Nhật Bản, thành viên của tổ chức Đằng Mộc, năng lực tuy không tính là vượt qua nhất lưu. nhưng cũng không phải là quả hồng mềm để kẻ khác có thể tùy tiện nắn bóp. Sau khi trải qua cơn bối rối lúc đầu, rốt cuộc sự phản kích của tổ chức Đằng Mộc đã phát sinh hữu hiệu, bọn hắn thông qua lợi thế địa hình, tiến hành từng trận bắn tĩa đối với đám người Roddy.
Dưới hỏa lực cường đại áp chế, đám người Roddy chỉ có thể lánh ở bụi hoa trong đại viện. không thể đánh sâu vào trà Xã.
Trong một gian phòng. ở trà Xã, Anh Mộc thân là người phụ trách của tổ chức sát thủ Đằng Mộc, diễn cảm âm trầm tương đối đáng sợ, song trong đôi con ngươi âm trầm kia, lại đang tức giận tới cực điểm, giống như muốn phun ra lửa bình thường. Mười phút qua đi. nhân lực bên trong trà Xã bị chết hơn phân nữa. Mặc dù đại đa số những người chết đi, đều là sát thủ bị tổ chức đào thải. Nhưng thực lực của bọn họ tuyệt không yếu kém, bọn họ nếu so sánh với quân nhân bình thường còn mạnh mẽ hơn nhiều. Thế nhưng, bọn họ ở dưới trận đột kích của rlhững kẻ bên ngoài kia. lại hoàn toàn không chịu nổi mấy phút! Rất nhiều người trong bọn họ thậm chí còn chưa kịp nổ súng, thì đã bị tử đạn Xuyên thủng đầu. thế cho nên bọn họ cũng không biết rốt cuộc là ai đã giết mình.
Tất cả những chuyện này làm cho Anh Mộc phẩn nộ. đồng thời cũng cảm nhận được một tia sợ hãi! Anh Mộc đành phải vứt bỏ mặt mũi, cố gắng gọi điện thoại cầu cứu cảnh sát!
Tại hắn Xem ra, đám cảnh sát tuy rằng thực lực không đủ, nhưng lại có thể tạo thành uy hiếp đối với những kẻ đang ở bên ngoài kia!
Nhưng nằm mơ hắn cũng thật không ngờ, đám người bên ngoài có trang bị máy phá sóng, phạm vi chung quanh một kilomet gần đây. điện thoại đều không có tín hiệu!
Khi phát hiện ra điều này, Anh Mộc trực tiếp đập nát điện thoại di động, vẻ mặt của hắn trở nên dị thường hung ác, trực giác nói cho hắn biết rằng đây là một vụ tập kích đã được lên kế hoạch tỉ mỉ.
“Cố gắng phòng thủ! Không tiếc hết thảy đại giới, phòng thủ!"
Đây chính là quyết định của Anh Mộc, hiển nhiên hắn biết rõ, nếu như mù quáng phá vòng vây ở bên ngoài, vậy thì sẽ chỉ có một dạng kết cục đang chờ hắn mà thôi.
Trong đại viện trà Xã. Roddy đem thân mình núp ở trong bụi hoa, Xem ra trên khuôn mặt bình tĩnh cũng Xuất hiện một tia lo au, đôi mày rậm của hắn khẽ chau lại với nhau. Hắn đã nhìn ra. những tay súng bắn tĩa ở trong trà Xã có thực lực rất cường hãn, hơn nữa còn trang bị vũ khí hiện đại, thập phần hoàn mỹ. Không thể nghi ngờ nhiệm vụ gặp phải trở ngại thực lớn, nhất là Lý Dật lại yêu cầu bọn hắn tốc chiến tốc thắng!
Một thành viên Hắc Dạ ngồi bên cạnh Roddy, bị trúng đạn ở cánh tay, hắn đang chăm sóc vết thương. Bất quá. hắn ngay cả chau mày cũng đều không có. mà rất thuần thục Xé vải, buộc chặt miệng vết thương lại.
Roddy híp mắt nhìn thoáng qua vết thương của đồng đội, sau đó lại nhìn đồng hồ, theo sau trầm giọng phát ra mệnh lệnh tấn công: “fall, Rodriguez, hai các ngươi theo ta đột kích. Còn những người khác áp chế hỏa lực, để chúng ta tranh thủ thời gian!"
“Thiếu tá! Hay để chúng tôi lên đột kích!” Sau khi Roddy truyền đạt mệnh lệnh, có vài người bên cạnh phản đối.
“Fuck, câm miệng! Đây chính là mệnh lệnh!” Mọi người phản đối làm cho sắc mặt Roddy cực kì khó coi: “Mệnh lệnh bất khả kháng! Nếu người nào còn nhiều chuyện, lão tử sẽ Xử lý ngay tại đương trường!"
Roddy nói Xong, liền hỗn hễn thở ra vài ngụm trọc khí. sau đó vỗ vai tên đồng đội bị thương: “Ngươi ra bên ngoài sân cảnh giới. nếu có cảnh sát đến thì thông tri cho chúng ta ngay!”
Tên thành viện Hắc Dạ bị thương kia nghe được mệnh lệnh của Roddy, không nói hai lời, Xoay người rời đi.
“Hỏa lực bọc lót!” Roddy trầm giọng phát hiệu lệnh.
“Tạnh tạch...tạnh tạch..." Tiếng súng liên miên không ngừng trong nháy mắt vang vọng lên không trung. truyền đi thật Xa.
Ở dưới áp thế của thành viên Hắc Dạ, đám sát thủ Đằng Mộc không thể phản kích, tạm thời đình chỉ đánh trả.
“Fall, Rodriguez theo sát ta.” Chứng kiến hỏa lực áp chế thành công, Roddy hung hăng phun ra một ngụm trọc khí, Xách súng tự động, thắt lưng cong lên phóng vọt ra khỏi bụi hoa. Còn hai người Fall cùng Rodriguez lại gắt gao theo ở phía sau Roddy. tổ hợp ba người tạo thành một cái dạng hình chữ phẩm Tựa như một thanh lợi khí sắc bén nhắm thẳng về đại môn của trà Xã.
“Sưu!” Tại một gian cửa sỗ ở góc đông bắc. một gã nam tử mặc kimono màu đen. nhắm về phía ba người Roddy nã một phát súng.
“Phanh!”
Cùng lúc đó, Roddy diện mục dữ tợn nhắm về phía trước nổ súng, tử đạn chuẩn Xác không nhầm, bắn thủng đầu của một tên sát thủ thuộc tổ chức Đằng Mộc.
“Thiếu tá” Bỗng nhiên, Fall phát hiện ra điều gì đó bất thường. hét lớn một tiếng cảnh báo, đồng thời nhanh như cắt hoành thân ra chắn ở trước người Roddy.
“Phanh” Viên đạn chuẩn Xác nhắm trúng vào trái tim của Fall. lóe lên một đạo huyết dịch, thân hình Fall hung hăng chấn động, nhưng trên khuôn mặt lại Xuất hiện một nụ cười: “Thiếu tá, lấy cơ thể của tôi làm tấm chắn, mau Xông lên.”
Nói Xong, Fall phun ra một bụng máu đặc.
Roddy trong lòng kịch liệt run rẫy, theo sau nhảy phốc đến bên người Fall, dùng thân thể của hắn làm lá chắn. tiếp đó cùng Rodriguez rống giận nhắm tới phía cửa!
Phanh phanh phanh.
Những viên đạn như vô tình bắn vào người Fall. thân mình của Fall bị đánh lỗ chỗ thành cái tổ. Cả người hắn nhuốm đầy máu tươi, thậm chí nội tạng còn lôi ra cả bên ngoài. Thân thể của hắn đã mất hết tri giác. nhưng trên khóe miệng vẫn buộc vòng quanh một nụ cười sáng lạn.
Rốt cục, hai người Roddy và Rodriguez cũng phóng vào được bên trong trà Xã. Cùng lúc đó. thêm ba thành viên Hắc Dạ ở phía sau, thông qua phương pháp vừa rồi của Roddy mà nhắm tới đại môn của trà Xã. (. cửa, cổng)
“Phanh phanh phanh phanh."
Tiếng súng nổ chói tai không ngừng vang lên ở trong Đằng Mộc trà Xã, sau khi Roddy và RodIigueZ phóng vào bên trong trà Xã liền giống như hai thanh chủy thủ sắc bén cắm vào trái tim của tổ chức sát thủ Đằng Mộc, tình hình lập tức Xoay chuyển!
Xét trên phưong diện cận chiến thì những thành viên trong tổ Chức Đằng Mộc, căn bản không phải là đối thủ của đám người Roddy. có tên thậm chí ngay cả cơ hội nổ súng cũng đều không có. Thực lực chênh lệch là một nguyên nhân. nhưng trọng yếu hơn là sát thủ chỉ quen hành động một mình, đối mặt với đám Roddy nhiều năm phối hợp dưỡng thành sự ăn ý hiếm thấy, bọn chúng căn bản không thể phản kích nổi. Đám người Roddy trong ngoài giáp công. dựa vào thân thủ khủng bố cùng với sự ăn ý hiếm thấy, chỉ nháy mắt công phu liền chọc thủng được tuyến phòng ngự của tổ chức Đằng Mộc!
Khi Roddy dẫn quân chém giết đến thời gian cuối cùng, thì cả người hắn đã bị nhuốm đỏ máu tươi, máu là của địch nhân, cũng có máu của chiến hữu bên phe mình. Ngay cả cho tới giờ khắc này, giờ khắc cuối cùng. nhưng cái loại tính cách cẩn thận của một quân nhân nước Ðức, vẫn làm cho hắn bảo trì sự bình tĩnh như cũ. Thoạt nhìn vẻ mặt của hắn cực kì bình tĩnh, nhưng chính là ở tận sâu trong con ngươi lại bừng lên lửa giận thiêu đốt!
Trong một gian phòng cuối cùng, Anh Mộc sắc mặt trắng bệch nép mình ở sau chiếc bàn, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng toát ra trên trán, lòng bàn tay của hắn cũng toàn là mồ hôi lạnh, tay phải cầm súng hơi run run.
Đám người Roddy bỗng nhiên bạo phát ra sức chiến đấu cường hãn, hoàn toàn vượt ra khỏi sự tưởng tượng của Anh Mộc, giờ phút này, cả bên trong trà Xã chỉ còn lại một mình hắn!
"Rầm!”
Tiếng động thanh thúy vang lên, cánh cửa gian phòng cuối cùng bị giật ra.
“Phanh phanh phanh phanh.”
Trong nháy mắt cửa phòng được mở ra, Anh Mộc theo bản năng bóp cò súng, tử đạn không nằm ngoài dự tính. đều bắn trung lên mình hai cỗ thi thể. Khi Anh Mộc bắn ra viên đạn cuối cùng, thanh âm bóp cò trống rỗng vang lên, thì hai cỗ thi thể chắn ngoài cửa bị ném sang một bên. Hai thận ảnh cao lớn người Đức dần dần Xuất hiện, Roddy lắc lắc cổ, tiếp theo rút thanh mã tấu ra cầm nơi tay, chậm rãi bước tới phía Anh Mộc.
Năm bước. bốn bước, ba bước....hai bước....
Theo Roddy bước tới, thân mình của Anh Mộc không ngừng thoái lui về phía sau. Mặc dù trong quá khứ hắn đã từng là một sát thủ Xuất sắc. nhưng nhiều năm qua không có chấp hành thêm nhiệm vụ, lúc này đã hoàn toàn bị sát khí ở trên người Roddy bộc phát ra, ép cho sỢ hãi!
“Thằng con hoang!” Dưới biểu tình hoảng sỢ của Anh Mộc, Roddy duỗi tay ra túm lấy tóc Anh Mộc, đồng thời tay cầm mã tấu chém Xuống.
“Xoẹt!" Bạch quang chớp động, chiếc đầu lâu của Anh Mộc tức thì bay ra khỏi cơ thể, máu tươi nóng bỏng văng lên tung tóe.
Cùng lúc đó, bên trong máy vô tuyến điện truyền ra thanh âm của một gã thành viên Hắc Dạ: “Thiếu tá. cảnh sát đang chạy tới nƠi này, ngài có một phút đồng hồ!"
“Mang theo thi thể của Fall và Oxen triệt thoái!” Roddy lau sạch máu tươi bám ở trên mặt, bình tĩnh phát ra mệnh lệnh. Thế nhưng đôi con ngươi trong mắt kia, lại hồng đến mức dọa người.
Một phút đồng hồ sau. hơn mười chiếc Xe cảnh sát bao vây Đằng Mộc trà Xã, cũng không dám mạo muội tiến vào. mà không ngừng dùng loa phóng thanh, cảnh cáo những người ở bên trong bỏ vŨ khí Xuống.
Nhưng ngay nữa phút thời gian trước khi cảnh sát đến, có một chiếc Xe tải Toyota màu trắng đã rời khỏi hiện trường. Bên trong ô tô, đại bộ phận người trên thân đều bị dính máu tươi, vẻ mặt không hề điên cuồng giống như lúc trước nữa, mà giống như rơi vào bầu không khí tĩnh lặng. Hai cỗ thi thể bày nhầy máu thịt nằm ở trên sàn Xe. hai người này sớm đã nhắm mắt Xuôi tay, thân mình bị bắn nát thành tổ ong vò vẽ, nhưng trên mặt họ lại mang theo nụ cười chiến thắng.
“Báo cáo, thiếu tá Jester, nhiệm vụ đã hoàn thành!” Roddy móc chiếc bộ đàm ra, chuyển liên lạc, thanh âm trầm thấp hồi báo.
“Được rồi!” Bên kia. Jester nghe thấy trong giọng nói của Roddy có điểm dị thường, nhưng lại không hỏi nhiều, mà phân phó: “Mau chóng quay về kho hàng.”
“Dạ, thiếu tá!" Roddy trầm giọng đáp một câu. sau đó ném chiếc bộ đàm sang bên cạnh.
Tiếp theo, hắn run rẫy vươn tay lau đi vết máu ở trên khóe miệng hai thi thể của thành viên Hắc Dạ, đồng thời chậm rãi giúp họ sữa sang lại quần áo một chút.
“Cúi Chào”
Làm Xong tất cả chuyện này, Roddy thu hồi hai bàn tay dính đầy máu ưỡn ngực gầm nhẹ một tiếng, dẫn đầu làm ra một cái động tác cúi chào tiêu chuẩn người lính.
“Lộp cộp!" Nhưng thành viên Hắc Dạ khác đồng thời giậm chân, làm ra động tác cúi chào, vẻ mặt nghiêm túc.
“An nghĩ, người anh em." Roddy dừng ở trên khuôn mặt của hai người, nhẹ nhàng nói một câu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT