Sáng sớm, bầu trời Xám trắng, mặt trời đỏ chậm rãi từ phương đông thẳng lên. Ánh sáng tràn mặt đất. Xuyên thấu đám mây. phảng phất như những sợi dây nhỏ màu đỏ liên tiếp chân trời đông tây phương, phảng phất như đang gọi tỉnh đại địa còn đang ngủ Say.

Trong một biệt thự Xa hoa thuộc khu người giàu có tại New York. Barton chậm rãi mở mắt. Bên ngoài trời đã sáng, bởi rèm cửa trong phòng ngủ được kéo lại, phòng ngủ tối như mực.

Barton ngồi dậy theo thói quen, mở đèn giường, nguyên căn phòng ngủ tối đen lập tức được ngọn đèn mờ nhạt chiếu sáng.

Bên Cạnh Barton, một nữ nhân vóc người thon dài đang nằm ngủ.

Có thể nhiệt độ không khí trong phòng ngủ hơi nóng. nữ nhân cũng không đắp chăn, mà để thân thể trần truồng. nằm nghiêng trên giường, hai chân thon dài uốn lượn, đẩy bờ mông tròn trịa vun cao, thêm vòng eo thon nhỏ. là hình dạng tiêu chuẩn, giống như một mỹ nữ Xà.

Nhìn rừng rậm màu vàng như ẩn như hiện giữa hai chân nữ nhân. nhớ tới đêm qua phải hao hết sức lực chín trâu hai hổ mà chinh phục được mỹ nhân bên cạnh, khóe miệng Barton nhếch lên dáng tươi cười đắc ý.

Sau đó. Barton cầm lấy Xì gà trên đầu giường, châm lửa nhẹ nhàng hút. Mỗi người đều có sở thích và thói quen đặc thù, Barton cũng không ngoại lệ, mỗi khi tâm tình trong lòng hắn không tốt thường tìm một nữ nhân Xinh đẹp để hung hăng tàn phá, dùng như phát tiết lửa giận trong lòng. Tỷ như ngày hôm qua, hắn cũng thích mỗi sáng hút một điếu Xì gà, mặc dù hắn biết thói quen này không có chỗ tốt gì, bất quá thói quen một người rất khó bỏ qua.

Lẳng lặng hút hết một điếu Xì gà, Barton cũng không đánh thức mỹ nhân bên cạnh, mà mặc quần áo rời khỏi gian phòng.

Mười phút sau, Barton mặc quần áo chỉnh tề Xuất hiện trong phòng khách biệt thự. bên trong đại sãnh, thủ hạ tâm phúc của hắn chờ đã lâu. Gạt tàn thuốc trên bàn đã đựng đầy tàn thuốc, hiển nhiên, trước khi Barton Xuống lầu, thủ hạ tâm phúc của hắn đã hút hai điếu Xì gà.

Thủ hạ tâm phúc của Barton là một nam nhân trung niên râu quai nón, nam nhân này thân thể khôi ngô không nói, đầu trọc, nhìn qua làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ bưu hãn.

Khác với những thành viên nòng cốt khác của gia tộc QieSi Jarno, Barton không chọn thành viên trong gia tộc làm thủ hạ. nam nhân trung niên râu quai nón này chính là nhân tài do hắn đào móc bên ngoài mà có.

“Lão bản.” Trung niên nhân râu quai nón nhìn thấy Barton đi Xuống lầu. lập tức đứng dậy chào hỏi.

Barton phất phất tay, ý bảo nam nhân kia ngồi Xuống, sau đó đi tới bên sô pha cũng ngồi Xuống, dùng một loại giọng nói không cho phép hoài nghi lên tiếng: “Trong năm phút nói rõ sự tình tiến triển cho ta biết.”

“Dạ, lão bản!” Nam nhân cung kính gật đầu, cấp tốc nói: “Ngày hôm qua, con khỉ da vàng kia ngoại trừ tìm sáu gã cổ đông ký kết hiệp nghị, muốn mấy tên kia ngày hôm nay tham dự cuộc họp báo, ngoài ra không rời khỏi biệt thự, không hề ra cửa.”

“Hắn có gọi điện thoại không?” Barton cau mày hỏi, không biết vì Sao, tuy rằng hắn cũng hiểu được Lý Dật không làm được trò gì, thế nhưng từ sáng sớm hôm nay thức dậy. trong lòng chợt cảm thấy lo lắng.

Nam nhân trung niên cúi đầu nhỏ giọng nói: “Lão bản, bên cạnh con khỉ vàng có hai người rất lợi hại, chúng tôi không cách nghe trộm được những cuộc trò chuyện của hắn.:"

“Nga.?” Con mắt Barton hơi khép lại, tiếp tục hỏi: “Vậy có người đi tìm hắn không?”

“Không có!” Nam nhân trung niên rất khẳng định trả lời: “Không có bất luận kẻ nào đi tìm hắn, mặt khác, nữ nhân tên Lưu Tư Cầm cuối cùng cũng rời khỏi biệt thự.”

“Người kia tự nhiên không ở trong trang viên gia tộc Gambino. lại đòi ở lại trong biệt thự kia, lẽ nào hắn đang cố ý mê hoặc ta đúng không?" Barton cau mày, phảng phất đang hỏi nam nhân trung niên, lại phảng phất như đang lẩm bẩm

Nam nhân trung niên tựa hồ đã quen với tính tình của Barton, căn bản không dám tiếp lời. mà yên lặng chờ Barton tiếp tục hỏi.

“Tin tức các phương diện khác thì sao?" Barton trầm ngâm vài giây lại hỏi.

“Căn cứ tin tức phía dưới hồi báo, mấy công ty điện ảnh khác tựa hồ cũng muốn lợi dụng cơ hội lần này thu lại." Nam nhân trung niên như có chút lo lắng nói.

Nghe được nam nhân kia nói, sự lo lắng trong lòng Barton tựa hồ trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, trên mặt lộ ra dáng tươi cuời băng lãnh: “Xem ra tất cả mọi người đầu nghĩ cổ phiếu của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp hôm nay sẽ giảm Xuống! Hắc! Đám người kia muốn cướp sinh ý của gia tộc Qiesi Jarno, điều này có thể sao?”

“Phân phó Xuống dưới, hôm nay Xuất thủ với những tên còn kiêm giữ cổ phần của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, toàn bộ thu mua!” Barton lạnh lùng hạ mệnh lệnh, hiển nhiên hắn sẽ không để cho những công ty điện ảnh khác cướp đi cổ phần của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, hắn cần nhờ những cổ phần này để trở thành đại cổ đông lớn nhất Toàn Cầu Ảnh Nghiệp!

Vào buổi sáng tại New York, lại là hoàng hôn của Hồng Kông.

Ngay lúc Barton đang nghe tin tức mới nhất từ thủ hạ tâm phúc, thân là một trong những ông trùm hắc đạo Lăng Vĩnh Bình cũng đang ngồi trên sô pha trong phòng khách. Sắc mặt bình tĩnh nhìn tin tức, tin tức hầu như đều liên quan đến Toàn Cầu Ảnh Nghiệp.

Nhìn thân thể cao ngất của Lý Dật trên màn hình, Lăng vĩnh Bình nhịn không được lộ ra một nụ cười khổ: “Lão Tiêu à lão Tiêu, ông Xác thực tuyển được một người thừa kế Xuất sắc, chỉ là tạo hóa trêu người a!"

Lạ lùng cảm thán một câu, Lăng Vĩnh Bình nhịn không được khe khẽ thở dài, không biết là bởi vì Tiêu Thanh Sơn mà cảm thấy tiếc hận. hay bởi vì nguyên nhân nào khác.

Tiếng bước chân rất nhỏ kéo Lăng Vĩnh Bình từ trong vẻ ngây người trở về hiện thực. thấy người vào cửa, Lăng Vĩnh Bình điều chỉnh tâm tình một chút, nói: “Ngồi đi"

Người đến là một nam nhân mang kính mắt viền vàng. Đại khái khoảng bốn mươi tuổi, toàn thân tản ra cỗ khí chất nho nhã. bất quá khi nhìn kỹ có thể phát hiện toàn thân nam nhân tản ra khí tức đặc biệt của thương nhân.

Nam nhân không phải người khác, chính là ông trùm giới giải trí Hồng Kông Ngô Vĩnh Huy.

Làm người phụ trách của tập đoàn Hồng Tinh, Ngô Vĩnh Huy giúp Lăng Vĩnh Bình quản lý sản nghiệp bạch đạo của Hồng Tinh, là phụ tá đắc lực của Lăng Vĩnh Bình.

“Đại ca, vi sao để tiểu Tuyết rời đi?” Ngô Vĩnh Huy ngồi Xuống, có chút phiền muộn nhìn Lăng Vĩnh Bình, hắn vừa nhận được điện thoại của Lăng Vĩnh Bình, trong điện thoại, Lăng Vĩnh Bình nói cho hắn. Mộ Dung Tuyết và công ty giải trí Hồng Tinh đã giải trừ hợp đồng.

Vừa nghe tin tức này, Ngô Vĩnh Huy ngoại trừ khiếp sợ chính là khiếp sợ!

Không ai hiểu rõ giá trị của Mộ Dung Tuyết hơn Ngô Vĩnh Huy!

Theo Ngô Vĩnh Huy Xem ra. Mộ Dung Tuyết là cây rung tiền. lợi dụng thỏa đáng, Song Nhạc công ty sẽ trở thành long đầu của hành nghiệp tiêu khiển Hồng Kông thậm chí cả Trung Quốc cũng không phải là việc khó.

Bởi vì hôm nay Mộ Dung Tuyết quá nổi tiếng dùng từ ngữ từ hồng tới tím cũng không đủ hình dung.

Từ sau khi ca khúc Cứu Thục ngang trời Xuất thế. Mộ Dung Tuyết giống như một đạo long quyển phong. từ Á Châu bắt đầu cuốn quét qua toàn cầu!

Nương theo ca khúc Cứu Thục, Ngô Vĩnh Huy bỏ ra số tiền lớn để mấy nhạc sĨ nổi danh sáng tác vài ca khúc cho Mộ Dung Tuyết, làm ra một đĩa nhạc mới. Đĩa nhạc vừa ra, chỉ một tuần đã thăng lên đứng đầu âm nhạc Á Châu, một tháng sau trở thành đĩa nhạc bán chạy nhất toàn cầu!

Nữ thần âm nhạc!

Đây là truyền thông toàn cầu Xưng hô Mộ Dung Tuyết.

ở dưỚi tình hình này. Lăng Vĩnh Bình lại lạ lùng giải trừ hợp đồng với Mộ Dung Tuyết, làm Ngô Vĩnh Huy thập phần không hiểu.

“Vĩnh Huy, anh nghĩ rằng tôi nguyện ý giải trừ hợp đồng với tiểu Tuyết sao? Anh nghĩ tôi không biết giá trị của tiểu Tuyết đối với chúng ta sao?” Lăng Vĩnh Bình cười khổ thở dài, nói: “ Tiểu Tuyết có thể kiếm được rất nhiều tiền cho chúng ta, điểm nầy tôi thừa nhận. Thế nhưng Vĩnh Huy, anh phải nhớ kỹ, thế giới nầy có rất nhiều người buôn bán lời tiền. nhưng không có mạng để Xài, tôi cũng không muốn trở thành một trong số đó.”

“Ý của ngài là...” Ngô Vĩnh Huy không hiểu ra sao.

Lăng Vĩnh Bình chỉ vào màn hình ti vi nhìn Ngô Vĩnh Huy truy hỏi: “Nhận thức hắn khộng?”

Nhìn thấy Lý Dật trong màn hình ti vi. Ngô Vĩnh Huy vô ý thức gật đầu: “Đương nhiên nhận ra. hắn là ông chủ mới của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp.”

“Còn có thân phận khác không?” Lăng Vĩnh Bình thở dài hỏi.

Ngô Vĩnh Huy có chút nghi hoặc hỏi: “Có người nói hắn có quan hệ tốt với gia tộc Gambino, làm sao vậy, đại ca, lẽ nào tiểu Tuyết bỏ đi có quan hệ tới hắn?”

“Ðúng vậy! Có liên quan tới hắn! Hắn muốn tiểu Tuyết gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, tiểu Tuyết liền lập tức đồng ý, không cần trưng cầu ý kiến của tôi.” Lăng Vĩnh Bình trầm giọng nói: “Thân phận anh vừa nói cũng không sai, bất quá anh quên hắn còn có một thân phận khác thật trọng yếu.”

“Cái gì?” Ngô Vĩnh Huy nghi hoặc hỏi.

Lăng Vĩnh Bình vô lực dựa vào sô pha, nhắm mắt lại. nhẹ nhàng nói: “Hắn là con trai của Tiêu Thanh Sơn.”

Ngạc nhiên nghe được Lăng Vĩnh Bình nói, trong lòng Ngô Vĩnh Huy chấn động. lập tức hiểu được dụng ý của Lăng Vĩnh Bình.

“Anh cũng thấy đó, hắn đã không còn là Lý Dật như chó nhà tang nữa, mà là ông trùm thế giới ngầm Los Angeles, là tân đầu sỏ của Hollywood, là minh hữu trung thực của gia tộc Gambino!" Mỗi câu Lăng Vĩnh Bình nhắc tới một thân phận khác của Lý Dật, hắn đều cảm thấy trong miệng có chút phát khổ: “Hắn triệt để Xoay người rồi, hơn nữa còn là nhất phi trùng thiên.”

“Ðại ca. anh sợ hắn về nước báo thù sao?" Ngô Vĩnh Huy nhíu mày nói: “Mặc dù thế lực của hắn ở nước ngoài lợi hại, trở lại quốc nội chưa chắc là đối thủ của bọn họ!

Hơn nữa. mặc dù hắn muốn báo thù cũng chỉ báo thù Tiêu Thanh Sơn và Đái Hồ mà thôi, đại ca lo lắng chuyện gì?”

“Vĩnh Huy, anh không hiểu. Lý Dật có thể trong vòng chưa đầy một năm thời gian đã có được thành tựu hiện tại. anh nghĩ trong ba năm hoặc năm năm hay mười năm sau hắn sẽ là cái dạng gì? Hắn muốn trả thù Tiêu Thanh Sơn và Đái Hồ là không sai. bất quá anh không được quên tôi và Tiêu Thanh Sơn là bạn bè tâm đầu ý hợp, hơn nữa tôi còn để Tiêu Cường ở chỗ nầy rất lâu. Trọng yếu hơn là, Tiêu Thanh Sơn và Lý Dật trở mặt nói đến cũng do một tay Tiêu Cường bày mưu kế."

Nói đến đây, Lăng Vĩnh Bình bỗng nhiên mở mắt: “Anh cho rằng hắn có hoài nghi tôi cũng biết kế hoạch của Tiêu Cường không? Có lẽ nói, hắn có hoài nghi tôi cùng tham dự trong kế hoạch của Tiêu Cường, đồng thời còn giúp Tiêu Cường ra mưu sách."

Ngô Vĩnh Huy trầm mặc.

Giờ khắc nầy, hắn hoàn toàn hiểu được dụng ý của Lăng Vĩnh Bình: dùng tiền tiêu tai.

Có người nói dã tâm có bao nhiêu lớn. sân khấu có bao nhiêu lớn.

Cũng có người nói, dã tâm và nguy hiểm có quan hệ trực tiếp, dã tâm không hợp thực tế cuối cùng phải trả giá thảm thống!

Hai câu nầy nói ra rốt cục là câu nào đúng, có thể nói người thấy người. trí thấy trí.

Mà Lăng Vĩnh Bình tuyển chọn điều thứ hai.

Khi mặt trời đỏ chậm rãi mọc lên trên bầu trời đông phương Lý Dật ngồi Xe Anh Hoa lái đi tới sân bay New York.

Lý Dật đến sân bay được mười phút. một chiếc máy bay hành khách từ Hồng Kông đến New York cũng đúng giờ đáp Xuống sân bay New York.

Hai ngày nầy, Anh Hoa một mực quan tâm chuyện của Lý Dật, tuy rằng nàng không biết sáng sớm Lý Dật đến sân bay muốn tiếp người nào. thế nhưng nàng hiểu rõ. Lý Dật tiếp đón người nầy sẽ khởi lên tác dụng có tính quyết định cho trận phong ba lần nầy!

Chỉ làm cho Anh Hoa thật không ngờ chính là, người mà Lý Dật muốn đón lại là một nữ nhân, còn là một nữ nhân rất đẹp, một nữ nhân phương đông có thể dễ dàng nhìn thấy hình ảnh trên áp phích tại các thành phố lớn.

Thậm chí, dù là người hoàn toàn không biết gì về thế giới giải trí như Anh Hoa cũng phải nhớ được tên của nàng, Mộ Dung Tuyết.

Điều nầy tựa hồ như muốn Xác minh nhân khí của Mộ Dung Tuyết hiện tại.

Để tránh chỗ phiền phức không tất yếu, lần nầy Mộ Dung Tuyết đi tới New York cũng không hề thông tri cho bất cứ hãng truyền thông nào. hơn nữa trước khi lên máy bay. hai người còn cải trang, nếu không nhìn kỹ tuyệt đối không thể nhận ra.

“A Khải, cầm túi Xách giúp tôi.” Từ sân bay đi ra, Mộ Dung Tuyết liếc mắt liền nhìn thấy được Lý Dật. sau đó trực tiếp ném túi Xách cho ẻo lả. hướng Lý Dật chạy tới.

Ẻo lả kéo hai cái valy, trong đều là đồ vật của Mộ Dung Tuyết, mà chính hắn chỉ đeo một ba lô, lúc nầy cầm lấy túi Xách của Mộ Dung Tuyết, thiếu chút nữa tức đến ngất Xỉu.

Trong biểu tình cực kỳ phẩn nộ của ẻo lả, Mộ Dung Tuyết mặc một thân trang phục mỏng nhẹ nhanh chóng chạy tới bên người Lý Dật, nhào vào trong lòng hắn. Thân thể mềm mại chui vào lòng Lý Dật hít lấy mùi thơm quen thuộc cùng mùi hương Xà phòng trên người nàng, hắn vô ý thức vươn hai tay ôm Mộ Dung Tuyết vào lòng.

Thấy một màn như vậy, Anh Hoa đang đứng phía sau Lý Dật hai thước, biểu tình trên mặt thoáng biến đổi, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại.

Theo thời gian trôi qua. Anh Hoa phát hiện tựa hồ mỗi một lần Lý Dật cùng nữ nhân Xuất hiện đều sẽ có quan hệ mờ tối với hắn.

Đây là một điều nàng thật sự không ngờ!

“Người đàn ông nầy thật bi kịch, vốn nghĩ hắn là một người sỢ vợ, nhưng không nghĩ đến nguyên lai không phải, mỹ nữ đã đầu nhập vào nam nhân khác ôm ấp!"

Ẻo lả thấy Mộ Dung Tuyết ôm ấp Lý Dật liền thập phần phẩn nộ, phẩn nộ không phải vì ghen, mà vì cho rằng Mộ Dung Tuyết “háo sắc”.

Lúc nầy nghe được một gã lưu học sinh đứng bên cạnh nói. nhất thời nhíu mầy, nghiêng mặt, dùng thanh âm chán ghét người đến chết không đền mạng nói: “Ngươi mới là bi kịch! Toàn gia các ngươi đều là bi kịch!”

Lưu học sinh kia vốn chỉ tùy tiện cảm thán một tiếng. ngạc nhiên thấy ẻo lả lộ ra dáng dấp ngạo kiều chỉ có nữ nhân mới có, dùng thanh âm không nam không nữ trách cứ hắn, thiếu Chút nữa đã bị ngất Xỉu, đâu còn dám phản bác?

“Không sỢ bị người phát hiện sao?” Lý Dật nhẹ nhàng Xoa đầu Mộ Dung Tuyết, CưỜi hỏi.

Mộ Dung Tuyết nguyên bản đang nhắm mắt lại dùng sức hít lấy hương vị quen thuộc trên người Lý Dật, ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói, ngẩng đầu nhìn Lý Dật lẩm bẩm: “Phát hiện thì làm sao? Cùng lắm thì nói anh đang bao dưỡng em, dù sao cũng không sai biệt lắm."

Mộ Dung Tuyết nói làm Lý Dật có loại Cảm giác như bại lui, để không cho Mộ Dung Tuyết bại lộ, hắn cười khổ nói: “Được rồi, ở đây không phải chỗ nói chuyện, chúng ta về hãy nói."

Lời nầy của Lý Dật vừa nói xong, ẻo lả kéo rương, ôm túi Xách của Mộ Dung Tuyết, vẻ mặt ủy khuất đi tới, muốn trách Lý Dạt, thế nhưng bỗng nhiên nghĩ đến thân phận hôm nay của Lý Dật, lại không dám mở miệng.

Sau đó, Lý Dật mang theo Mộ Dung Tuyết và ẻo lả đi tới bên ngoài sân bay.

Mộ Dung Tuyết nhìn thấy Lý Dật vẫn chìm đắm trong sự vui sướng khi gặp lại. Căn bản không có chú ý phía sau còn có Anh Hoa, khi nhìn thấy Anh Hoa nhanh chân bước tới mở Cửa Xe thì mới phát hiện, trong lúc nhất thời chợt giật mình.

“Nàng là?" Mộ Dung Tuyết cũng giống như những nữ nhân khác. vô ý thức hỏi ra vấn đề nầy.

Lý Dật mặt không đổi sắc trái tim cũng không nhẩy nói: “Bảo tiêu của anh.”

“Bảo tiêu? Em Xem là tình nhân đi?” Mộ Dung Tuyết lộ ra dáng dấp tức giận, trong ánh mắt toát ra vẻ ghen tuông dầy đặc.

Lý Dật cười tiếu ngạo: “Anh cũng muốn. thế nhưng người ta không đồng ý a!" Những lời nầy rõ ràng mang theo vẻ vui đùa. lời vừa ra khỏi miệng. Mộ Dung Tuyết cũng “Xì” một tiếng bật cười. Hiển nhiên, theo Mộ Dung Tuyết Xem ra. Anh Hoa toàn thân đầy khí tức băng lãnh cũng rất khó tiếp Xúc, nhất là nhìn thấy con người không có bất luận cảm tình gì của Anh Hoa, Mộ Dung Tuyết cảm thấy rất không thoải mái.

Trong lúc giúp Lý Dật và Mộ Dung Tuyết mở cửa Xe, Anh Hoa nghe được Lý Dật nói, nàng cũng không hề giải thích điều gì, mà vẫn cung kính đứng một bên như ngày thường, chỉ là trong tâm linh vốn bị niêm phong cất vào kho lại tạo nên một tia rung động.

Lúc lên Xe, Anh Hoa chủ động bấm kính ngăn Xe lên, như vậy ba người Lý Dật nói chuyện không cần lo lắng bị nàng nghe được.

Trong Xe, ẻo lả nhiều ít có Chút câu nệ.

Ở thời gian trước, Mộ Dung Tuyết nhân khí cũng không tệ, làm người đại điện cho Mộ Dung Tuyết, ẻo lả nhìn thấy qua không ít những đại nhân vật nắm quyền trong giới giải trí, có thể nói là người rất có kinh lịch. Sau đó, Mộ Dung Tuyết càng ngày càng nổi tiếng, ẻo lả nhận thức trùm tiêu khiển cũng từ từ thăng cấp. từ Á châu đến toàn cầu, hẳn như những ông trùm tiêu khiển mĩ danh ẻo lả đều đã gặp qua. Thế nhưng ở tại trước mặt Lý Dật, ẻo lả luôn cảm thấy thập phần khó chịu! Có thể, ẻo lả nằm mơ cũng không có nghĩ đến Lý Dật lại có được thành tựu như ngày hôm nay!

"Lý Dật. tôi hiếu kỳ. anh làm sao trở thành chủ nhân của Toàn cầu Ảnh Nghiệp vậy?" Sau khi rời khỏi sân bay, ẻo lả rốt cục nhịn không được mở miệng.

Lý Dật thấy ẻo lả vẫn không nói chuyện: tự nhiên đoán ra được tâm tư của ẻo lả, vốn định bắt chuyện với hắn, nhưng Mộ Dung Tuyết vẫn líu tíu nói không ngừng. không có cơ hội đến gần ẻo lả. Lúc nầy nghe được câu hỏi của hắn, cười đáp: “Vận khí tốt mà thôi."

“Vận khí tốt có thể trở thành lão bản của Toàn cầu Ảnh Nghiệp? Trở thành đầu sỏ của Hollywood?” Ẻo lả vẻ mặt không tin, sau đó vô ý thức dùng ngón tay làm lan hoa chỉ nghiêng về phía trước, the thé cả giận: “Khinh thường người cũng không được nói như vậy!”

“A Khải, trong đó tự nhiên có rất nhiều khúc chiết, bất quá tôi không thuận tiện kể hết. Về phần khinh thường cậu, thật sự không có, nhưng thật ra từ đầu mới là Cậu khinh thường tôi mới đúng.” Tuy rằng Lý Dật không có hảo cảm với ẻo lả. bất quá cũng không phản cảm, dù sao cho tới nay đều là ẻo lả chiếu cố Mộ Dung Tuyết. Quả nhiên, Lý Dật vừa thốt ra lời nầy, vẻ mặt ẻo lả Xấu hổ, mà Mộ Dung Tuyết lại hung hăng véo tai ẻo lả: “A Khải, anh thấy Lý Dật giống loại người này sao?”

“Hừ, hắn không phải loại người như vậy.” Ẻo lả lầm bầm nói: “Bất quá, cô trọng sắc khinh bạn thật là quá đáng! Cô phải biết rằng trên đường đều là tôi Xách hành lý cho cô đó!"

Nhìn biểu tình thương cảm của ẻo lả, Mộ Dung Tuyết cười buông tay ra, cũng tuyệt không quan tâm bốn chữ “trọng sắc khinh bạn”. mà nghi hoặc nhìn Lý Dật hỏi: “Được rồi, anh nhanh như vậy muốn em rời khỏi Hồng Tinh gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp là vì chuyện ầm ĩ hai hôm nay sao?”

Nói những lời này. biểu tình Mộ Dung Tuyết nhiều ít có chút thất lạc, tuy rằng cho tới nay nàng đều được Xem là cây rung tiền, bất quá Lăng Vĩnh Bình đối Xử với nàng không tệ, nếu như không có Lăng Vĩnh Bình, nàng cũng sẽ không có thành tựu ngày hôm nay.

Tuy rằng nàng vì Lý Dật mà rời khỏi Hồng Tinh, thế nhưng trong lòng vẫn có chút áy náy.

Lý Dật gật đầu, sau đó nói: “Anh biết em cảm thấy có lỗi với Lăng Vĩnh Bình, không sao, anh sẽ cho hắn một ít chỗ tốt.”

Nghe được Lý Dật vừa nói như thế. trong lòng Mộ Dung Tuyết dễ chịu hơn rất nhiều.

Lý Dật mang theo Mộ Dung Tuyết trở lại biệt thự thì thời gian đã gần bẩy giờ rưỡi.

Lý Dật đầu tiên để Mộ Dung Tuyết đi tắm, mà hắn Iại chuẩn bị vài món điểm tâm sáng, đồng thời gọi điện cho Andrew, từ chỗ nàng hiểu rõ tình huống. Sau khi biết được sự tình phát triển hoàn toàn ăn khớp như trong dự liệu của hắn, liền yên tâm không ít.

Vừa ăn Xong bữa sáng, Lý Dật mang theo Mộ Dung Tuyết đi tới khách sạn Knickerbocker, những ký giả các hãng truyền thông đã chờ từ lâu.

Cũng giống như ngày hôm qua, Lý Dật trên đường đi gọi cho AndreW nhờ nàng hổ trợ thông tri các hãng truyền thông: Chín giờ, Lý Dật lại mời các hãng truyền thông đến dự cuộc họp báo!

Đối với ký giả mà nói, mỗi một ngày không có tin tức và những trò bát quái là rất thống khổ, tuy rằng bọn họ biết Chuyện của Roddick và Lý Dật đã tới Cuối, thế nhưng nghe được Lý Dật mời dự họp báo, giống như mèo ngửi được mùi thơm, đã sớm chờ ngay tại khách sạn.

Đến khách sạn, Lý Dật để chuyên viên trang điểm chờ đợi từ lâu hóa trang cho Mộ Dung Tuyết, mà hắn mang theo Lưu Tư Cầm đi tới một căn phòng Xa hoa trong khách sạn.

Thân là vị giám đốc tiền nhậm của Dream Works. Jeffrey ở tại Hollywood trà trộn nhiều năm, là nhân viên quản lý cao tầng trứ danh HollyWood. Trong lúc hắn đảm nhiệm Dream Works, Dream Works không ngừng lớn mạnh. công trạng một năm so với một năm càng tốt, đầy đủ để chứng minh năng lực và ánh mắt của hắn!

Mấy năm qua, năng lực Xuất sắc của Jeffrey chiếm được mọi người tán thành, hầu như toàn bộ các công ty điện ảnh đều muốn đoạt đi Jeffrey, thế nhưng không có một ai thành công!

Cũng giống như đại đa số người Mỹ. Jeffrey có một đôi mắt màu Xanh da trời. Mũi cao thẳng.

“Phi thường Xin lỗi, Jeffrey tiên sinh thân ái. tôi có chuyện đến chậm." Sau khi nhìn thấy Jeffrey, Lý Dật không hề bày cái giá của đại lão bản, vẻ mặt hiện dáng tươi cười sáng lạn.

Thấy dáng tươi cười của Lý Dật. Jeffrey cười cười nói: “Lý tiên sinh. nga, không. lão bản, ngài quả thực khách khí, điều này làm cho tôi cảm thấy được yêu mà sỢ.”

Nghe được Jeffrey nói, Lý Dật cũng nở nụ cười. mặc dù hắn không biết Trương Đức Khôn rốt cục dùng phương pháp gì để Jeffrey cam tâm tình nguyện rời khỏi Dream Works, gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, bất quá, tất cả Lý Dật cũng không cần biết, Lý Dật chỉ muốn có kết quả mà thôi!

Sau đó. Lý Dật cùng Jeffrey giản đơn hàn huyên một phen, sau đó mang theo Jeffrey đi dự cuộc họp báo tuyên bố tin tức.

Khi các ký giả chờ trong đại sãnh đã lâu nhìn thấy Lý Dật mang theo Jeffrey Xuất hiện, vẻ khốn ý trên mặt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cả đám phảng phất như có chất kích thích tố, lập tức trở nên hưng phấn lên!

“Trời ạ! Không ngờ là Jeffrey."

“Giám đốc Dream Works, sao gặp được hắn chỗ này?”

“Lẽ nào Jeffrey muốn gia nhập Toàn Cầu ẢnhNghiệp sao?"

Lúc này các phóng viên trong buổi họp báo đều thảo luận lên, trong lúc thảo luận, ánh mắt bọn họ không ngừng chuyển đổi giữa Lý Dật và Jeffrey, tựa hồ đang suy tư Xem Jeffrey có thật sự tiến nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp hay không.

Ký giả có thể Xuất hiện ở chỗ này đều là người nổi bật trong hành nghiệp ký giả, sau thoáng hỗn loạn ngắn ngũi, hiện trường an tĩnh Xuống tới, mấy trăm người lẳng lặng nhìn Lý Dật và Jeffrey hai người. cùng đợi hai người mở miệng.

Được Lý Dật ra dấu, Jeffrey kéo sát microphone, mỉm cười nói: “Tin tưởng mọi người đối với sự Xuất hiện của tôi ở nơi này đều cảm thấy thập phần ngoài ý muốn. Trên thực tế, trước đây tội cũng không nghĨ đến sẽ cùng Lý tiên sinh ngồi đây dự cuộc họp báo này!”

Jeffrey nói đến đây dừng lại một chút tiếp tục nói: “Bất quá. hiện tại các vị cũng thấy được tôi và Lý tiên sinh đang ngồi cùng nhau, chính Xác ra, tôi và lão bản mới đang ngồi cùng nhau!”

“Thượng đế! Jeffrey thực sự gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp!”

Jeffrey vừa thốt lên Xong, hiện trường lần thứ hai trở nên hỗn loạn, mặc dù tất cả mọi người đều biết Jeffrey gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp đã trở thành sự thực. thế nhưng bọn họ thật sự hiếu kỳ chưa từng nghĩ tới sau khi Jeffrey rời khỏi Dream Works lại đến làm công cho Lý Dật.

“Jeffrey tiên sinh. tôi nhớ ngài từng nói qua. ngài sẽ không rời khỏi Dream Works. Xin hỏi, vì sao hiện tại ngài lại thay đổi chủ ý?” Được Jeffrey mời, một ký giả hãng truyền thông Mỹ đứng dậy hỏi.

Tên ký giả kia vừa thốt lên Xong, những ký giả khác cũng vẻ mặt chờ mong nhìn Jeffrey.

Jeffrey lộ ra một nụ cười cực kỳ sáng lạn: “Tôi đúng có nói qua. Bất quá, trên thế giới này luôn luôn tràn ngập chuyện ngoài ý muốn. mỗi ngày đều sẽ phát sinh rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng được. Lý tiên sinh là một lão bản rất tốt, hắn rất tôn trọng tôi, hơn nữa cho tôi đãi ngộ rất tốt. Hơn nữa hắn là một lão bản rất biết nhìn Xa, tôi nghĩ cùng hắn hợp tác là một chuyện rất đáng được ăn mừng.”

“Chỉ là vì nguyên nhân này sao?” Rất hiển nhiên lời giải thích của Jeffrey cũng không làm ký giả kia thõa mãn, đồng dạng các ký giả tại hiện trường cũng cho rằng Jeffrey giải thích quá mức giả tạo.

Nghe được câu hỏi thứ hai của ký giả kia, Jeffrey lại nở nụ cười, trầm giọng nói:“ Đương nhiên. nguyên nhân trọng yếu nhất là. trong Toàn Cầu Ảnh Nghiệp có nghệ sĩ mà tôi thích nhất, tôi chờ mong hợp tác cùng người nghệ sĩ đó."

Nghệ sĩ mà Jeffrey thích nhất?

Jeffrey nói làm hiện trường lại hỗn loạn. trong trí nhớ các ký giả. Jeffrey thân là giám đốc Dream Works, dạng ngôi sao nào chưa từng gặp qua? Có thể nói không chút khoa trương. đám ngôi sao đuổi theo Xin hợp tác với Jeffrey còn không kịp. mà không phải Jeffrey vì một minh tinh mà đi ăn mảng khác!

“Jeffrey tiên sinh, nghệ sĨ trong miệng ngài chính là ai?” Tên ký giả kia lại hỏi vấn đề trọng yếu nhất.

Jeffrey mỉm cười đứng lên chỉ chỉ ngoài cửa, nói: “Là cô ấy.”

Jeffrey vưa nói Xong, Mộ Dung Tuyết trong bộ lễ phục màu trắng chậm rãi đi vào. lộ ra dáng tươi cười mê người, chậm rãi từ ngoài cửa đi đến. Nhìn Mộ Dung Tuyết như một thiên sứ hướng trên đài đi đến, toàn bộ các ký giả tại hiện trường đều ngây ra!

Bọn họ bị Mộ Dung Tuyết Xuất hiện làm chấn kinh!

Bọn họ thế nào cũng không có nghĩ đến, nghệ sĩ trong miệng Jeffrey sẽ là Mộ Dung Tuyết nổi tiếng nhất Á Châu hiện nay. Mà làm nữ thần âm nhạc hiện nay, từ sau khi Mộ Dung Tuyết phát ra Cứu Thục, hầu như không có Tiếp thu bất luận buổi phỏng vấn độc nhất vô nhị nào của các hãng truyền thông.

Dưới tình hình này, Mộ Dung Tuyết đối với truyền thông nước ngoài tràn ngập màu sắc thần bí.

“Thượng đế! Là nàng! Không ngờ là nàng!”

“Nữ thần âm nhạc gia nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp?”

“Ðiều này thực sự là quá khó tin.”

Sau thoáng ngây người ngắn ngủi. các phóng viên tại hiện trường triệt để điên cuồng!

Đối với bọn họ mà nói, Jeffrey đến đã làm cho bọn họ kinh ngạc, Mộ Dung Tuyết Xuất hiện là điều mà bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến!

Trong một biệt thự Xa hoa nằm trong khu người giàu có tại New York. Barton ngơ ngác nhìn nữ nhân phương đông Xinh đẹp như thiên tiên kia. triệt để ngây dại.

Mồ hôi lạnh chẳng biết từ khi nào đã tuôn đầy trên trán hắn. thân thể hắn không thể khống chế liền run rẫy lên.

Xong rồi!

Giờ khắc này. trong đầu Barton nhét đầy hai chữ đó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play