Mộ Dung Tuyết từng tham da buổi tiệc của tập đoàn Hoa Thanh vài lần, biết người tham gia những buổi tiệc này, đều là người tai to mặt lớn. trọng yếu hơn là, trước khi tiệc tối bắt đầu. nhân viên công tác sẽ đưa các minh tinh thống nhất an bày chung một địa phương để tiến hành trang điểm thay y phục. Mộ Dung Tuyết là ngôi sao cuối cùng được hóa trang trong ngày hôm nay. mà hôm nay hai chuyên viên trang điểm lại hóa trang cho Lý Dật, trọng yếu hơn là. ở trong trí nhớ của nàng, nhưng ngôi sao nam cũng không có ai mang tên Lý Dật. Trong lòng tuy rằng đang nghi hoặc, thế nhưng Mộ Dung Tuyết vẫn nhìn Lý Dật mỉm cười gật đầu. Lý Dật nhàn nhạt mỉm cười đáp lại. sau đó trực tiếp đi tới bên cạnh hai chuyên viên hóa trang ngồi Xuống. Đối với việc chỉnh lý tạo hình, Lý Dật cũng không xa lạ, ngược lại còn là nhân vật cấp đại Sư, chỉ bất quá...từ ý nghĩa nghiêm ngặt bắt đầu nói, Lý Dật không phải biết chỉnh lý tạo hình, mà chỉ là thay đổi gương mặt, cũng chính là Cải trang thành người khác! giống như trong ti vi điện ảnh biểu diễn, cũng không phải nhờ vào thuật dịch dung trong truyền thuyết mà thay đổi gương mặt, lại càng không phải dùng thuật giải phẩu để thay đổi. chỉ là qua trang phục để thay đổi gương mặt, thay đổi những bộ phận cũng không lớn lắm, người bình thường không nhận ra, bất quá người quen thuộc chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra. Thay đổi gương mặt cũng không. Đương nhiên. nếu như đeo mặt nạ da người, trừ phi đây đó vô cùng quen thuộc. bằng không rất khó nhận ra. Ở thời gian kiếp trước, Lý Dật có một lần tại Paris bị bộ đội đặc chủng toàn cầu bao vây tiểu trừ. một lần đó. hắn đã dùng mặt nạ da người để trốn thoát. Nhưng mặt nạ da người tạo ra vô cùng phiền phức, hơn nữa tài liệu chế tạo mặt nạ da người đều có chất độc. không thể đeo trong thời gian dài, chỉ có thể mang vào ở thời điểm mấu chốt. bằng không chất độc sẽ Xâm nhập vào da. Hai chuyên viên trang điểm thấy Lý Dật đã ngồi Xuống, lập tức bắt đầu giúp Lý Dật chỉnh lý tạo hình. Bởi Lý Dật cũng không ngồi chung với Mộ Dung Tuyết. Mà là ngồi ngay đối diện. kết quả hai người có thể thông qua tấm gương nhìn thấy được đối phương. Từ phía Sau Lý Dật, Mộ Dung Tuyết buông tạp chí trong tay Xuống quan Sát hắn trong gương, khi ánh mắt nàng tiếp Xúc cùng Lý Dật, cười nói: “Một hồi anh cũng tham gia diễn xuất sao?" Giọng nói của Mộ Dung Tuyết thập phần tùy ý, cho người ta một loại cảm giác giống như bạn bè cũ nói chuyện với nhau. mà thanh âm giọng nói của nàng cũng thập phần dễ nghe. Ở thời gian kiếp trước, Lý Dật đã từng gặp qua nhiều siêu minh tinh của Hollywood. người nào cũng tỏ vẻ hống hách, chỉ khi nhìn thấy nhân vật cường quyền thì mới chịu thu hồi tư thái Cao ngạo. Cho nên thái độ bình dị gần gũi của Mộ Dung Tuyết làm ấn tượng của hắn đối với nàng chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều, chỉ thấy hắn lắc đầu nói: “Không tham gia." “Nga” Nghe được Lý Dật trả lời Mộ Dung Tuyết có chút ngoài ý muốn: “Vậy Sao anh cũng chỉnh lý tạo hình?" Lời của Mộ Dung Tuyết vừa thốt ra, cả bốn chuyến viên trang điểm ở đây vẻ mặt cũng có biểu tình nghi hoặc. bọn họ chỉ nhận được lời yêu cầu chỉnh lý tạo hình cho Lý Dật, đối với thân phận Lý Dật thế nhưng hoàn toàn không biết gì cả. Trước đÓ Gia Cát Minh Nguyệt nói cho Lý Dật, SỞ dĩ phải chỉnh lý tạo hình là để một lát theo Tiêu Thanh Sơn đi gặp những nhân vật bạch đạo. Hôm nay nghe đươc lời nghi vấn của Mộ Dung Tuyết hắn cười nói: “Một hồi phải cùng Tiêu tiên sinh dự họp tiệc rượu, mà hình tượng của tôi thật không Xong, Sợ sẽ làm khách nhân hoảng Sợ, cho nên..." Để mẩy người Mộ Dung Tuyết không tiếp tục dây dưa vấn đề này, Lý Dật nói lời vui đùa. Quả nhiên lời của hắn vừa thốt ra, bao quát Mộ Dung Tuyết ở bên trong tất cả mỗi người đều nở nụ cười. “Tiên sinh, vóc người ngài tốt như vậy, tướng mạo cũng thật tuấn lãng, mặc dù không chỉnh lý tạo hình cũng đã rất tuấn tú suất khí." Lúc này đây mở miệng không phải Mộ Dung Tuyết mà là một chuyên viên trang điểm bên cạnh Lý Dật: “Đúng vậy! Nói thật, tôi đã thấy không ít người luôn tự nói khoác khen mình Suất khí cỡ nào, thế nhưng rất ít thấy người như ông tự Xem mình là người quái dị.” Lý Dật nói mục đích chỉ là vì muốn nói sang chuyện khác, nay thấy trọng tâm câu chuyện đã được dời đi thành công, cũng không tiếp tục phát biểu ý kiến. Lúc này ngoài cửa lại lần nữa truyền đến tiếng bước chân, một người mặc một thân tây trang màu lam, bên trong là một bộ quần áo màu trắng. râu tóc chỉnh rất sạch sẽ, thoạt nhìn làm cho người ta có một loại cảm giác Suất khí. Trong tay người kia cầm một bó hoa tươi, người chưa tới, hương thơm của hoa đã truyền vào từ bên ngoài cửa. Xuyên thấu qua phản quang của tấm gương, Lý Dật thình lình nhìn thấy người kia không phải ai khác. chính là Tiêu Cường. Trong nháy mắt Lý Dật nhìn thấy Tiêu Cường, Tiêu Cường cũng thấy được Lý Dật. Trong nháy mắt đó. dáng tươi cười trên mặt Tiêu Cường trở nên có chút cứng ngắc. bước chân cũng dừng lại một chút, bất quá hắn cũng chưa nói cái gì, mà là trực tiếp đi tới bên người Mộ Dung Tuyết, mỉm cười nói: “Tiểu Tuyết, tặng cho cô.” Đi qua tấm gương, Lý Dật thấy biểu tình Mộ Dung Tuyết rất bình tĩnh, thậm chí trong bình tĩnh mang theo một tia bất đắc dĩ, tựa hồ cũng không bởi vì Tiêu Cường tặng hoa cho nàng mà kích động. “Để ở đây đi." Mộ Dung Tuyết biết thân phận Tiêu Cường, cũng biết trực tiếp cự tuyệt Tiêu Cường thì không tốt lắm, vì vậy nhàn nhạt nói một câu. Biểu tình hờ hững của Mộ Dung Tuyết làm Tiêu Cường nhiều ít có chút Xấu hổ. nhất là ngay trước mắt Lý Dật, bất quá hắn cũng không nổi giận, thậm chí dáng tươi cười trên mặt cũng không hề giảm bớt chút nào, hắn dựa theo lời Mộ Dung Tuyết đặt bó hoa tươi một bên. sau đó nói: “Tiểu Tuyết. cô không dễ dàng rời Hồng Kông một lần, một hồi sau khi diễn Xuất kết thúc. chúng ta cũng đi ăn một chút gì không?” “Anh không cần làm việc sao?” Mộ Dung Tuyết có chút nghi hoặc nhìn Tiêu Cường. hiển nhiên theo nàng Xem ra, thân là con trai của Tiêu Thanh Sơn, ở trong buổi tiệc đặc thù này khẳng định phải có rất nhiều người cần Xã giao. Câu nói thình lình của Mộ Dung Tuyết làm Tiêu Cường thập phần Xấu hổ, tuy rằng hắn đã kiệt lực che giấu. thế nhưng khoé mắt vẫn điên cuồng nhảy lên vài cái, đồng thời dùng đuôi mắt nhìn lướt qua bóng lưng Lý Dật. trong con người toát ra ánh mắt oán độc. “Bận thì bận, nhưng thời gian dành cho cô vẫn phải có.” Rất nhanh. Tiêu Cường liền điều chỉnh tốt biểu tình, vẻ mặt mỉm cười Sáng lạn. Mộ Dung Tuyết như có đăm chiêu nhìn Lý Dật qua tấm gương. sau đó nhìn Tiêu Cường nói: “Thật ngại quá, gần đây tôi luôn bận rộn công việc, rất uể oải. một hồi sau khi diễn Xong, tôi muốn về ngủ...” “Vậy được rồi, sáng ngày mai tôi tới đón cô đi ăn sáng." Tiêu Cường cũng không dùng sức mạnh để bức bách Mộ Dung Tuyết. bởi vì tuy rằng hắn biết Mộ Dung Tuyết có tính cách cởi mở, thế nhưng cũng rất quật cường, nếu hắn dùng tư thái cường ngạnh bức bách, trái lại sẽ không tốt. Dứt lời. Tiêu Cường cũng không tiếp tục ở lại trong phòng, mà là trực tiếp rời đi. “Mộ Dung tiểu thư, Tiêu thiếu cũng rất tốt, vì sao cô không có hứng thú đối với hắn?" Lúc này một chuyên viên trang điểm đang chỉnh lý tạo hình cho Lý Dật không giải thích được mà hỏi thăm, tựa hồ ở trong mắt nàng, Tiêu Cường là tượng trưng cho bạch mã vương tử. Mộ Dung Tuyết cũng không cho là đúng cười nói: “Tôi cũng không biết, nhưng tôi không có hứng thú đối với hắn.” Lúc này, chuyên viên trang điểm cho Mộ Dung Tuyết đã làm Xong công việc. qua tấm gương, Lý Dật rõ ràng nhìn thấy, mái tóc Mộ Dung Tuyết bới lên, trên mặt trang điểm cũng không đậm, ngược lại rất nhạt, thế nhưng nhìn nàng càng thêm rực sáng. Trên cổ nàng mang một chiếc vòng bằng ngọc bích, phối hợp với vùng cổ trắng noãn làm cả người nàng càng thêm mê người. Thân thể của nàng mặc một bộ dạ hội màu lam, lễ phục thuộc về kiểu hở lưng lộ ra bờ lưng trơn tuột như ngọc, dưới ánh đèn, lại có cảm giác làm choáng váng đôi mắt người khác. “Mộ Dung tiểu thư, cô mặc áO khoác vào trước. cẩn thận cảm lạnh.” Mắt thấy Mộ Dung Tuyết đứng lên, chuyên viên trang điểm kia nói. Mộ Dung Tuyết lắc đầu. nói: “Đừng lo. bây giờ còn rãnh rỗi, khi nào đi ra ngoài thì mặc" Đang khi nói chuyện, Mộ Dung Tuyết như có đăm Chiếu nhìn Lý Dật, hiển nhiên, vừa rồi Tiêu Cường đến. làm nàng phát giác giữa Lý Dật và Tiêu Cường dường như có mối quan hệ nào đó. Trong lòng tuy rằng hiếu kỳ, nhưng Mộ Dung Tuyết cũng không có hỏi Lý Dật, mà là đi tới sô pha ngồi Xuống. Tuy rằng không biết vì Sao Mộ Dung Tuyết trang điểm Xong Còn chưa rời đi, Lý Dật cũng không hỏi nhiều, mà là đang suy tư chuyện gì đó. Trong phòng nhất thời an tĩnh Xuống tới. chuyên viên trang điểm thành thạo giúp Lý Dật chỉnh lý tạo hình, mà Mộ Dung Tuyết lại Xem tạp chí nhưng lại cũng không nhịn được thỉnh thoảng ngước nhìn Lý Dật. Từ góc độ của nàng nhìn tới, thấy một gương mặt an tĩnh, vùng lông mày hơi nhăn lại tựa hồ như tâm Sự lâm vào trầm tư. Thấy dáng dấp trầm tư của Lý Dật,Mộ Dung Tuyết có vẻ có chút kinh ngạc, tựa hồ nàng thật không ngờ có người ở thời gian hóa trang có thể rơi vào trầm tư. Chẳng qua bao lâu, chuyên viên trang điểm nói cho Lý Dật. tạo hình đã Xong, để Lý Dật đi thay lễ phục dạ hội. Lý Dật từ chỗ ngồi đứng lên, nhìn thoáng qua chính mình trong gương, cười khổ, trải qua sự chỉnh lý của chuyên viên trang điểm cả người hắn thoạt nhìn trở nên suất khí rất nhiều, phối hợp với khí chất trầm mặc lãnh tĩnh của hắn, thật ra không hề thua kém Tiêu Cường. “Cảm ơn." Lý Dật nhìn hai chuyên viên trang điểm nở nụ cuời. sau đó đi tới phòng trên lầu hai, thay quần áo dạ hội. “Thật là kỳ quái. ngay từ đầu khi hắn vào tôi cảm thấy cũng bình thường. thế nhưng bây giờ lại cảm thấy rất rực Sáng." Chuyên viên trang điểm cho Lý Dật có chút nghi hoặc nói. “Nam nhân này nhìn cũng không quá Xuất Sắc, thế nhưng trên người hắn có một cỗ khí chất đặc thù, Chân chính hấp dẫn người chính là cỗ khí Chất đó." Một chuyên viên trang điểm khác cũng mở miệng, tuổi tác của nàng lớn hơn một chút, gặp nhiều nam nhân hơn, phương diện kinh nghiệm tự nhiên nhiều hƠn Chuyên viên kia. Trên sô pha. trong lòng Mộ Dung Tuyết cũng có loại cảm giác này. lúc này nghe chuyên viên trang điểm kia nói, bừng tỉnh hiểu ra. Sau đó. Lý Dật thay quần áo Xong từ trên lầu hai đi Xuống. “Trời ạ, không ngờ là thiết kế mới nhất trong năm nay của thủ tịch thiết kế Sư Giorgio Armani. có người nói toàn cầu chỉ có chín bộ!" Thấy bộ tây trang trên người Lý Dật. chuyên viên trang điểm của Mộ Dung Tuyết vẻ mặt khiếp Sợ kêu lên. Lời của nàng vừa ra khỏi miệng, bao quát Mộ Dung Tuyết bên trong tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Dật, Chính Xác là về hướng bộ tây trang trên người Lý Dật. Lý Dật bị họ nhìn với ánh mắt người ngoài hành tinh, nhưng biểu hiện rất tự nhiên. hắn cũng không nói thêm gì với họ, mà là trực tiếp đi ra biệt thự. Thấy Lý Dật muốn đi ra biệt thự, Mộ Dung Tuyết giật mình, làm như nhớ tới điều gì, cầm áo khoác trên Sô pha, sau khi mặc vào lập tức đuổi theo. Khi Lý Dật đi ra khỏi biệt thự, sắc trời đã hoàn toàn tối hẳn. toàn bộ Tiêu gia trang viên bao phủ dưới ánh đèn, như ẩn như hiện, giống như một tòa thành mộng ảo. Nơi biệt thự có một gã nam nhân đang đứng, hình dạng như một tên mặt trắng nhỏ, Lý Dật nhớ kỹ hắn từng cầm một chiếc rương nhỏ cho Mộ Dung Tuyết, Xem ra là người đại diện hoặc là trợ lý. Hô hấp một chút không khí mới mẽ bên ngoài biệt thự, Lý Dật cất bước hướng biệt thự số một đi tới, hắn biết Tiêu Thanh Sơn đang ở nƠi đó chờ hắn. Mà qua đêm nay, hắn sẽ trở thành người nối nghiệp thực sự. điều này làm cho hắn có loại cảm giác như mộng như huyễn. Tựa hồ...tất cả đều đang tới quá nhanh. Cũng...thật quá bình tĩnh! |