"Ồ? Ngươi đồng ý gia nhập Thiên Linh tông ta sao?" Diệp Thần không nhịn được mở miệng hỏi, bởi vì hắn thực sự là bị quyết định này của Tử Phong làm kinh ngạc rồi.
Tử Phong gật đầu, nói: "Không sai, ta tin tưởng vào ánh mắt của chính mình, ta có thể thấy được tương lai của Thiên Linh tông, nhất định sẽ vượt qua sự tưởng tượng của ta!"
Hiện tại hoàn cảnh của Tử Phong xác thực là đã cùng đường mạt lộ rồi, thân là người biết rõ nhất vị trí mà Hoàng Thiên bí cảnh sẽ mở ra, bây giờ toàn bộ xung quanh Nguyệt Thai thành cũng chỉ có mình Thiên Linh tông là có thể che chở cho hắn mà thôi.
Thực tế cũng đã bày ra trước mắt, việc Thiên Linh tông xưng bá Nguyệt Thai thành đã là chuyện ván đã đóng thuyền rồi, đây chỉ còn là thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Diệp Thần cười nói: "Sau này ngươi sẽ biết, ngày hôm nay ngươi đã lựa chọn sáng suốt như thế nào."
Đối với tương lai phát triển của Thiên Linh tông, Diệp Thần là người rõ ràng hơn ai hết, hắn có lòng tin dưới sự dẫn dắt của mình Thiên Linh tông không chỉ xưng bá ở Nguyệt Thai thành, mà còn sẽ vươn ra khỏi Nguyệt Thai thành, hướng về thế giới mà tiến xa.
"Nếu đã như vậy, bây giờ ngươi liền lập xuống lời thề thiên đạo đi, chỉ cần ngươi hứa thành tâm thành ý gia nhập vào Thiên Linh tông, sẽ không phản bội Thiên Linh tông, như vậy ngươi liền có thể ở lại nơi đây." Diệp Thần thản nhiên nói.
Lập xuống lời thề thiên đạo, đây là ràng buộc lớn nhất của thiên đạo đối với mỗi người, bởi vì một khi ngươi đã lập lời thề thì ngươi không thể nào làm trái được!
Vì vậy một khi ngươi đã lập xuống lời thề thiên đạo, thì nó cũng giống như một sợi xích vô hình níu giữa lấy ngươi.
Diệp Thần cũng không có yêu cầu đối phương vì Thiên Linh tông mà nhảy vào nước sôi lửa bỏng gì, mà hắn chỉ cần đối phương không phản bội lại Thiên Linh tông, không bán đứng Thiên Linh tông, là được rồi!
Tử Phong do dự một chút, cuối cùng vẫn là lựa chọn lập xuống lời thề thiên đạo.
Cho tới Tử Kỳ ở một bên đang trầm ngâm, nhìn thấy ca ca của mình đã lập lời thề, nàng cũng đành bất đắc dĩ lập xuống lời thề thiên đạo.
Diệp Thần mỉm cười, hai huynh muội này đều là cao thủ cảnh giới luyện thần, hôm nay cao thủ ở Thiên linh tông vẫn là quá ít, đây chính là vấn đề làm hắn nhức nhối bao lâu nay.
"Bắt đầu từ ngày hôm nay, hai người các ngươi chính là trưởng lão của Thiên Linh tông." Diệp Thần mở miệng nói, sau đó liền sắc phong chức vị cho hai người bọn họ.
Vừa dứt lời, ngay lập tức hai đạo số mệnh từ trên bầu trời Thiên Linh tông liền đánh xuống, bắn về phía đôi huynh muội này.
Tử Phong đột nhiên mở miệng nói: "Tông chủ, ta trước đây có ở bên ngoài thành lập ra một cái Huyền Minh tông, tông môn này do ta lập ra cũng đã hấp thu không ít số mệnh của Huyền Tâm tông rồi, ta nguyện ý đem những số mệnh này cống hiến cho Thiên Linh tông."
Nếu như hắn đã trở thành người của Thiên Linh tông, như vậy cái Huyền Minh tông do hắn sáng tạo ra cũng không còn cần thiết nữa.
Trên thực tế cái gọi là Huyền Minh tông kia cũng chỉ là một vỏ mà thôi, tác dụng duy nhất của nó chính là để hấp thu số mệnh của Huyền Tâm tông. Bây giờ nó đã không còn tác dụng gì nữa, không bằng thuận thế thành chương mà cống hiến cho Thiên Linh tông.
Diệp Thần gật gật đầu, nói: "Được."
Tử Phong từ trong lồng ngực lấy ra một cái thiên ấn, chính là thiên ấn trước đây Bộ Kinh Vân chém giết Từ Huy mà có được, sau đó ném cho Tử Phong.
"Ta tông chủ Huyền Minh tông, thành tâm gia nhập vào Thiên Linh tông, đến đây tất cả số mệnh của Huyền Minh tông, sẽ nhập vào trong Thiên Linh tông." Tử Phong ấn tay vào giữa mi tâm mình, rồi từ mi tâm trích ra một giọt máu đỏ tươi, sau đó đem giọt máu này nhập vào bên trong thiên ấn.
Nếu một tông chủ của một tông môn thành tâm thần phục vào tông môn khác, thì ngoài cách đánh nát mệnh bi của tông môn ra, thì còn có thể dùng cách thần phục này để thu phục số mệnh.
Tông chủ, chính là người cao nhất của một tông môn, hắn hoàn toàn có thể quyết định tất cả sự việc của tông môn mình!
Diệp Thần cũng đồng thời lấy ra thiên ấn của mình, chỉ thấy giọt máu kia của Tử Phong sau khi chạm vào thiên ấn liền nổ tung, nhuộm đỏ toàn bộ thiên ấn.
Sau đó thiên ấn của Tử Phong bỗng nhiên nát vụn, một luồng số mệnh bàng bạc bỗng nhiên sinh ra, sau đó luồng số mệnh này liền đầu nhập vào bên trong thiên ấn của Diệp Thần.
Cùng lúc đó, trên bầu trời biển mây số mệnh của Thiên Linh tông bỗng nhiên sôi trào, sau đó số mệnh liền không ngừng mà gia tăng lên.
Cỗ số mệnh tăng cường này, chính là cỗ số mệnh của Huyền Minh tông, Huyền Minh tông hấp thu gần một nửa số mệnh của Huyền Tâm tông, cho nên số mệnh nó nắm giữ tự nhiên là nhiều đến kinh người.
Bên trong biển mây số mệnh, pho tượng của Diệp Thần lúc này liền trở nên sống động hơn trước, thậm chí nó còn đang chầm chậm lớn lên.
"Oanh ~~" Trong cơ thể Diệp Thần bỗng nhiên phát ra từng tiếng vang nhẹ, tu vi của hắn lúc này cũng có một chút tăng cường, có điều tăng cường cũng không quá nổi nhiều.
Trước đây khi còn ở Huyền Tâm tông hắn cũng đã đột phá đến cảnh giới luyện thần tiền kỳ rồi, cho nên bây giờ muốn đột phá đến cảnh giới luyện thần trung kỳ cũng không còn là chuyện dễ dàng như vậy nữa.
"Số mệnh đã bão hòa rồi, lúc này không thể tăng thêm được nữa!" Diệp Thần ánh mắt nhìn về phía biển mây liền ngưng lại, nhẹ giọng lẩm bẩm trong lòng.
Số mệnh của Thiên Linh tông, đã đến bình cảnh rồi, nếu như còn gia tăng nữa, tất sẽ đột phá, liền thuận thế trở thành trung phẩm tông môn!
"Được rồi, hai người các ngươi lui xuống đi!" Diệp Thần quay về phía Tử Phong cùng Tử Kỳ nhẹ giọng phân phó xuống.
Cùng lúc đó Diệp Thần có quay về phía Tiểu Đông Bắc ở sau lưng nói rằng: "Tiểu Đông Bắc, ngươi đi xuống thu xếp chỗ ở cho hai người bọn họ nên nhớ đãi ngộ cũng phải tương đương với thân phận trưởng lão đấy."
Sau khi phân phó xong, ba người bọn họ liền rời đi, toàn bộ Thiên Tâm các lúc này chỉ còn lại mỗi một mình Diệp Thần.
Diệp Thần thấp giọng tự nói: "Lấy tình huống trước mắt mà nói, Thiên Linh tông muốn đột phá đến trung phẩm tông môn, liền không còn khó khăn gì nữa."
"Có điều hiện nay nếu đột phá cũng không phải là thời cơ tốt nhất, trừ phi Thiên Linh tông có một cao thủ thông thần cảnh, nếu không tuyệt đối sẽ không thể dễ dàng mà đứng vững gót chân được."
Một khi Thiên Linh tông thăng cấp thành trung phẩm tông môn, tin tức này tất nhiên là không không thể che giấu nổi nữa, tuyệt đối sẽ đưa các trung phẩm tông môn khác tới xâu xé.
Đến thời điểm đó Thiên Linh tông căn bản là không có cách nào tự bảo vệ được mình cả!
Chỉ có khi trong tông môn có được một cao thủ thông thần cảnh, mới có thể thăng cấp thành trung phẩm tông môn, mà không gặp bất kì trở ngại gì.
"Thực lực Bộ Kinh Vân tuy rằng kinh người, thế nhưng vẫn không có đạt đến cảnh giới thông thần, có điều nếu như hắn bạo phát ra toàn bộ thực lực của mình sử dụng chiêu thiên đạo vô cực, thì cũng có thể cùng thông thần cảnh giới chống lại một, hai."
"Nhưng hắn dù sao cũng không phải là thông thần cảnh chân chính, coi như có thể chống lại một, hai, hắn cũng không phải là đối thủ!"
Diệp Thần ánh mắt hơi ngưng lại, hắn từ bên trong không gian giới chỉ móc ra hai loại đồ vật.
Một là Huyền Minh kiếm, đây là thượng phẩm linh khí hắn chiếm được của Huyền Tâm tông, ngoại trừ Linh Bảo các ra, thì toàn bộ Nguyệt Thai thành, khả năng cũng chỉ có mỗi thanh kiếm này là thượng phẩm linh khí mà thôi!
Vật còn lại chính là ba mươi viên linh thạch thượng phẩm trong bảo khố của Huyền Tâm tông.
Sáng tạo ra Bộ Kinh Vân hắn chỉ cần chín viên linh thạch thượng phẩm, lúc này ba mươi viên linh thạch thượng phẩm đối với Diệp Thần mà nói, đã xem như là một khoản tài phú to lớn rồi.
Phải biết, đây chính là toàn bộ linh thạch của một cái trung phẩm tông môn gộp lại, ngoại trừ Linh Bảo các ra, thì toàn bộ các tông môn còn lại xung quanh Nguyệt Thai thành cũng không có thế lực nào là có nhiều linh thạch như vậy.
Trong ánh mắt của Diệp Thần toát ra một tia trầm tư, sau một hồi trầm mặc, hắn lại gọi ra Tạo Nhân Hệ Thống.
Trước mặt hắn rất nhiều linh thạch thượng phẩm liền hóa thành một đoàn sương mù mờ mịt, sau đó những đoàn sương mù này chậm rãi ngưng tụ lại thành một bóng người.
Diệp Thần đem những linh thạch còn lại cất đi, sau đó lại đem Huyền Minh kiếm cũng thu vào bên trong giới chỉ.
Đứng trước mặt Diệp Thần lúc này, là một người mặc áo bào trắng, mắt trái của hắn bị thiếu hụt mất một bên, sau lưng đeo một thanh chiến đao hàn khí bức ra kinh người.
"Tông chủ!" Người áo bào trắng quay về phía Diệp Thần mở miệng nói.
Diệp Thần trực tiếp nói: "Ngươi cũng đi về phía từ đường, cùng Bộ Kinh Vân trấn thủ nơi đó đi, bất luận người nào có mưu đồ gây rối với từ đường, ngươi có thể tiền trảm hậu tấu!"
"Được!" Người áo bào trắng liền gật đầu, sau đó liền lui ra khỏi Thiên Tâm các.