Bên trong cung điện Huyền Tâm tông lúc này, Vương Thiên Lâm vừa chết, không gian nhất thời yên tĩnh trở lại, mọi người đều có cảm giác tất cả mọi chuyện dường như chỉ là một giống mơ vậy.

Diệp Thần mặt không đổi sắc đứng ở một bên, trong lòng đang vô cùng kích động, không có cách nào bình tĩnh được.

Bởi vì hắn có thể cảm giác được biển mây số mệnh ở Thiên Linh tông đang không ngừng tăng trưởng, không còn nghi ngờ gì nữa, việc Bộ Kinh Vân đi tranh cướp số mệnh của Huyền Tâm tông đã đại công cáo thành rồi.

Nhờ việc Thiên Linh tông hấp thu số mệnh của Huyền Tâm tông càng ngày càng nhiều, tu vi của Diệp Thần cũng đang chầm chậm tăng lên, từ luyện khí hậu kỳ trực tiếp đột phá đến cảnh giới luyện khí đỉnh phong, cuối cùng lại trực tiếp đột phá đến cảnh giới luyện thần tiền kỳ!

Số mệnh, là căn cơ gốc rễ của một tông môn, số mệnh tăng trưởng, liền đại biểu cho sự cường thịnh của một tông môn.

Mà số mệnh của tông môn mang đến ảnh hưởng trực tiếp nhất, chính là làm cho thực lực của mọi người tăng lên!

Mặc kệ là đệ tử, hay là chấp sự, trưởng lão, chỉ cần số mệnh của tông môn được tăng cường, thì tu vị của bọn họ tự nhiên cũng sẽ được tăng theo.

Thế nhưng phạm vi tăng tiến tu vị của bọn họ sẽ không quá lớn, bởi vì chín phần mười số mệnh trong tông môn, đều bị tông chủ độc chiếm, vì vậy việc số mệnh tông môn được tăng cường, đối với tông chủ mà nói chính là người được lợi ích nhiều nhất!

Thiên Linh tông hấp thu được nhiều số mệnh như vậy, bây giờ đã vượt qua rất xa những hạ phẩm tông môn còn lại, vì vậy tu vi Diệp Thần cũng liền tăng nhanh như diều gặp gió, trực tiếp đột phá đến cảnh giới luyện thần.

Tuy rằng chỉ là luyện thần sơ kỳ, thế nhưng đây vẫn là sự tình làm người nghe cảm thấy kinh hãi!

Trong đại điện chiến đấu vẫn chưa dứt, bởi vì Huyền Tâm tông vẫn còn vài vị trưởng lão chưa chết, họ vẫn điên cuồng chống chả, chỉ là trên mặt bọn hắn lúc này đều mang vẻ tuyệt vọng nồng đậm.

Tông chủ bọn họ đã chết, bọn họ căn bản liền không còn chút hi vọng nào nữa.

Còn lại mấy vị trưởng lão tuy rằng giãy dụa dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại, thế nhưng bọn họ đều biết đại thế đã mất rồi, chỉ một lát sau bọn họ sẽ giống như tông chủ bọn họ mà thôi.

Một lát sau, người của Huyền Tâm tông bên trong cung điện, tất cả đều chết sạch sành sanh. Đương nhiên, là ngoại trừ hai huynh muội Tử Phong cùng Tử Kỳ.

Cho tới đệ tử ở ngoài đại điện Huyền Tâm tông, thì càng không làm được trò trống gì cả. Tuy rằng ở ngoài vẫn còn có một vài trưởng lão khác, thế nhưng tính uy hiếp đã không còn ảnh hưởng được mọi người nữa.

Đặc biệt nhất là việc Huyền Tâm tông đã bị diệt, khí số đã hết, càng để mọi người không cần kiêng kị nữa.

Mà trải qua sự tình lần này ở Huyền Tâm tông, cũng là một hồi cảnh báo trong lòng mỗi cái tông chủ nơi đây, chính là bọn họ nhất định phải bảo vệ tốt từ đường của tông môn mình bằng bất cứ giá nào.

Một khi mệnh bi trong từ đường bị hủy đi, như vậy tông môn liền sẽ bị tiêu diệt, cho dù có kiến tạo tông môn lại lần nữa, thì cũng là nguyên khí đại thương, thậm chí là không còn cơ hội kiến tạo tông môn nữa!

Bởi vì tranh đấu giữa các tông môn thực sự là quá tàn khốc, một khi tông môn bị hủy diệt, tức nguyên khí sẽ đại thương, thực lực sẽ bị giảm xuống một cách rõ rệt.

Còn mơ gì tới việc phát triển tông môn đi lên nữa.

"Tử Phong, bây giờ Vương Thiên Lâm đã chết, đã đến thời điểm ngươi nên chia sẻ tin tức về Hoàng Thiên bí cảnh cho tất cả mọi người nơi đây đi?" La Lôi tông Dương Tiêu lúc này liền đứng dậy, quay về phía Tử Phong hỏi.

Tất cả mọi người là ánh mắt liền ngưng lại, nhìn về phía Tử Phong đang đứng.

Thực tế lúc này tất cả mọi người đối với Tử Phong đều đã xuất hiện một tia kiêng kỵ nhất định, tên tiểu tử này tuy tuổi còn trẻ, thế nhưng độ tàn nhẫn quyết đoán thì đã đạt đến một trình độ nhất định.

Không chỉ tàn nhẫn đối với người khác, mà còn tàn nhẫn với cả chính mình!

Nguyệt Thai thành chỉ có duy nhất một trung phẩm tông môn, duy nhất một cao thủ thông thần cảnh, tất cả lại thật sự bị tên tiểu tử này một tay đùa giỡn tới chết.

Tuy rằng Vương Thiên Lâm là bị các tông chủ liên thủ giết chết, thế nhưng người tinh tường sự việc đều sẽ rõ, ai mới là kẻ cầm đầu giựt dây sau màn.

Vì lẽ đó đến giờ phút này, đã không còn người nào dám khinh thường tên Tử Phong này nữa.

Hơn nữa việc Huyền Tâm tông bị phá nát mệnh bi, rất rõ ràng chính là bị Tử Phong giở trò quỷ sau lưng, dựa theo lời giải thích của Vương Thiên Lâm trước khi chết, thì chính Tử Phong đã cùng thủ sơn trưởng lão Huyền Tâm tông cấu kết làm ra việc này.

Trên thực tế lúc đó cũng không chỉ có mình Diệp Thần là nghĩ đến việc đi cướp đoạt số mệnh, các tông chủ còn lại cũng đã nghĩ đến việc này, thế nhưng lại không người nào dám làm như thế.

Không chỉ có việc là đại địch Vương Thiên Lâm đang ở ngay trước mặt, làm bọn họ không thể manh động lỗ mãng! Mà còn bởi vì thủ sơn trưởng lão của Huyền Tâm tông, chính là cao thủ đã tiếp cận đến cảnh giới luyện thần đỉnh phong, thực lực là vô cùng mạnh mẽ, ngoại trừ Vương Thiên Lâm ra thì đây chính là cao thủ mạnh nhất còn lại của Huyền Tâm tông.

Bọn họ căn bản không phải là đối thủ của thủ sơn trưởng lão, vì lẽ đó bọn họ cũng không dám đi đoạt đồ ăn trong miệng hổ được, đó là chuyện vô cùng ngu ngốc.

Cũng chỉ có Diệp Thần đối với Bộ Kinh Vân vô cùng tự tin, mới dám để cho Bộ Kinh Vân lén lén lút lút đi làm việc này.

Tử Phong cười nói: "Ta đã lập xuống lời thề thiên đạo rồi, thì làm sao còn khả năng lừa dối chư vị nữa?"

Dừng một chút, Tử Phong tiếp tục nói: "Thời điểm Hoàng Thiên bí cảnh mở ra, thời gian còn có một tháng, đến thời điểm đó chư vị nhất định sẽ có thể tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh."

Tông chủ Huyền Vũ tông Lưu Đào nói: " Lời thề thiên đạo, chúng ta đương nhiên sẽ tin tưởng, thế nhưng thời gian một tháng nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, vạn nhất đến lúc đó liền xuất hiện biến cố nào đó, như vậy là không tốt nha!"

"Vì vậy ngươi vẫn là nên nói cho chúng ta biết, Hoàng Thiên bí cảnh sẽ mở ra ở nơi nào đi."

Tử Phong chân mày hơi nhíu lại, trầm ngâm một chút, nói rằng: "Cũng được, các ngươi đã muốn biết, vậy ta sẽ không giấu giếm nữa, có điều hi vọng các ngươi có thể giữ được bí mật."

Mọi người lập tức nói: "Cái này là đương nhiên, sự tình Hoàng Thiên bí cảnh, chúng ta đều hi vọng người biết chuyện càng ít càng tốt."

Tử Phong gật đầu nói: "Hoàng Thiên bí cảnh, một tháng sau sẽ mở ra ở Thái Hành sơn cách Nguyệt Thai thành về hướng đông hơn một trăm dặm. Còn làm sao để mở ra, hoặc là địa điểm cụ thể, thì đến thời điểm đó ta lại nói tiếp."

"Nếu không một khi những tin tức này bị rò rỉ ra bên ngoài, vậy thì tất cả sẽ phiền phức hơn rất nhiều!"

"Một tháng sau chúng ta ở Thái Hành sơn gặp lại nhau, tự nhiên có thể cùng nhau tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh."

Mọi người chân mày lập tức cau lại, cũng không có ai đi ra chất vấn Tử Phong cái gì.

Bởi vì Tử Phong nói không sai, nếu như đem hết thảy địa điểm đều toàn bộ nói ra, thì một khi tin tức bị lộ ra bên ngoài, sẽ là một đại phiền phức, dù sao sự tình Hoàng Thiên bí cảnh cũng quá mức quan trọng, hoàn toàn không thể xảy ra bất cẩn gì.

Quan trọng nhất chính là Tử Phong đã lập xuống lời thề thiên đạo, nên hắn không thể lừa dối bọn họ được!

"Được, đã như vậy, một tháng sau, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Thái Hành sơn!" Huyền Vũ tông Lưu Đào liền mở miệng đáp lại.

Tất cả mọi người đều là người của Nguyệt Thai thành, tự nhiên là biết Thái Hành sơn nằm ở nơi nào.

Tả Huyết tông Tả Lãnh Vân thản nhiên nói: "Tử Phong, mạng nhỏ của ngươi vẫn nên được bảo vệ nha, vạn nhất đến lúc ngươi xuất hiện biến cố nào đó, chúng ta là khóc không ra nước mắt đâu a."

Kỳ thực việc này Tả Lãnh Vân nói ra cũng không phải là lời nói đùa gì, trên thực tế đây chính là việc vô cùng trọng yếu.

Nếu như Tử Phong ở trong vòng một tháng này chết đi, như vậy bọn họ liền là có khổ cũng không cáo trạng được với ai a.

"Ha ha, cái mạng nhỏ này của ta, so với ai ta cũng đều xem trọng hơn rất nhiều!" Tử Phong cười ha hả nói.

Kỳ thực diễn một hồi vở kịch lớn của ngày hôm nay, người thu hoạch nhiều nhất không thể nghi ngờ tự nhiên chính là Tử Phong rồi, coi như là hắn biết thủ sơn trưởng lão đã chết rồi, thì hắn vẫn là người thắng lớn nhất.

"Huyền Tâm tông đã bị diệt vong, vậy những thứ của cải này của Huyền Tâm tông, chúng ta có phải là nên nói đến chuyện phân chia như thế nào không?" Thu Mặc tông Ly Vô Duyên mở miệng nói.

Vấn đề này vừa ném ra đến, mọi người lập tức liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều là lộ ra vẻ lạnh lùng.

Một khi đã dính đến lợi ích trong đó, thì liên minh giữa bọn họ liền tan rã trong nháy mắt.

Đúng lúc đó, Diệp Thần liền đi ra, hắn trực tiếp đi tới bên người Vương Thiên Lâm, đem trường kiếm trong tay Vương Thiên Lâm gỡ xuống.

"Lợi ích các ngươi phân chia như thế nào, ta đều không hỏi tới, ta chỉ cần thanh kiếm này mà thôi, những thứ còn lại các ngươi tùy tiện phân chia với nhau đi!" Diệp Thần cầm lấy Huyền Minh kiếm, mở miệng nói ra.

Nghe được lời nói này của Diệp Thần, nhất thời có người liền cười lạnh nói: "Thực sự là chuyện cười, bảo vật quý giá nhất của Huyền Tâm tông, chính là chuôi Huyền Minh kiếm này, Diệp Thần ngươi có tư cách gì mà lấy nó đi?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play