Hắn dùng thân thể bảy thước giơ lên thương to dài ngàn trượng không ngừng luân, thứ, liêu, tước độc mục cự quái, từng thức đều có sức sát thương rất lớn với cự quái.

Mỗi một chiêu đâm ra sẽ khiến độc mục cự quái gào rống lên, vô cùng thống khổ.

- Grao! Nhân loại đáng chết, không thể tha thứ ngươi!

Độc mục cự quái vừa chật vật chạy trốn vừa gầm gừ, bị phong ma đại thương không ngừng đâm tới hết đường xoay xở, khí thế càng lúc càng yếu.

Nửa ngày sau độc mục cự quái vốn khí thế hùng hồn giờ thành con rắn to hấp hối, không còn sức xoay trở.

Phong Liệt sẽ không nương tay với nó, tay vung ra một thôn phệ vòng xoáy, nuốt trọn rắn to một mắt.

Bây giờ thôn phệ thần thông của hắn đã cực kỳ hoàn thiện, chẳng những có thể nuốt nguyên lực, tinh thần lực của người ta mà thậm chí có thể nuốt ký ức của mục tiêu.

Nhưng khi Phong Liệt tiêu hóa xong ký ức của độc mục cự quái thì biểu tình ngơ ngác.

- Úi chà, hình như lần này thật sự gây họ lớn rồi. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Thật lâu sau Phong Liệt hít ngụm khí, trong mắt dần lộ ra vô cùng lo âu, lầm bầm:

- Long Chủ, Nhân Hoàng, lão tử xem như bị các ngươi buộc tặc thuyền.

Từ ký ức của độc mục cự quái Phong Liệt dần hiểu con cự quái này chính là một cấm chế núp trong thủy ngục, mục tiện là ngăn cản huyền thiên mười ba tầng thần tháp tụ tập.

Thì ra hắn đem thủy ngục từ trên trời dẫn xuống dưới thì đã chôn xuống mầm vạ.

Mà Nhân Hoàng và Long Chủ tặng thần tháp cho hắn, khiến hắn tụ tập đày đủ huyền thiên thần tháp đã khiến hắn đi trên con đường không lối về.

Đây là con đường chân chính nghịch thiên, tương lai mờ mịt xa vời.

Trầm tư thật lâu sau Phong Liệt từ từ ngẩn đầu lên, sầu lo nơi đáy mắt dần tán đi đổi thành kiên quyết.

- Thôi, nếu sớm muộn gì sẽ đi lên con đường này thì Phong Liệt ta, không sợ trời, không sợ đất, sao không oanh liệt đánh một trận?

Nếu đã không thể trốn tránh thì hãy can đảm đối mặt.

Sau đó Phong Liệt rời khỏi hắc ám không gian, xuất hiện trong long ngục.

Hắn nhẹ vươn tay phải, trên trời tiểu tháp bảy thước bỗng bay vào tay hắn.

Bây giờ độc mục cự quái đã chết, huyền thiên thần tháp hoàn toàn bị Phong Liệt khống chế. Mặc dù hắn không biết có được huyền thiên thần tháp này là phúc hay họa nhưng bây giờ lòng kiềm không được hân hoan.

Đây chính là trong truyền thuyết chí tôn thần khí a, nguyên thế giới trong lịch sử vô số vạn năm truyền thế chỉ ít ỏi vài cái mà thôi.

Giờ phút này tay Phong Liệt đỡ thần tháp, cảm nhận uy lực khủng bố mênh mông bên trong, niềm tin tăng vọt, về sau chỉ cần không phải cùng Long Chủ, Nhân Hoàng là lão yêu nghiệt không cùng đẳng cấp đấu thì hắn không lo tự bảo vệ mình.

Tiếp theo hắn tâm ý động, huyền thiên thần tháp chớp mắt biến thành một chiến kiếm đen dài bảy thước, tạo hình cổ xưa. Kiếm này xinh đẹp, đường nét lưu sướng, mũi nhọn xộc trời, từng tia sáng bảy sắc không ngừng tỏa ra từ thân kiếm, cực kỳ bất phàm.

Phong Liệt nhẹ vung chiến kiếm vài cái, giữa không trung gợn sóng lăn tăn, không gian chấn động liên tục.

- Hắc hắc, đúng là thứ tốt.

Phong Liệt biểu tình mừng rỡ, khóe môi cong lên.

- Hừ, nhưng không biết ai sẽ là người thứ nhất tế dưới kiếm của ta đây.

Khống chế Huyền Thiên rồi Phong Liệt vững bụng hơn, không định ở trong vô quang bí cảnh lâu, hắn bay ra bên ngoài.

Đương nhiên với điều kiện là không tổn hại bản thân hắn.

Bây giờ Phong Liệt có loại cảm giác áo gấm về làng.

Mười lăm năm, từ một võ giả nhỏ bé nguyên khí cảnh tam tầng tăng vọt một hơi bước vào hàng cường giả hư hoàng cảnh, chưa đến mức tôn giả trong cõi người, trong lịch sử vô số vạn năm Long Huyết đại lục không dám nói là sau này không ai được nhưng tuyệt đối là trước kia chưa ai giống vậy, có thể xưng là một đời truyền kỳ.

Sự tích của hắn sớm đã bị biên soạn thành vô số phiên bản, truyền rộng rãi trên Long Huyết đại lục, thậm chí thành điển phạm của rất nhiều môn phái giáo dục môn hạ đệ tử.

Bây giờ bên dưới ngàn vạn đệ tử Ma Long giáo nhìn hắn tràn ngập sự tôn sùng và tò mò, cùng một môn phái với nhân vật truyền kỳ như vậy khiến họ thấy vinh quang.

Phong Liệt đứng trên đỉnh núi, ánh mắt từ từ quét mọi người đứng dưới núi, thanh âm bình tĩnh từ xa truyền vào tai mỗi người.

- Miễn lễ!

- Tạ Phong hộ pháp!!!

- …

Mọi người hành lễ xong, Phong Liệt nhận lời mời đi vào trong giáo chủ đại điện Bàn Long Phong, tiến hành nghi thức thiên các hộ pháp lên ngôi, xem như chính thức trở thành một trong người cầm quyền Ma Long giáo.

Trong Ma Long giáo hộ pháp chia làm thanh đồng hộ pháp, ngân dực hộ pháp, kim lân hộ pháp, phân biệt đối ứng với thần thông cảnh, hóa đan cảnh, long biến cảnh. Trên kim lân hộ pháp còn có nội các hộ pháp.

Nội các hộ pháp thân phận tôn quý, có quyền thế rất lớn, có thể quyết định hướng đi của nguyên Ma Long giáo.

Đương nhiên, hiện giờ Phong Liệt đã biết hiện tại Ma Long giáo có tổng cộng hai mươi ba vị nội các hộ pháp, trừ mười vị thường trú trong giáo ra còn lại đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, không liên quan đến tồn vong giáo phái thì sẽ không xuất hiện.

Đáng giá khiến Phong Liệt chú ý là trong hai mươi ba vị nội các hộ pháp thì Triệu gia chiếm năm ghế, hắn thầm ghi nhớ.

Hiện tại địa vị của Phong Liệt tôn quý, trên ngàn vạn người Ma Long giáo, vượt qua đám Lãnh Phi Hồng, Trịnh Thông của ám võ viện.

Cái gọi là một người đắc đạo, gà chó lên trời, Phong Liệt mạnh mẽ trỗi dậy khiến địa vị ám võ viện tăng cao lên nhiều, được đến rất nhiều ích lợi thiết thực. Lúc trước gặp một số bất bình đẳng đãi ngộ tất cả đều không còn nữa, long tinh, đan dược, thần binh cung cấp cho dùng phong phú hơn gấp vô số lần, làm trên dưới ám võ viện cực kỳ cảm kích Phong Liệt, tăng thanh thế của hắn lên đỉnh cao không ai so sánh bằng.

Đối với Phong Liệt thì so với ích lợi thực tế là hắn có thể tùy tiện vào kh báu Ma Long giáo, lấy bất cứ thứ gì cần giống như là nhà mình vậy.

Nhưng bây giờ Phong Liệt tài sản kếch sù, thần khí cũng có một cái thế nên những gia sản Ma Long giáo không lọt vào mắt hắn.

Cuối cùng Phong Liệt đi vào kho báu một chuyến lại tay không đi ra, may là hắn nhớ đến lúc trước có hứa, đi Tử Dương sơn một chuyến, 'mượn' đi ma lô.

Nửa ngày sau, Phong Liệt từ biệt đám Lãnh Phi Hồng bay khỏi Ma Long giáo.

....

Trong Ma Long sơn mạch Phong Liệt từ từ bay trên trời, bên tai cuồng phong gào thét, quần áo phần phật, khóe môi nhếch nụ cười nhạt.

Không ngoài dự đoán, hắn đi đến giữa Ma Long sơn mạch thì bỗng có hai khí thế hùng hồn phóng lên ca, uy nhiếp mạnh mẽ không gì sánh được bao phủ phạm vi mấy trăm dặm.

Ngay sau đó, hai ông lão bay lên trời cao, một trước một sau kẹp hắn vào giữa.

Đằng sau Phong Liệt, một ông lão mặc mãng bò đen biểu tình âm tà trêu cợt nói:

- Ha ha ha ha, Hoàng Trần lão quỷ, ta đã nói tiểu tử này sắp chịu không được mà. ài, người trẻ tuổi a, không có mấy phần chịu nhục kiên nhẫn là không sống lâu được.

Người này chính là Lâm gia lão tổ Lâm Tĩnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play