Mặc dù ngoài miệng khách khí nhưng ánh mắt gã phục vụ lại mơ hồ hiện lên một tia khinh thường. Người này tu vi không cao, dáng vẻ giống như một gã Vũ Giả nghèo túng, loại người này dù có đến Phiêu Miễu Các rồi cũng chỉ tay không mà về. Bởi vì trong Phiêu Miễu Các của Hoàng Thành, mỗi một đồ vật đều là loại tinh phẩm. Nếu trong tay không có từ tám chục đến trăm vạn long tinh sợ rằng cái gì cũng không mua được.

Đối với ánh mắt khinh miệt của bồi bàn, Phong Liệt cũng không thèm để ý. Hắn hờ hững đi dạo một lúc, sau đó thản nhiên đi lên lầu hai.

Những món hàng bày trên kệ ở lầu hai đều là khôi giáp thần binh sáng bóng đến chói mắt, hơn nữa tất cả đều là thần binh cấp bậc huyền bảo. Tất cả đều được chụp trong một cái vòng cấm chế, phòng ngừa mất trộm.

Về phần một số loại linh bảo không đáng tiền thì không nằm trong phạm vi kinh doanh của Phiêu Miễu Các Hoàng Thành.

Lúc này, một số phục vụ của Phiêu Miễu Các đang giới thiệu các loại thần binh với khách hàng, thỉnh thoảng vang lên tiếng trả giá, mà một số khác lại thầm chú ý cử chỉ của từng khách hàng. Phong Liệt đến cũng không khiến bất kỳ người nào chú ý.

Mắt nhìn và từng kiện thần binh chiến giáp, sắc mặt Phong Liệt hơi lạnh nhạt, nhưng trong lòng có chút kích động.

Một khắc sau, hắn tâm ý vừa động, Thương Sinh Đại Ấn đột nhiên xuất hiện từ trong ống tay áo bên phải, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay của hắn.

Mà trong nháy mắt khi Thương Sinh Đại Ấn xuất hiện, thoáng chốc, trăm ngàn ký tự từ trong đại ấn phát ra, chen chúc lao về phía những kiện thần binh khải giáp sáng bóng.

Những thứ ký hiệu này cực kỳ nhỏ bé và bí ẩn, mắt thường không thể nhận ra, thậm chí là cả thần lực cũng không thể phát hiện được chúng.

Nếu không phải Phong Liệt thân là chủ nhân của Thương Sinh Đại Ấn, chỉ sợ là cũng không thể phát hiện ra được. Về phần ngoại nhân, càng không thể nào phát hiện được.

Kế tiếp, chỉ thấy những kiện thần binh khải giáp sáng bóng ở lầu hai đồng loạt ảm đạm đi một chút.

Động tĩnh như vậy tất nhiên sẽ dẫn tới sự chú ý của không ít người, nhưng đại đa số mọi người đều cho là mình hoa mắt.

Cùng lúc đó, khí thế của Thương Sinh Đại Ấn trong tay Phong Liệt chợt tăng lên. Phong Liệt bị làm cho kinh sợ, vội vàng thu đại ấn vào trong thức hải.

Oanh...

Một tiếng vang thật lớn. Phong Liệt chỉ cảm thấy trong thức hải của mình có một vụ nổ kịch liệt.

Tuy nhiên, hắn vui mừng phát hiện, Thương Sinh Đại Ấn thế nhưng từ hạ phẩm chí bảo nhanh chóng tăng lên thành hạ phẩm chí bảo đỉnh, chỉ vẻn vẹn thiếu đi một chút nữa là tấn nhập trung cấp chí bảo. Đây có thể nói là một việc kinh thế hãi tục!

Nói như vậy là vì chí bảo thần binh muốn đề thăng lên một cấp, ít nhất cũng phải lấy vạn năm ra mà tính!

Thậm chí, nếu trong quá trình sử dụng xảy ra tổn thương, vài vạn năm cũng khó mà tăng lên được một cấp.

Mà lúc này, Thương Sinh Đại Ấn chỉ trong nháy mắt liền tăng hơn phân nửa cấp độ, điều này quả thực không thể nói là không nghịch thiên!

- Hắc hắc! Quá ngon lành! Cứ thế này, chỉ sợ mình sớm sẽ có được một kiện thần khí có một không hai a!

Trong lòng Phong Liệt thầm kích động, cả người cảm thấy một trận sảng khoái vô cùng.

Có điều, có người mừng ắt có người lo.

- Di? Trương quản sự, không phải ngươi nói chuôi Hạo Nguyên Kiếm này là trung phẩm huyền bảo sao? Cái này... Cái này rõ ràng là hạ phẩm huyền bảo. Bản lãnh nói dối không chớp mắt của Phiêu Miễu Các các người cũng quá dọa người đi!

- Cái gì? Tuyệt đối không thể nào? Tại hạ thân là quản sự của Phiêu Miễu Các hơi hai trăm năm, làm sao có thể nhìn lầm... Di? Đây là chuyện gì xảy ra?

- Lôi Quang Chiến Giáo này làm sao mới chỉ là cực phẩm linh bảo a? Rõ ràng phía trên viết là tam phẩm huyền bảo mà? Sao lại như vậy? May mà lão tử không có mua, nếu không thật muốn tức chết!

- Lão tử không mua! Cái gì mà Phiêu Miễu Các! Đúng là loại lừa gạt người! Muốn dùng hàng nhái lừa gạt chúng ta ư?

...

Không ít người đã cầm thần binh trong tay, sau đó lại phát hiện phẩm cấp không đúng với lời quảng cáo, sắc mặt không khỏi giận dữ, phẩy tay áo bỏ đi. Mà đám quản sự của Phiêu Miễu Các đều ngây người như phỗng, không biết đã xảy ra chuyện gì.

- Hắc hắc! Không nghĩ tới lão tử cũng rất có thiên phú làm kẻ trộm! Có điều, ta đây làm kẻ trộm cũng xem như là một loại trộm hoàn toàn mới. Cả thiên hạ cũng chỉ có mình ta đi!

Phong Liệt tự nhiên là không dám ở lại lâu. Trước khi mọi người kịp phản ứng, hắn đã thong dong làm như không có chuyện gì rời khỏi Phiêu Miễu Các.

Sau đó, hắn lẩn vào trong dòng người, một lần nữa thay đổi dung mạo, tiếp tục chiếu cố đến một thương hội khác.

Trong lòng Phong Liệt đã sớm biết, nếu để chuyện này truyền ra ngoài, những thương hội khác nhất định sẽ có phòng bị. Cho nên, trong thời gian kế tiếp, hắn nhân lúc tin tức còn chưa truyền ra ngoài, điên cuồng gây án ở các thương hội bên trong Hoàng Thành.

Thần Binh Các, Nguyên Binh Thần Phủ, Vọng Nguyệ Lâu, Đại Diễn Bảo Khí Hành...

Chỉ trong hai giờ ngắn ngủi, Phong Liệt lần lượt ghé thăm mười đại thương hội đứng đầu Hoàng Thành một lượt.

Mặc dù số lượng thần binh trong các thương hội này không sánh bằng Phiêu Miễu Các, nhưng cộng dồn lại cũng được mấy thứ rất khả quan. Số lượng huyền bảo bị Phong Liệt đánh cắp nguyên khí lên đến hơn ngàn vật, linh bảo lại càng nhiều, đến mấy vạn, quả thực khiến người ta giận đến hộc máu.

Mà Phong Liệt cũng vui mừng phát hiện, Thương Sinh Đại Ấn đã nhanh chóng tăng tiến thành thượng phẩm chí bảo, tâm tình quả thực thoải mái đến mức không thể thoải mái hơn.

Có điều, tình huống kế tiếp cũng không quá lạc quan.

Bên trong Hoàng Thành, tốc độ tin tức truyền đi cực nhanh, không ít thương hội đã có biện pháp đối phó hữu hiệu. Đại đai số thương hội đều cất hết thần binh đi, cự tuyệt xem hàng, chỉ khi khách hàng nói lên yêu cầu cụ thể mới lấy ra từng cái từng cái để giới thiệu. Text được lấy tại Truyện FULL

Phong Liệt đến một thương hội khá lâu năm có tên là "Lâm gia binh khí phổ", trên mặt hắn hiện ra nụ cười như mếu. Đây đã là thương hội thứ tám trống không mà hắn ghé qua.

Đến đây, kế hoạch trộm cắp điên cuồng của hắn đã bị mắc cạn.

Mà giờ khắc này, lượng người bàn tán về sự kiện này trên đường đã rất nhiều, thảo luận rất náo nhiệt.

- Uy! Nghe nói hôm nay đã xảy ra một quái sự, rất nhiều thần binh bên trong các đại thương hội đều bị hạ phẩm cấp một cách không thể giải thích được. Việc này đúng là rất ly kỳ!

- Còn không phải sao? Quái sự năm nào cũng có, nhưng năm nay có vẻ nhiều a!

- Ta nghe nói là có người sử dụng một phương pháp đặc thù nào đó, đánh cắp nguyên khí bên trong các huyền bảo! Cũng không biết là người nào có thủ đoạn kinh thiên như vậy?

- Loại thủ đoạn này mặc dù hiếm thấy, nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra a!

- Nga? Vị huynh đài này, chẳng lẽ là huynh biết nhân quả của việc này?

- Tại hạ thuở nhỏ được đọc nhiều sách vở, đối với sự kiện này cũng biết được một hai phần. Khụ khụ! Thật ra thì là ta nghe được từ lão tổ tông nhà ta kể lại. Lão nhân gia người từng xem qua một bộ điển tịch Viễn Cổ Long Văn, phía trên ghi lại một kiện thần binh tên là Băng Hỏa Giám. Nghe nói cái thần binh này vì được dung hợp với Thiên Binh Thần Phù, thế nên có được đặc tính đặc biệt là hấp thụ nguyên khí của những binh khí khác, do đó mới có thể tấn chức thành thần khí a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play