Một tức.

Hai tức.

Ba tức.

Khiến cho mọi người không nghĩ tới chính là, sau ba hơi thở khi Phong Liệt ngẩn người nhìn về phía bầu trời, đột nhiên thu hồi trường kiếm, xoay người rơi xuống từ trên trời cao, không có trở lại trong đám người đệ tử Ma Long Giáo, còn không thèm nhìn Kim Sở Ngạn liếc mắt một cái.

"Xôn xao … "

Phía dưới tiếng nghị luận nhất thời nổi lên bốn phía, phảng phất giống như sóng thủy triều càn quét toàn bộ đấu vũ tràng.

- Phong Liệt thế nhưng lại không giết Kim Sở Ngạn! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

- Phong sư huynh thật là rất khiêm tốn, một đời cao nhân phong phạm, khiến người ta khâm phục a!

- Phong sư huynh uy vũ! Phong sư huynh vô địch!

"..."

Trong lúc nhất thời, quanh người Phong Liệt đều là những lời nói vuốt mông ngựa, như nước thủy triều, một đám đệ tử Ma Long Giáo cũng hưng phấn tột đỉnh, lần này dưới sự hướng dẫn của Phong Liệt, đệ tử Ma Long Giáo rốt cục kiên cường dùng thực lực chấn áp thế hệ trẻ của Kim Long giáo, có thể nói điều này có ảnh hưởng vô cùng sâu sắc.

Phong Liệt lạnh nhạt đối phó với những lời khen tặng của mọi người chung quanh, trên mặt cũng không có vẻ đắc thắng nhưng trong lòng lại vui sướng, hắn biết rõ, lần này có thể thắng, đúng là may mắn.

Nếu là chỉ dựa vào thực lực của bản thân để so đấu, hắn tự nghĩ mình cũng không phải là đối thủ của Kim Sở Ngạn, điều này làm trong lòng hắn cảm thấy rất là không cam lòng.

Cho tới nay, hắn đã giao phong cùng với các thế hệ trẻ trên đại lục, chưa từng bại một lần nào, nhưng hôm nay, hắn lại tự nhận mình đã bị đánh bại bởi Kim Sở Ngạn.

Giờ khắc này, hắn chỉ muốn mau chóng trở về Ma Long biệt viện, tĩnh hạ tâm lai bế quan khổ tu, để ở một tháng sau trong cuộc đại chiến chọn lựa có thể bằng vào thực lực chân chánh để đánh bại Kim Sở Ngạn.

Phong Liệt mang theo một đám đệ tử Ma Long Giáo dần dần rời khỏi đấu vũ tràng, mà hàng vạn hàng nghìn võ giả phía sau lại vẫn như cũ đắm chìm trong một khắc khiếp sợ lúc trước, tâm tình kích động thật lâu cũng khó có thể bình tĩnh lại.

Giờ phút này, tất cả đệ tử của Kim Long giáo đều tụ tập ở quanh người Kim Sở Ngạn để hộ pháp cho hắn, sắc mặt một đám người đều trở nên khó coi, chân tay luống cuống.

Kim Sở Ngạn lẳng lặng khoanh chân ngồi đó, trên khuôn mặt anh tuấn trắng nõn dần dần bị một tầng màu đen bao trùm lên, hai màu đen trắng chuyển hóa không ngừng, phảng phất giống như đã bị trúng kịch độc, màu sắc càng ngày càng đậm hơn, tình huống rất không lạc quan.

- Thái tử điện hạ, ngài thế nào?

Một gã thân tín của Kim Sở Ngạn do dự một chút, vô cùng cẩn thận hỏi.

- Mau! Mau dẫn ta đi gặp lão tổ tông! Phong Liệt thế nhưng lại có thể tu luyện ra Long nguyên lực … phốc!

Thân thể của Kim Sở Ngạn rung động, cực kỳ cố hết sức mới nói ra được nửa câu, lúc này phun ra một máu tươi ngụm lớn, lâm vào hôn mê.

- Thái tử điện hạ!

- Thái tử điện hạ!

- Mau! Không nghe thái tử phân phó sao? Chúng ta mau chóng đi tìm Kim hộ pháp thôi!

". . ."

Một đám đệ tử của Kim Long giáo cuống quít cõng Kim Sở Ngạn lên, chạy ra khỏi đấu vũ tràng, biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.

Trong đám người Băng Long Giáo ở phía sau, sắc mặt của Tề Vân Hạc âm trầm vô cùng, nhìn về phương hướng mà mọi người của Kim Long giáo rời đi, ánh mắt khe khẽ lóe lên.

- Tề sư huynh, không nghĩ tới Phong Liệt thậm chí có được thực lực như thế, nếu chúng ta muốn thu hồi Thăng Tiên Quả, chỉ sợ là rất khó khăn!

Vương Chinh một gã thiên tài đệ tử Hóa Đan Cảnh của Băng Long Giáo cực kỳ không cam lòng thở dài nói.

- Điều này cũng chưa chắc! Thực lực của Phong Liệt mặc dù mạnh hơn rất nhiều, nhưng cũng không thể chiến thắng. Hôm nay xem ra, hắn so sánh với Kim Sở Ngạn cũng chỉ là mạnh hơn một chút mà thôi, nếu là lần sau hai người giao phong, có chúng ta ở bên hỗ trợ, hừ hừ! Phong Liệt hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!

Một gã cao thủ Hóa Đan Cảnh khác tên là Lý Kính âm trầm hừ lạnh nói.

Tề Vân Hạc, Vương Chinh, Lý Kính đều là tuyệt thế thiên tài mà Băng Long Giáo tỉ mỉ bồi dưỡng, ngoại trừ bản thân có được thiên phú kinh người, thì cũng đều xuất thân từ siêu cấp thế gia bên trong Băng Long Giáo, bối cảnh vô cùng hiển hách.

Ba người này ở trong gia tộc dưới sự bồi dưỡng mạnh mẽ của giáo phái, chưa tới năm mươi tuổi liền nằm trong hàng ngũ cường giả Hóa Đan Cảnh, có thể nói là kinh thế hãi tục, kể từ đó, cũng không thoát khỏi việc có một tính tình tâm cao khí ngạo, dưới mắt không coi ai ra gì.

Lần này nếu không phải là vì danh sách tiến vào chiến trường Thiên Long Vực Cổ, ba người có lẽ còn có thể bị Băng Long Giáo tiếp tục dấu đi, mãi cho đến sau khi tiến vào Long Biến Cảnh mới có thể hiện ra trong tầm mắt của thế nhân.

Ba vị thiên chi kiêu tử, nhân trung chi long như vậy, vốn dĩ cho là một khi mình xuất thế, chắc chắn là phong quang vô hạn, ở trên đại lục sẽ có được thành tựu xuất sắc, lại không nghĩ rằng, thời gian lúc trước, đầu tiên là bị Liêu Trung Hạo bức bách dẫn dắt phải đánh dẹp đại quân, rồi sau đó lại bị Huyết Sát Vương lừa gạt, hôm nay tức thì bị Phong Liệt cùng Kim Sở Ngạn bày ra thực lực mạnh mẽ đả kích, trong lúc nhất thời, ba người này đều là các bậc thiên kiêu chi tử cho nên tâm tình cũng không khỏi có chút như đưa đám.

Sau khi trầm ngâm một lúc, Tề Vân Hạc bất đắc dĩ thở dài, nói:

- Chuyện đối phó với Phong Liệt, thì tạm gác lại cho tới lúc chọn lựa đại chiến a! Trước mắt ở Phi Long Thành lắm thầy nhiều ma, không nên động thủ! Các ngươi tất cả cũng đều thấy được, lần này cao thủ ở Phi Long Thành đông đảo như vậy, ba người chúng ta mặc dù đột phá Hóa Đan Cảnh nhưng cũng không thể khinh thường a!

- Đúng a! Không nghĩ tới Phong Liệt cùng Kim Sở Ngạn lại có thể mạnh như thế, vị cao thủ Hóa Đan Cảnh của Kim Long giáo kia chết đi thế nhưng lại không chống cự được một chưởng của Phong Liệt, quả thực làm người ta khó có thể tin!

Vương Chinh cau mày nói, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia kiêng kỵ.

Lúc này, ánh mắt Tề Vân Hạc đột nhiên hơi động một chút, phảng phất làm ra quyết định nào đó, nói với hai người:

- Vương sư đệ, Lý sư đệ, mấy ngày kế tiếp, phải nhờ hai người chịu trách nhiệm công việc ở Phi Long Thành, vi huynh phải về Tuyết Vực một chuyến!

- Ừm? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Vương Chinh cùng Lý Kính hơi sửng sờ, nhưng ngay sau đó hai mắt dần dần sáng lên:

- Tề sư huynh, không phải là ngươi …

- Ai, nếu là chỉ dựa vào thực lực hôm nay của ba người chúng ta, chỉ sợ tiến vào lãnh thổ Thiên Long cũng rất khó có được chút thành tựu nào, chúng ta rất cần phải hướng giáo chủ xin một thần binh cường lực!

Tề Vân Hạc thở dài, trầm giọng nói.

Cùng lúc đó, cách ba người này ở một chỗ không xa, sắc mặt Long Nghịch lúc này cũng là cực kỳ khó coi.

Hắn hôm nay đã có thể xác định chắc chắn, kiếp trước người từ trong tay chính mình cướp đoạt Long Ngục, Trấn Long Thiên Bi, Tỏa Long Thai chính là Phong Liệt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play