- Các vị, mặc dù mọi người ban đầu phải theo Phong mỗ cũng là vạn bất đắc dĩ, nhưng gần đây biểu hiện của mọi người làm bổn tọa thấy rất hài lòng, bổn tọa trước giờ thưởng phạt phân minh, tất nhiên sẽ không để các vị thiệt thòi!

Phong Liệt lạnh nhạt nói.

- Công tử! Thuộc hạ lúc đầu đầu hàng mặc dù không phải là can tâm tình nguyện, nhưng thời gian gần đây, công tử đối đãi với tôi rất khoan hậu nhân từ, hơn nữa bản thân công tử cũng là người tài quảng thế, thuộc hạ vạn phần khâm phục! Bây giờ Xích Viêm Thiên tôi đã hoàn toàn can tâm tình nguyện theo công tử, dù nước sôi lửa bỏng, dù chết cũng không bỏ đi!

Hỏa Mãng Vương quỳ dưới đất, thành khẩn nói.

- Không tồi! Bán Giang Hồng ta cũng tâm phục khẩu phục công tử! Nguyện cả đời đi theo bên cạnh công tử!

- Thanh Minh thề sống chết đi theo công tử!

- ...

Một lúc, tất cả những người bên dưới đều quỳ xuống đất, cùng nhau tuyên thề hiếu trung.

Phong Liệt khẽ mỉm cười, trong lòng cũng vài phần vui mừng, tất nhiên, hắn cũng không ngu đến mức độ giải trừ hiệp ước chủ tớ.

- Xích Viêm Thiên, Huyền minh tháp từ nay trở đi do ngươi quản lý, ngoài ra cho ngươi hai tỷ long kinh, từ nay trở đi ngươi phụ trách tìm người tài trong Tứ Phương thành, dồn sức lực nuôi dưỡng thế lực của chúng ta!

Sau khi nói xong, Phong Liệt đưa chiếc tiểu tháp đến trước Hỏa Mãng Vương.

- Cám ơn Công Tử ban thưởng! Thuộc hạ sẽ cố hết sức mình, phụ trách công việc Công Tử giao cho!

Hỏa Mãng Vương nhận lấy tiểu tháp, trên mặt không khỏi xúc động, vội vàng dập đầu tạ ơn.

Những người khác không khỏi ngưỡng mộ, Phong Liệt vung tay tặng đi mất một bảo vật.

Việc này trên thế gian quả là hiếm gặp!

Nhưng chưa dừng lại ở đó.

- Bán Giang Hồng,cơn lốc thần cung thưởng cho ngươi, cho ngươi chấn thủ Tây bản doanh.

- Tạ ơn Công Tử!

- Lý Thiên Hùng! Thưởng cho ngươi Thiên ma song luân!

- Lôi Hào Thành! Thưởng cho ngươi Kim xà lôi thương!

...

Từng chiếc chí bảo, huyền bảo dần đần rơi vào tay mọi người bên dưới, nhất thời, mọi người ai nấy đều rất cảm kích, không kiềm chế được.

Một lúc sau, Phong Liệt trong tay chỉ còn lại một thanh kiếm ngắn màu xanh, đây chính là thanh nguyên kiếm của Phong gia.

Vốn Phong Liệt định trả lại kiếm cho tam thúc Phong Chính Khôn, nhưng lại bị Phong Hoài Nam trả lại.

Về nguyên nhân, Phong Liệt cũng không rõ, thất phu vô tội, hoài bích có tội, ngày nay Phong gia đã không giữ được một món chí bảo.

Đôi chút trầm ngâm, Phong Liệt vung tay phi thanh kiếm đến trước Thanh Minh.

- Cái này

Thanh Minh đón lấy thanh nguyên kiếm, trên khuôn mặt anh tuấn lộ rõ vẻ ngạc nhiên, hắn hoạt nhiên không nghĩ rằng mình mới theo Phong Liệt Ma không lâu, mà cũng được ban thưởng cho một chiếc bảo vật, vui không tả xiết.

- Thanh Minh, thưởng cho ngươi thanh nguyên kiếm, ngày mai cùng ta bay về phía Long thành tham gia cuộc thi chọn người tài!

- Tạ ơn công tử ban thưởng! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Thanh Minh chết cũng không rời công tử!

Hai tay Thanh Minh đỡ thanh kiếm, quỳ xuống cám ơn.

- Ừ, tất cả đứng dậy đi!

Phong Liệt đứng dậy, từ từ nhìn mọi người một lượt, nói:

- Ngày mai ta sẽ rời Tứ Phương thành, Thanh Minh, Huyết Sát Vương cùng đi, những người còn lại ở lại trấn thủ Tứ Phương thành, nếu gặp phải phiền toái không giải quyết được,có thể đi đến Ma thành tìm ta phân thân! Hiểu rõ chưa?

- Thủ hạ tuân mệnh!

- ...

Chỉ trong một đêm ngắn, Phong Liệt dựa vào sức mạnh thần thông tu vi được giết được tứ đại gia tộc, sự tích quang huy giết chết hàng trăm cường giả được lan truyền rộng rãi trên đại lục, làm náo động cả hàng triệu vạn võ giả, mọi người đều kinh ngạc không hiểu .

Nhất thời, thanh thế Phong Liệt dâng cao tột đỉnh, không ai sánh nổi.

Nhất là hắn chém chết Lâm gia Tam tổ Phong Triển Huy, Lâm gia Lão tổ Lâm Duệ, lại thu phục được Triệu gia Huyết Sát Vương, dưới sự lan truyền của mọi người, nâng hắn lên thành người có vị trí cao nhất ở Long Biến Cảnh.

Dù sao Phong Triển Huy, Lâm Duệ, Huyết Sát Vương ba người họcũng là cường giả đỉnh cao cao thủ Hóa đan cảnh, thậm chí đã bước chân bước vào vùng của Long biến cảnh, giẫm lên đầu của mấy tên ác nhân, thực lực của Phong Liệt thật không thể nghi ngờ.

Đồng thời, một gia tộc tầng trung đã lưu truyền lâu đời như Tưởng gia tại Nam Viện Thành , chỉ trong một đêm bị một đám người thần bí giết chết cả nhà, chó gà không tha. Trong Tứ Phương thành, những cửa hàng có liên quan đến Triệu gia, Phong gia, Lâm gia, Ngân Long giáo đều bị kiểm tra niêm phong, nhân viên bị trục xuất khỏi địa bàn.

Tất cả những chuyện này, đều rõ ràng có ý là muốn bài trừ Phong Liệt, nhưng tất cả mọi người đều nghĩ rằng đây là chuyện đương nhiên, giường của chính mình làm sao có thể để người khác ngủ và ngáy trên đó, cái đạo lý này ai cũng hiểu.

Sau hồi lâu dày vò như vậy, trong Tứ Phương thành cùng thế lực đối địch với Phong Liệt về cơ bản đều bị tiêu diệt sạch, chẳng còn chút uy hiếp nào khác.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tứ Phương thành và những hộ gia tộc, môn phái lâu đời xung quanh, đoàn dũng binh ầm ầm kéo đến cửa thành chủ phủ, thậm chí đến Đằng Long Quân và những thành trì thế gia khác cũng kéo tới, làm cho cửa thành chủ phủ đông như trảy hội, xe ngựa rầm trời, thanh thế chẳng hề thua kém so với buổi lễ mừng thọ ngàn tuổi của Thiết Chỉ Vương, khiến cho đám người Hỏa Mãng Vương, Phong Tiểu Đao đều bận tối tăm mặt mũi thở không ra hơi.

Lúc mọi người đang ồn ào, một cỗ xe xa hoa bốn ngựa kéo bay từ trong Tứ Phương thành bay ra, bay qua đầu mọi người về hướng phía nam.

- Mau nhìn kìa! Đó là xe ngựa của Phong đại nhân!

- Phong đại nhân đi tham dự đại chiến chọn người tài!

- Phong đại nhân thần thông vô địch! Nhất định có tên trong danh sách!

- Chúc Phong đại nhân giành được thắng lợi!

- ...

Bên dưới vô số gia chủ, tộc trưởng, chủ các cửa hàng đều ngển cổ hướng lên trên không trung, chắp tay chúc tụng, tiếng xe ngựa ầm ầm như nước triều, vang vọng tận trời xanh.

Trong xe, Phong Liệt cười một cái, những kẻ đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì ít, dệt hoa trên gấm thì nhiều, đối với những thế lực đến nịnh bợ này trong mắt hắn không đáng để nhắc đến, và tất nhiên hắn cũng không quan tâm.

Lúc này cỗ xe ngựa hào hoa mà hắn ngồi, là quà tặng do Huyết Phó Tông chủ, không quản ngày đêm đem tới tặng, giá của nó không trên dưới ngìn vạn long tinh, bên ngoài xa hoa mỹ quan, bên trong rất là rộng rãi thoải mái, hơn nữa trong khoang xe có không gian riêng, không lo bị những vật bên ngoài quấy nhiễu, được xem là phương tiện được lựa chọn đầu tiên khi đi xa, rất hợp với ý của Phong Liệt.

Hơn nữa hai cặp long mã đó cũng tương đương với thần thông cảnh cao thủ, mỗi con ngựa đều có giá trị không thể đo đếm được, cái tên Huyết Thần Tông này đầu tư lên người Phong Liệt quả không ít.

Về ý tốt của Huyết Thần Tông, Phong Liệt tất nhiên không chối từ, hắn bây giờ thế đơn lực cô, có một đồng bọn hợp tác cũng không tồi. Hơn nữa tên Huyết Thần Tông này mặc dù mới nổi lên không lâu, nhưng thực lực không yếu, chỉ trong mấy tháng ngắn đã đứng đầu trong một số môn phái tầm trung, có sức ảnh hưởng không nhỏ.

...

- Công tử, chúng ta đi thẳng đến Phi Long thành ?

Sau khi ra khỏi Tứ Phương thành, HUyết Sát Vương điều khiển xe đằng trước cung kính hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play