Bởi vì Phong Liệt có Huyền Hạo Tháp trong tay, cho nên hắn cũng không e ngại gì những đầu hung cầm có linh trí không cao nay, nhưng mà hắn cũng muốn bị phiền toái, nên sau khi suy nghĩ một chút, thì hắn muốn tiến vào bên trong Long ngục để tránh đầu gió.

Nhưng mà sau đó, khi hắn trông thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Tử Nguyệt hiện ra vẻ hưng phấn, thì hắn lại lập tức bỏ đi cái chủ ý này.

Oa —— oa —— oa!
Sau một chút chần chừ do dự, thì đại quân Báo Đầu Điêu đã giống như đạo đạo vòi rồng mà đem tiểu tháp cao mười trượng vây kín vào bên trong đó.

Từng đầu từng đầu đại điêu khổng lồ đều không ngừng huy động móng vuốt sắc bén, đôi cánh khổng lồ, răng nanh của mình mà oanh kích về phía tiểu tháp, sau đó ở xung quanh vang lên liên tiếp những tiếng va đập Bang bang, tuy bọn chúng không cách nào công phá được tiểu tháp ,nhưng mà nó lại khiến cho tiểu tháp chấn động không ngớt.

Đương nhiên, những con Báo Đầu Điêu đang công kích Huyền Hạo Tháp chỉ là một phần nhỏ mà thôi, đại bộ phận của đại quân hung cầm này vẫn như cũ, vô cùng kiêu ngạo mà bay về phía trước, đem hết thẩy những sinh linh ở trong tầm mắt của chúng, tất cả đều bị ăn đến mức sạch sẽ không còn lại chút gì, những nơi đàn hung cầm này đi qua quả thực là hết sức hoang tàn.

Vào lúc này, đột nhiên, một thiếu nữ mặc áo xanh bay ra từ bên trong Huyền Hạo Tháp, rồi trực tiếp xuất hiện tại bên trong đại quân Báo Đầu Điêu.

Oa oa!

Oa oa!

Vô số những con Báo Đầu Điêu này khi nhìn thấy con mồi của mình xuất hiện ở trước mắt, thì cả đám đều lập tức kêu to rồi nhanh chóng nhào tới, đôi mắt của chúng lúc này đều trở nên đỏ thẫm, trông cực kỳ khát máu và hung tàn.

Nhưng vào lúc này, thân hình của thiếu nữ kia lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.

Cùng lúc đó, tại địa phương nơi nàng biến mất, thì kim quang chợt lóe lên, rồi sau đó lại hiện ra một nhánh dây có kim quang sáng chói.

Cái nhánh dây này dài khoảng hơn một trượng, thô to như bắp đùi vậy, toàn thân nó giống như đúc ra từ vàng ròng vậy, kimm mang nhấp nháy, hơn nữa ở phía trên nó còn có từng đám gai sắc rất dài, cái này chính là Kim Long Thứ vô cùng nổi danh trên đại lục.

Sau một khắc, chỉ thấy Kim Long thứ nhanh chóng bành trướng, đồng thời khi nó kéo dài ra thì lại tiếp tục phân ra thành từng nhánh vừa dài vừa thô, hầu như chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, trong phạm vi hơn mười dặm ở trên bầu trời đã hoàn toàn biến thành một mảnh ánh vàng rực rỡ, vậy mà tất cả đều là những cái gai nhọn dài và sắc bén của Kim Long thứ, vào lúc này thì đã có không dưới một tỉ cái gai nhọn.

Hàng tỉ cáigai nhọn của Kim Long Thứ này uốn lượn như một đầu Kim Long vậy, che khuất cả bầu trời, đem tám phần Báo Đầu Điêu ở trên không trung này quấn quanh vào bên trong, từng đám những chiếc gai nhọn sắc bén kia đâm vào bên trong huyết nhục của Báo Đầu Điêu, rồi sau đó bắt đầu điêncuồng thôn phệ huyết nhục của chúng.

Oa —— oa —— oa ——

Tất cả những con Báo Đầu Điêu hung mãnh vô cùng kia đều kêu gào một cách thảm thiết, rồi theo thời gian dần dần trôi qua thì chúng đều trở thành một đám xương trắng hếu.

Trên không trung lông vũ tung bay, vô số những bộ xương trắng kia rơi xuống, ở trong phạm vi mười dặm, cả vùng đất này giống như là nổi lên cơn mưa to vậy, những âm thanh BA~ ba vang lên thật lâu mà không dứt.

Phong Liệt đứng ở bên trong Huyền Hạo Tháp, vẻ mặt ngốc trệ mà nhìn về cảnh tượng ở bên ngoài, quả thực hắn giống như đang nằm mộng vậy, trong ánh mắt hắn hiện rõ vẻ hoảng sợ cũng thần sắc không thể nào tin nổi.

- Cái này —— điều này làm sao có thể? Bản tôn của Hoàng Tử Nguyệt này chắc hẳn là một khỏa Kim Long thứ a? Thực sự là quá mức cường hãn a!

Nhìn thấy Hoàng tử Nguyệt thể hiện ra uy thế kinh thiên động địa, thì trong nội tâm Phong Liệt lại hiện ra cảm giác lực bất tòng tâm.

Ở bên trong ngàn vạn đầu Báo đầu điêu kia, cũng có không ít những con ác điểu tam giai - tứgiai cường đại, thậm chí là còn có vài chục đầu ác điểu đạt đến ngũ giai, có khí thể không thua kém gì cường giả Hóa Đan Cảnh cả, nhưng mà ở bên trong đầy trời Kim Long Thứ thì chúng cũng không thể làm ra được sóng gió gì, thành thành thật thật mà hóa thành một đống xương trắng, cái này thật sự là quá đáng sợ.

- Bản tôn? Phân thân? Ừ? Nếu như —— ta đem Âm Liêu Thú luyện chế thành phân thân. . .

Sau khi ngây ngốc mà nhìn về cảnh tượng kia một lúc, thì con mắt của Phong Liệt đột nhiên trở nên sáng ngời, hắn đột nhiên nghĩ ra một cái thủ đoạn để khống chế Âm Liêu Thú.

Tuy thủ đoạn của Âm Liêu Thú và Kim Long Thứ khác nhau, nhưng mà cả hai đều có được năng lực tiêu hóa cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa tốc độ phát triển của chúng lại rất nhanh, thực lực cũng rất mạnh mẽ, mà hai loại sinh linh này cũng không tu luyện cảnh giới, mà chỉ tu luyện thân thể cùng với thần thông mà thôi.

Nếu như có thể đem đem Âm Liêu Thú luyện hóa thành một cái phân thân mà nói..., thì chính mình chẳng phải là có khả năng nghịch thiên ư?

Thời gian dần dần trôi qua, hai mắt của Phong Liệt càng ngày càng trở nên sáng ngời, càng nghĩ hắn càng cảm thấy việc này có thể thực hiện được.

Chỉ có điều, cái phương pháp tế luyện phân thân này lại kỳ hiếm thấy, rất ít truyền lưu ở trên đại lục, thậm chí là đại đa số Long Vũ giả đều chưa nghe nói đến loại thủ đoạn này bao giờ cả, việc này quả thực là hơi có chút khó khăn.

- Mịa kiếp! Tại sao mà mình lại có thể quên nàng được nhỉ?

Phong Liệt nhìn về phía Kim Long Thứ đang đại triển thần uy ở bên ngoài, thì khóe miệng không khỏi hơi nhếch nhếch lên, âm thầm quyết định đánh chủ ý lên trên người Hoàng Tử Nguyệt.

Sau một lát, kim quang trên bầu trời chợt lóe lên, Kim Long Thứ vốn đang kéo dài trong phạm vi hơn mười dặm, bỗng nhiên biến mất, chỉ thấy một đạo thân ảnh thiếu nữ mặc áo xanh, thân thể thon dài mềm mại đang đứng yên ở trên không trung, ở xung quanh thân thể của nàng có vôtận những chiếc lông vũ cùng với những bộ xương trắng đang rơi xuống, trông thật là kì dị.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Tử Nguyệt vì hưng phấn quá mà đỏ bừng bừng, nàng chợt loáng một cái thì đã tiến vào bên trong Huyền Hạo Tháp.

- Thật là no bụng ah! Thật lâu lắm rồi ta không được ăn nhiều như vậy! Hì hì!

Hoàng Tử Nguyệt mỉm cười ngọt ngào với Phong Liệt, sau đó khoanh chân ngồi trên mặt đất mà bắt đầu toàn lực tiêu hóa cỗ nguyên lực khổng lồ cùng với huyết nhục tinh hoa mà nàng vừa mới thôn phệ được.

Phong Liệt đang ở bên cạnh Hoàng Tử Nguyệt, khi cảm thụ được cỗ năng lượng khổng lồ như tràng giang đại hải ở bên trong cơ thể của nàng, thì trong nội tâm hắn cũng cảm thấy giật mình không thôi.

Quả thực hắn rất khó có thể tin tưởng nổi, tất cả tinh khí của ngàn vạn đầu Báo Đầu điêu kia vậy mà lại hoàn toàn bị thôn phệ rồi tiến nhập vào bên trong thân thể mảnh khảnh mà mềm mại kia, nhưng mà đống bừa bộn ở phía dưới mặt đất kia là khiến cho hắn không thể nào mà không tin tưởng sự thật này.

Lúc này, đột nhiên Phong Liệt cảm thấy có vài cỗ uy áp mạnh mẽ từ phía xa đang đánh úp lại, có lẽ có một số cao thủ của các đai giáo phái đã phát hiện ra dị thường ở nơi này, cho nên cả đám đều nhanh chóng bay đến đây.

 


Phong Liệt có chút nhíu mày, rồi lập tức khống chế lấy Huyền Hạo Tháp mà cấp tốc bay về phía chân trời.

Nhưng còn chưa đợi hắn bay được xa, thì từ trên bầu trời cách đó xa xa, đột nhiên vang lên một tiếng hétdữ dội:

- Tiểu hỗn đản! Nếu không muốn chết thì nhanh chóng dừng lại cho lão phu! Rồi đem trả lại Huyền Hạo Tháp cho Lâm gia ta!

Theo tiếng hét lớn kia vang lên, thì một đại thân ảnh màu xanh đột nhiên xẹt qua hư không, sau khi lập lòe mấy cái thì đã đến phía trên của Huyền hạo tháp, chặn lại đường đi của tiểu tháp.

Phong Liệt khống chế tháp ngừng lại, rồi ngưng mắt mà nhìn.

Chuyện kế tiếp hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn một chút nào, nhân ảnh kia chính là vương cấp cao thủ của Lâm gia Độc Cáp Vương.

Đôi mắt của Độc Cáp Vương lóe ra tinh mang, hắn nhìn về phía Huyền Hạo tháp mà có chút kinh nghi bất định, tình cảnh một mảng lớn Báo Đầu Điêu vẫn lạc lúc trước thì hắn nhìn thấy rõ ràng, mà trong nội tâm của hắn cũng rất là rung động.

Nhất là, ở trong mảnh thiên địa này hiện tại thì ngoài cái tiểu tháp này ra thì cũng không có một vật nào khắc nữa, mà sau khicân nhắc một lúc, thì hắn cũng không thể nào đoán được nhân vật tạo nên uy thế cường hãn lúc trước có liên quan gì đến tiểu tử đang nắm tiểu tháp này hay không, mà hiện tại thì người kia có ở bên trong tiểu tháp này hay không.

Cho nên, giờ phút này tuy hắn đã đến phía trước Huyền hạo tháp rồi nhưng mà hắn cũng không dám lập tức xuất thủ, trong nội tâm hắn cũng đang bị do dự.

Cùng lúc đó, còn có mấy trăm tên cao thủ của các đại môn phái đang tới tấp ngự không mà đến, rồi sau đó dừng lại ở cách tiểu tháp đó không xa.

Lúc này, khi bọn chúng nhìn thấy một tầng dày những bộ xương khô ở phía dưới mặt đất, thì trong nội tâm không khỏi cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Hơn ngàn vạn đầu hung cầm có thực lực không kém vậy mà chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn thôi thì đã tan thành mây khói, uy thế kinh thiên động địa như vậy quả thực là lần đầu bọn chúng được chứng kiến.

Theo lý thuyết, nếu người bình thường mà gặp phải loại tình huống này thì sẽ phải lẩn tránh ra xa mới đúng, nhưng mà giờ phút này một đám cao thủ của các đại môn phái lại dừng lại ở cách tiểu tháp kia một khoảng cách không xa, rồi xì xào bàn tán.

- Ôi trời đất ơi...! Vậy mà có thể nhanh chóng diệt sát hơn ngàn vạn đầu Báo Đầu Điêu, thực lực của người này quả thực là đã đạt đến mức thông thần nhập hóa rồi ! Đây không phải người mà chúng ta có thể đụng đến...!

- Im lăng! Chúng ta đâu có liên quan gì đến vị tiền bối cao nhân kia? Lần này lão phu chỉ muốn nhìn xem Luyện Hồn Ma Khải một chút để mở mang kiến thức mà thôi!

- Hừ hừ! Lão đầu tử, chẳng lẽ ngươi chỉ đơn giản là muốn mở mang kiến thức thôi đấy chứ ?

- Hắc hắc, cũng vậy thôi! Có điều, một kiện chí bảo như Luyện Hồn Ma Khải mà lại rơi vào tay của một con kiến hôi, thì thật là một việc khiến thế nhân không thể nào phục nổi

- Vị cao nhân kia sẽ không ở ngay bên trong tiểu tháp kia đấy chứ ? Nếu thế thì chẳng phải là chúng ta sẽ chọc giận đến vị cao nhân kia sao ?

- Sợ cái gì? Cho dù thật sự là như thế thì sao, chẳng lẽ hắn còn dám gây khó dễ cho nhiều người như vậy ?

. . .

Trong đám người này, thì Kim Sở Ngạn của Kim Long giáo cùng với Hồng Chi Đồng của Ngân Long Giáo cũng đều ẩn nấp trong đó, cả hai đều cực kỳ chú ý đến tình hình ở phía trước tiểu tháp.

- Lão gia hỏa, ngươi ngăn cản tại hạ là có chuyện gì muốn làm?

Ở bên trong tiểu tháp, Phong Liệt vẻ mặt lạnh nhạt mà quát khẽ một tiếng.

- Hả? Tiểu tử, ngươi chính là Phong Liệt của Ma Long giáo? Lão phu lần này đến đây là vì việc thu hồi Huyền Hạo tháp cho lâm gia! Nếu thức thời thì ngươi hãy nhanh chóng mà trả lại bảo tháp cho Lâm gia, còn nếu không thì đừng trách lão phu không khách khí! Độc Cáp Vương nói một cách âm trầm.

- Ta không biết Phong Liệt là ai, mà cũng không biết cái Huyền Hạo tháp kia là cái gì, có điều nếu như ngươi không muốn chết thì nhanh chóng cút ra xa một chút, nếu không, thì ta cũng không ngại tiễn ngươi về chầu trời đâu! Phong Liệt cười lạnh một tiếng rồi nói.

Khi hắn vừa mới dứt lời, thì chỉ thấy Oanh một tiếng, một cỗ uy áp ngập trời từ bên trong tiểu tháp đột nhiên phóng ra bên ngoài, rồi nó nhanh chóng đem cả phạm vi trăm dặm này bao phủ vào bên trong.

Tại phía dưới cỗ uy áp mạnh mẽ vô cùng này, thì thân hình Độc Cáp Vương cũng trở nên lay động, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ kinh hãi, mà đám cao thủ của các đại giáo phải ở cách đó không xa, thì đồng tử cũng trở nên co rụt lại, rối rít lùi lại phía sau, thậm chí một số kẻ có tâm chí không kiên định thì hai chân đều như nhũn ra, gần như là muốn quỳ xuống cúng bái vậy.

Sắc mặt của Độc Cáp Vương biến ảo một hồi, sau đó thu liễm ngạo khí của mình lại, đối với tiểu tháp chắp tay mà nói:

- Nếu như tiền bối không phải là Phong Liệt, thì kính mong tiền bối có thể cho tại hạ biết được tục danh! Cái Huyền hạo tháp này chính là tổ vật gia truyền của Lâm gia, tuyệt đối không thể để mất được, nếu tiền bối có điều kiện gì thì cũng có thể nói ra, chúng ta có thể thương lượng!

- Hừ! Chớ có sàm ngôn ! Mau cút đi cho ta!

Phong Liệt cực kỳ kiêu ngạo mà quát lạnh một tiếng, sau đó hắn lập tức hướng về phía đám người của các đại giáo phái mà quát : Còn đám người các ngươi nữa! Nếu còn dám đến gần tiểu tháp trong phạm vị vạn trượng, thì sẽ tự gánh lấy hậu quả! Hừ

Nói xong, Phong Liệt liền khống chế tiểu tháp không nhanh không chậm mà bay về phía chân trời.

Khi Độc Cáp Vương nhìn thấy tiểu tháp đang từ từ đi xa, thì trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng vạn phần, hắn muốn đuổi theo nhưng mà lại không dám, dù sao thì cỗ uy áp ngập trời lúc trước cũng là sự thật rõ ràng, thực lực của người kia thì mạnh mẽ hơn gấp trăm lần so với hắn.

Nhưng cứ như thế mà buông tha, một khi trở lại Lâm gia thì hắn cũng không dễ báo cáo một chút nào, trong lúc nhất thời thì trong lòng hắn giống như có lửa đốt, như kiến bò trên chảo lửa vậy.

Mà ở cách đó không xa, thì một đám cao thủ của các đại giáo phái cũng đều hai mặt nhìn nhau, trong mắt chúng đều lóe ra tinh mang, ai cũng không biết trong lòng bọn chúng đang tính toán cái gì.

Những người này đều là người của thập đại giáo phái Chân Long cùng với mười mấy môn phái lớn nhỏ khác, đại bộ phận đều cótu vi Thần Thông cảnh, bọn hắn mạo hiểm đến đây không phải chỉ là để xem náo nhiệt, ánh mắt của nguyện một đám khi nhìn về phía Huyền Hạo tháp thì đều ẩn ẩn lộ ra vẻ tham lam.

Đúng lúc này, thì một lão giả tóc bạc đột nhiên tiến lên phía trước một bước mà quát to :

- Độc Cáp Vương tiền bối, người ngàn vạn lần không nên bị tiểu tử kia lừa gạt! Chuyện tên tiểu Phong Liệt kia có được Long uy đã là việc mà thiên hạ đã sớm biết rồi! Nếu tại hạ đoán không sai, thì người kia chắc chắn là Phong Liệt, lúc nãy hắn cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play