Hỏa Mãng vương lắc đầu nói:

- Cũng không phải như vậy, người bình thường đều cho rằng Phiêu Miễu thiên cung mấy trăm năm mới xuất thế một lần, kỳ thực Phiêu Miễu thiên cung có liên quan đến rất nhiều giáo phái trên đại lục, ngươi biết thương hội lớn nhất trên đại lục là do ai mở ra sao?

- Ngươi nói là Phiêu Miễu các? Hẳn là…

Hai mắt Phong Liệt sáng ngời.

- Đúng vậy, kỳ thực hậu trường của Phiêu Miễu các chính là Phiêu Miễu thiên cung, nếu không ngươi cho rằng thập đại giáo phái sẽ cho khối thịt mỡ lớn này trải rộng khắp đại lục mấy ngàn năm mà không ai tới xơi sao? Chuyện này đối với người bình thường thì rất khó hiểu, nhưng đối với thập đại giáo phái thì không coi là bí mật gì.

Hỏa Mãng vương lạnh nhạt đáp.

- Ha ha, trách không được Phiêu Miễu thiên cung giàu tới vậy.

Hai mắt Phong Liệt sáng rực, lập tức hiểu ra, trong lòng cũng thả lỏng.

Chỉ cần Phiêu Miễu thiên cung có dấu vết để lần theo, vậy tương lai có cơ hội gặp mặt giai nhân.

- Được rồi, ngươi đi đi!

Tâm tình Phong Liệt rất tốt, phất phất tay với Hỏa Mãng vương.

Hỏa Mãng vương chắp tay, nghiêm sắc đi về phía xa, nhưng chưa được vài bước thì Phong Liệt lạnh nhạt nói:

- Xích Viêm Thiên, vốn ta định khiến ngươi làm nô trọn đời cho lão tử, nhưng xem biểu hiện của ngươi hôm nay không tệ…

Hỏa Mãng vương nghe vậy, lập tức quay người, hai mắt lóe lên tinh quang, vẻ mặt chờ mong nhìn Phong Liệt.

- Trước tiên giảm xuống cho ngươi còn 300 năm!

Phong Liệt dừng lại một chút, cười nhẹ nói.

Hỏa Mãng vương vốn có phần nhụt chí, nhưng lập tức lại bừng tỉnh:

- Ngươi nói thật?

Thời gian 300 năm bảo ngắn cũng không ngắn, nhưng đối với cường giả Hóa Đan cảnh tuổi thọ lên tới 1500 tuổi thì cũng không phải là dài.

- Phong Liệt ta nói từ trước tới nay đều là nhất ngôn cửu đỉnh! Nếu biểu hiện trong tương lai của ngươi tốt như vậy, kỳ hạn này đương nhiên sẽ lại giảm!

Phong Liệt trịnh trọng gật đầu.

Hắn muốn một kim bài đả thủ long tinh hổ mãnh chứ không muốn một lão bất tử trầm mặc, vì vậy đương nhiên cần cho đối phương nếm vị ngon ngọt.

- Được! Đã như vậy Xích Viêm Thiên ta sẽ làm nô cho ngươi trong 300 năm! Hi vọng đến khi đó chủ nhân giữ lời nói, nếu không ta thà rằng tự sát trùng tu!

Thanh âm hung ác của Hỏa Mãng vương vang lên.

- Một lời đã định!

….

Sau khi nói xong, Hỏa Mãng vương giống như sinh cơ bừng tỉnh, ngẩng đầu đi tới biên giới Long ngục.

Vừa đi, trong miệng hắn lại vừa lẩm bẩm:

- Phong Liệt, Phong Liệt, sao cái tên này lại có chút quen tai…

Trải qua Hỏa Mãng vương giải thích, Phong Liệt cũng có chút lý giải về Phiêu Miễu thiên cung, đồng thời an tâm hơn không ít về chuyện an nguy của Lý U Nguyệt.

Kỳ thật trong lòng hắn cũng hiểu bởi vì nguyên nhân hoàn cảnh phát triển, trong lòng Lý U Nguyệt cảm thấy đơn độc, hiếu thắng, nàng không như tiểu Yên giống một chú chim non nép vào người, cũng không như tiểu Lục không gan không phổi.

Nàng thích Phong Liệt, lại không muốn trở thành gánh nặng của Phong Liệt. nàng hiểu trên người Phong Liệt có nhiều bí mật kinh thiên không muốn ai biết, cho nên nàng càng muốn nhanh chóng tăng cường thực lực để có thể trợ giúp Phong Liệt, mặc dù không thể giúp Phong Liệt nhưng cũng không muốn làm liên lụy tới hắn.

Sau khi thất thần một chút, Phong Liệt thở dài, mạnh mẽ đè tưởng niệm giai nhân xuống.

Sau đó, hắn chuyển hướng nhìn về phía Hạt quái Câu Trọng cách đó không xa, ánh mắt lạnh lên.

Khi trước Hạt quái thấy Phong Liệt thất thần trong lòng sợ hãi, thân hình run rẩy không thôi, giờ lại thấy ánh mặt lạnh như băng kia lập tức sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ra.

- Đại… đại… đại nhân, xin đừng giết ta! Ta… ta nguyện ý làm nô bộc cho ngài! Chỉ cần ngài không giết ta, đừng nói là 300 năm, cho dù là 3000 năm cũng được !

Hạt quái cầu xin tha thứ không ngừng.

- Hả…

Phong Liệt có phần vui hơn, nó chỉ là một đầu Long thú tiến hóa không trọn vẹn, nhưng lại rất linh trí :

- Vậy ngươi thử nói xem lưu lại mạng nhỏ của ngươi có ích lợi gì với ta ?

- Có ích ! Đương nhiên là có ích ! Tiểu nhân am hiểu Địa độn, có thể thám thính tin tức, trộm cắp bảo vật cho đại nhân. Động phủ Long thú trong vòng ngàn dặm quanh đây đều bị ta định kỳ vơ vét, hiện giờ trong động phủ của ta tài sản phong phú, chỉ cần đại nhân không giết ta, những bảo vật đó đều thuộc về đại nhân…

Hạt quái thấy Phong Liệt tựa hồ có chút thả lỏng, vội vàng nói liên thanh, liệt kê tất cả thần thông kỹ năng của mình, sau đó lại thêm mắm thêm muối, vô cùng kỳ diệu, thậm chí ngay cả lai lịch xuất thân cũng không dám dấu diếm.

Hóa ra Hạt quái xuất thân từ gia tộc Địa Vương hạt lừng danh trong giới Long thú, có được thần thông thiên phú huyết mạch: Địa độn.

Chỉ có điều hiện giờ gia tộc này dần dần suy yếu, tới thế hệ nó thì số người có thể thức tỉnh thần thông quả thực là sừng lân lông phượng.

Theo lý thuyết thì Câu Trọng hẳn là đối tượng được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, nhưng do tên này quá lớn mật, vài năm trước đây dám rình coi tộc trưởng và tiểu thiếp sinh hoạt vợ chồng, kết quả bị bắt tại trận, trục xuất gia tộc, cho nên mới biến thành cô hồn dã quỷ như giờ.

Về phần bộ dạng nửa người nửa bọ cạp này nguyên nhân chính là do công pháp của gia tộc tu luyện kém chút hỏa hầu.

Phong Liệt sờ sờ cầm, ánh mắt đánh giá, trong lòng có phần động tâm.

Địa độn là một thần thông vô cùng thần dị, một khi độn xuống dưới đất ngay cả tinh thần lực cao thủ Long Vũ cũng khó mà phát hiện, quả thực là một thần thông chuyên môn do thám tin tức, cướp đoạt bảo vật.

Chỉ có điều bộ dạng nửa người nửa bọ cạp này quá mức xấu xí, mang theo bên người có chút mất mặt.

- Được rồi! Hạt quái, ta cho người thời gian một năm để hóa hình, đến khi đó ngươi tới Tứ Phương thành ở Thiên Long thần triều để tìm ta, một năm sau nếu không thấy, vậy ngươi cứ chờ chết đi!

- Hả? Thời gian hóa hình một năm? Chủ nhân, ta muốn hoàn toàn hóa hình cũng cần ít nhất năm năm nha! Ngài…

- Bớt nói nhảm! Cút!

Phong Liệt trầm ngâm một chút, trước tiên khiến Hạt quái nhận mình làm chủ, sau đó cho nó một cái kỳ hạn, đá nó ra khỏi không gian Long ngục, kệ nó tự sinh tự diệt.

Tiếp theo, Phong Liệt leo lên tòa lâu nhỏ trong Long ngục, nhìn bàn trrang điểm cùng những đồ vật giai nhân đã dùng, không khỏi nhìn vật nhớ người.

Tức cảnh sinh tình, Phong Liệt thầm quyết định những việc trong tương lai.

Tiếp theo đương nhiên là cần tới Tứ Phương thành ở Thiên Long thần triều, chỉ có điều trước khi tới đó cần tận lực đề cao thực lực mới được.

Trước kia địch nhân của mình chỉ có Sở Huyền cùng mấy đại gia tộc trong Ma Long giáo, Ngân Nguyệt sơn trang của Ngân Long giáo, mà giờ thì thêm Lôi Ngọc thành của Lôi Long giáo.

Tuy nhiên người trong Lôi Long giáo không thể quang minh chính đại xông tới Tứ Phương thành tìm mình gây phiền phức, nhưng ám tiễn khó phòng, nhìn bộ dạng của mụ đàn bà chanh chua Lam Vân Phượng, tuyệt đối không thể nào từ bỏ ý đồ.

Càng lớn hơn chính là mình đã nhận được Thượng cổ Chí bảo khải giáp Luyện Hồn ma khải, tất nhiên sẽ khiến cao thủ trong thiên hạ thèm thuồng, đây quả thực là củ khoai nóng bỏng tay.

Nếu không phải hôm nay có siêu cấp đả thủ như Hỏa Mãng vương bên người, e là Phong Liệt sớm đã ô hô ai tai, dù không vậy thì cũng phải trở lại Ám Vũ viện làm rùa rúc đầu, mai danh ẩn tích vài chục năm.

Suy nghĩ hồi lâu, Phong Liệt quyết định tĩnh tâm bế quan một thời gian ngắn, một mặt là vì tránh đầu sóng ngọn gió, hai là muốn dùng Tiểu Không Linh đan, tranh thủ thời gian nâng cao thực lực.

Ngoại trừ đưa cho Lý U Nguyệt một khỏa, trong tay hắn còn thừa hai khỏa Tiểu Không Linh đan.

Về phần sử dụng chúng như thế nào cũng là một việc cần phải suy nghĩ cho kỹ.

Hôm nay chiến kỹ trên người hắn có bốn loại là Cuồng Long Táng Thiên quyết, Ma Long Thám Trảo tam thức, Ma Long Ám Ảnh Độn cùng Hoang Long Tế Thiên kinh, mặt khác có có chiến kỹ Thiên cấp cao giai Viêm Ma Đồ Long kỹ chưa tu luyện

Vì Tiểu Không Linh đan có thể khiến người ta tiến vào trạng thái không linh rất có hạn, cho nên dùng mỗi khỏa Tiểu Không Linh đan tốt nhất là chỉ dùng cho một chiêu của một bộ chiến kỹ, như vậy mới có thể lợi dụng công hiệu tới mức tận cùng.

Về phần tu luyện hai thức chiến kỹ nào thích hợp nhất lại khiến cho Phong Liệt đau đầu hồi lâu.

Đầu tiên, Cuồng Long Táng Thiên quyết bị bài trừ, bởi đây là một bộ chiến kỹ Địa cấp, không có uy năng tứ lạng bạt thiên cân như chiến kỹ Thiên cấp, hơn nữa độ khó tu luyện không kém bao nhiêu.

Tuy rằng hắn may mắn tu luyện một chiêu cuối cùng Táng Thiên Nhất Khiếu tới mức đại thành, nhưng chủ yếu là nhờ Viễn cổ Long uy, nếu muốn tiến thêm một bước vô cùng khó khăn.

Bị loại thứ hai chính là Chiến kỹ thân pháp Thiên cấp Ma Long Ám Ảnh độn.

Hai thức chiến kỹ Lược Ảnh và Trục Ám trong đó một cái là tốc độ thuần túy, một cái là dùng để chém giết với Long Vũ giả cao giai, ý nghĩa đối với Phong Liệt hiện giờ không lớn.

Hơn nữa sau khi hắn tấn thăng tới Cương Khí cảnh nhất trọng thiên đã tu luyện Lược Ảnh đệ nhị trọng tới mức hiểu thấu, đạt tới 99 lần tốc độ, cũng coi như đủ dùng, lại có không gian Long ngục hỗ trợ, coi như cao thủ Long Biến cảnh muốn giết hắn cũng không dễ.

Từ đó, có thể lựa chọn cũng chỉ còn Ma Long Thám Trảo tam thức, Hoang Long Tế Thiên kinh cùng với Viêm Ma Đồ Long kỹ.

Phong Liệt sau khi suy đi nghĩ lại, cuối cùng chọn chiến kỹ Hoang Long Tế Thiên kinh, thức cuối cùng Hoang Long Tế Thiên!

Ma Long Thám Trảo tam thức tuy là chiến kỹ Thiên cấp Trung giai, Viêm Ma Đồ Long kỹ là chiến kỹ Thiên cấp cao giai nhưng Phong Liệt đây là lần đầu tiên tiếp xúc, muốn tìm hiểu cũng cần tiêu tốn thời gian không ngắn.

Mà đối với Hoang Long Tế Thiên kinh, thời gian Phong Liệt tu luyện cũng không ngắn, đã có phần quen thuộc, muốn tiến thêm một bước cơ hội cũng lớn hơn.

Bộ Hoang Long Tế Thiên kinh này uy lực mạnh mẽ, ý cảnh cao thâm, đặc biệt là một chiêu Hoang Long Tế Thiên, Phong Liệt càng nghiên cứu càng cảm thấy huyền ảo khó dò.

Thậm chí hắn mơ hồ cảm thấy một chiêu Hoang Long Tế Thiên này có thể đã vượt qua phạm trù chiến kỹ Thiên cấp, đã vượt qua phạm trù Ý cảnh, đạt tới cảnh giới Đạo!

Điều duy nhất không hoàn mỹ chính là Nghịch Long hoàng mặc dù tiêu tốn thời gian tám mươi vạn năm cũng không hoàn thiện được một thức này, vẫn thiếu một thứ gì đó.

Nhưng không thể nghi ngờ, nếu tu luyện thành công một thức này uy lực của nó sẽ vượt xa thức thứ hai Quần Long Trụy Nhật, thậm chí siêu việt tất cả chiến kỹ Thiên cấp.

Phong Liệt trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng cắn răng một cái, luyện!

Đối với một thức chiến kỹ có thể đạt tới Linh cấp, cho dù không hoàn thiện nhưng vẫn mạnh hơn chiến kỹ Thiên cấp rất nhiều, đáng giá thử một lần.

Sau khi hạ quyết tâm, Phong Liệt đi ra khỏi lầu nhỏ, tới giữa Long ngục.

Hắn vung tay lên, Tỏa Long đài xuất hiện, ầm một tiếng, gai nhọn hoắt phía dưới đâm sâu vào trong lòng đất.

Phong Liệt phóng đại Tỏa Long đài tới phương viên 30 trượng, nhảy lên, ngồi khoanh chân.

Tiếp theo hắn muốn tu luyện, lại nhìn về phía biên giới, ánh mắt lóe lên.

Tuy rằng mạng của Hỏa Mãng vương đã nằm trong tay mình, một ý niệm là có thể khống chế được sinh tử của đối phương, nhưng dù sao Hỏa Mãng vương cũng là cao thủ Hóa Đan cảnh, nếu muốn ngọc đá cùng vỡ, với tình trạng của Phong Liệt hiện giờ tám chín phần mười là không ngăn nổi.

Cẩn thận tất sống lâu!

Sau một khắc, tâm ý của hắn khẽ động, dời Hỏa Mãng vương ra không gian, sau đó lấy một chiếc bình nhỏ màu đỏ, nuốt khỏa đan dược sáng chói vào miệng.

Sau khi Phong Liệt nuốt Tiểu Không Linh đan, không lâu sau liền tiến vào một trạng thái vô cùng kỳ diệu.

Trong trạng thái này, hắn cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo hơn trăm ngàn lần, ngộ tính đề cao, đan dược như vậy quả thực kinh hãi thế tục, chẳng trách đây được mệnh danh là đan dược ngay cả cường giả Long Biến cảnh cũng cầu mà không được.

Những thứ trước đây nghĩ mãi mà không rõ, những áo nghĩa không hiểu, những nhấp nhô khó vượt qua cũng không là vấn đề với Phong Liệt nữa, quả thực như đang đi trên đất bằng, thẳng tắp, ngày đi ngàn dặm.

Cảm giác này khiến cho Phong Liệt muốn ngừng mà không được, tâm thần cuồng hỉ.

Hắn không dãm lãng phí thời gian, vội vàng điều chỉnh trạng thái, ánh mắt vô tình nhìn về phía dưới Tỏa Long đài.

Trước đây hắn không chỉ một lần tu luyện Hoang Long tế thiên, đối với việc xúc động huyễn cảnh vô cùng thuần thục, cho nên giờ khắc này hắn rất nhanh dung nhập vào trong ảo cảnh ở Tỏa Long đài.

Sau một khắc, tinh thần của hắn tiến vào trong Long ngục 99 trọng thời đại Viễn cổ.

Rống~~~ rống~~~ rống~~~

Tiếng Cự long gầm thét đinh tai nhức óc truyền vào trong tai Phong Liệt, khiến tâm thần của hắn chấn động kịch liệt.

Phong Liệt ngưng mắt nhìn lại, chung quanh giống như tất cả đều là Viễn cổ Chân Long vẫn đang sống, đập vào mắt là vô số màu sắc, thân hình như núi như lĩnh, nanh vuốt sắc bén chói mắt, uy áp chấn nhiếp thiên địa, tiếng long ngâm cao vút liên tiếp vang lên.

Ở chính giữa Long ngục, dưới tấm cự bia vạn trượng, Nghịch Long Hoàng hóa thành hình người đang dùng con ngươi xuyên thủng Thiên cổ nhìn về phía hư không, trong mắt vô cùng cảnh giác, như lâm phải đại địch.

Ngàn vạn đầu Cự long bay lượng quanh người Nghịch Long Hoàng, đôi mắt nhìn về phía hư không, con ngươi lộ vẻ kinh hãi.

- Đám chết tiệt Tội long các ngươi! Còn ngươi nữa, Nghịch Long Hoàng! Tất cả các ngươi đều đáng chết!

Một thanh âm hung lệ, bá đạo từ trong hư không truyền tới, khiến toàn bộ Long ngục chấn động!

- Diệp Long Hoàng, ngươi muốn đánh chủ ý lên Long Ngục 99 trọng này? Hừ! Ta khuyên ngươi bỏ ý nghĩ đó đi! Vào thời điểm ta tiến vào đây, Long ngục 99 trọng này vĩnh viễn chỉ có thể thuộc về ta!

Nghịch Long Hoàng hừ lạnh nói.

- Được! Ngược lại ta muốn xem một tên phế vật bị phong tỏa nguyên lực như ngươi làm sao đối phó với bổn hoàng.

Mặc dù bọn chúng nói Long ngữ viễn cổ nhưng Phong Liệt sớm đã phiên dịch tất cả, hiểu được hàm nghĩa trong đó.

Đúng lúc khi Diệp Long Hoàng dứt lời, một đạo kinh mang từ hư không xa xa phóng tới, như một khỏa thái dương chói mắt rơi xuống, xuyên qua trời cao, nhanh như chớp đánh về phía Nghịch Long Hoàng.

Ánh mắt Nghịch Long Hoàng khẽ nheo lại, đối mặt với Diệp Long Hoàng có tu vi tương đương, hắn lại bị giam cầm thực lực, nhưng vẫn chưa từng tuyệt vọng.

Mắt thấy kim quang phóng tới, hắn đột nhiên trầm ngâm quát lạnh một tiếng:

- Hiến tế cho ta, bọn nhỏ! Nếu không các ngươi ngay cả tư cách tiến nhập luân hồi cũng không có!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play