Gã đàn ông bỗng quát to:

- Người đến dừng bước, xưng tên ra!

Vách xa trăm trượng chấn hai con long mã khẽ run.

Lý hộ pháp đáp xuống đát, phẩy tay lộ lệnh bài hộ pháp cho gã đàn ông thấy.

Gã đàn ông trông thấy lệnh bài người chợt run lên, vẻ mặt kinh khủng hành lễ nói:

- Thì ra là Thanh đồng hộ pháp đại nhân, đệ tử mắt mù xin đại nhân thứ tội!

Ma Long giáo hộ pháp đều là ai nấy xông pha chiến đấu siêu cấp, tay nắm quyền lực, chỉ vài cao thủ đại thế gia dòng chính trong Ma Long giáo mới có tư cách đảm nhận, địa vị cực kỳ cao quý, cho nên đệ tử chân khí cảnh này không thể không cung kính.

Lý hộ pháp lạnh nhạt nói với gã:

- Ừm, tiểu tử này đến bái sơn, dẫn hắn đi trắc nghiệm.

Gã đàn ông cười nịnh bảo:

- Đệ tử tuân mệnh! Người hộ pháp đại nhân mang đến đương nhiên đệ tử phải sắp đặt cho tốt.

- Dựa theo quy tắc làm việc là được, ta không quen tiểu tử này!

Lý hộ pháp lạnh nhặt quăng câu dưới rồi dẫn theo Lý U Nguyệt vẻ mặt ai oán bay vào trong sơn, bỏ lại Phong Liệt ngây như phỗng tại chỗ.

- Tổ cha nó! Lão già vô lương tâm, đúng là xem thường người mà! Lão tử vì ngươi ra sống vào chết mà ngươi đối xử như vậy với lão tử! Ngươi giỏi lắm!

Qua thật lâu sau Phong Liệt mới giậm chân chửi um sùm, nhưng Lý hộ pháp đã sớm không còn bóng dáng.

- Khụ khụ! Tiểu tử, phải cung kính với tiền bối chút, biết chưa? Đi theo ta!

Gã đàn ông âm thầm quan sát,ặc dù không biết quan hệ giữa tiểu tử này và Thanh đồng hộ pháp nhưng dường như khá phức tạp, gã không làm khó dễ nhiều, không nóng không lạnh bỏ xuống một câu rồi thẳng lưng xoay người đi vào trong.

- Lão già kia, sớm muộn gì cho ngươi đẹp mặt! Lão tử không đi cửa sau cũng sẽ như cá gặp nước cho coi!

Phong Liệt ngửa đầu rống câu nữa rồi mới sải bước vội theo sau gã đàn ông.

Phong Liệt theo sau gã đàn ông đi nhanh trên con đường núi khúc khuỷu, chẳn mấy lú sau đã ở ngoài một kiến trúc lượn lờ ma khí, ma khí ngập trời ngăn cản cả ánh hoàng hôn khiến mặt đất u tối không ánh sáng.

Chỗ này đã là ở trong sơn môn Ma Long giáo, xung quanh dần nhiều người tới lui, trừ số ít phụ trách đón tiếp cấp thấp đệ tử Ma Long giáo ra, tối đa là thiếu niên người thường đến bái sư. Đưa mắt nhìn thì có hơn ngàn người.

Những thiếu niên này tuổi xấp xỉ Phong Liệt, gần như đạt đến đỉnh luyện thể người thường, họ trông thấy Phong Liệt tỏa ra hơi thở long võ giả thì nét mặt lộ vẻ hâm mộ.

Ma Long giáo là một trong mười giáo phái đại lục, trong giáo có cách tuyệt mật thức tỉnh Ma Long huyết mạch, nhưng dù là vậy thì những thiếu niên nhận tẩy lễ có thể thức tỉnh Ma Long huyết mạch e rằng một trăm chưa chắc có một.

Chính là nói những thiếu niên đến bái sơn trong một trăm người chưa chắc có một người được Ma Long giáo thu nhận.

Phong Liệt đã là Ma Long võ giả danh xứng với thật, tiến bước dài so với họ, chỉ cần thẩm tra thân phận không có vấn đề, tham gia và Ma Long giáo là sự thật ván đã đóng thuyền.

Nhưng trong Ma Long giáo chia làm cửu viện, dưới cửu viện những viện phái tự am hiểu công pháp, chiến kỹ riêng, đa số khác biệt, thực lực, địa vị tổng thể cũng chia làm ba bảy loại. Phong Liệt sẽ tham gia vào viện phái nào thì còn cần chờ trắc nghiệm mới được.

Trong lòng Phong Liệt đã sớm tính sẽ đi vào viện phái nào, hơn nữa hắn tin tưởng dựa vào thiên phú của mình muốn thông qua trắc nghiệm không phải vấn đề lớn.

Vừa đi tới hắn vừa nhanh chóng quét mắt đám người, hy vọng tìm ra vài bóng dáng quen thuộc.

Kiếp trước Sở Huyền, sư phụ, Long Vũ cùng hắn tham gia vào Ma Long giáo chung một ngày, nhưng đời này hay thay đổi, hắn không chắc có gặp ba người ngay ngày đầu tiên tới đây không.

Quả nhiên thật lâu sau hắn vẫn không trông thấy bóng dáng ba người, lòng hơi thất vọng.

- Đánh chết cẩu nô tài nhà ngươi! Chưa tham gia vào Ma Long giáo mà dám làm trái lời của bổn công tử hả, đúng chán sống! Đánh cho ta, đánh chết nó!

- Đúng vậy! Dám can đảm làm trái lời đại ca, ngươi cho rằng ngươi là ai? Dù ngươi có tham gia vào Ma Long giáo thì đời này chỉ là nô tài của Lữ gia ta! Đánh chết con chó nhà ngươi!

- ...

Phía trước tiếng ồn ào truyền vào tai Phong Liệt, hắn lạnh nhạt giương mắt nhìn, khi thấy rõ hình ảnh trước mặt bất giác khóe môi cong lên.

Chỉ thấy đằng trước trên đường núi rộng rãi trải đá xanh có hai công tử trẻ tuổi mặc trang phục xa hoa quý giá đang rống chỉ huy mấy tùy tình quyền đấm cước đá thiếu niên gầy yếu ngã trên mặt đất. Người xung quanh liếc mắt nhìn nhưng không ai ra tiếng ngăn cản.

Thiếu niên trên mặt đất bị đánh đến mặt mũi bầm dập, toàn thân đẫm máu, trên người phục sức hạ nhân rách rưới như sơ mướp. Nhưng thiếu niên bướng bĩnh không rên một tiếng, dùng đôi tay bảo vệ chỗ hiểm lăn lộn trên mặt đất, đôi mắt ngẫu nhiên toát ra thù hận nhưng càng nhiều là kiên cường và bất khuất.

- Lữ thị huynh đệ? Hắc hắc, thật sự đụng đến người quen.

Phong Liệt coi như quen thuộc với hai công tử thân phận không tầm thường này. Hai người kia tên gọi là Lữ Tranh, Lữ Vanh, xuất thân từ một thế gia Ma Long huyết mạch Thiên long Thần Triều.

Kiếp trước hai huynh đệ này ỷ vào sau lưng có gia tộc chống lưng, cộng thêm bản thân có thiên phú cũng cực kỳ xuất chúng, tham gia vào Ma Long giáo không lâu thì có được danh hiệu 'Lữ thị song hùng'. Trong đám trẻ tuổi Ma Long giáo khá nổi tiếng, gần như không ai dám chọc, hai người có quan hệ khá thân với Sở Huyền.

- Dừng tay!

Đợi đi đến gần thì gã đàn ông trung niên đưa đường Phong Liệt chợt quát bả ngừng:

- Nơi này là Ma Long giáo chứ không phải chỗ để Lữ gia các ngươi dạy dỗ nô tài! ồn ào còn ra thể thống gì?

Lữ Tranh, Lữ Vanh nhìn gã đàn ông, biểu tình ngơ ngác sau đó quát mắng thuộc hạ ngừng tay.

Lữ Tranh làm bộ làm tịch chắp tay nói với gã đàn ông:

- Thì ra là Tống chấp sự, ha ha, vãn bối hữu lễ! Nếu Tống chấp sự đã lên tiếng thì hôm nay tạm thời bỏ qua cho cẩu nô tài này! Chúng ta đi!

Nói xong hai người dẫn thuộc hạ nghênh ngang đi, không thèm liếc Tống chấp sự cái nào, chọc gã đàn ông giận dữ mặt xanh mét nhưng không làm gì được.

Lữ thị gia tộc có không ít tộc nhân ở Ma Long giáo địa vị cao thượng, Tống chấp sự thì chỉ là một chấp sự không có bối cảnh gì, sức nặng có hạn.

Phong Liệt không để ý Tống chấp sự xấu hổ, đặt ánh mắt vào người thiếu niên, chớp lóe.

"Đây là...Diệp Tri?"

Phong Liệt nhìn rõ khuôn mặt bẩn của thiếu niên rồi thì lòng máy động.

Đời trước hắn ở trong Ma Long giáo phần lớn thời gian dành cho tu luyện, người cùng thế hệ bị hắn nhớ tên ít ỏi đếm trên đầu ngón tay. Hễ ai được Phong Liệt nhớ tên thì hoặc là thế gia công tử có bối cảnh vô cùng hiển hách, hặc là tuyệt thế kỳ tài, tư chất kinh người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thiếu niên ngã trên mặt đất tên gọi Diệp Tri, nếu không ra gì ngoài ý muốn thì vài năm sau gã sẽ trở thành ám võ viện tuyệt thế thiên tài của Ma Long giáo, cũng là gần trăm năm qua đệ tử kiệt xuất duy nhất ám võ viện thiên cấp thân pháp chiến kỹ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play