Thánh viêm có kết cấu cực kỳ ổn định, hư cấu pháp tắc và hư hóa năng lượng đạt trạng thái cân đối xảo diệu. Sự cân đối này cực kỳ ổn định, giữa hai cái ảnh hưởng lẫn nhau cực kỳ lớn. Muốn trực tiếp từ trong Thánh viêm bóc tách ra hư cấu pháp tắc cơ hồ là một chuyện không có khả năng.
Dù cho chính Đường Thiên cũng vô pháp làm được điểm này. Bởi vì Thần trang của hắn có thể điều khiển pháp tắc tuyến, nhưng mà đối với pháp tắc tuyến hư cấu thì lại bất lực. Trước đó, Đường Thiên chưa từng thấy hư cấu pháp tắc và hư hóa năng lượng.
Đường Thiên nghĩ đến một biện pháp khác.
Nếu đã không có cách nào khiến hai thứ chia lìa, vậy thì phá sự cân đối giữa hai cái. Phương pháp là đột phá hư hóa năng lượng, làm cho va chạm với hư cấu pháp tắc. Hai cái va chạm sẽ dẫn đến chúng nó đồng thời mai một, Đường Thiên có thể làm được hư hóa năng lượng thuần túy.
Thánh viêm đáng khen ngợi nhất là suy nghĩ và sáng ý của nó chứ không phải là kỹ xảo của nó đối với pháp tắc và năng lượng.
Phá hư cũng dễ dàng hơn nhiều so với xây dựng.
Đương nhiên sẽ không có thoải mái lắm đâu, nhưng chung quy là một biện pháp khả thi, cũng là biện pháp duy nhấtĐường Thiên có thể nghĩ đến trong thời gian ngắn. Về phần phong hiểm, thời điểm này Đường Thiên cũng không quản được nhiều như vậy rồi.
Thánh viêm từ bốn phương tám hướng bị cuốn tới, khí tức Hồn tướng trên thẻ Hồn tướng hoàng kim hấp dẫn chúng nó. Khí tức của Thẻ Hồn tướng hoàng kim đối với chúng nó đầy lực hấp dẫn.
Đường Thiên hết sức chăm chú khống chế tiết tấu, khi con số Thánh viêm tràn vào đã đạt đến đến một trăm, màn gió liền ngăn cách khí tức lại. Thánh viêm đang vọt tới, bị mất đi mục tiêu, tốc độ đột nhiên giảm xuống, phiêu phù như sứa ở ngoài ngoài màn gió.
Bên trong màn gió, một trăm luồng Thánh viêm tản ra, phía trên mỗi một thẻ Hồn tướng hoàng kim đều lơ lửng một luồng Thánh viêm. Kim quang của Thẻ Hồn tướng bao phủ Thánh viêm, khí tức đặc thù của Hồn tướng khiến Thánh viêm cơ hồ đứng im, ngay cả tốc độ hỏa diễm nhảy lên cũng chậm lại, chúng nó bị khí tức của Hồn tướng hấp dẫn.
Đường Thiên nhìn tình cảnh phía dưới, cho đến tận bây giờ, tất cả đều trong sự không chế.
Nhưng mà khảo nghiệm chân chính sẽ bắt đầu ở bước kế tiếp.
Xòe hai tay ra, Đường Thiên tỉ mỉ thể hội pháp tắc tuyến phân li trong không trung. Bỗng nhiên, trong mắt hắn sáng lên một mạt hàn quang, mười ngón bỗng dưng thu lại, chụp vào trong không trung, thải mang sáng tối bất định phút chốc xuất hiện tại bàn tay hắn.
Từ cái này có thể thấy hắn đã tiến bộ, trước đây, hắn chỉ có thể dùng thần quyền để tụ tập pháp tắc tuyến. Mà hiện tại, hắn đã có thể cực kỳ thong dong dùng các loại thủ pháp chụp lấy pháp tắc tuyến phân li trong không trung, sự tiến bộ này là toàn diện.
Trong trạng thái Thần trang, độ mẫn cảm với pháp tắc của Đường Thiên đạt đến tình trạng khiến người ta khó mà tưởng tượng, nhìn từ một điểm này, Thức tỉnh thần trang do Đường Thiên sáng tạo ra cường đại không kém hơn Thánh viêm.
Đường Thiên sử dụng Thần trang không chỉ để chiến đấu, trong con mắt hắn, năng lực điều khiển mẫn cảm và tinh tế đến cực hạn đối với pháp tắc, tác dụng lớn không phải là chiến đấu, mà là tu luyện.
Năng lực điều khiển pháp tắc mẫn cảm và cường đại có nghĩa hắn có thể thực hiện các loại thử nghiệm khác nhau, đây mới là điểm lợi hại nhất của Thức tỉnh thần trang. Các thử nghiệm khác nhau để biết quan hệ giữa các loại pháp tắc có trợ giúp cực lớn đối với việc lý giải pháp tắc. Ưu thế này, ngay cả Đỗ Khắc có được pháp tắc lĩnh vực vẫn không thể làm được, nếu như Đỗ Khắc biết rõ diệu dụng của Thức Tỉnh thần trang chỉ sợ chảy nước miếng ròng ròng.
Đặc điểm của Thức Tỉnh thần trang không có trợ giúp quá lớn đối với việc lý giải một loại pháp tắc nào đó, nhưng mà đối với việc lý giải quan hệ giữa các pháp tắc, lý giải bổn nguyên pháp tắc lại có tính ưu việt không gì sánh bằng.
Nếu có một ngày, Đường Thiên có thể biết rõ ràng bản chất của pháp tắc, hắn có thể sáng tạo ra pháp tắc thuộc về mình, đó là lĩnh vực mà nhân loại chưa từng đạt đến.
Được rồi, hiện tại Đường Thiên cách cái này xa vạn dặm, xa không thể với. Nhưng mà hiện tại hắn sử dụng để cảm ngộ, lý giải đối với pháp tắc.
Sinh tử tồn vong tại trước mắt, tiềm năng con người kích phát đến cực hạn, thời điểm này dễ dàng đột phá nhất. Lấy chiến dưỡng chiến tuy rằng cực kỳ nguy hiểm, nhưng là một loại lý niệm được rộng khắp tán thành. Nhưng linh quang chợt lóe tại thời điểm sinh tử, tất cả đều là thành lập trên cơ sở bình thường kiên trì không ngừng khổ luyện. Không có tích lũy thâm hậu mà muốn tại thời điểm sinh tử chợt lóe linh quang, đó là người si nói mộng.
Đường Thiên nắm pháp tắc tuyến trong tay lập tức khiến cho Thánh viêm chú ý, Thánh viêm vốn phiêu phù ở phía trên thẻ Hồn tướng hoàng kim, lập tức trở nên xao động.
Bỗng nhiên thẻ Hồn tướng hoàng kim tăng vọt kim quang, Thánh viêm xao động đột nhiên cứng đờ.
Pháp tắc tuyến trong tay Đường Thiên hơi hơi tối sầm, mặt ngoài chúng nó bám vào một tầng năng lượng. Hai tay Đường Thiên run lên, pháp tắc tuyến được năng lượng bao vây từng sợi căng thẳng, giống như từng mũi tên nhọn đâm vào trong Thánh viêm.
Xuy xuy xuy.
Năng lượng bao phủ pháp tắc tuyến cấp tốc tan rã, hư hóa năng lượng và năng lượng là tử địch. Trước lúc năng lượng tan rã hầu như không còn, pháp tắc tuyến va chạm vào hư ảnh ở trung tâm Thánh viêm.
Thánh viêm bị kiềm hãm, hư cấu pháp tắc tuyến hiển hiện, một sợi pháp tắc tuyến cắm thẳng vào hạch tâm chúng nó.
Không có bất cứ thanh âm gì, hư cấu pháp tắc và pháp tắc tuyến đâm vào trong nháy mắt mai một, Thánh viêm tựa như côn trùng bị rút đi xương cốt, lại như ngọn nến cháy không có bấc đèn chậm rãi chảy tan ra. Trong nháy mắt, Thánh viêm tản ra liền biến thành từng cái quang điểm trong suốt. Đây mới là hình thái chân chính của hư hóa năng lượng, không có hư cấu quang minh pháp tắc, hư hóa năng lượng thuần túy trong suốt vô sắc.
Mỗi cái quang điểm đều là hình cầu tiêu chuẩn, như từng hạt bi trong suốt.
Chúng nó xuyên thấu tầng kim quang do Thẻ Hồn tướng tỏa ra, trút xuống như hạt mưa. Quang điểm rơi vào trên thân Hồn tướng, lập tức thâm nhập vào thân thể bọn họ, tinh thần các Hồn tướng tự dưng rung lên. Đám người A Tín Tiểu Nhiên rất vui, bọn họ có thể cảm thụ được thân thể đang lớn mạnh. Không cần hắn phân phó, toàn bộ Hồn tướng đều bận rộn tiếp lấy từng điểm hư hóa năng lượng. Nhưng mà hư hóa năng lượng quá nhiều, bọn họ tiếp nhận không ít, nhưng có rất nhiều rơi vãi trên mặt đất.
A Tín có chút bối rối, không có gì thống khổ a, cũng không có gì cần phải nhịn một chút a.
Lần đầu tiên thành công, lòng tin Đường Thiên tăng lên nhiều, động tác trên tay càng lúc càng quen thuộc, phía trên số lượng Thánh viêm tràn vào tăng vọt. Cái này cũng trực tiếp dẫn đến việc hư hóa năng lượng rơi vãi càng ngày càng dày đặc, đám người A Tín tựa như đứng dưới cơn mưa tầm tả.
A Tín há miệng, biểu tình hưởng thụ đến cực điểm, cái này dễ chịu a, hắn cảm thấy mình một vạn năm này quả thực sống quá uổng rồi. Tuy nhiên hắn còn bảo lưu một tia thanh tỉnh, hắn còn chưa quên Đường Thiên nhắc nhở. Lẽ nào cô gia nhắc nhở bọn họ, là ăn no thống khổ sao? Ai nha, vậy thì thật có điểm khó nhịn a, ha ha!
Tiểu Nhiên đứng bên cạnh cũng cảm thấy rất thoải mái, nhưng mà khóe mắt nàng nhìn thấy biểu tình hèn mọn của A Tín, nàng suýt nữa nhấc chân lên, đạp cho gia hỏa này bay thật xa. Nhưng mà cân nhắc đang ở thời điểm mấu chốt, nàng đè nén nhẫn nhịn, nỗ lực tiêu hóa bổ sung hư hóa năng lượng.
A Tín không chú ý tới dưới chân hắn, hoa văn như năng lượng ốc mà hắn cảm thấy quen thuộc đang tản ra quang mang nhàn nhạt. Hư hóa năng lượng như mưa nện xuống mặt đất, cơ hồ trong nháy mắt liền thấm xuống. Hư hóa năng lượng thấm vào mặt đất, từ mặt đất thấm vào trong màn gió.
Khi mặt đất hút hư hóa năng lượng vào, màn gió bắt đầu lặng lẽ phát sinh biến hóa, màn gió vốn hơi mỏng, bây giờ lại như một tầng màng nước.
Nhưng mà bởi bên trong màn gió mưa tầm tả, chẳng ai chú ý tới biến hóa của nó. Màn gió có hư hóa năng lượng gia nhập khiến lực hấp dẫn Thánh viêm tăng nhiều, Thánh viêm ở xung quanh tràn vào với tốc độ bạo tăng. Đám A Tín cảm giác trực quan nhất, nếu vừa rồi là mưa xối xả, hiện tại bọn họ tựa như dưới thác nước xung kích.
Quả thực quá sung sướng!
A nha nha, thật sự là quá thống khổ a, no đến thống khổ, dễ chịu đến thống khổ a ha ha ha!
A Tín cảm giác mình quả thực sắp bay lên rồi, cảm giác này thực sự quá sung sướng, chưa bao giờ có a.
Xuy, một lũ tiếng xé gió cực nhỏ nhưng bên trong cột nước đã nhẹ không thể xét tới.
Thân thể A Tín đột nhiên cứng đờ, một cảm giác đau đớn từ bắp đùi lan tràn toàn thân, ngây ra phải mấy giây hắn mới có phản ứng, phát ra một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Tiểu Nhiên phản ứng nhanh hơn A Tín nhiều, cơ hồ đồng thời, đại đao nắm chặt trong tay dựng thẳng tại trước mặt. Nhưng một màn kế tiếp khiến nàng rất cảm thấy bất ngờ, kiếm mang vậy mà lại trực tiếp chìm vào đại đao của nàng, sắc nhọn chi ý đâm vào quanh thân nàng tê rần.
Vô số hư hóa năng lượng biến thành kiếm mang, từ trong màn gió bắn nhanh ra.
Xuy xuy xuy!
Cơ hồ toàn bộ Hồn tướng đều trúng chiêu, những kiếm mang do hư hóa năng lượng biến thành này đều mang theo khí tức cực kỳ sắc nhọn, mỗi một danh Hồn tướng đều cảm thấy mình cơ hồ bị cắt xén.
A Tín chẳng thể nào ngờ được, đây chỉ là vừa mới bắt đầu.
Kiếm mang càng ngày càng nhiều, chúng nó thậm chí còn dày đặc hơn mưa, được màn gió tác động, chúng nó cao tốc xoay tròn, khiếu âm bén nhọn trở nên trầm thấp, càng nhiếp tâm hồn người, khiến người ta rợn tóc gáy. Kiếm mang cao tốc chuyển động, tựa như một cối xay đầy gai nhọn. Kiếm ý sắc nhọn từ bốn phương tám hướng nghiền áp tới, Tiểu Nhiên cảm giác mình sắp bị mài nhỏ. Nàng thậm chí cảm giác thân thể của mình bị cắt thành mảnh nhỏ, đau nhức toàn tâm, nhưng chưa kịp hôn mê, hư hóa năng lượng lại không ngừng bổ túc chữa trị thân thể của nàng.
Như thế trùng lặp luân hồi, không có phần cuối.
Trong đầu óc phát mộng của A Tín chỉ có một ý nghĩ, hỗn đản, cái gã gia hỏa kia nói là thật...
Nếu như Hạc hoặc là Lăng Húc tại đây thì nhìn một cái là có thể nhận ra được, kiếm qua gió bão! Đây là kiếm qua gió bão trước đây Đường Thiên làm mọi người sợ đến chết khiếp a! Tại Đại Hùng tọa, năm đó Đường Thiên có thể hoàn thành kiếm qua gió bão, vì đó được công nhận. Đương nhiên, mọi người còn kể say sưa với nhau là chuyện Đường Thiên kêu rên thảm thiết liên tục mấy tháng liền, tiếng kêu thê lương bi thảm kia thực sự là nghe thương tâm người nghe rơi lệ a.
Hài tử a, ngươi nhìn đi ngay cả bệ hạ vì nhận thành tựu đã phải trả giá lớn như vậy, các ngươi có tư cách gì sợ đau sợ mệt? Có thảm cũng thảm bằng bệ hạ sao? Có đau cũng đau bằng bệ hạ sao? Biết rõ binh đoàn Đại Hùng tọa chúng ta vì cái gì đánh đâu thắng đó không? Năm đó tướng sĩ dưới trướng bệ hạ, mỗi ngày chuyên môn đứng bên ngoài gió bão nghe bệ hạ kêu rên mà rơi lệ đầy mặt, từ đó biết tự phê mà gan dạ, quyết chí tự cường, trở thành tinh nhuệ vô địch dưới trướng bệ hạ.
Đây là câu nói phổ biến nhất mà dân chúng Đại Hùng tọa dùng để khích lệ đám trẻ con, nếu như Đường Thiên biết rõ, hắn mới là người rơi lệ đầy mặt, cái gì mà sau khi biết tự phê thì gan dạ? Những gia hỏa kia rõ ràng là có chút hả hê, hàng ngày chạy tới nghe mình kêu thảm thiết, căn bản chính là vì kiếm chút niềm vui a!
Nhưng mà nếu như A Tín biết rõ những điều này, hắn bò cũng phải bò ra khỏi màn gió, đánh chết cũng phải bò.
Đáng tiếc hắn không biết.
Kiếm qua gió bão là ý nghĩ Đường Thiên chợt nảy ra, bởi vì hắn cảm thấy số lượng Thánh viêm thực sự quá nhiều, hắn liền suy nghĩ làm thế nào mới có thể lợi dụng được nhiều Thánh viêm như vậy cho tốt? Lúc đó hắn nghĩ đến kiếm qua gió bão, kiếm qua gió bão vốn có tên gọi là kiếm qua phong bạo rèn hồn pháp, rất thích hợp với đám A Tín Tiểu Nhiên.
Rầm rầm rầm!
So với kiếm qua gió bão của Đường Thiên lúc đó, kiếm qua gió bão do hư hóa năng lượng cấu thành trước mắt này thanh thế đáng sợ hơn. Dù sao mật độ năng lượng tại chòm sao chỗ Đường Thiên lúc đó căn bản vô pháp đánh đồng với Thánh Châu. Huống chi, hư hóa năng lượng phải cường đại hơn nhiều so với phổ thông năng lượng.
Kiếm qua gió bão càng cường đại, có nghĩa đau đớn càng mạnh liệt, có nghĩa tiếng kêu rên thảm liệt hơn.
Khiếu âm trầm thấp mà nhiếp tâm hồn người, vô pháp che giấu tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế ở bên trong, đám người Cát Trạch sợ đến mặt không còn chút máu. Kỳ thực lúc đó khi Đường Thiên nhắc nhở đám người A Tín, đám Cát Trạch liền có điểm nhìn có chút hả hê. Bọn họ rất rõ ràng, tiêu chuẩn cân nhắc sự thống khổ của đại nhân đáng sợ cỡ nào.
Nhịn một chút nói ra từ trong miệng đại nhân đáng sợ bao nhiêu a.
Bọn họ nghe bên trong vọng ra tiếng kêu rên, lập tức là biểu tình quả nhiên như thế. Nhưng mà tiếng kêu thảm thiết và tiếng rên càng ngày càng thê lương, bọn họ cũng tự dưng vô cùng lo sợ sắc mặt trắng bệch, bên trong rốt cuộc đã phát sinh cái gì? Đại nhân đến tột cùng đối với đám người A Tín làm cái gì? Vì sao bọn họ đau đớn như thế?
Trên mặt Thiên Huệ lộ ra vẻ không đành lòng, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào trong phong mạc vòng xoáy.
Nàng biết rõ Đường Thiên nhất định có phương pháp đặc biệt gì đó, nhưng mà nghe thấy mấy gia hỏa này kêu thảm thiết thì nhịn không được, trong lòng không ngừng cầu khẩn, các ngươi nhất định phải kiên trì a.
Làm cho mọi người chấn động hơn nữa là vòng gió xoáy đang không ngừng biến lớn, Thánh viêm cuồn cuộn không ngừng từ bốn phương tám hướng vọt tới. Vòng gió xoáy càng lúc càng lớn, âm thanh kiếm rít cũng càng ngày càng rõ ràng.
Kiếm?
Mọi người có chút nghi hoặc không lý giải được, chỉ có Tư Mã Tiếu đăm chiêu, bỗng nhiên hai mắt sáng lên dị dạng quang mang, buột miệng nói ra: "Kiếm qua gió bão!"
Lúc trước, Đường Thiên là đối tượng hắn quan tâm trọng điểm, đại sự kiện phát sinh tại Đại Hùng tọa cơ bản hắn rõ ràng chi tiết. Chuyện Kiếm qua gió bão, hắn đã nghiêm túc điều tra. Ngay từ đầu khi nhìn thấy màn gió, hắn chưa nghĩ đến, khi hắn nghe được tiêng kiếm rít càng ngày càng rõ ở bên trong, hắn lập tức nhớ lại trước mặt là cái gì.
"Kiếm qua gió bão?" Thiên Huệ quay mặt, nhịn không được hỏi.
"Đúng vậy, chính là kiếm qua gió bão." Tư Mã Tiếu giải thích: "Nó xuất phát từ Kiếm qua phong bạo rèn hồn pháp, là một loại pháp môn lợi dụng kiếm ý để ma luyện võ hồn. Cái này vào tay Đường Thiên thì phát dương quang đại, kiếm qua biến thành kiếm qua phong bạo, khi Đường Thiên ở Đại Hùng tọa đã từng tu luyện, sau cùng còn lợi dụng nó giết chết thánh giả."
Khi Thiên Huệ nghe thấy Đường Thiên đã từng tu luyện rồi, nhịn không được run lên.
"Kiếm qua rèn hồn pháp rất ít người tu luyện, bởi vì người tu luyện cần chịu cực lớn đau đớn, được gọi là luyện hồn pháp tàn khốc nhất. Không ngờ Đường Thiên vậy mà lại dày vò ra kiếm qua gió bão đáng sợ hơn nữa, đau đớn trong đó căn bản vô pháp tưởng tượng, được cho là vượt quá cực hạn nhân loại phải chịu. Đường Thiên có thể có thành tựu hiện tại, thực sự là khiến người ta không thể không phục."
Trong ngôn ngữ của Tư Mã Tiếu tràn đầy cảm khái và bội phục, tiếp xúc với Đường Thiên càng lâu, ngươi lại càng khó có địch ý với hắn,
Thiếu niên như Thần, mặt sau bốn chữ này ướt đẫm không biết bao nhiêu mồ hôi và tiên huyết, chịu đựng chính là bao nhiêu thống khổ và tĩnh mịch. Người như vậy, ngươi ngay cả đố kị cũng khó mà có.
tuy rằng Thiên Huệ biết rõ mấy năm nay Đường Thiên nhất định ăn rất nhiều vị đắng, nhưng lúc này nghe thấy Tư Mã Tiếu nói như vậy thì cảm thấy không nỡ không thể nói ra.
Được rồi, Thiên ca ca cũng từng đau xót, vậy các ngươi hãy hảo hảo hưởng thụ... Ngô, là cần nỗ lực lên! .
lập tức Thiên Huệ không nhìn đám người A Tín đang kêu thảm thiết nữa, ánh mắt nàng hướng tới phía trên gió bão, cái thân ảnh kim sắc mơ hồ kia, ánh mắt nhìn đăm đăm không rời.
Đường Thiên không biết tình huống bên ngoài, chuyện gào khóc thảm thiết ở phía dưới hắn không có nửa điểm đồng cảm. So với năm đó mình ở bên trong sống không bằng chết, đám hỗn đản kia vậy mà lại ở bên ngoài nghe giải trí. Ha hả, hiện tại đến phiên mình hưởng thụ rồi...
Được rồi, trên thực tế là Đường Thiên vội đến căn bản không có thời gian đi quản.
Dù cho hắn có Thức Tỉnh thần trang trợ giúp, nhưng vẫn chưa phải chuyện dễ làm. Số lượng Thánh viêm thực sự quá nhiều, nhiều đến nỗi khiến người ta giận sôi. Hắn hiện tại vô cùng hiếu kỳ, đại trưởng lão rốt cuộc chuẩn bị bao nhiêu Hồn tướng? Nhiều Thánh viêm như vậy, cần phải có bao nhiêu Hồn tướng mới có thể hấp thu hết?
Cái nghi vấn này chỉ chợt lóe qua trong đầu hắn, áp lực hắn phải chịu rất lớn, vượt qua hắn dự tính.
Hắn bỏ sót một chi tiết trọng yếu, một khi kiếm qua gió bão thành hình, bản thân nó có năng lực tự mình lớn mạnh không chịu khống chế. Hiện tại cục diện chính là như thế, kiếm qua gió bão không ngừng bành trướng lớn mạnh, hấp lực của nó cũng đang tăng cường với tốc độ kinh người.
Tốc độ Thánh viêm tràn vào cũng đang không ngừng biến nhanh, Thánh viêm cần có Đường Thiên xử lý qua mới có thể hư hóa năng lượng. Một khi hắn không kịp xử lý, Thánh viêm lẫn vào trong kiếm qua gió bão chuyển hóa thành kiếm mang, vậy đối với đám A Tín Tiểu Nhiên là nguy hại chí mạng.
Đường Thiên hết sức chăm chú, toàn lực xử lý Thánh viêm.
Hiệu suất của hắn so với lúc ban đầu đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, lượng Thánh viêm khổng lồ cũng giúp hắn có được cực nhiều kinh nghiệm. Hiện tại hắn cơ hồ có thể đồng thời xử lý năm trăm luồng Thánh viêm mà không có bất cứ sơ hở gì. Nhưng tốc độ tràn vào không ngừng gia tăng khiến hắn chả chút vui sướng, trái lại khiến hắn cảm thụ áp lực cứ gia tăng liên tục.
Hắn cảm thấy càng ngày càng cật lực, hắn biết rõ cái này là tốc độ tiến bộ của mình không theo kịp tốc độ kiếm qua gió bão bành trướng.
Nếu tiếp tục như vậy thì không được!
Trong trạng thái Thần trang, Đường Thiên có mẫn cảm và bản năng đối với số liệu cực kỳ kinh người. Hắn rất lãnh tĩnh, dựa theo tốc độ phát triển hiện tại thì chỉ cần mười phút, mình sẽ bị Thánh viêm tràn vào như thủy triều nhấn chìm, lúc đó sẽ xuất hiện điểm tới hạn, sẽ bắt đầu có cá lọt lưới.
Cần phải thay dổi, Đường Thiên ý thức được điểm này.
Áp lực cường đại như thế ngay cả ở trạng thái Thần trang, Đường Thiên cũng có thể cảm thụ thấy cảm giác thái sơn áp đỉnh hít thở không thông. Bàn tay hắn không chậm lại chút nào, đầu óc đang cao tốc vận chuyển, làm sao bây giờ?
Giảm bớt tốc độ của kiếm qua gió bão thế nào đây?
Cái ý nghĩ đầu tiên này liền bị Đường Thiên phủ định, thể tích kiếm qua gió bão hiện tại đã bành trướng đến mức cực kỳ khổng lồ. Cao độ đã kéo lên đến một trăm hai mươi mét, mà đường kính cũng đạt đến năm mươi mét, tựa như ngọn núi nhỏ rồi. Đồ vật khổng lồ như vậy ẩn chứa lực lượng kinh khủng, tuyệt không phải một mình hắn có thể chống lại.
Vậy thì chỉ có thể tăng cường tốc độ xử lý Thánh viêm, thế nhưng làm thế nào mới có thể đẩy nhanh hơn tốc độ xử lý Thánh viêm chứ?
Phải có thêm nhiều pháp tắc tuyến, chỉ có nhiều pháp tắc tuyến mới có thể xử lý thêm Thánh viêm. Thêm pháp tắc tuyến không khó, chỉ cần Đường Thiên thả lỏng áp chế Thần trang, hắn có thể khống chế nhiều pháp tắc tuyến. Nhưng mà, pháp tắc tuyến càng nhiều thì yêu cầu điều khiển lại càng cao, mình căn bản vô lực đồng thời điều khiển nhiều pháp tắc tuyến như vậy.
Lại nữa, không riêng gì số lượng pháp tắc tuyến còn phải xử lý Thánh viêm vận chuyển.
Đường Thiên không buông bỏ, hắn toàn lực suy nghĩ, tỉ mỉ nhớ lúc xử lý Thánh viêm, trắc trở nhất là cái gì?
Chẳng mấy chốc, con mắt hắn sáng ngời.
Thánh viêm căm thù pháp tắc, hắn cần phải tại trên pháp tắc tuyến bao một tầng năng lượng, còn cần tầng năng lượng này không dày không mỏng để bảo hộ pháp tắc tuyến xuyên qua tầng ngoài của Thánh viêm, mà lại không trở ngại đến việc va chạm hư cấu pháp tắc ở hạch tâm Thánh viêm, khiến hai cái đồng thời biến mất.
Cái này là một bước rất tiêu hao tâm lực, lại là một bước không thể thiếu.
Làm thế nào mới có thể giảm thiểu sự tiêu hao trong bước này?
Lập tức Đường Thiên ý thức được mình đã nắm được mấu chốt vấn đề.
Bỗng nhiên, trong lòng Đường Thiên chợt động, nếu như hư hóa năng lượng biến thành kiếm mang bắn trúng Thánh viêm sẽ có tình trạng gì?
Hắn không chút do dự, lập tức từ trong màn gió dẫn ra một đạo hư hóa năng lượng kiếm mang bắn về phía một luồng Thánh viêm. Trong nháy mắt Kiếm mang bắn trúng Thánh viêm, phịch một tiếng bùng nổ, nổ thành vô số năng lượng châu rơi xuống như một chùm mưa phùn.
đầu tiên Đường Thiên cả kinh, nhưng nhanh chóng đăm chiêu.
Vừa rồi bị bắn trúng, hư hóa năng lượng của Thánh viêm và kiếm mang đồng thời băng tán, nhưng mà hư cấu pháp tắc bên trong hạch tâm Thánh viêm vẫn bảo trì hoàn chỉnh. Nhưng mà không có hư hóa năng lượng bảo hộ, nó triệt để lỏa lồ tại không trung. Nó là một lũ vụ khí hôi sắc còn nhỏ hơn tóc, tản ra khí tức tối nghĩa khó hiểu.
Hư hóa năng lượng vỡ ra chậm rãi bay về hướng hư cấu pháp tắc hạch tâm.
Đường Thiên không ngăn cản, mà tỉ mỉ quan sát toàn bộ quá trình.
Hư hóa năng lượng phân li trong không trung, chậm rãi tụ về phía hư cấu pháp tắc hạch tâm, một lát sau, một luồng Thánh viêm lại xuất hiện tại trước mắt Đường Thiên. Thánh viêm vừa tân sinh nhạt hơn trước khi bị bắn trúng một chút, hỏa diễm cũng nhỏ hơn một ít.
Đường Thiên như ngộ ra, lại dẫn dắt kiếm mang bắn trúng luồng Thánh viêm này, quá trình giống như đúc vừa rồi lại được trình diễn. Đường Thiên trùng lặp thử nghiệm mấy lần, mỗi chi tiết đều nhìn cực kỳ tỉ mỉ, cuối cùng cũng rõ ràng.
Kiếm mang là có hư hóa năng lượng cấu thành, khi bắn trúng Thánh viêm, bởi hai cái có thuộc tính năng lượng tương đồng cho nên không phát sinh hiện tượng mai một. Mà kiếm mang mang theo lực lượng, dẫn đến kết cấu song phương đồng thời vỡ nát, hư hóa năng lượng và hư cấu pháp tắc hạch tâm trong Thánh viêm bị chia lìa.
Nếu như không có ngoại lực khác tác dụng, hư cấu pháp tắc hạch tâm sẽ sản sinh hấp dẫn đối với hư hóa năng lượng, chúng nó sẽ lại cấu thành Thánh viêm.
Mà nếu có ngoại lực tác dụng thì sao chứ?
Đường Thiên lại thử nghiệm, giống như lần trước, hư cấu pháp tắc hạch tâm lại trơ ra giữa không trung, mà lần này, Đường Thiên khống chế một sợi pháp tắc tuyến bắn trúng hư cấu pháp tắc hạch tâm.
Im hơi lặng tiếng, hai cái đồng thời mai một.
Quả nhiên giống như mình nghĩ a, con mắt Đường Thiên dị thường sáng ngời, hắn đã tìm ra biện pháp.
Hắn chỉ cần từ trong màn gió dẫn kiếm mang tới, lợi dụng kiếm mang đánh nát Thánh viêm thì có thể dễ dàng khống chế pháp tắc tuyến, làm hư cấu pháp tắc mai một. Con số hư hóa năng lượng trong màn gió vô cùng vô tận, có nghĩa con số kiếm mang cũng vô cùng vô tận. Kể từ đó, tốc độ hắn xử lý Thánh viêm sẽ bạo tăng đến một tình trạng kinh người.
Nhưng mà...
Nếu quả thật làm như thế, vậy thì có nghĩa hắn phải đối diện với những kiếm mang này, con số kiếm mang kinh người.
Vậy chẳng phải là mình phải lại kinh lịch một lần kiếm qua gió bão?
Đã từng thê thảm lần trước, cho dù là đã qua lâu rồi cho dù là tại trạng thái Thần trang, thân thể Đường Thiên cũng tự dưng run rẩy. Vừa rồi hắn còn có chút hả hê với tình cảnh đám người A Tín, trong nháy mắt mình cũng rơi xuống hố.
trong nháy mắt Đường Thiên lại có xung động, rơi lệ nhạt nhòa.
Chuyện tàn khôc nhất thế giới cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.