Cho đến tận bây giờ, biểu hiện của Thánh Điện thực sự vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh quỷ dị như thế vào lúc này quả không bình thường, làm người ta hãi hùng khiếp vía a.
Đường Thiên lắc lắc đầu, vất những ý nghĩ rối loạn này đi, thời điểm này nghĩ càng nhiều tâm càng loạn. Hắn lại đặt sự chú ý lên Trụ phán xử ở trước mặt, không ngờ là kéo tới kéo lui, cuối cùng then chốt để đối phó Thánh Điện vẫn là Thánh Viêm. Liên tiếp bị áp chế cũng không khiến hắn nổi giận, lực lượng hạch tâm có thể chống đỡ cả một hệ thống sao đơn giản được?
Nếu lúc bình thường, Đường Thiên nhất định sẽ dùng biện pháp khác nghiên cứu kỹ càng, tỷ như ngụy trang tiến nhập Thánh Điện, học tập cách thức tu luyện Thánh Viêm. Kỳ thực đối với cường giả cảnh giới như Đường Thiên, vô luận loại lực lượng gì, đều là trăm sông đổ về một biển. Lý giải của hắn về Thánh Viêm chỉ còn thêm một lớp giấy cửa sổ. Nhưng chính lớp giấy cửa sổ này nếu phá vỡ được sẽ bừng tỉnh đại ngộ, nếu không phá vỡ thì không hiểu cái gì, chỉ có thể ngắm hoa trong sương mù.
Thời gian đang không ngừng trôi đi, Đường Thiên hiểu càng lâu sẽ càng bất lợi với bọn họ, hắn cũng bất chấp cái khác, cắn răng một cái dứt khoát dùng biện pháp ngốc nhất nguy hiểm nhất.
Ánh mắt hắn tỏa định một luồng Thánh Viêm phía trước, kim sắc hỏa diễm chậm rãi bập bùng, như một đóa hoa sen kim sắc thánh khiết.
Hít sâu một hơi, Đường Thiên mở Thần trang ra, Thần trang kim sắc hoa lệ giống như kim dịch chảy bên ngoài thân hắn, vô số hoa văn pháp tắc sáng tối huyền ảo, cái này sinh cái kia diệt. Kim dịch giống như vật còn sống nhuyễn động, khi kim dịch triệt để che phủ khuôn mặt Đường Thiên, con mắt Đường Thiên đột nhiên trở nên lạnh lùng hờ hững, lúc này, toàn thân Đường Thiên tản ra khí tức không phải người, rất hờ hững như máy móc không có sinh mệnh.
Giống như chiến thần vũ trang hạng nặng, khí thế Đường Thiên phóng lên cao, trên con mắt băng lãnh vô số hoa văn tinh tế lưu chuyển không ngừng, lực lượng toàn thân vận chuyển tới cực hạn.
Hắn chìa ngón tay ra chạm vào một luồng Thánh Viêm.
Thánh Viêm màu vàng kim vừa tiếp xúc với ngón tay Đường Thiên, một luồng khí tức nóng cháy cực kỳ bá đạo dọc theo ngón tay luồn vào trong cơ thể hắn.
Ngón tay được pháp tắc thần trang che phủ, Đường Thiên không chút động đậy, tỉ mỉ cảm thụ Thánh Viêm. Ở trong mắt hắn, toàn bộ thế giới trở nên khác lạ.
Thánh Viêm màu vàng kim phiêu phù trong không trung, giống như chìm bên trong một tấm lưới, xung quanh chúng nó có hư tuyến nhàn nhạt như mắt lưới, Đường Thiên biết rõ đó là không gian pháp tắc tuyến. Bên trong trạng thái Thần trang, Đường Thiên cực kỳ nhạy cảm đối với pháp tắc, hắn chú ý tới chỗ bị lõm vào ở không gian xung quanh Thánh Viêm, giống như hư không vậy đủ làm người ta khiếp đảm.
Đầu ngón tay ở tại vị trí gần với Thánh Viêm đang bốc cháy nhất, Đường Thiên cũng thấy được rõ ràng. Hư không bị vặn vẹo xung quanh Thánh Viêm, nó giống như là một vòng xoáy, chỉ cần năng lượng tiến nhập trong phạm vi nhất định sẽ bị thôn phệ. Tầng hư không hắc ám bị vặn vẹo này chỉ là một tầng hơi mỏng, nhưng mà năng lượng cuồn cuộn không ngừng bị hút vào bên trong.
Mỗi một lần hỏa xà Thánh Viêm kim sắc bập bùng, một chùm năng lượng quang minh thuần túy giống như một chùm mưa ánh sáng thật nhỏ phun trong không trung.
Thánh Viêm quả nhiên không phải pháp tắc!
Đến lúc này, Đường Thiên đã phán đoán được Thánh Viêm không phải là pháp tắc, cũng không phải hình thái năng lượng.
Đường Thiên nhanh chóng chú ý tới một đặc điểm khác của Thánh Viêm, Thánh Viêm có năng lực thôn phệ năng lượng phi thường mạnh mẽ, vô luận là năng lượng thuộc tính gì đều có thể bị thôn phệ không phí chút lực nào, sau đó chuyển hóa thành Năng lượng quang minh tinh thuần. Nếu như nói năng lượng là thực vật mà Thánh Viêm yêu thích nhất thì Thánh Viêm lại sung mãn căm hận đối với pháp tắc.
Thần trang cấu thành từ Pháp tắc tuyến, Thánh Viêm bám lên nó bèn liều mạng thâm nhập vào bên trong tựa như có thâm cừu đại hận vậy.
Lần đầu tiên Đường Thiên gặp tình huống như vậy, trong nháy mắt, Thánh Viêm phốc một tiếng tắt đi, mà bộ vị của Thần trang che phủ ở đầu ngón tay Đường Thiên bị ô nhiễm hình thành một đốm màu xám.
Con mắt đạm mạc không dao động của Đường Thiên lần đầu tiên xuất hiện biến hóa.
Hắn cong ngón tay búng ra, đốm màu xám từ trong bay ra ngoài, giữa không trung nó lấy tốc độ mắt thường khó mà phát hiện hòa tan, triệt để tiêu thất.
Pháp tắc trong khu vực đốm màu xám, tất cả đều bị phá hư, không đúng, là biến mất!
Tràng diện Thánh Viêm thôn phệ năng lượng, không khác Đường Thiên tưởng tượng, nhưng mà khả năng phá hư pháp tắc, Đường Thiên trăm triệu lần không nghĩ tới. Pháp tắc tuyến rất dễ dàng bị làm xáo trộn bị quấy rầy, nhưng mà lại rất khó bị phá hỏng, chứ chưa nói là biến mất. Tại trạng thái thần trang, biến hóa của pháp tắc khó thoát khỏi pháp nhãn của hắn, pháp tắc tuyến ở đầu ngón tay đích xác là bị biến mất.
Triệt để biến mất.
Pháp tắc tuyến sao lại có khả năng bị biến mất?
Trong lòng Đường Thiên nghi hoặc, nhưng mà hắn không thả lỏng cảnh giác đối với xung quanh, hắn bỗng nhiên chú ý tới một hiện tượng dị thường. Thánh Viêm phiêu phù bên trong vòng ba trượng xung quanh hắn, bỗng nhiên chủ động bay tới phía hắn. Cho đến giờ, Thánh Viêm phiêu phù ở không trung thủy chung vẫn chậm rì, ngay cả hỏa diễm bập bùng đều có tiết tấu thong thả, điều này khiến chúng nó thoạt nhìn thập phần ưu nhã. Nhưng mà Thánh Viêm bay tới Đường Thiên đã không còn tốc độ chậm rì, tựa như cá mập ngửi được mùi tanh, tốc độ rất nhanh, khí thế rào rạt.
Đây là tình huống gì?
Đường Thiên nheo con mắt lại, thân hình khẽ động, Thánh Viêm bay tới phía hắn gập lại. Tuy rằng biên độ rất nhỏ, nhưng mà Đường Thiên tuyệt đối không nhìn lầm. Lại nữa, Thần trang của mình bị Thánh Viêm thù địch, đầu óc Đường Thiên vận chuyển. Thánh Viêm yêu thích năng lượng là lẽ đương nhiên, nhưng mà Thánh Viêm căm hận pháp tắc và nó có thể biến mất pháp tắc lại có phần khiến người ta kinh ngạc.
Đường Thiên lập tức ý thức được chỗ không tầm thường này rất có khả năng chính là điểm then chốt để phá giải Thánh Viêm.
Tìm được mấu chốt của vấn đề, kế tiếp chỉ cần dọc theo đầu mối này tiếp tục tìm tòi là có thể tìm được đáp án. Đối mặt với Thánh Viêm nhào tới, Đường Thiên không chút hốt hoảng, hắn xê dịch chuyển động bên trong khu vực một trượng. Hắn không muốn rước lấy quá nhiều Thánh Viêm, phi thường cẩn thận mà khống chế phạm vi hoạt động. Tuy rằng chỉ trong phạm vi một trượng nhưng mà Đường Thiên vẫn thành thạo điêu luyện, tốc độ Thánh Viêm mặc dù nhanh, nhưng mà so với Đường Thiên còn kém xa. Trong lúc đó Thánh Viêm như đàn ong bay lượn xoay quanh Đường Thiên nhìn hoa cả mắt, nhưng mà không sờ được chéo áo nào của Đường Thiên.
Đường Thiên vẫn né tránh, lại nhân cơ hội chủ động vỗ về phía một đóa Thánh Viêm.
Trong nháy mắt Thánh Viêm đụng đến thân thể, con mắt thâm thúy giống như hư không không thấy đáy của Đường Thiên đột nhiên sáng lên một mạt quang mang yêu dị, khí thế khó mà nói rõ bằng lời trong tình huống không có bất cứ dấu hiệu gì đột nhiên bạo phát. Không khí xung quanh thân thể hắn giống như đột nhiên đọng lại, Thánh Viêm bay lượn vây quanh hắn tựa như đột nhiên xâm nhập vào nhựa cao su, tốc độ bị kiềm hãm.
Tâm tình băng lãnh của Đường Thiên vận chuyển với tốc độ chưa có từ trước giờ, tất cả hình ảnh trong tầm mắt đều đang lấy tốc độ kinh người không ngừng được phân giải.
Thời gian tại giờ khắc này giống như đột nhiên trở nên chậm lại.
Thánh Viêm màu vàng kim không ngừng phóng lớn trong tầm mắt hắn, nơi hỏa xà kim sắc tiếp xúc với mặt ngoài Thần trang, mỗi một tia biến hóa tựa như trở nên dị thường thong thả.
Đầu óc Đường Thiên đang không ngừng đề cao tốc độ vận chuyển, quang mang trong hai mắt rực sáng lên, rực sáng đủ làm người ta khó mà nhìn thẳng. Từng sợi vụ khí thấu thần trang xuyên ra, vụ khí bốc hơi. Huyết nhục chi lực mênh mông giống như hải dương trong cơ thể Đường Thiên ầm ầm vận chuyển, chúng điên cuồng tràn vào đầu óc Đường Thiên. Bên trong Thần trang, huyết quang trên cổ Đường Thiên bùng ra, thô to kinh người. Nếu như lúc này Đường Thiên thanh tỉnh, hắn giống như đặt mình trong gió bão hải dương, trong tai toàn là tiếng nổ vang ầm ầm.
Hắn chưa bao giờ bất chấp tất cả vận chuyển huyết nhục chi lực trong cơ thể như thế.
Huyết nhục chi lực khác với năng lượng, chúng nó tựa như nước được bảo tồn ở sâu trong cồn cát, chúng nó cũng không phải dòng chảy nhỏ, mà hỗn tạp với hạt cát, thấm ướt hạt cát. Điều động huyết nhục chi lực cần phải bảo lưu, nếu không, một khi huyết nhục khô kiệt thì không thể chữa trị lại.
Nhưng mà lúc này, huyết nhục chi lực trong cơ thể Đường Thiên tự động vận chuyển. Huyết nhục chi lực hào hùng mênh mông tràn vào đầu óc Đường Thiên, con mắt Đường Thiên càng ngày càng sáng lên, sáng tựa như ánh sáng sáng ngời, không ngừng áp súc đến cực hạn. Ngay cả Thần trang hoa lệ, lúc này đều bị quang mang phóng ra từ con mắt Đường Thiên che phủ.
Thánh Viêm và Thần trang pháp tắc biến mất, mỗi một chi tiết đều trở nên dị thường rõ ràng.
Toàn bộ quá trình nhìn như thong thả, trên thực tế chỉ trong nháy mắt.
Trên Thần trang lại có thêm một đốm màu xám, trong nháy mắt, đốm màu xám biến mất làm lộ ra một lỗ thủng. Quang mang trong con mắt Đường Thiên ảm đạm lại, luồng khí thế xung quanh hắn cũng biến mất tăm mất tích, Thần trang băng tán hóa thành quang điểm tiêu thất giữa không trung. Đây là sau khi Đường Thiên lĩnh ngộ Thần trang lần đầu tiên bản thân thần trang tự băng tán. Thời gian vừa rồi tuy rằng phi thường ngắn nhưng tiêu hao rất lớn, quá sự tưởng tượng của Đường Thiên. Ngay cả Thần trang cũng không thể duy trì mà trực tiếp băng tán giữa không trung.
Thánh Viêm bay lượn xoay quanh Đường Thiên đột nhiên mất đi hứng thú bèn lập tức giải tán.
Sắc mặt Đường Thiên tái nhợt như tờ giấy, đầu ngón tay run lên nhè nhẹ, hai chân như nhũn ra, nhưng mà con mắt hắn dị thường trong suốt, lộ ra vui sướng không thể nói ra.
Hắn cuối cùng đã có phát hiện rất then chốt.
Thánh Viêm không phải pháp tắc, cũng không phải năng lượng, nó là kết quả xen vào giữa hai cái.
Đường Thiên không thể không thừa nhận đại trưởng lão là thiên tài chân chính.
Đường Thiên đã tìm hiểu Thánh Viêm phổ thông, Thánh Viêm bạch sắc và Thánh Viêm màu vàng kim hoàn toàn là hai thứ khác nhau. Thánh Viêm màu vàng kim chính là xuất hiện từ trên tay đại trưởng lão. Trước Đại trưởng lão, trong lịch sử Thánh Điện chưa từng có ai có thể tu luyện ra Thánh Viêm màu vàng kim. Hơn nữa khởi đầu cũng là từ đại trưởng lão, Thánh Viêm mới bắt đầu khuếch trương mở rộng, hoặc giả nói, Thánh Viêm hạch tâm lực lượng hệ thống mới bắt đầu thành hình.
Trước đây khi Đường Thiên nghe Mai Lệ Toa(Melisa) nói tới những điều chưa suy nghĩ nhiều, lúc này sau khi chứng thực mới hiểu được đại trưởng lão lợi hại cỡ nào!
Thánh Viêm xen vào giữa năng lượng và pháp tắc, hoặc nói, nó là kết quả do kết hợp hai cái lại với một phương thức đặc biệt.
Thánh Viêm bạch sắc chỉ là một loại Năng lượng quang minh tinh thuần.
Ý nghĩ thông thường muốn kết hợp năng lượng với pháp tắc, vậy chỉ cần lấy pháp tắc làm nòng cốt, lấy năng lượng làm huyết nhục là có thể hình thành kết cấu phi thường ổn định. Theo một nghĩa nào đó, đám Cát Trạch vận dụng năng lượng cũng là như thế, lấy pháp tắc làm xương cốt, hấp thụ năng lượng làm huyết nhục.
Nhưng mà đại trưởng lão hiển nhiên không làm như thế.
Trong nháy mắt Thánh Viêm màu vàng kim và Thần trang pháp tắc biến mất, Đường Thiên "Nhìn thấy" trong kim sắc hỏa diễm có một hư ảnh và pháp tắc của Thần trang đụng vào nhau.
Đây mới là mấu chốt dẫn đến hai cái biến mất.
Khiến Đường Thiên khiếp sợ nhất là hình dạng hư ảnh kia rất gần với pháp tắc tuyến.
Ở trong nháy mắt này, Đường Thiên thậm chí sinh ra một ảo giác như là pháp tắc tuyến đánh về phía hình chiếu của chính nó.
Trong lòng hắn kịch chấn, đó là thứ gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT