Địch nhân khắp nơi bị đánh tan, thần tình trên mặt Binh không có tý nào biến hóa: "Tiếp tục đi tới!"

Cái này đã là nhóm địch nhân thứ tư bị bọn hắn dọc đường đánh tan, Cầu nổi Quang hải bây giờ có thể nói tràn ngập lỗ hổng, không ngừng có nhóm hải tặc nhỏ từ các chỗ hổng tiến nhập. Bởi hải tặc hoạt động mạnh, dẫn đến bây giờ Cầu nổi Quang hải cơ hồ ở vào trạng thái tê liệt, căn bản không có thương đội dám đi đường này.

Lúc trước Phồn Tinh châu thu thập đại lượng dân phu, nỗ lực chữa trị Cầu nổi Quang hải, nhưng bởi tiến độ chữa trị chậm quá, nên lưu lại rất nhiều chỗ hổng. Cầu nổi Quang hải trên thực tế là năng lượng đái (dải năng lượng), nếu như không có lỗ hổng, nó rất khó bị công phá trực tiếp.

Cầu nổi Quang hải cũng có thiên địch, đó chính là năng lượng hải, không chỗ nào không có năng lượng ăn mòn. Năng lượng ăn mòn trong năng lượng hải, sẽ thong thả làm hư hao Cầu nổi Quang hải, một lúc nào đó, Cầu nổi Quang hải thì sẽ bị ăn mòn thành lỗ hổng. Mỗi một đoạn thời gian, Phồn Tinh châu đều phải điều nhân lực tiến hành tu bổ đối với Cầu nổi Quang hải.

Bây giờ, những lỗ hổng này trở thành điểm tiến công tốt nhất của bọn hải tặc. Trong tay Binh căn bản không có nhân lực dư thừa để tiến hành tu bổ.

Binh không dừng lại, hắn chẳng thèm để ý tới mấy cái lỗ hổng này, cái này chỉ là mối họa nhỏ, đối với toàn cục ảnh hưởng rất ít. Hắn chân chính coi trọng, là những cứ điểm được Phồn Tinh châu dựng ở Cầu nổi Quang hải. Những cứ điểm tại những chỗ xung yếu, Phồn Tinh châu nhiều năm không ngừng gia cố, phi thường vững chãi.

Chỉ cần tiếp quản những cứ điểm này, bọn họ sẽ ở thế bất bại, mà chìa khóa thì ở trên tay Binh.

Nhưng những cứ điểm này tuy được đóng lại, nhưng cứ điểm không có binh lực phòng thủ, đối với đám hải tặc nhỏ lẻ mà nói có chút phiền phức, nhưng đối với hải tặc thực lực hơi mạnh một chút mà nói, hoàn toàn không là vấn đề. Hải tặc dù cho không dẫn theo thuyền công thành, công phá nó cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Không sai, toàn bộ vấn đề, hiện tại đều là vấn đề thời gian.

Binh đang cùng thời gian chạy thi.

Một khi bị "Hải tặc" công chiếm cứ điểm, tình cảnh Binh trở nên không xong. Binh đoàn trên tay hắn vốn có chút giật gấu vá vai(thiếu trước hụt sau), hơn nữa lại không có thuyền công thành, căn bản vô lực đi đánh chiếm những cứ điểm bị chiếm lĩnh.

Trong thời gian ít ỏi, Binh muốn trước lúc hải tặc, thế lực xung quanh khác có phản ứng, chiếm lĩnh những cứ điểm này, chân chính tiếp quản Cầu nổi Quang hải.

Thuyền vận tải tốc độ quá chậm, Binh không chút do dự hạ lệnh vứt bỏ thuyền, tuy rằng điều này sẽ khiến cho binh sĩ càng thêm mệt mỏi rã rời, nhưng trong lúc tranh thủ thời gian này, tốc độ mới là then chốt nhất.

Duy nhất còn bảo lưu chính là chiến hạm Hắc tiễn, nó có tốc độ cao, hơn nữa còn có thể khiến cho đại quân có được sức công kiên nhất định.

Thành quả đi bộ huấn luyện dã ngoại trong Năng lượng hải hiển hiện ra.

Vô luận là Binh đoàn Vũ Yến hay là Khô Lâu đoàn, tốc độ hành quân không chậm chút nào, biểu hiện của mọi người rất thong dong. Dù sao nguy hiểm ác liệt so với năng lượng hải thì bên trong Cầu nổi Quang hải đúng là thiên đường.

Ngoại trừ Binh đoàn Vũ Yến, Khô Lâu đoàn và U Châu quỷ kỵ ra, trên tay Binh còn có một đội ngũ đặc thù, thánh vực Xạ Thủ tọa do Hạc chỉ huy, và Bạch Dương tọa do Lăng Húc chỉ huy.

Ở trong Châu Nam năm tọa, Xạ Thủ tọa và Bạch Dương tọa là hai tọa có lực công kích mạnh nhất, Cự Giải chủ thủ, Thủy Bình và Thiên Xứng am hiểu khống chế.

Tràng chiến đấu chạy thi với thời gian này, cần phải hành động dứt khoát liên tục, lệnh đưa xuống, hai tọa có lực công kích mạnh nhất được chọn lựa.

Binh hiểu rõ, những đệ tử ngũ tộc tuy rằng thực lực chiến đấu không tệ, nhưng không thể nghi ngờ là thái điểu(gà mờ) không hơn không kém.

Cũng may, tràng huấn luyện dã ngoại đáng sợ đã ma luyện bọn họ.

Những đệ tử ngũ tộc vận dụng bí bảo có bước tiến bộ nhảy vọt. Hơn nữa theo yêu cầu của Đường Sửu, bọn họ nắm giữ một vài chiến thuật phối hợp rất cơ bản.

Đáng tiếc một chút phối hợp cơ bản căn bản không thể biến cho bọn họ trở thành một binh đoàn cường đại. Binh quẳng đám thái điểu(gà mờ) cho Hạc và Lăng Húc, nếu đã vô pháp hợp thành binh đoàn, vậy để cho bọn họ phát huy sức chiến đấu cá nhân.

Hạc và Lăng Húc là hai cường giả chiến đấu, có thể dạy bọn họ chiến đấu thế nào, vận dụng bí bảo thế nào.

Cầu nổi Quang hải cũng không rộng rãi, thích hợp phát huy thực lực cá nhân. Hạc và Lăng Húc là hai người có sức chiến đấu cuồng bạo, ở trong mấy lần tao ngộ chiến phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

"Lăng sư, thương pháp của ngài, học từ chỗ nào vậy?"

Vu Thanh Y cuối cùng không kiềm chế được, không riêng gì hắn, tất cả đệ tử Vu gia khác đều tụ lại, ai nấy đều cực kỳ tò mò.

Thực sự rất giống!

Thương pháp của Lăng Húc, và Vu gia thương pháp, phi thường tương tự, cái tương tự này không phải chỉ là na ná, mà là rất giống, đến thương pháp vị đạo cũng cực kỳ giống. Càng làm cho bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng được chính là, thương pháp Lăng Húc tạo nghệ cao, làm bọn hắn trợn mắt há mồm.

"Sư phụ của ta." Lăng Húc lườm cả đám. Biết là những tiểu bằng hữu Vu gia từ phát nguyên chi địa Bạch Dương tọa, Lăng Húc cũng cực kỳ tò mò, dày vò bọn họ không ít. Nhưng hắn nhanh chóng thất vọng, thương pháp Đệ tử Vu gia tựa hồ không bằng Bạch Dương tọa thương mà hắn tu tập.

Bây giờ Lăng Húc, thực lực và ánh mắt sớm không phải ngày trước có thể so được, hơi suy tư liền minh bạch được đại khái. Bạch Dương tọa thương căn nguyên tại Vu gia, nhưng bởi năng lượng Thiên lộ thưa thớt, uy lực thương pháp nguyên bản Vu gia giảm mạnh, cũng chính như thế, nguyên bản Vu gia thương pháp, trải qua nỗ lực người tu tập tu luyện và lĩnh ngộ theo một con đường hoàn toàn mới, từ từ hình thành chỉ pháp tắc bổn nguyên Bạch Dương tọa thương bây giờ.

Mà Thánh vực dư thừa năng lượng, Vu gia thương pháp giống như một loại vũ kỹ khác ở Thánh vực, không cần kỹ xảo tinh tế liền có uy lực thật là thoải mái. Mà năng lượng nồng nặc, tựa như tuyết đọng dày đặc, cho bọn hắn tiện lợi đồng thời cũng làm bọn họ lĩnh ngộ pháp tắc trở nên trắc trở hơn nhiều.

Cái này cũng là điểm khác biệt giữa Thiên lộ và Thánh vực.

Thánh vực vừa ra đời đó là Thánh giả, nhìn thì mạnh hơn người Thiên lộ nhiều. Nhưng năng lượng thưa thớt, trái lại khiến cho người ở Thiên lộ dễ dàng lý giải pháp tắc, khi người Thiên lộ tiến nhập thánh giai, bọn họ mạnh hơn người ở Thánh vực.

Một thì trước cường sau yếu, một thì trước yếu sau cường, đó là trong hai hoàn cảnh hoàn toàn khác nhau hình thành hai con đường hoàn toàn khác.

"Lão sư Lăng đầu ngươi họ Vu sao?" Vu Thanh Y vô thức buột miệng hỏi, khi hắn nhìn thấy biểu tình Lăng Húc tự tiếu phi tiếu, tức thì xoạt mà đỏ. Đệ tử Vu gia khác cũng cảm thấy ngượng ngùng, thương pháp tạo nghệ của Lăng Húc dù ở Vu gia cũng hiếm có người có thể đạt được.

"Lão sư không nói cho ta biết hắn họ gì." Ngữ khí Lăng Húc có chút trầm thấp, nhớ tới lão sư, hắn có chút buồn bã, nhưng hắn nhanh chóng từ trong thương cảm giãy dụa ra, bây giờ, hắn đã có tư cách khiến cho lão sư vì hắn cảm thấy kiêu ngạo!

Nhìn thấy những đệ tử Vu gia đăm chiêu, hắn trực tiếp cho đáp án: "Thương pháp sư phụ, căn nguyên từ Vu Bạch Dương tọa."

"Bạch Dương tọa? Ai, cái Bạch Dương tọa hiện tại chúng ta hả?"

"Không đúng, cái hồn vật Bạch Dương tọa này là của chúng ta sao?"

"Lẽ nào thật có cái nơi gọi là Bạch Dương tọa?"

...

Đệ tử Vu gia từng người đều bị sét đánh, bọn họ vốn cho rằng ba chữ "Bạch Dương tọa" là lão bản thuận miệng nói cho bọn hắn thôi. Hiện tại nghe Lăng Húc nói như thế tới, lẽ nào trên đời này thật có một chỗ, gọi là Bạch Dương tọa?

Lăng Húc có chút đau đầu, giải thích vấn đề này có chút phức tạp, hắn ghét nhất vấn đề phức tạp.

Hắn cũng không để ý tới nghi hoặc của những người này, nói thẳng: "Từ hôm nay trở đi, ta tới dạy các ngươi Bạch Dương tinh thần thương."

Tuy rằng không nhận được đáp án mong muốn, nhưng có thể học được Bạch Dương tinh thần thương, mọi người đều phấn chấn, Bạch Dương tinh thần thương lợi hại, bọn họ tận mắt nhìn thấy.

Nhìn thấy các đệ tử Vu gia hưng phấn, cách đó không xa Ngụy Đình Đình nhịn không được hỏi Hạc: "Hạc đại nhân, thật có Xạ Thủ tọa sao?"

Hạc: "Có."

Đệ tử Ngụy gia rộ lên, tất cả đều vây quanh, so với Lăng Húc tính khí táo bạo, Hạc có lực hấp dẫn hơn, được mọi người yêu thích hơn.

Ngụy Hào gấp giọng hỏi: "Hạc đại nhân, vũ kỹ của ngài, và Xạ Thủ tọa có quan hệ sao?"

"Không có." Hạc ôn hòa nói: "Vũ kỹ của ta, học từ Thiên Hạc tọa."

Mọi người tỏ ra thất vọng.

Hạc mỉm cười: "Nhưng Thiên hậu Xạ Thủ tọa, là tỷ tỷ của mẹ ta."

"A!"

Các đệ tử Ngụy gia ai cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, ngay lập tức mừng như điên.

"Hạc đại nhân, Xạ Thủ tọa có quan hệ gì với bí bảo này?"

"Vậy đại nhân sao lại không kế thừa Xạ Thủ tọa?"

...

Mọi người ồn ào hỏi.

Hạc không khỏi mỉm cười, trong lòng thầm động, dì luôn luôn hi vọng hắn có thể kế thừa Xạ Thủ tọa, nhưng hắn lựa chọn Thiên Hạc tọa. Trước đây, dưới ân oán năm đó, hắn không mấy hảo cảm đối với Xạ Thủ tọa. Nhưng nhãn giới bây giờ, đã không phải năm đó, lòng dạ cũng càng thêm rộng rãi, ân oán đã sớm phai nhạt.

Dì hi vọng hắn có thể kế thừa Xạ Thủ tọa, cố nhiên có liên quan quan hệ thân nhân song phương, nhưng một nguyên nhân hiện thực khác đó là, Xạ Thủ tọa những năm gần đây không xuất hiện một vị tuổi trẻ thể gánh vác việc quan trọng. Những đệ tử Ngụy gia và Xạ Thủ tọa cùng là nhất mạch, hoặc là bản thân mình có thể ở trong bọn họ, nhìn xem có thể tìm thấy có thể bồi dưỡng nhân tài hay không.

"Có lẽ ta có thể dạy các ngươi một vài thứ của Xạ Thủ tọa." Hạc mỉm cười luôn luôn khiến người ta cảm thấy như gió nhẹ mùa xuân: "Những thứ đồ ở Xạ Thủ tọa ta hơi hiểu biết một chút."

"Thật quá tốt!"

"Oa! Quá tuyệt vời!"

"Xạ Thủ tọa vũ kỹ và Ngụy gia chúng ta giống sao?"

...

Binh chú ý đến việc hai đội ngũ ồn ào náo động, nhưng cũng không ngăn cản. Lăng Húc và Hạc truyền thụ, có nhiều trợ giúp đối với sự phát triển của những tiểu gia hỏa này.

Có lẽ tác dụng lập tức không rõ ràng, Binh cũng không trông cậy vào bọn họ lập tức có thể trợ giúp được bao nhiêu việc, thanh niên là thuộc về tương lai.

Phía trước, một tòa cứ điểm mơ hồ có thể thấy.

Tinh thần mọi người rung lên, cứ điểm phía trước, là một cứ điểm tối trọng yếu Cầu nổi Quang hải, Quang Tự bảo.

Nếu như nói Cầu nổi Quang hải tựa như một quang mang, thì Quang Tự bảo tựa như một tảng đá, một nửa ngập trong quang mang, một nửa ở trong năng lượng hải.

Nếu như binh đoàn đóng giữ trong đó, không những có thể trấn giữ Cầu nổi Quang hải, còn có thể theo một cửa khác nhảy vào năng lượng hải, công kích theo đường vòng. Nếu như địch nhân từ phương hướng năng lượng hải tiến công Quang Tự bảo, như vậy Cầu nổi Quang hải chính là tuyến hậu cần thiên nhiên, có thể cuồn cuộn không ngừng tiếp tế tiếp viện.

Ba cứ điểm tối trọng yếu Phồn Tinh châu chính là ba tòa cứ điểm tương tự Quang Tự bảo, ba tòa cứ điểm hô ứng trợ giúp lẫn nhau, có thể phát huy tác dụng rất lớn.

Chỉ cần có thể lấy được Quang Tự bảo, bọn họ tương đoạt được cái tiếp điểm trọng yếu đầu tiên.

Bỗng nhiên, con ngươi Binh co rụt lại, hắn nhìn thấy năng lượng quang ngân, xuyên thấu qua quang bích Cầu nổi Quang hải, minh diệt bất định.

Có người tiến công Quang Tự bảo!

Hắn quyết định thật nhanh: "Toàn quân đột tiến!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play