Lúc Đường Thiên kéo một người cả người mọc đầy cỏ xanh nhìn như con quái vật lông lá đi ra thì Liễu Á Chi và Trương tiên sinh đều biến sắc, cùng buột miệng kinh hô.
"Mộc Tử!""Mộc Tử tiền bối!"
Trương tiên sinh mặt xám như tro, môi không ngừng run rẩy, như vừa bị một quyền vào huyệt thái dương, trời đất đều quay cuồng đảo lộn, máu dồn lên đầu, hai chân nhũn ra.
Làm sao có thể như vậy...
Không biết qua bao lâu mọi thứ mới trở lại bình thường, nhưng mắt gã vẫn đầy mờ mịt và sợ hãi. Trong đầu gã chỉ còn một ý nghĩ, thôi hết rồi!
Hoàn toàn hết rồi!Mộc Tử là do tổ chức bỏ ra không biết bao nhiêu là người và của mới mời chào về được, trong tổ chức có địa vị cực cao.Nếu không phải nhiệm vụ lần này rất quan trọng, hắn không bao giờ phải ra mặt. Hành động lần này hoàn toàn thất bại, Trương tiên sinh ngơ ngác mất hồn nhìn xuống đất. Mời Mộc tử ra tay là do chính gã đề xuất, nên bây giờ gã phải chịu toàn bộ trách nhiệm. Mà lần trước kẻ lên kế hoạch gây xích mích với Lôi Tuyết và Mặc gia cũng là gã.Kế hoạch này giờ cũng thất bại, lại còn giúp Đường Thiên và Mặc gia qua lại với nhau.
Gã trước giờ vô cùng tự phụ, luôn thấy mình khôn ngoan, tính kế siêu quần, không ngờ...Nghĩ đến việc sẽ bị nghiêm phạt khi trở về tổ chức, gã run lên, mặt càng sợ hãi.
Lúc Đường Thiên và gia chủ Mặc gia cùng nhau ra khỏi thương khố, bao nhiêu kẻ vây xem cả ngoài sáng lẫn trong tối đều im bặt. Nhìn thấy hộ vệ giữ cửa thương khố nằm chết nghiêng ngả dưới đất, Mặc Vị Thiên tái mặt. Những hộ vệ này đều là võ giả cấp thiên Lộ do gã bỏ ra rất nhiều tiền mời tới, giờ một người cũng không còn.Hơn nữa, hành vi lần này của Huyết Giáp hội chính là vũ nhục Mặc gia gã.
Mặc Vị Thiên siết chặt nắm tay.Đường Thiên đi tới trước cây gỗ treo đám người Mặc Lục, vung tay một cái, bộp..., mọi người đều rơi bịch xuống. Bọn Mặc Lục đã sớm nhìn thấy gia chủ ở đây, tên nào tên nấy mặt mày tái nhợt, cả người run bần bật, đầu cắm sâu xuống đất.
Đỉnh đầu vang lên tiếng cười của Mặc Vị Thiên: "Lôi tiên sinh muốn xử lý mấy kẻ này thế nào?"
Bọn Mặc Lục sợ đến hồn phi phách tán.
"Không đánh không quen biết, bọn họ cũng có phần công lao, thả bọn họ đi thôi." Đường Thiên phất tay, chẳng hề để tâm.Mặc Vị Thiên Lộ vẻ khen ngợi, trầm giọng quát bọn Mặc Lục: "Lôi tiên sinh đã cầu tình cho, lần này miễn các ngươi tội chết. Cút!"
Tìm được đường sống trong chỗ chết, đám Mặc Lục vừa lăn vừa bò lủi mất.
Tái Lôi ngạc nhiên, tên Đường Thiên này đâu phải loại người lòng dạ rộng rãi, hắn không phải luôn có thù phải báo sao? Vừa lúc nhìn thấy Đường Thiên tìm sợi dây trói Mộc Tử lại, không lẽ hắn định treo Mộc Tử?
Tái Lôi giật mình, vội khuyên: "Này, ngươi khiêu khích vậy không tốt lắm đâu!"Đường Thiên cũng chẳng ngẩng đầu: "Không tốt chỗ nào? Ngươi tưởng xong hết rồi đấy hả? Đừng có mà mơ, hừ, đám chết tiệt này tốt nhất đừng để ta gặp, nếu không, ta giết hết!"
Tái Lôi không nói nữa, nghĩ bụng cũng phải, giết chết một cường giả Thiên Lộ bảng của đối phương, tổn thất như vậy, đối phương nhất định sẽ không bỏ qua. Còn Đường Thiên, thiếu niên như thần kinh lúc nào mà chẳng thù dai...
Đường Thiên quay đầu hỏi Mặc Vị Thiên: "Các người có sợ không?"
Mặc Vị Thiên mắt lóe sát ý, cười lạnh lùng: "Sợ?Ha ha, chỉ là một HuyếtGiáp hội không ra gì, vậy mà lại cưỡi lên đầu lên cổ Mặc gia ta.Nếu chúng ta vẫn im hơi lặng tiếng, chẳng phải là làm xấu mặt mũi tổ tông hay sao!"
Hơi ngừng lại, vẻ mặt nhẹ nhàng thoải mái: "Thế giới bao la, cường giả vô số, chẳng ai không yêu tinh tệ. Ta đã chuẩn bị khoảng năm ức, chắc chắn đủ mang tới cho bọn chúng một chút phiền phức nho nhỏ."
"Năm ức!" Đường Thiên mắt lồi cả ra, quả nhiên là tài đại khí thô, vừa ra tay là năm ức...
Quả nhiên, cái gọi là thế gia, căn cơ thật là thâm hậu. Nhớ lại mình bỏ rahai nghìn năm trăm vạn, so với người ta, thực là tiểu đồ gặp phải sư phụ. Đường Thiên đột nhiên nghĩ tới Ngũ Quang, vội vàng nói: "Ta có biết một bằng hữu, sống bằng nghề đi trên mũi đao, thực lực rất tốt, tuyệt đối là cấp Thiên Lộ bảng."
Mặc Vị Thiên mắt sáng ngời.Gã bỏ năm ức, định tìm một vài thích khách cao cấp, nhưng nếu Đường Thiên có cách, vậy đương nhiên là càng tốt. Bình thường gã không sợ tốn tiền, chỉ sợ có tiền cũng không mời được cường giảThiênLộ bảng. Chỉ cần mời được, gã sẽ trả thù lao hậu hĩnh, để sau này mọi người cũng có giao tình.Bối cảnh thiếu niên này quả nhiên không tầm thường!
Hắn vội nói: "Vậy xin Lôi tiên sinh liên lạc giúp, thù lao không thành vấn đề!"
Đường Thiên gật đầu: "Đợi ta hỏi một chút!"
Dứt lời, hắn đem Mộc Tử soàn soạt treo lên cây cao. Lúc trước Mộc Tử rũ mặt xuống đất, không ai thấy rõ, bây giờ bị treo lên, mọi người lập tức nhận ra ngay.
Xung quanh vang lên bao nhiêu là tiếng kinh hô."Thảo Nhân!"
"Là Thảo Nhân Mộc Tử!"
"Cường giả Thiên Lộ bảng!"
…
Đám người vây xem tức thì hỗn loạn, một cường giả Thiên Lộ bảng vậy mà bị giết! Tin này so với tin thi đấu giao lưu gì đó chắc chắn oanh động hơn nhiều. Cơ quan võ giả rất ít người quan tâm, nhưng cường giả Thiên Lộ bảng là cường giả mạnh nhất của cả Thiên Lộ.Mỗi kẻ trên bảng đềucao cao tại thượng, ai cũng phải ngước nhìn.
Vậy mà bây giờ một người bị giết, lại xảy ra ngay trước mặt họ.
Ai nấy ngơ ngác nhìn Mộc Tửnhư quái vật lông xanh, mặt mày hoảng hốt.
Đối với Mặc thành, một thành thị đã bị người ta bỏ qua một bên khá lâu mà nói, chuyện thế này thực sự gây chấn động, chấn động rất lớn.
Ai là người giết Mộc tử?
Đây là ý nghĩ hiện lên đầu tiên sau khi mọi người phục hồi lại tinh thần.Có thể giết chết cường giả Thiên Lộ bảng, vậy chắc chắn cũng phải là cường giả Thiên Lộ bảng, dù trước đây có chưa phải, thì đánh một trận này, chắc chắn cũng sẽ được ghi tên vào Thiên Lộ bảng.
Mọi người cùng ào ào dời mắt nhìn Đường Thiên.
Không lẽ thiếu niên nhìn chỉ mười sáu mười bảy tuổi này lại là một cường giả Thiên Lộ bảng?
Chuyện này... chuyện này làm sao mà tin được!
Nghĩ kỹ lại lúc trước Lôi Tuyết phá vỡ kỷ lục, mọi người như bừng tỉnh.Đúng rồi, nếu không phải là cường giả Thiên Lộ bảng, làm sao đạt được thành tích kinh người như thế?
Trương tiên sinh mặt mày xám xịt nhìn thấy Đường Thiên treo thi thể Mộc Tử, lập tức hoàn toàn ngây dại.
Mặc Vị Thiên cũng không cản, hiển nhiên cũng chứng tỏ thái độ sẽ không thỏa hiệp với tổ chức. Nhiệm vụ thất bại toàn diện, tổn thất một vị cường giả Thiên Lộ bảng, đắc tội một vị cường giả Thiên Lộ bảng, khiến tổ chức gặp phải đại địch, còn làm cho tổ chức bị hạ nhục trước mắt baonhiêu người...
Trương tiên sinh thấy ngực đau nhói, phun ra một ngụm máu, ngửa mặt ngã xuống, mặt vàng như giấy.
Liễu Á Chi cực kỳ hoảng sợ: "Trương tiên sinh! Trương tiên sinh!"
Gã truyền chân lực vào người Trương tiên sinh dò xét, rồi ngây ra, Trương tiên sinh chết rồi...
Mặc gia lấy quy cách cao nhất tiếp đãi hai người Đường Thiên Tái Lôi.Cả Mặc gia đều hiểu rõ, Đường Thiên là một cường giả Thiên Lộ bảng, nên ainấy đều cung kính, e sợ, không dám chậm trễ.
Tái Lôi vừa vào Mặc gia lập tức cùng Mặc Lãnh đi xem cơ quan võ giáp của Mặc gia, còn Đường Thiên được Mặc Vị Thiên dẫn đi tham quan. Cơ quan võ giáp Mặc gia tuy trình độ không cao, nhưng chế tác hoàn mỹ.
Nhưng thứ khiến Đường Thiên hứng thú là trại huấn luyện cơ quan võ giả.
Rất nhiều đệ tử Mặc gia tập trung ở đây học cách điều khiển cơ quan võ giáp, Đủ thứ công cụ tu luyện kỳ lạ khiến Đường Thiên hoa cả mắt.Mặc Vị Thiên thấy Đường Thiên hứng thú với nơi này, nhớ tới phong cách chiến đấu của hắn, không khỏi sinh ra hiếu kỳ: "Phương thức Lôi tiên sinh khống chế cơ quan võ giáp để chiến đấu có vẻ rất xưa, không biết Lôi tiên sinh học được ở đâu?"
Đường Thiên nga một tiếng: "Do một vị đại thúc dạy."
Mặc Vị Thiên mặt không đổi sắc: "Như vậy vị đại thúc này thực lực chắc chắn vô cùng cường đại, nếu không làm sao dạy được cường giả Thiên Lộ bảng."
Đường Thiên không chút do dự gật đầu: "Ông ấy có thể coi là cơ quan võgiả mạnh nhất thời nay."
Về phương diện cơ quan võ giáp, thực sự là Đường Thiên chưa gặp được ai mạnh hơn Binh. Hơn nữa, tại thời kỳ hưng thịnh nhất của cơ quan võ giáp, ở binh đoàn Nam Thập Tự- nơi dùng cơ quan võ giáp mà lừng danh, mà trở thành thủ tịch giáo quan, thì so với cái thời cơ quan võ giáp suy bại này, được xưng là mạnh nhất cũng là điều chắc chắn.
Đường Thiên suy diễn vô cùng đơn giản như vậy.
Mặc Vị Thiên kinh hoảng, gã bị câu trả lời này của Đường Thiên dọa khiếp.Cơ quan võ giả mạnh nhất thời nay!
Nếu không phải kẻ nói ra câu này là Đường Thiên, chắc chắn hắn sẽ cho ngay một tát bay đi. Mạnh nhất thời nay, ăn nói cuồng vọng như thế, ai mà dám! Nhưng Đường Thiên lại nói ra như một điều đương nhiên, không một chút do dự, đủ thấy trong lòng hắn thực sự nghĩ như vậy.
Mặc Vị Thiên không tưởng tượng nổi một cơ quan võ giả cường hãn đến thế sẽ trông như thế nào!
Nhưng gã không hề nghi ngờ lời nói của Đường Thiên.Tính cách của Đường Thiên gã có thể thấy được, đơn giản trực tiếp, không thích vòngvo, cũng không thích nói những điều không thực.
Mặc Vị Thiên rúng động trong lòng, nảy sinh một chủ ý tuyệt diệu, liền vẻ mặt trịnh trọng hành lễ với Đường Thiên: "Ta muốn cầu xin Lôi huynh đệ một việc!"
Đường Thiên bị bộ dáng trịnh trọng của Mặc Vị Thiên làm giật mình: "Chuyện gì?"
"Mặc gia ta được Lôi tiểu thư truyền kỹ thuật, trình độ cơ quan võ giáp tất nhiên sẽ được tăng tiến. Nhưng cơ quan võ giáp tốt hơn đòi hỏi phải có cơ quan võ giả hợp cách để khống chế. Trình độ đệ tử Mặc gia ta thếnào ta hiểu rất rõ. Ta muốn nhờ sư phụ của ngài truyền dạy cách thức chiến đấu của cơ quan võ giáp cho đệ tử Mặc gia ta."
"Điều này…" Đường Thiên do dự.
Mặc Vị Thiên dứt khoát: "Xin yên tâm, thù lao trả nhất định sẽ phù hợp với thận phận của đại sư, một ức một người có được không?"
Hắn định thăm dò tính cách Đường Thiên, muốn khiến tên này động lòng, những cái khác chỉ là phụ, tinh tệ mới là chính.
Đường Thiên nháy mắt chết sững, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, Mặc giarốt cuộc có bao nhiêu tiền? Người này tiền nhiều tới mức thấy phỏng tay sao?
"Dạy cho hai đệ tử Mặc gia thôi." Mặc Vị Thiên nói tiếp: "Nếu đại sư có thể dạy được cho nhiều người hơn, vậy thì càng tốt!"
Đường Thiên cố hết sức đè câu trả lời đồng ý đã muốn buột ra khỏi miệng xuống. Hắn nuốt nuốt nước miếng, vô cùng gian nan nói: "Cái này… để ta hỏi ý đại thúc đã." Truyện được copy tại Truyện FULL
"Không sao, vậy xin Lôi huynh đệ nói giúp cho!" Mặc Vị Thiên sảng khoái: "Nếu đại sư thấy học phí như vậy vẫn chưa hài lòng, xin cứ nói!"Nhìn thấy vẻ mặt "xin cứ thoải mái tới làm thịt ta", "đừng có khách khí", "nhanh đi nhanh đi" của Mặc Vị Thiên, Đường Thiên cảm thấy kiến thức của mình sao mà nông cạn.
Chẳng lẽ những kẻ có tiền đều là như thế này sao?