"Vì sao lại dùng tài liệu kém như vậy?"Giọng nói của Mặc Lãnh đầy vẻ bất mãn, trong mắt lão bốc lên lửa giận.Theo suy nghĩ của lão, một thiết kế xuất sắc như vậy sao lại có thể dùng tài liệu không tốt như vậy được?
Tái Lôi giải thích: "Do cân nhắc về chi phí. Giá thành của Lôi Tuyết khoảng tầm bốn trăm năm mươi vạn tinh tệ.Thứ tiêu hao nhiều nhất là Ô kim của chúng ta, giá trị cỡ hai trăm năm mươi vạn,còn những tài liệu khác chỉ giá trị hai trăm vạn tinh tệ."Xuất phát từ mục tiêu muốn bảo mật, Tái Lôi đem Ô Nha kim đổi thành Ô kim, tuy chỉ dấu đi một chữ nhưng tuyệt đối người khác không thể phát hiện ra.
"Hai trăm vạn tinh tệ?" Mặc Lãnh lập tức phẫn nộ: "Không ngờ các ngươi chỉ dùng có hơn hai trăm vạn để chế tạo thân cơ quan võ giáp!"
Còn Mặc Vị Thiên lại bị danh từ "Ô kim " mà Tái Lôi vừa mới nói hấp dẫn: "Ô kim là cái gì?"
"Là một thứkim loại có thể thay thế hồn ngọc." Tái Lôi đã sớm chuẩn bị lí do để đối phó."Hồn ngọc!" Mặc Lãnh bị lời nói của Tái Lôi hấp dẫn, trong mắt hắn bỗng nhiên lóe sáng: "Cơ quan võ giáp này có võ hồn?"
"Pháp nhãn của ngài thật sáng như đuốc!" Tái Lôi khen tặng Mặc Lãnh một câu.Nàng biết rõ phải giao tiếp với người như Mặc Lãnh đại sư như thế nào, nàng chậm rãi nói: "Ta vẫn luôn suy nghĩ, phải làm thế nào mới có thể chấn chính chế tạo ra một loại cơ quan võ giáp cường đại.Hiện nay cơ quan võ giáp so với thời đại tam đại binh đoàn thì đã suy tàn,cơ quan võ giáp hiện tại của chúng ta so với cơ quan võ giáp thời đại binh đoàn Nam Thập Tự thì kém qua xa.Vì sao lại vậy?"Lời này của Tái Lôi đã nói trúng tâm sự trong lòng Mặc Lãnh.Lão được xưng là cơ quan đại sư, cũng biết rõ hiện tại cơ quan thuật đã suy tàn, hơn nữa còn là suy tàn một cách toàn diện. Mỗi một đời cơ quan sư đều hô hào muốn phục hưng cơ quan thuật, nhưng cho đến tận bây giờ bọn họ vẫn không hề nhìn thấy chút dấu hiệu nào của việc phục hưng cơ quan thuật.
Ngoại trừ huyết mạch võ giáp xấu xí kia.
"Bởi vì thời đại hiện tại đã không giống lúc trước.Trong thời đại tam đại binh đoàn, hệ thống võ kỹ vẫn còn rất mơ hồ không rõ, lí giải về võ hồnchỉ có rất ít.Vì thế chỉ có mượn sức của cơ quan mới có thể làm cho người ta mạnh hơn.Nhưng còn hiện tại, hệ thống võ kỹ đã phát triển tới đỉnh cao, tốc độ nghiên cứu võ hồn cũng càng lúc càng nhanh, trợ giúp cho cá nhân tu luyện càng lúc càng tốt, càng giúp người ta đi được xa hơn.Còn cơ quan sư chúng ta thì sao chứ? Chỉ một mực ôm đống đồ cũ kia, muốn phục hưng huy hoàng trong quá khứ, nhưng đó chỉ là quá khứ đâu có liên quan gì đến chúng ta, chỉ có tương lai mới quan trọng với hiện tại của chúng ta."
Trong mắt Tái Lôi ánh lên quang mang cuồng nhiệt, tựa như có một ngọn hảo diễm đang bập bùng cháy."Trong thời đại của chúng ta, cơ quan võ giáp cần phải có dạng nào chứ?Mọi người đều sẽ nói là cơ quan võ giáp cường đại, nhưng phải là dạng cơ quan võ giáp gì mới được coi là cơ quan võ giáp cường đại chứ? Ta cho rằng cơ quan võ giáp phải đủ thông minh, công cụ thông minh vĩnh viễn luôn được mọi người hoan nghênh hơn cơ quan võ giáp cường đại."
"Cơ quan võ giáp không phải công cụ!"Mặc Lãnh không hài lòng liền lên tiếng phản bác.
Tái Lôi không muốn tranh chấp với Mặc Lãnh về vấn đề này mà trực tiếpnói: "Vì sao lại vậy? Bởi vì hiện tại võ kỹ đã quá cường đại.Có đủ loại võ kỹ gần như đã có thể thỏa mãn toàn bộ yêu cầu của mọi người, nếu như uy lực không đủ thì đã có bí bảo tinh thần.Như vậy cơ quan võ giáp chúng ta sẽ có tác dụng gì? Ta cho rằng đó là phụ trợ, phụ trợ tu luyện, phụ trợ chiến đấu, chúng có thể đề cao uy lực của chân lực phóng ra.Chúng có thể khiến cho đám võ giả chưa hề tu luyện qua võ kỹ vẫn có thể sử dụng được.Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả, nó còn cần phải đủ thông minh, cũng đủ linh xảo, chứ nếu không trong cái thời đại võ kỹ tinh tế hóa này, căn bản nó không có không gian sinh tồn!"
Bộp bộp bộp!Mặc Vị Thiên không kìm lòng được mà vỗ tay, giọng nói đầy vẻ tán thán: "Đây là những trình bày và phân tích sâu sắc nhất mà ta được nghe trong những năm gần đây.Chỉ dựa vào những trình bày và phân tích này ngài đã xứng được gọi là đại sư."
Tái Lôi không hề có nửa điểm khiêm tốn, nàng dương khuôn mặt tinh xảo và xinh đẹp mang theo một tia kiêu ngạo lên: "Ta đã là đại sư rồi!"
Mặc Vị Thiên và Mặc Lãnh không khỏi chấn động.
Ẩn ý chứa trong lời nói này làm hai người phải suy nghĩ sâu xa.Quang mang trong mắt Mặc Vị Thiên khẽ chớp động, nhưng ngay lập tức cười nói: "Xem ra hai vị có chuẩn bị mà đến, nói vậy lần này hai vị tới đây cũng không phải vì tới giảng cho ta nghe những trình bày và phân tích này."
Tái Lôi thản nhiên nói: "Không sai, ta tới Mặc gia để thúc đẩy việc tiêu thụ Ô kim." Text được lấy tại Truyện FULL
Mặc Vị Thiên lộ ra vẻ bất ngờ, dù thế nào hắn cũng không thể ngờ rằng, đối phương lại tới để thúc đẩy tiêu thụ Ô kim. Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói: "Những trình bày và phân tích củaTái Lôi tiểu thư rất đặc sắc, LôiTuyết cũng rất cường đại, nhưng Mặc gia chúng ta không hề biết loại kỹ thuật này..."
Tái Lôi phóng khoáng nói: "Đương nhiên ta cũng chuẩn bị đem bản thiết kế của Lôi Tuyết bán cho Mặc gia."
Thân thể của Mặc Vị Thiên và Mặc Lãnh cùng chấn động, hai người liếc nhau. Chỉ trong nháy mắt Mặc Vị Thiên đã thông qua ánh mắt Mặc Lãnh đọc được suy nghĩ của lão, không tiếc tất cả cái giá đem mua về!
Thế nhưng dù sao Mặc Vị Thiên cũng rất thấu hiểu thủ đoạn làm sinh ý lên trên mặt vẫn bất động thanh sắc nói: "Đương nhiên chúng ta muốnthiết kế của Lôi Tuyết..."
Bỗng Tái Lôi lên tiếng cắt đứt lời nói của Mặc Vị Thiên: "Hiện trong tay chúng ta đang có số lượng Ô kim trị giá ước chừng năm mươi ức tinh tệ.Hơn nữa chúng ta không định bán thiết kế của Lôi Tuyết cho một mình Mặc gia, mà bao quát cả mấy nhà Trương gia, bộ lạcThanh Đồng, thànhThiết Vụ, Thiên Lô tọa..."
Nghe thấy vậy khóe mắt của Mặc Vị Thiên chợt giật giật.Trương gia chính là Trương Chi Mặc Trương gia, mặt khác mấy nhà còn lại cũng đều là những thế lực lấy cơ quan thuật mà nổi danh."Mặc gia là nhà đầu tiên chúng ta đến, chúng ta đã tỏ rõ thành ý. Nếu như các ngươi đem giá thành chế tạo Lôi Tuyết đề cao tới sáu trăm vạn tinh tệ, như vậy sức chiến đấu của Lôi Tuyết sẽ được tăng lên với biên độ lớn.Bản thiết kế hoàn thiện của Lôi Tuyết có thể sử dụng cho võ giả lục giai.Số lượng Ô kim lần này có thể chế tạo được một nghìn bộ Lôi Tuyết!"
Một nghìn bộ Lôi Tuyết, con số này khiến Mặc Vị Thiên và Mặc Lãnh cùng hít vào một hơi lãnh khí.
Mặc Vị Thiên vốn là người quả quyết, hắn không chút do dự lập tức nói:"Ô kim trị giá năm mươi ức, chúng ta sẽ lấy toàn bộ!"
Đường Thiên và Tái Lôi liếc nhìn nhau, hai người đều mừng rỡ như điên.
"Còn bản thiết kê của Lôi Tuyết, ta ra giá hai ức!"Mặc Vị Thiên vô cùng quả quyết.
Tái Lôi ngẩn ra,vốn nàng nghĩ rằng bản thiết kế của Lôi Tuyết cũng chỉ có giá tầm một nghìn vạn tinh tệ gì gì đó.Tuy thiết kế của nàng rất xuất sắc, võ hồn biết tư duy cũng rất mới mẻ và độc đáo.Nhưng một khi cơ quan võ giáp của nàng đã tiến vào thị trường, thì sẽ nhanh chóng bị người ta phỏng chế lại.Đối với những cơ quan sư có kinh nghiệm, nhữngkỹ thuật có trình độ hơi thấp, chẳng qua chỉ là một tầng giấy mỏng mà thôi.
"Nhưng ta có một yêu cầu!" Mặc Vị Thiên nghiêm mặt nói: "Ta cần thời gian một năm! Trong vòng một năm này quý phương không thể bán kỹ thuật này cho bất kì một phương thế lực nào."
Đến lúc này Tái Lôi và Đường Thiên mới bừng tỉnh đại ngộ, Mặc Vị Thiên định nuốt thẳng một ngụm, chiếm trước tiên cơ.
Đừng coi thường khoảng thời gian ngắn ngủi một năm này.Mặc gia có một vị cơ quan đại sư là Mặc Lãnh, một khi có trong tay kỹ thuật của LôiTuyết bọn họ hoàn toàn có thể phát triển kỹ thuật chỉ thuộc về mình. Tốn hai ức để mua thời gian một năm, ngay cả Tái Lôi cũng không thể không bội phục sự quyết đoán của Mặc Vị Thiên.
"Tốt!"Tái Lôi lập tức đáp ứng.
Năm mươi hai ức tinh tệ!
Đối với Đường Thiên và Tái Lôi đây chính là một khoản cực lớn, thậm chí số tiền này đủ để họ mua một tinh cầu ở nơi hơi hẻo lánh. Đường Thiên và Tái Lôi cũng không khỏi âm thầm líu lưỡi trước tài lực hùng hậu của Mặc gia, xuất ra năm mươi hai ức mà mắt cũng chẳng thèm nháy lấy mộtcái, thực đúng là đại thủ bút.
Hai bên đã đạt thành hiệp nghị.Bất kể là Đường Thiên, Tái Lôi hay hai người Mặc Vị Thiên và Mặc Lãnh, trên mặt đều không khỏi lộ ra dáng tươi cười.Từ việc Tái Lôi và Đường Thiên bán Ô kim, Mặc Vị Thiên cũng hiểu được bọn họ không dự định sản xuất lượng lớn. Mặc Lãnh càng nhìn quanh Lôi Tuyết lại càng cảm thấy mê li.Khi đã biết rõ Lôi Tuyết có võ hồn, lão có thể nhìn ra nhiều thứ hơn, trong lòng càng thêm thầm kinh ngạc.Tái Lôi vừa mới nói bản thân nàng đã là đại sư, thực ra lúc đó lão còn không tin lắm, nhưng lúc này lão đã không còn nghi ngờ chút nào."Các ngươi không tính làm sinh ý cơ quan võ giáp sao?" Mặc Vị Thiên liếc nhìn Tái Lôi, nếu như dự định sản xuất cơ quan võ giáp số lượng lớn thì tuyệt đối sẽ không bán Ô kim.
Tái Lôi lắc đầu: "Chúng ta không có hứng thú với làm sinh ý."
Mặc Vị Thiên cũng không hỏi nhiều, rất nhiều cơ quan sư đều toàn tâm toàn ý trầm mê vào nghiên cứu không hứng thú với chuyện thế tục.
Hắn lập tức chuyển sang đề tài khác: "Loại cơ quan võ giáp kiểu mới này khác hẳn với cơ quan võ giáp trước đây, không bằng lấy một cái tên mới đi."Tái Lôi suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy không bằng gọi nó là cơ quan hồn giáp đi."
"Cơ quan hồn giáp... Cơ quan hồn giáp..." Mặc Lãnh nói đi nói lại hai lần rồi gật đầu khen: "Tên này rất chuẩn xác!"
Mặc Vị Thiên liền vỗ tay: "Được! Cơ quan hồn giáp! Tên này được!"
Bỗng nhiên,từ phía ngoài cửa vọng vào vài tiếng rên, lập tức sắc mặt mọi người khẽ biến.
Đường Thiên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tái Lôi đem Tái Lôi bảo hộ ởsau người.
Kẻo kẹt!
Cửa thương khố bị đẩy ra, trong ánh sáng chói lòa có một bóng người đang chậm rãi đi về phía bọn họ.
Sắc mặt Mặc Vị Thiên trở lên cực khó coi.Đám hộ vệ bên ngoài là cường giả cấpThiên Lộ mà gã đã phải dùng số tiền lớn mới mời đến được, vậy mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bị người ta giết chết.Thực lực của người vừa tới này chỉ cần nghĩ qua là có thể biết.Khi Đường Thiên nhìn thấy rõ bộ dáng của đối phương trong lòng không khỏi thất kinh.
Toàn thân đối phương được bao phủ đầy cỏ, kín kẽ không một kẽ hở, chỉ lộ ra một đôi mắt màu lục u tối trông như mắt của một con sói.
"Thảo Nhân, Mộc Tử!"
Mặc Vị Thiên thất thanh kinh hô, trên mặt gã lộ ra vẻ hoảng sợ, sắc mặt cũng trở lên trắng bệch.
"Mặc gia chủ hảo nhãn lực!"Thanh âm lanh lảnh từ trong thảo nhân vọngra.Những chùm cỏ màu lục dầy đặc mọc đầy thân thể gã rậm rạp giống như một bô lông vậy.
"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi."
Ánh mắt của tên thảo nhân màu xanh rơi lên người Đường Thiên và Tái Lôi, ngữ khí vân đạm phong khinh nói: "Người ta muốn giết chính là hai người bọn họ."
Mặc Vị Thiên ngẩn ra, nhưng hắn là người nhậy cảm đến mức độ nào chứ, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, trầm giọng nói: "Ngươi là người của Huyết Giáp hội?""Biết nhiều chuyện đối với Mặc gia chủ cũng không phải là chuyện tốt đẹp đâu."Thảo nhân chậm rãi nói.
"Nơi này là Mặc thành! Ngay trước mặt ta giết chết khách nhân của ta!Được lắm, đây là phong cách làm việc của Huyết Giáp hội sao?"Sắc mặt Mặc Vị Thiên trầm như nước.
"Không sai, đây là phong cách làm việc của Huyết Giáp hội."Tên thảo nhân vẫn hồn nhiên không thèm để ý, đám cỏ rậm rạp vẫn nhẹ nhàng phiêu phù.
Sắc mặt Mặc Vị Thiên càng thêm tái nhợt, nhưng đối phương căn bảnchẳng thèm kiêng kị hắn.Đây gọi là giết gà dọa khỉ.
"Tên này nhìn thật là kỳ quái đó!"
Trong khi Mặc Vị Thiên còn đang vắt hết óc nghĩ làm thế nào để bảo hộ hai người này thì đột nhiên Đường Thiên lại thốt ra câu nói không đầu không đuôi khiến cho thân hình gã cứng đờ. Hỗn đản,trong hoàn cảnh này mà ngươi còn buông lời khiêu khích đối phương...
"Thảo Nhân Mộc Tử, Thiên lộ bảng xếp hạngchín nghìn tám trăm năm mươi sáu, hay là chín nghìn tám trăm năm mươi ba nhỉ?" Đường Thiên vò đầu, vẻ mặt mơ hồ."Hửm?"Thảo nhân ngẩn người ra, cước bộ bất giác dừng lại.
Đối phương biết rõ mình là ai...
Thảo nhân bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Đường Thiên, trong cái khuôn mặt mơ mơ màng màngkia không hề có một tia e sợ.
Con ngươi trong mắt gã đột nhiên mở rộng.
Đúng lúc này, Đường Thiên nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng toát lành lạnh, không đầu không đuôi nói."Đánh bại ngươi, bài danh của ta sẽ tăng thêm mấy bậc!"