Thổ Cẩu thuận lợi tiến vào cung điện màu bạc, chúng tu luyện giả đều thấy rõ ràng.
 
Lúc trước, vô luận là nhân loại cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ hay là giới Chủ khi tiến vào cửa chính thần điện đều sẽ bị một cỗ lực cản quỷ dị, lập tức liền xuất hiện hồng quang công kích. Mà hung thú màu bạc kia tiến vào cung điện lại Phi thường thuận lợi, không chút dấu hiệu bị càn trở hoặc công kích.
 
Bởi vậy mọi người hoài nghi hung thú màu bạc kia rất có thể không chết trong cung điện này. Cho nên lúc này không chỉ Giới Chủ Trần Văn nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hầu hết các tu luyện giả khác đều giương mắt gắt gao nhìn Hạ Ngôn.
 
- Hạ Ngôn, ngươi đừng quá lo lắng. Hung thú kia của ngươi xâm nhập vào cung điện này vị tất sẽ gặp phải nguy hiểm.
 
Giới Chủ Khương Vân khẽ ngẩng đầu, nhìn Hạ Ngôn trịnh trọng nói.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu. Tuy biết Thổ Cẩu có chút đặc thù nhưng vẫn không khỏi có chút lo lắng.
 
- Tiểu tử, nếu ngươi lo lắng hung thú của ngươi, có thể tự thân tiến vào xem.
 
Giới Chủ Trần Văn lúc này lại lên tiếng kèm theo nụ cười thâm trầm nói với Hạ Ngôn.
 
- Đúng vậy. Tiểu tử, ngươi không ngại đi vào xem hung thú kia của ngươi có chết ở trong hay Không?
 
Phía sau có tu luyện giả cũng chen lời mang theo giọng điệu đùa cợt nói.
 
Phía trước cung điện này còn có hai ba trăm tu luyện giả, cường giả cấp Giới Chủ thì có hơn chục người. Đương nhiên, đại đa số tu luyện giả đều ôm thái độ lạnh nhạt bàng quan, bọn họ chính đang chờ đợi cơ hội tìm được bảo vật.
 
- Nêu các ngươi dám đi vào, ta tại sao lại không dám?
 
Hạ Ngôn cười lạnh nhìn Trần Văn cùng tên tu luyện giả nói chuyện, khinh thường đáp trả một câu.
 
- Tiểu tử, ngươi dám đấu khẩu với ta?
 
Giới Chủ Trần Văn nhất thời tức giận trùng trùng trừng mắt nhìn Hạ Ngôn.
 
- Giới Chủ Trần Văn. Ngươi không nên quá đáng. Hừ, Khương Vân ta cũng không sợ ngươi.
 
Giới Chủ Khương Vân khí tức chợt ngưng, đứng ra nói chuyện cho Hạ Ngôn. Đừng nói là tiềm lực Hạ Ngôn thật lớn, cho dù Hạ Ngôn chỉ là một tu luyện giả bình thường trong đại thế giới của hắn, trong loại tình huống này hắn cũng không thể tùy ý đề Trần Văn hiếp đáp Hạ Ngôn, ở trước mặt hắn hiếp đáp Hạ Ngôn kỳ thật chính là hiếp đáp Khương Vân hắn.
 
- Ha ha. Giới Chủ Khương Vân không nên tức giận. Ta chỉ là nói chơi với vị tiểu huynh đệ này.
 
Sắc mặt Trần Văn biến đổi, rồi sau đó lại cười nói:
 
- Vị tiểu huynh đệ này không đơn giản nha. Tuổi như thế cũng đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ. Hơn nữa lại có thể thu phục được một con hung thú cường đại như thế.
 
Giới Chủ Trần Văn tặc lưỡi vài tiếng, lắc lắc đầu.
 
- ồ?
 
Lúc này, trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, một đạo ý niệm truyền tới trong đầu Hạ Ngôn.
 
- Chủ nhân.
 
Hạ Ngôn nghe thấy là thanh âm của Thổ Cẩu. Thổ Cẩu tiến vào cung điện lúc này thế nhưng từ trong truyền ra một luồng ý niệm rất nhỏ, truyền âm cho Hạ Ngôn. Nghe thanh âm, sắc mặt Hạ Ngôn hơi biến hóa một chút lại khôi phục bình thường. Thổ Cẩu. ở trong cung điện hiển nhiên cũng chua tử vong.
 
- Chủ nhân, lúc này ta ở trong cung điện, tìm được nguyên nhân kêu gọi ta rồi.
 
Thanh âm Thổ Cẩu không ngừng truyền vào trong đầu Hạ Ngôn:
 
- Tòa cung điện này là của tổ tiên ta lưu lại. Chẳng qua tổ tiên của ta đã chết, tòa cung điện này chính là người lưu lại cho đời sau của người.
 
Lời của Thổ Cẩu khiến trong lòng Hạ Ngôn chấn động. Hạ Ngôn ngàn vạn không nghĩ tới tòa cung điện màu bạc này thế nhưng lại là tổ tiên của Thổ Cẩu để lại. vốn tất cả mọi người cho rằng tòa cung điện này là di tích mà Thần chủ thượng cổ lưu lại. Hiện tại xem ra, tổ tiên của Thổ Cẩu rất có khả năng chính là một Thần Thú.
 
"Khó trách. Khó trách Thổ Cẩu không giống bình thường, còn có thể sử dụng ngôn ngữ nhân loại". Trong lòng Hạ Ngôn quay cuồng.
 
- Chủ nhân, ta được truyền thừa của tổ tiên, hiện tại có thể nắm giữ cung điện và khu di tích này.
 
Thổ Cẩu. nói:
 
- Trong này có một số thứ có trợ giúp cho tu luyện của người. Chủ nhân vào đi, sẽ không bị Diệt Thần Vụ công kích.
 
- Diệt Thần Vụ?
 
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn khẽ chuyển, liền nghĩ tới vật chất màu đỏ giết chết mấy tên tu luyện giả lúc trước.
 
"Chẳng lẽ thứ màu đỏ kia chính là Diệt Thân Vụ mà Thổ Cẩu nói? Thật đúng là bá đạo"
 
- Giới Chủ đại nhân, hiện tại ta muốn tiến vào trong cung điện. Thổ Cẩu. không có chết, ta có thể cảm ứng được lúc này nó ở trong cung điện.
 
Hạ Ngôn truyền âm nói với Giới Chủ Khương Vân.
 
Ánh mắt Giới Chủ Khương Vân chợt lóe, lập tức nhìn về phía Hạ Ngôn,. Lộ vẻ tỉnh bơ nói:
 
- Làm Như vậy có phải là rất nguy hiểm?
 
- Ta có nắm chắc. Giới Chủ đại nhân, xin người tạm thời không nên tiến vào cung điện.
 
Hạ Ngôn nghĩ một lúc, vẫn không định nói bí mật cung điện cho đám người Khương Vân.
 
- Vậy được, tự ngươi phải cẩn thận.
 
Khương Vân gật gật đầu.
 
Sau đó, Hạ Ngôn đột nhiên cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Giới Chủ Trần Văn.
 
- Vị Giới Chủ đại nhân này. Hiện tại ta quyấ định vào cung điện tìm tòi đến tột cùng, không biết ngươi có dám cùng ta tiến vào trong?
 
Hạ Ngôn cười dò hỏi.
 
Tại trước mặt nhiều người như vậy, Giới Chủ Trần Văn chỉ sợ cũng không thể đánh mất mặt mũi trực tiếp từ chối cùng Hạ Ngôn tiến vào cung điện.
 
Theo ý nghĩ của Hạ Ngôn, Thổ Cẩu không có khả năng hại hắn. Vừa rồi Thổ Cẩu đã nói Diệt Thần Vụ kia sẽ không công kích hắn, vậy hắn khẳng định sẽ không bị công kích.
 
Còn về vị Trần Văn này, ngay cả cường giả cấp Giới Chủ đầu trọc vừa rồi còn bị Diệt Thần Vụ giết chết, thì hắn Chỉ sợ cũng không thoát được.
 
- Sao rồi? Vị Giới Chủ đại nhân này chẳng lẽ trong lòng sợ hãi?
 
Hạ Ngôn thấy Giới Chủ Trần Văn không nói, biểu tình liên tục biến hóa, lại tiếp tục cười khinh thị một tiếng, nói tiếp một câu.
 
Chúng tu luyện giả thấy Hạ Ngôn nói như thế, đều trong lòng khẽ động, không biết người trẻ tuổi này vì sao đột nhiên muốn tiến vào cung điện. Mức độ hung hiểm của cung điện này, vừa rồi ai cũng đều thấy rõ.
 
"Tiểu tử này rốt cục có ý tứ gỉ? Chẳng lẽ con hung thú kia của hắn trong cung điện thật sự không chết, hắn phát hiện cái gì?" Tâm tư của Giới Chủ Trần Văn thay đổi thật nhanh, lại không quyết định được chủ ý.
 
"Hừ, tiểu tử này khẳng định không có lòng tốt. Chẳng qua. Nếu là có nguy hiểm, chẳng lẽ hắn cũng không sợ chết sao?" Trong lòng Giới Chủ Trần Văn chần chờ nghi hoặc.
 
Làm sao hắn có thể nghĩ đến con hung thủ kia của Hạ Ngôn thế nhưng có thể khống chế cả di tích. Di tích này cũng là một bảo vật mà năm xưa Thần thú thượng cô kia luyện chế ra.
 
Thổ Cẩu được Thần thú thượng cổ truyền thừa tự nhiên cũng có thể khống chế cả đi tích.
 
"Hay là tiểu tử này đang lừa ta?" Giới Chủ Trần Văn lại rất nhanh chuyển ý niệm.
 
- Giới Chủ Trần Văn, làm sao không nói một lời? Tiểu huynh đệ này mời ngươi cùng tiến vào cung điện, làm sao ngươi không tỏ rõ thái độ chứ hả?
 
Lý Nguyên Khôi tiến lên ha ha cười to nói
 
- Ha ha. Giới Chủ Trần Văn không phải là sợ rồi chứ? Vị tiểu huynh đệ này chỉ là Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ mà thôi đều có gan như thế, mà Giới Chủ Trần Văn lại không có cái gan này nha.
 
Từ Minh Phương cũng cười nối tiếp một câu.
 
- Hừ. Hai người các ngươi không cần lên tiếng khích tướng ta Nếu hai vị dám cùng tiến vào trong cung điện này, Trần Văn ta cớ gì không đám?
 
Trần Văn thuận thế muốn kéo hai người xuống nước.
 
- Người mà tiểu huynh đệ này mời chính là giới Chủ Trần Văn ngươi, cũng không mời hai chúng ta!
 
Lý Nguyên Khôi mặt tỉnh bơ. lên tiếng cười nói.
 
- Đúng vậy. Ta quả thật chỉ hy vọng Giới Chủ Trần Văn đại nhân cùng ta tiến vào cung điện.
 
Lời của Lý Nguyên Khôi vừa dứt, Hạ Ngôn lại thêm một câu.
 
Sắc mặt Trần Văn có chút phát xanh.
 
Vừa rồi cái chết của Giới Chủ trường bào đỏ đậm kia, hắn tận mắt chứng kiến. VI tu luyện giả kia cũng là giới Chủ giống như hắn, một khi hắn tiến vào cung điện này, hậu quả quả thật là khó nói
 
"Tiểu tử khốn này, chẳng lẽ không sợ chết?" Trần Văn phẫn nộ trong lòng.
 
- Tiểu tử, ngươi tính là thứ gì, có tư cách mời Giới Chủ đại nhân?
 
Một cường giả cấp Điện chủ dưới trướng của Trần Văn nhìn ra tình cảnh quẫn bách của Trần Văn, lớn tiếng quát Cùng lúc đó, bàn tay hắn mở ra. phóng ra một cỗ năng lượng sắc bén trực tiếp đánh tới Hạ Ngôn.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, linh lực màu vàng trong cơ thể rất nhanh trào ra. Năng lượng mạnh mẽ trực tiếp va chạm với công kích của tên cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ kia. Không gian hơi chấn động, tên Điện chủ dưới tay Giới Chủ Trần Văn kia thế nhưng bị đánh lui mà Hạ Ngôn lại vững vàng đứng yên tại chỗ.
 
Cảnh tượng này bị mọi người nhìn thấy, đều cực kỳ chấn động.
 
Cảnh giới của Hạ Ngôn rõ ràng chỉ là cấp Chuẩn Điện chủ thế nhưng lại có thể đánh lui một gã Tạo Hóa cấp Điện chủ, đây quả thật là chuyện không có khả năng. Chênh lệch về cảnh giới quả thực là một khe trời, rất khó vượt qua. Thông thường tu luyện giả cao hơn một cảnh giới, một người đều có thểđánh chết một đám tu luyện giả thấp hơn một cảnh giới.
 
- Tiểu tử, ngươi quả nhiên không bình thường.
 
Giới Chủ Trần Văn hít vào một hơi, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, thâm trầm nói.
 
Điện chủ dưới tay hắn, hắn đương nhiên rõ ràng. Thực lực Hạ Ngôn lúc này cũng biểu hiện ra một sự khác biệt. Dưới tình huống bình thường, chỉ một chưởng này Hạ Ngôn hẳn là bị thương, mà tình hình hiện tại lại là Điện chủ dưới tay hắn bị đánh lui.
 
- Chẳng qua, ngươi mời ta cùng tiến vào cung điện ta liền đáp ứng, ta đây chẳng phải là rất không có mặt mũi?
 
Trần Văn cười khẽ nói. Tên Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay hắn kia ngược lại tìm cho hắn một lý do để từ chối.
 
- Không dám chính là không dám, còn tìm nhiều lý do như vậy!
 
Lý Nguyên Khôi thấp giọng nói.
 
Thanh âm tuy thấp nhưng là mấy trăm người ở đây đều nghe được rõ ràng. Trần Văn nghe được, sắc mặt tối sầm, trên đầu nhất thời che kín tia đen, có chút tức giận nhìn Lý Nguyên Khôi
 
- Người này.
 
Từ Minh Phương bên cạnh Lý Nguyên Khôi cũng trở nên trầm ngâm. Ánh mắt hắn lóe sáng chăm chú nhìn Hạ Ngôn giống như muốn nhìn thấu, miệng thi tbảo thật khẽ.
 
- Từ Minh Phương, ngươi làm sao vậy?
 
Lý Nguyên Khôi thấy Từ Minh Phương có chút Khác lạ, không khỏi lên tiếng hỏi một
 
câu.
 
- Người này không tầm thường, linh lực của hắn là màu vàng.
 
Từ Minh Phương truyền âm nói với Lý Nguyên Khôi.
 
- ừ, linh lực màu vàng này quả thật rất ít gặp.
 
Lý Nguyên Khôi gật gật đầu.
 
- Ta từng nghe nói qua loại linh lực này. Linh lực màu vàng, tại ba vạn năm trước.
 
Giọng điệu của Từ Minh Phương lại thay đổi.
 
- Cái gì?
 
Lý Nguyên Khôi có chút khó hiểu.
 
Linh lực màu vàng quả thực rất hiếm thấy. Linh lực của tu luyện giả bình thường đều là gần như màu trắng và trong suốt Mà linh lực màu vàng tựa hồ càng khiến người chú ý.
 
- Hơn mười vạn năm trước, Chủ thế giới có một vị Thần chủ mới sinh ra, hắn sử dụng là loại linh lực màu vàng này. Bởi vì như thế cho nên danh vọng của vị Thần chủ này cũng rất lớn, rất nhiều đại thế giới đều biết tên của hắn. Chẳng qua, ba vạn năm trước hắn hoàn toàn mất tích.
 
Ánh mắt Từ Minh Phương liên tục lóe ra, cũng không biết trong lòng suy nghĩ những gì.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play