- Người này đã giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới ta, các ngươi còn muốn che chở hắn sao?
Đại nhân vật mặc trường bào màu lam của Tinh La Giới, thực lực cũng đạt tới cấp Điện chủ, ánh mắt nhìn về phía Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng, khí thể kinh người, dò hỏi.
- Hừ! Các ngươi nếu không nói đạo lý, đừng trách hôm nay chúng ta không khách khí. Người này hãn phải chết, ai cũng không giữ được hắn.
Một người tu luyện mặc trường bào màu đen, phẫn nộ lớn tiếng kêu.
Tinh La Điện ở Tinh La Giới, Đổng Hoa quan hệ rất tốt với người này, hai người như thân huynh đệ. Hiện tại Đổng Hoa bị Hạ Ngôn ra tay đánh chết, người tu luyện áo đen này đương nhiên giận không thể át, hận không thể lập tức giết chết Hạ Ngôn.
- Chuyện vừa rồi, trước sau trải qua, chúng ta đều thấy rõ.
Lữ Hưng trầm ngâm một chút, lông mi hơi nhúc động, chậm rãi nói:
- Hai vị! Chuyện này cũng không thể trách Hạ Ngôn của Lang Tà Giới chúng ta, thật sự Đổng Hoa của Tinh La Giới các ngươi tiến hành động thủ trước, Hạ Ngôn đương nhiên không thể không trả đòn. Trong kịch chiến, Hạ Ngôn sơ ý giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới ngươi, không thể quy trách nhiệm lên trên người Hạ Ngôn.
- Hừ! Xem ra, các ngươi thật sự muốn che chờ người này.
Sắc mặt người tu luyện áo lam tối sầm, âm thanh trở nên có chút mạnh mẽ:
- Hôm nay người này phải chết, bất cứ người nào ngăn cản chúng ta động thủ, đều là địch của Tinh La Giới chúng ta
- Đúng vậy! Tiểu tử đứng ra chịu chết đi.
Người tu luyện áo đen cũng hung ác kêu gào nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn với một thân áo trắng với vẻ âm độc.
- Hai vị đại nhân nhất định phải giết chết Hạ Ngôn này, còn có con chó đáng chết kia của hắn.
Lưu Mình Viễn đứng phía sau, lớn tiếng quát to hai người phía trước.
- Tên hỗn đản này thực sự đáng chết, vừa rồi hẳn là nên thuận tay giết chết.
Hạ Ngôn nhướng mày, đảo qua trên người Lưu minh Viễn, thầm nghĩ trong lòng.
- Muốn động thủ liền đến đây, Hạ Ngôn ta sao lại sợ các người.
Hạ Ngôn cười lạnh nhìn hai người nói.
Mình giết chết Đổng Hoa, trách nhiệm chủ yếu, quả thật không phải do mình. Mà đối phương lại muốn giết chết mình.
- Hai người này, một người đã đạt tới cấp Điện chủ, một người tuy rằng chưa đạt tới cấp Điện chủ, nhưng cũng có cấp Chuẩn Điện chủ. Nếu động thủ, thực lực của ta khẳng định đánh không lại, tuy nhiên dựa vào thần thông và tốc độ ta có, chạy trốn khỏi nơi này hắn không thành vấn đề.
Hạ Ngôn chuyển động ý niệm trong đầu, nguyên nhân chính là như thế cho nên lúc này tâm thần Hạ Ngôn trái lại dần dần trầm tĩnh, lên tiếng nói.
Thật sự không được, liền chạy trốn ra khỏi khu săn bắn ngoài giới to lớn, hoàn toàn không thể tưởng tượng, người của Tinh La Giới kia muốn tìm mình, chỉ sợ rất khó. Hơn nữa nơi này là nơi dừng chân bãi săn bắn ngoại giới, người tu luyện Tinh La Giới không thể trú ở nơi này lâu dài. Một khi chuyện di tích kia kết thúc, người của Tinh La Giới sẽ rời đi, đến lúc đó, mình có thể thông qua thông đạo truyền tống trận trở về Lang Tà Giới.
- Đáng ghét!
- Tiểu tử muốn chết.
Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, linh lực hùng hồn vận chuyển trong cơ thầ chợt từ trong đó bắn ra, bóng kiếm bắn nhanh ra, liền muốn chém Hạ Ngôn dưới kiếm mình. Linh lực cuồng bạo mang theo lực lượng pháp tắc cuồn nuôn mãnh liệt, giống như muốn hủy diệt thiên địa Tạo Hóa bình thường đới với công kích này, chỉ sợ ngay cả ngăn cản cũng không làm được. Những lực lượng pháp tắc này mạnh mẽ bị giam cầm.
- Liều mạng.
Trong lòng Hạ Ngôn cũng nảy sinh ác độc, cắn chặt răng, lấy ra Pháp Tắc Thần Khí của bản thân.
Vù.
Đúng lúc này, trên bầu trời, một vùng dấu chưởng mông lung, trực tiếp từ không trung phủ xuống, mang theo uy lực đáng sợ không gì sánh được, trục tiếp bồ vảo công kích hai người này thành mạnh nhỏ, biến mất trong mảnh không gian này.
Hai người tu luyện Tinh La Giới kia phóng thích công kích đáng sợ về phía Hạ Ngôn, không ngờ cứ như vậy bị trực tiếp hóa giải, khiến cho người ta khó thể tưởng tượng. Năng lực như vậy chỉ sợ cường giả cấp Điện chủ bình thường không có thực lực như vậy.
Chỉ một chưởng này, Hạ Ngôn liền cảm giác, thực lực người tới chỉ sợ không dưới Điện chủ Thủy Vụ. Tuy nhiên, người tới trực tiếp ngăn cản hai người của Tinh La Giới động thủ với mình, xem ra rất có thể là cường giả Lang Tà Giới.
Trong không gian, một mảnh gợn sóng sau khi xuất hiện, một bóng người màu vàng nhạt, dần dần từ trong không gian lộ ra
Hai người tu luyện trường bào màu đen và màu lam, lông mi mạnh mẽ nhăn lại, nhìn người vừa mới xuất hiện, trên mặt đồng thời lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Mộc Sinh đại nhân!
Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng cùng nhau hướng về người vừa mới xuất hiện thi lễ.
- Hạ Ngôn! Đây chính là Mộc Sinh đại nhân của Lang Tà Điện chúng ta, nhanh thi lễ.
Lữ Hưng truyền âm với Hạ Ngôn.
Lữ Hưng là người phụ trách khu vực dừng chân. Mà hiện tại Lữ Hưng lại cung kính với Mộc Sinh như thế, hiển nhiên địa vị của Mộc Sinh này còn cao hơn Lữ Hưng.
Phần đông người tu luyện chung quanh, lúc này cũng đều sáng tỏ, người tới khẳng định là cường giả Lang Tà Giới.
- Bái kiến Mộc Sinh đại nhân.
Hạ Ngôn cũng kính thi lễ về phía cường giả Mộc Sinh vừa mới hiện thân.
Người tu luyện Lang Tà Điện còn lại, cũng thi lễ về phía Mộc Sinh.
- Không cần đa lễ.
Mộc Sinh xua tay với mọi người, trên mặt mang theo vẻ cười thản nhiên, tuy rằng bên ngoài Mộc Sinh nhìn qua mặt mũi hiền lành, giống như người rất hòa thuận. Nhưng loại đại đạo tự nhiên quaah quẩn thân thể, cũng dung hợp làm một thể với thiên địa, khiến cho người ta không khỏi cảm giác, giống như Mộc Sinh này tùy ý động, có thể dẫn động lực lượng trong thiên địa cho mình dùng.
- Quả nhiên đáng sợ.
Hạ Ngôn hơi hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, trong lòng hoảng sợ nói.
Hai cường giả Tinh La Giới kia lúc này sắc mặt trầm trọng nhìn Mộc Sinh. Thực lực của bọn họ, ở trước mặt Mộc Sinh, căn bản không đủ nhìn, nếu động thủ, chấng phải là tự rước lấy nhục. Nhưng nếu như rút đi như thế này, trong lòng hai người có chút không cam lòng.
Lưu Minh Viễn kia lúc này sắc mặt cũng tái đi. Vừa rồi hắn kêu gào, muốn chém giết Hạ Ngôn. Hiện tại xem ra, muốn chém chết Hạ Ngôn cũng không quá hiện thực rồi. Hạ Ngôn ngay cả Đổng Hoa cũng có thể một kiếm giết chết, muốn giết chết mình, cũng không phí gì. Nghĩ đến đây, mổ hôi trên trân Lưu Minh Viễn cũng chảy xuống.
- Vị đại nhân này! Hạ Ngôn của Lang Tà Giới ra tay đánh chết Đổng Hoa của Tinh La Giới chúng ta, còn thinh đại nhân làm chủ.
Người tu luyện mặc trường bào màu lam, ánh mắt hơi chút lóe lên, bước từng bước về phía trước, thi lễ về phía Mộc Sinh sau đó chậm rãi nói.
- Hả?
Mộc Sinh mờ nửa con mắt, nhìn Hạ Ngôn, lại nhìn về phía thi thể trên mặt đất
- Ngươi chính là người tu luyện thiên tài Hạ Ngôn gần đây nồi danh ở Lang Tà Điện chúng ta sao?
- Ha ha! Người này do ngươi giết chết sao?
Mộc Sinh cười dò hỏi
- Mộc Sinh đại nhân! Người này quả thực do ta giết.
Hạ Ngôn gật đầu, chỉ thị thể Đổng Hoa trên mặt đất nói.
- Tuy nhiên, không phải ta động thủ trước, mà là Đổng Hoa này tiến hành động thủ trước. Ta chẳng qua là bị động phản kích, trong kịch chiến, ta sơ ý giết chết lão, người ở đây có thể làm chúng.
Hạ Ngôn vội nói.
- Ừ!
Mộc Sinh gật gật đầu.
- Mộc Sinh đại nhân! Chuyện quả thật theo như lời Hạ Ngôn, chúng ta đều tận mắt nhìn thấy.
Lữ Hưng và Bạch Ngọc Hưng cũng đứng ra nói cho Mộc Sinh.
- Ừ! Nếu như Đổng Hoa này động thủ trước, muốn giết chết Hạ Ngôn, vậy trách không được Hạ Ngôn.
Mộc Sinh trầm ngâm, mới nói:
- Hai vI! Chuyện này nếu Hạ Ngôn vô duyên vô cớ giết chết Đổng Hoa của Tinh La Giới các ngươi, vậy không cần các ngươi động thủ, ta sẽ tự mình đưa về Lang Tà Điện trừng phạt. Nhưng hiện tại chuyện cũng không trách Hạ Ngôn.
Mộc Sinh chậm rãi nói xong.
Người tu luyện áo lam và áo đen, biểu tình, lại có chút cứng ngắc.
Chuyện này bọn họ quả thật không có đạo lý.
- Ta vừa mới từ trên chiến trường trở về, liền gặp chuyện này. Nếu liên quan đến người tu luyện Lang Tà Điện ta thi ta tự nhiên muốn xen vào. Nếu chuyện này không có điềm nào trách Hạ Ngôn, vậy chuyện này như người tu luyện trong lúc giao thủ luận bàn, chết cũng không phải có thể hoàn toàn ngăn được. Thực lực không bằng người, vậy trách không được người.
Mộc Sinh lại tiếp tục nói một câu.
Mộc Sinh bình thường cũng không đóng trong nơi dừng chân này. ông vừa mới từ trong chiến trường trở về, trùng hợp gặp phải chuyện này.
Lúc này, cường giả mấy đại thế giới, đều hiện thân tụ tập chung quanh. Năm đại thế giới, từng đại thế giới đều có mấy cường giả trên cấp Chuẩn Điện chủ ở nơi này.
Hai gã cường giả Tinh La Giới, có thịt trên mặt co giật một trận, cuối cùng cũng chỉ phải từ bỏ. Tuy nhiên, Hạ Ngôn từ trong ánh mắt hai người nhìn ra, hai người này cũng không phải thật sự bỏ qua chuyện này. Sau này có cơ hội, bọn họ khẳng định ra tay với mình.
- Trong khoảng thời gian, ta rời khỏi nơi dừng chân này, cũng phải cẩn thận những người ngầm trả thù này. Cường giả cấp Điện chủ, cũng không dễ đối phó như vậy.
Hạ Ngôn chuyển động ý niệm trong đầu.
- Tốt lắm! Chuyện hôm nay liền như vậy đi. Hiện tại ta còn muốn quay về Lang Tà Giới, không dừng lại ở nơi này.
Ánh mắt Mộc Sinh đảo qua trên thân mọi người.
- Ừ! Hạ Ngôn là người tu luyện thiên tài của Lang Tà Giới chúng ta Nếu có người âm thầm gây bất lợi với hắn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Mộc Sinh với khuôn mặt hiền lành, khí cơ đột nhiên chuyển biến, lập tức sát ý tràn ngập, tràn ngập ở trong một mảũh không gian này, lại nói ra một câu nghiêm túc.
Vèo.
Sau đó, một tiếng vang hơi hơi nhỏ truyền ra. Thân ảnh Mộc Sinh liền biến mất ở không gian dừng chân này, mà giống như cũng chưa từng xuất hiện qua, vô ảnh vô tung.
- Hừ
Hai gã cường giả Tinh La Giới sau khi hừ lạnh một tiếng, thân ảnh chợt lóe, biến mất tại chỗ. Lưu Minh Viễn cùng một đám Tinh La Giới, Lúc này có chút ưu sầu, không thể tưởng được chuyện sẽ phát triển như vậy.
Hạ Ngôn cũng không có quan tâm tới Lưu Minh Viễn, ơ khu vực dừng chân, hắn cũng không thể vô cớ giết chết Lưu Minh Viễn. Lưu Minh Viễn này là đội trưởng đội tuần tra của Tinh La Giới, trong một khoảng thời gian, khẳng định muốn ở gần nơi dừng chân tuần tra.
- Hạ Ngôn! Ngươi quả nhiên có thiên phú kinh người, không ngờ có thể giết chết cường giả cấp Chuẩn Điện chủ. Đúng rồi, kiện Pháp Tắc Thần Khí màu đỏ của ngươi, uy lực không ngờ to lớn như thế
Lữ Hưng cười nói với Hạ Ngôn.
- Ha ha! Pháp Tắc Thần Khí của ta cũng do một vị tiền bối lưu lại, là Pháp Tắc Thần Khí không trọn vẹn.
Hạ Ngôn đáp lại, nói:
- Vừa rồi, đa tạ hai vị đại nhân tương trợ
- Chắc vậy!
Lữ Hưng cười nói:
- Ngươi là người tu luyện Lang Tà Giới, chúng ta đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
- Đúng vậy! Hơn nữa ngay cả Điện chủ Huyền Thượng Vũ đại nhân, đều rất chú ý ngươi. Hạ Ngôn! Hiện tại ngươi tới khu săn bắn ngoại giới, nhất định lúc nào cũng phải cẩn thận đấy.
Bạch Ngọc Hưng cũng cười nói với Hạ Ngôn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT