- Grào!
 
Cự long màu vàng phát ra tiếng rống giận dữ kinh người, toàn thân ánh vàng chói mắt, nhấp nháy phát sáng lượn vòng rồi hạ xuối]g đầu Lưu Minh Viễn, khí thế long trời lỡ đất, không thể ngăn cản Mà Lưu Minh Viễn đương nhiên có thể cảm nhận được uy áp của cự long màu vàng này gây cho minh.
 
- Đáng giận! Tiểu tử này rõ ràng đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa, tên hỗn đản Lang Tà Điện kia còn nói hắn là cảnh giới Thiên Thần, thật đáng giận!
 
Tới lúc này, Lưu Minh Viễn nếu như không biết cảnh giới của Hạ Ngôn, thì đúng là óc heo lồi.
 
Mặt khác tu luyện giả ở xa xa nhìn xem, cũng đều nhìn ra Hạ Ngôn là cảnh giới Tạo Hóa, cả một đám trong lòng lại đều thầm kinh ngạc, bởi vì Hạ Ngôn thoạt nhìn thật sự là quá trẻ.
 
- A!
 
Lưu Minh Viễn hét lớn một tiếng, trong cơ thể một thanh cự kiếm bay ra chém về phía cự long màu vàng. Thanh cự kiếm này, hiển nhiên là một kiện thần khí cửu cấp có lực công kích rất mạnh. Thân kiếm vừa ra Liền tản phát ra một cổ hàn ý lạnh thấu xương, theo sau lưỡi kiếm chuắn xác cắt trên thân thể cự long màu vàng.
 
"Phốc!"
 
Một kiếm đó chém đứt đoạn cự long màu vàng, kiếm khí đâm thẳng lên tận trời, cuối cùng biến mất ở phía chân trời, nhìn không thấy bóng dáng, nhưng dao động không khí lại thật lâu không có tiêu tan.
 
- Chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi!
 
Tung một kiếm chém đứt đoạn cự long màu vàng của Hạ Ngôn, trong lòng Lưu Minh Viễn hơi hơi buông lỏng, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn, khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh, khinh miệt nói một câu.
 
- Tiểu tử! Hôm nay ta phải dạy cho ngươi một chút, cho ngươi ghi vào trí nhớ, nếu không về sau tất nhiên ngươi sẽ bị thiệt thời lớn, cũng rất có thể vị vậy mà chết!
 
Lưu Minh Viễn nhướng mày một cái, tiếp theo răn dạy Hạ Ngôn.
 
Hắn nghĩ rằng thực lực của Hạ Ngôn cũng chỉ có thể thôi. Hắn tùy tiện tung một kiếm, đã hóa giải được công kích của Hạ Ngôn.
 
Thực lực của Lưu Minh Viễn so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, quả thật mạnh hơn nhiều, bằng không hắn cũng không có khả năng trở thành đội trưởng đội tuần tra của Tinh La Giới. Nội tình của Tinh La Giới thâm hậu hơn rất nhiều so với Lang Tà Giới.
 
Cho dù là Cao Cương của Lang Tà Giới, có thể cũng không phải là đối thủ của Lưu Minh Viễn.
 
- Hãy bớt nói nhảm đi! Tốt hơn là xuất ra thực lực chân chính của ngươi đi!
 
Trên mặt Hạ Ngôn cũng không lộ ra biểu tình gì nhiều lắm, hắn vẫn đứng đối diện với Lưu Minh Viễn, bình thần nói.
 
"Xoạt!"
 
Một luồng kiếm quang thật lớn, rất nhanh hình thành trong không gian, ngay sau đó ]iền chém xuống đầu Hạ Ngôn. Một kiếm này, trong đó có lực công kích chừng năm ức độ, nhưng lại ẩn chứa một loại thần thông vô thượng. Đương nhiên, loại thần thông vô thượng này, Lưu Minh Viễn cũng không thể phát huy ra hoàn toàn uy lực của nó. Nhưng dù vậy, cũng đủ để đánh chết một lúc mấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường.
 
Kiếm quang xé một vết rách thật sâu trong không gian, cuốn thẳng về hướng Hạ Ngôn.
 
Đám người Cao Cương ở xa xa xem cuộc chiến, trong lòng đều căng thẳng. Hạ Ngôn đã là cảnh giới Tạo Hóa, làm cho bọn họ cũng có hơi bất ngờ, bọn họ đều nghĩ rằng Hạ Ngôn vẫn còn là cảnh giới Thiên Thần cửu cấp. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn biểu hiện thực lực ra ngoài, cho thấy Hạ Ngôn đối pháp tắc không gian và pháp tắc thời gian đều đã đạt tới trình độ tiểu viên mãn, trở thành cường giả cảnh giới Tạo Hóa.
 
Nhưng đối thủ của Hạ Ngôn hiện tại lại là Lưu Minh Viễn đã trở thành Tạo Hóa không biết bao nhiêu vạn năm.
 
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Hạ Ngôn chậm rãi nâng lên cánh tay của mình, ánh mắt hơi nheo lại.
 
"Đại Phân Thân Thuật!"
 
Bỗng nhiên, thân thể Hạ Ngôn liền hóa thành hai. Hai Hạ Ngôn y hệt nhau, đồng thời đánh ra cùng một loại thần thông Đại Hỗn Độn Thuật.
 
Trong thời gian qua, Hạ Ngôn dung hợp rất nhiều loại thần thông cao cấp vào trong Đại Hỗn Độn Thuật, nên hiện tại uy lực của Đại Hỗn Độn Thuật đã có thể so với thần thông công kích cửu cấp. Hơn nữa Đại Hỗn Độn Thuật này còn kiêm cả năng lực phòng ngự, không phải thần thông cửu cấp bình thường có thể sánh bằng.
 
Đại Hỗn Độn Thuật vừa xuấl ra, khoảng không gian ở giữa Hạ Ngôn và Lưu Minh Viễn liền vặn vẹo lên. Tốc độ của kiếm quang Lưu Minh Viễn rơi chậm lại rõ rệt, hiện tại dù là tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng luồng kiếm quang này. Nên muốn tránh né công kích của kiếm quang cũng không khó khăn gì.
 
"Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!"
 
Tại trong không gian vặn vẹo kia, không ngờ kiếm quang lại bắt đầu bị suy yếu. Mọi người đều có thể cảm nhận được rõ ràng, kiếm quang của Lưu Minh Viễn phát ra, đúng là bị suy yếu với tốc độ kinh người.
 
Cũng chỉ trong thời gian ngắn ngủn đó, uy lực của kiếm quang đã bị suy yếu hơn một nữa, vốn lực công kích từ năm ức độ, lúc này có lẽ chỉ còn lại hơn hai ức độ.
 
- Tại sao có thể như vậy?
 
Lưu Minh Viễn trợn trừng mắt, kêu to với vẻ khó tin, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.
 
Ngay lúc hắn lên tiếng nói, kiếm quang của hắn phóng ra, đã bị suy yếu đến không thể tưởng tượng, chỉ còn lại có một mảnh như hư ảnh, có thể sẽ biến mất bất cứ lúc nào.
 
Thời gian chỉ trong khoảnh khắc sau đó, ngay cả một mảnh hư ảnh kia cũng hoàn toàn biến mất Mà không gian vặn vẹo ngay sau đó bao phủ cả thân hình Lưu Minh Viễn vào trong nó.
 
Đại Hỗn Độn Thuật của Hạ Ngôn, cũng không có biến mất theo kiếm khí của Lưu Minh Viễn, mà lại tiếp tục công kích Lưu Minh Viễn.
 
- Không! Điều đó không có khả năng!
 
Lưu Minh Viễn tái xanh cả mặt mày, toàn thân run run. dưới công kích của Đại Hỗn Độn Thuật, toàn thân Lưu Minh Viễn lộ ra những tơ máu li ti.
 
Tuy nhiên trong lòng Lưu Minh Viễn tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không có mất tinh thần, hẳn lập tức thúc động thần khí phòng ngự của mình, cố sức ngăn cản công kích từ Đại Hỗn Độn Thuật.
 
- Hừ! Lưu lại tánh mạng của ngươi!
 
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, hai thân thể hợp lại làm một, ngón tay búng một cái trong không gian, một tia sáng màu vàng bắn tới trên hư ảnh do thần khí phòng ngự hình thành quanh Lưu Minh Viễn.
 
"Ầm!"
 
Thân thể Lưu Minh Viễn chấn động mạnh, ngay sau đó bị đánh bay ra ngoài, thân hình vẽ một đường cong trôi không trung, cuối cùng rơi thật mạnh xuống mặt đất, bộ đáng cực kỳ chật vật.
 
Thời gian chiến đấu liên tục cũng không lâu lấm. Từ lúc bắt đầu đến chấm dứt, trước sau cũng chỉ là vài lần hô hấp mà thôi, trong đó còn vì nhân tố Lưu Minh Viễn kéo đãi một lúc.
 
Trong khoảng thời gian ngắn, Lưu Minh Viễn bị đánh bại Thực lực của Lưu Minh Viễn, mọi người ở đây đểu biết rõ, nhưng hiện tại ở trước mặt Hạ Ngôn cũng không chịu được một kích như thế.
 
Mọi người lại đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, hiển nhiên tâm tư môi người đểu không giống nhau.
 
Lưu Minh Viễn từ trên mặt đất đứng lên, sắc mặt trắng bệchỄ Hắn bị bại không có gì phải bản cãi, rất lỗ ràng thực lực của hẳn còn xa không bằng Hạ Ngôn. Cho nên sau khi đứng dậy, hắn cũng không nói một câu nào.
 
Mấy chục tu luyện giả của Tinh La Giới, cũng đều có chút ảm đạm, đội trưởng của họ bị người ta đánh bại một cách đơn giản như vậy, đương nhiên trên mặt bọn họ cũng ủ rũ. Thế nhưng trong bọn họ, đội trưởng Lưu Minh Viễn này là người có thực lực cao nhất, nếu bọn họ giao đấu cùng Hạ Ngôn cũng không có khả năng đánh bại Hạ Ngôn. Bọn họ nhìn ra được, nếu Hạ Ngôn hạ sát thủ, Chỉ sợ đội trưởng Lưu Minh Viễn của họ, lúc này đã một cái xác chết rồi.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi. thực lực của ngươi đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa rồi sao?
 
Vương Vĩnh Chí thấy Hạ Ngôn quay lại, khó có thể tin hỏi, tốc độ như vậy thật nhanh
 
đến kinh người.
 
- Ha ha! Chỉlà trước đây khônglâu!
 
Hạ Ngôn nhìn Vương Vĩnh Chí cười cười nói
 
- Thật sự là. Hạ Ngôn! So với ngươi, đám lão già chúng ta thật cảm thấy xấu hổ.
 
Cao Cương lắc đầu có chút cảm khái nói.
 
Hạ Ngôn có thể đánh bại Lưu Minh Viễn, đương nhiên cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn.
 
- Vận khí tốt mà thôi!
 
Hạ Ngôn cười nói với Cao CươngỄ
 
- Tiểu tử này quả thực là quái vật!
 
- Khó có thể tưởng tượng, hắn lại đánh bại Lưu Minh Viễn, hơn nữa thực dễ dàng. Thực lực của hắn sao có thể mạnh như thế?
 
- Hơn nữa cho dù bước vào cảnh giới Tạo Hóa, hắn cũng không đến mức có thực lực manh như vậy chứ!
 
Tu luyện giả mấy đại thế giới khác, thấp giọng bàn tán với nhau, thình thoảng ánh mắt lóe sáng nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Đội trưởng Thường Chí của ThánhLy Giới, lúc này cũng im lặng không lên tiếng, Chỉ có điều ánh mắt nhìn Hạ Ngôn biến đổi không chừng.
 
- Ta đi ra bãi săn bắn ngoại giới, là chuyện riêng của ta, các ngươi không thể ước thúc ta!
 
Hạ Ngôn nhìn mọi người, chậm rãi nói.
 
Hắn sở dĩ chiến đấu với Lưu Minh Viễn, chính là muốn lấy chuyện này để trấn áp những người này, nếu không sẽ bị bọn họ phân chia nhiệm vụ tuần tra, Chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới hành động của mình. Mà hiện tại, hiển nhiên một trận chiến này đã dẫn tới tác dụng.
 
Quá nhiên, khi Hạ Ngôn nói ra những lời này, tu luyện giả mấy đại thế giới kia, cũng không có người nào tiếp tục đứng ra dị nghị. Người ta bày ra thực lực như thế, nếu không phục có thể tiến lên cùng luận bàn.
 
Tại nơi dừng chân này còn có không ít nhân vật thực lực cuờng đại, bọn họ cũng không chịu ước thúc với nhiệm vụ tuần tra, một mình ở trong những căn nhà đó. Hết thảy hành vị đều dựa theo ý riêng của bọn họ. Đương nhiên nếu nhưxảy ra chuyện lớn, khẳng định bọn họ cũng sẽ ra tay, tỷ như hôm qua nhân viên tuần tra của Lang Tà Điện chiến đấu kịch liệt cùng địch nhân, một số nhân vật thực lực cường đại liền ra mặt. tuy nhiên khi bọn họ tới hiện trường, trận chiến sớm đã kết thúc.
 
- Nêu các ngươi đã không có dị nghị, vậy ta đi trước đây!
 
Hạ Ngôn lại đảo mắt nhìn lướt qua mọi người, rồi sau đó lộ ra vẻ tươi cười, lại nhìn về phía Thổ Cẩu ở một bên đang nhe răng trợn mắt.
 
- Đội trưởng Cao Cương! Sư huynh! Ta muốn trước đi dạo ở gần đây!
 
Sau đó Hạ Ngôn lại nói với Cao Cương và Vương Vĩnh Chí.
 
- Được! Ngươi đi đi! Tuy nhiên phải cẩn thận một chút, hiện tại ở bãi săn bắn ngoại giới phụ cận nơi dừng chân Lang Tà Giới chúng ta, đã có không ít tu luyện giả các đại thế giới tụ tập. Gặp phải bọn họ, ngươi tận lực tránh đi, khỏug nên chính diện giao phong.
 
Cao Cương cười đặn dò.
 
Vương Vĩnh Chí cũng cười gật gật đầu.
 
- Được, ta biết rồi!
 
Hạ Ngôn gật đầu nói:
 
- Thổ Cẩu! Chúng ta đi!
 
Ngay sau đó Hạ Ngôn và Thổ Cẩu liền lắc mình đinh rời điỄ
 
- Chậm đã!
 
Đúng lúc này, một cỗ khí tức cường đại, hoàn toàn phong tỏa cả không gian này. Hạ Ngôn cũng cảm nhận được cồ lực lượng này, không ngờ lại có ý đồ cô định mình ở trong này, hắn không khỏi nhíu mày, chuyển ánh mắt nhìn về hướng thanh âm truyền tới.
 
- ồ?
 
Đám người Cao Cương cũng đều phát ra tiếng kinh nghi, nhìn lên không trung ở xa xa.
 
Một bóng người mờ nhạt lóe lên một cái, liền tới gần. Hạ Ngôn chăm chú nhìn lại, thấy là một lão già, trong mắt chớp động tinh quang cũng đang nhìn mình, trong lòng hơi hơi vừa động, thầm nghĩ: "Người này thực lực cường đại hơn nhiễu so với Lưu Minh Viễn kia, Chỉ sợ gần bằng với mấy người Minh Ly Lang Tà Điện."
 
Lão già này tới nơi rồi, ánh mắt từ trên người Hạ Ngôn rời đi, lại nhìn về phía đám người Lưu Minh Viễn, biểu tình dường như là có vẻ không vừa lòng.
 
- Đồng Hoa đại nhân!
 
Lưu Minh Viễn và các tu luyện giả Tinh La Giới, đều đông loạt hướng vê lão già này thi lễ, hiển nhiên lão già cũng là người của Tinh La Giới.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play