Từng hàng quầy thủy tinh trong suốt được sắp xếp chỉnh tề. ánh sáng mông lung hơi hơi lóe sáng chung quanh. còn chưa tới gần. liền có thể cảm ứng rõ ràng được từng đoàn khí tức đặc biệt ập vào mặt. Mắt vừa nhìn quạ quầy thủy tinh khu vực ""thu mua" này không ngờ ước chừng có hơn một ngàn cái. hơn nữa trước mỗi một quảy. đều có hai người tu luyện đang bán vật phẩm của mình đế đổi lấy Nguyên Đan nhất định.
 
Phần lớn vật phẩm người tu luyện bán ra đều có chút đơn giản, thời gian mấy hô hấp. hoàn thành toàn bộ quá trình bán ra. Nhân viên công tác trong quầy, mỗi người đều là cảnh giới Thiên Thần, hơn nữa toàn bộ đều là phái nữ. mặt mang theo vẻ tươi cười quyến rũ nghênh đón khách. Hạ Ngôn chú ý tới. bình thường nhân viên công tác sau khi báo giá vật phẩm người tu luyện bán. người tu luyện kia cũng không di nghi gì. cho nên quá trình bán ra mới có thể rất nhanh vậy.
 
Ba người tùy ý tiến vào trước một quầy, một người tu luyện trước mặt vừa mới bán vật phẩm của mình, liền thu Nguyên Đan rời đi.
 
- Hạ Ngôn! Mời ngươi trước?
 
Cổ Hành đi về phía bên cạnh, khách khí cười nói với Hạ Ngôn. Dù sao ba người cùng tiến vào. ai trước ai sau cũng không có gì khác nhau.
 
Tuy nhiên Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, lại cũng không nhấc chản bước về trước, bởi vì lần này thứ hắn bán rạ, số lượng thật sự quá nhiều. Khi Hạ Ngôn ở thành Tinh Đấu. giết chết nhiều người tu luyện của Hồng gia. Đàm gia như vậy. số lượng vật phẩm trong mấy chiếc nhẫn không gian, rất khổng lồ. Toàn bộ thứ này bán ra. có thể cần hao phí nhiều thời gian.
 
Cho nên. Hạ Ngôn đứng thẳng tại chỗ suy nghĩ, sau một lát. vẫn cảm thấy nên cho Cổ Hành và Húc Dương bán vật phẩm trước, sau đó mình lưu lại cuối cùng.
 
- Cổ Hành! Húc Dương! Các người đến trước đi!
 
Hạ Ngôn lắc đầu cười cười, thoáng vươn tay cười ý bảo hai người lên trước.
 
- Ba vị khách tôn kính, các ngài cần bán thứ gì?
 
Nhân viên công tác trong quầy kia. lúc này ánh mắt nhìn về phía ba người hơi cười hỏI thái độ ôn hòa.
 
- Ha ha! Ta lên trước đây. đều giống nhau thôi!
 
Cổ Hành thấy Hạ Ngôn chối từ. còn tưởng rằng Hạ Ngôn ngượng ngùng lấy ra thứ mà bản thán muốn bán trong lòng cười thầm, ngoài miệng vẫn không nói ra, chỉ tùy ý nói một câu. sau đó đi về phía quầy thủy tinh phía trước.
 
- Tích góp từng tí lâu như vậy. hiện tại đều phải bán đi toàn bộ.
 
Cổ Hành đứng trước quảy thủy tinh bất đắc dĩ nhìn Hạ Ngôn cười khổ lắc đầu. trong tay lấy ra một chiếc nhẫn không gian màu đen.
 
Hạ Ngôn chỉ cười cười cũng không lên tiếng. Cô gái tu luyện cao gầy có cảnh giới Thiên Thần tiếp lấy nhẫn kia. ý thức nhanh chóng thẳm thấu vào trong, đem từng kiện vật phẩm trong đó tinh ra giá trị.
 
- Trong chiếc nhằn của ngài, tổng cộng có tất cả mười bốn loại vật phẩm, giá trị cao nhất trong đó là một kiện thần khí công kích cấp chín, nếu đổi thành Nguyên Đan ước chừng mười sáu triệu Nguyên Đan. giá trị mười ba loại vật phẩm còn lại ước chừng tám triệu bốn trăm nghìn Nguyên Đan. ngài xem có vấn đề gì không?
 
Sau khi nhân viên công tác lấy ra vật phẩm trong nhẫn không gian ra ngoài rồi tính toán, liền mang vẻ cười nhìn Cổ Hành nói.
 
Thần khí cấp chín, tuy rằng hiếm thấy, nhưng ở trung tâm giao dịch Lang Tà này. cũng không phải không thấy được. Nhân viên công tác này nhìn thấy thần khí công kích cấp chín, sắc mặt đều không chút biến hóa.
 
- Cổ Hành! Ngươi bán đi thần khí công kích cấp chín sao?
 
Húc Dương ở bên cạnh Hạ Ngôn nghe như lời nhân viên công tác. không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc nói.
 
- Ha ha! Không sao! Thần khí cấp chín này. là mấy ngày trước Điện chủ đại nhân đã đưa cho ta, đương nhiên thần khí ta dùng sẽ không bán đi.
 
Cổ Hành khoát tay áo với Húc Dương, không thèm quan tâm nói.
 
Mà nhân viên công tác kia nghe vậy. cũng biến đổi sắc mặt. Từ trong giọng nói của cổ
 
Hành, nàng có thể đoán ra rất nhiều tin tức. Ba người tuổi tré như thế. mà mỗi người lại có khí tức dôi dào của cảnh giới Thiên Thần, hiển nhiên không phải nhân vật bình thường. Tuy nhiên nàng cũng không nói thêm gì. tuy rằng nơi này là tầng thứ nhất của giao dịch đại sảnh, tuy nhiên bình thương nhìn thấy cường giá cũng rất nhiàx thậm chí ngay cả cường giả có cảnh giới Thiên Thần cao cấp nàng đều thấy qua.
 
- Trong chiếc nhẫn này. có hai mươi bốn triệu bốn trăm nghìn Nguyên Đan. mời ngươi kiểm tra và nhận lấy!
 
Nhân viên công tác rất nhanh đưa tới một chiếc nhẫn không gian đến trước mặt Cổ Hành.
 
Giao dịch hơn hai mươi triệu Nguyên Đan. tuy rằng không tính hiếm thấy. nhưng bình thường cũng không thấy nhiều, nhất là thần khí cấp chín. Thứ này cũng không vật tám thường, là có thể mang đến bán đấu giá ở phòng đấu giá.
 
- Cảm ơn nhiều!
 
Khóe miệng Cổ Hành nhếch lên. sau khi kiểm tra số lượng Nguyên Đan không sai. nói một cảu với nhân viên công tác kia.
 
- Hả? Đây không phải là Cổ Hành của Hoa Gian Điện sao?
 
Lúc này. một giọng nói vang lên phía sau ba người, có vẻ có chút kỳ quái.
 
Nghe thấy giọng nói đó. ba người Hạ Ngôn tự nhiên chuyển mắt nhìn lại. nhìn thấy hai người tu luyện mặc trường bào màu đậm. vênh váo tự đại chậm rãi đi vào. ánh mắt lóe lên từng đợt hào quang quỷ dị.
 
- Là Lữ Phương của Đông Lâm Điện, còn có Hoa Lạc Thủy của Tử Hoa Điện!
 
Hạ Ngôn nhìn thấy hai người đi vào. lập tức nhận ra. ở Tiểu Tinh Cung một thâng. Hạ Ngôn cho dù không thèm quan tâm, cũng có thể đại khái nhận ra phân lớn người tu luyện tham mgia lôi đài chiến tinh anh thiên tài.
 
Hai người cũng thấy Hạ Ngôn và Húc Dương. Lữ Phương lại ngạc nhiên nói:
 
- Nguyên lai Hạ Ngôn của Tinh Đấu Điện cũng ở nơi này. các ngươi là đến bán bảo vật sao?
 
- Lữ Phương! Ngươi nói sai rồi đó? Bọn họ có thể có bảo vật gì chứ. Ta thấy là bán "
phế liệu" thì đúng hơn.
 
Hoa Lạc Thủy chóp chớp mắt. thần sắc ảm trảm mang theo nụ cười khây khinh miệt nói.
 
Đông Lâm Điện, xếp thứ chín trong ba trăm sáu mươi điện, mà Tử Hoa Điện, cũng xép mười hai. Lữ Phương và Hoa Lạc Thủy là người tu luyện hai điện, tự nhận so với người tu luyện Hoa Gian Điện. Tinh Đấu Điện ưu việt hơn nhiêu.
 
- Cũng là!
 
Lữ Phương gật đầu thật mạnh.
 
- Đúng rồi! Cổ Hành! Lần này ngươi bán bao nhiêu Nguyên Đan? Trên hội đấu giá ngày mai. Nguyên Đan của ngươi đủ dùng không? Ha ha! Nếu không đủ. ta thật ra có thể giúp ngươi một chút.
 
- Ha ha! Cổ Hành dường nhưtảm tình không tốt lắm. sắc mặt làm sao kém như thế?
 
Hoa Lạc Thủy giả bộ kinh ngạc, nói tiếp.
 
Hai người tu luyện này lúc ở Tiểu Tinh Cung liền có xung đột với đám người Cổ Hành và Hạ Ngôn, bình thường luôn có dáng vẻ lãnh ngạo khinh thường.
 
- Đa tạ hai vị quan tảm. Ta hiện tại rất tốt!
 
Ánh mắt Cổ Hành đảo qua hai người, ánh mắt chợt ngưng, khóe miệng nhẻch lên cười lạnh.
 
- Nếu Cổ Hành tiến sinh đã bán xong ""phể liệu", vậy tránh ra trước đi. đừng ngăn cản chúng ta!
 
Lữ Phương khoát tay áo với Cổ Hành ý bảo Cổ Hành lui ra.
 
- Hừ! Thứ tự đến trước và sau. các ngươi muốn bán đồ. cũng phải chờ sau chúng ta!
 
Khí tức Húc Dương trầm xuống, giọng nói ngưng trọng nhìn hai người nói.
 
- Ha ha! Vị này dường như chính là người tu luyện kêu là Húc Dương của Ánh Thiên Điện!
 
Lữ Phương sau khi nhìn Húc Dương từ trên xuống dưới, lại lắc đầu nói:
 
- Được rồi! Nếu như vậy. chúng ta liền nhìn xem Húc Dương có thứ tốt gì phải vội bán đi. Húc Dương! Mòi ngươi trước!
 
Ánh mắt Lữ Phương lại chuyển qua Hoa Lạc Thủy bên cạnh, khóe miệng tươi cười lộ vẻ trảo phúng.
 
- Hắn có thể có thứ gì chứ? Ta đoán mười triệu Nguyên Đan. hắn vị tất có thể có!
 
Hoa Lạc Thủy thở ra một hơi.
 
- Đáng ghét!
 
Một can giận dữ trong lòng Húc Dương không ngừng dâng lên. lúc này liền muốn trở mặt. tuy nhiên Hạ Ngôn lại lặng lè vươn tay, ngăn Húc Dương lại. Nơi này là trung tâm giao dịch Lang Tà. nếu có người ở đây tư đắn. đó khẳng định sẽ không có kết quả gì tốt.
 
- Húc Dương! Ngươi thật sự nhanh lên nha. đừng trì hoằn thời gian ở đây!
 
Lữ Phương nhíu mày. không kiên nhẫn thúc dục nói
 
Húc Dương quả thật không có thứ đáng giá gì đế bán.
 
Những người tu luyện bọn họ tuy rằng đã có cảnh giới Thiên Thần, nhưng tích lũy tài phú. cũng không quá phong phú. Dù sao. bọn họ tu luyện cũng không tới một ngàn năm. Mà thời gian một ngàn năm. có thể tích lũy bao nhiêu tài phú?
 
Tỷ như nói cổ Hành thần khí cấp chín đáng giá nhất của hắn cũng là lễ vật Điện chủ Hoa Gian Điện đưa cho hắn Nếu không phải thần khí công kích cấp chín này. hắn vừa rồi bán đi vật phẩm, thật đúng là không tới mười triệu Nguyên Đan Kỳ thật, khi bọn họ tu luyện, Chỉ sợ cũng rất ít có thể vơ vét của cải. Chỉ cần khi tu luyện không thiếu Nguyên Đan. ai đem tâm tư đặt những Nguyên Đan này trên người.
 
Mà lúc này. lại bị Lữ Phương cùng với Hoa Lạc Thủy tìm cơ hội chế nhạo rồi.
 
- Hạ Ngôn! Ta không có gì có thể bán ngươi bán đi!
 
Các loại ý niệm chuyển động trong đầu Húc Dương, cuối cùng vẫn quyết định không bán thứ gì. thứbán được trong nhẫn của hắn. quả thật không đủ mười triệu Nguyên Đan. Hiện tại đi lên bán. Lữ Phương kia và Hoa Lạc Thủy vẫn không biết sẽ chế nhạo như thế nào.
 
Cổ Hành đi tới bẻn cạnh Hạ Ngôn, cũng không nói nhiều, chỉ là sắc mặt u tối.
 
- Nếu hai vị Lữ Phương và Hoa Lạc Thủy cứ khẩn cấp bán ra bảo vật của mình. vậy cho bọn họ bán trước đi. ta chờ một chút cũng được!
 
Hạ Ngôn cười cười, không thèm quan tâm nói vươn tay ý bảo mòi hai người bọn họ trước.
 
- Ha ha! vẫn là Hạ Ngôn ngươi có chút thức thời không tệ. Có một số người, chỉ sợ là vì trong túi xấu hô. không tiện lúc này lấy ra ở đây sao?
 
Lữ Phương nói có chút không tốt. khóe miệng đều nhếch lên cao. nói xong liền di động thân mình một cái. tới trước thủy tinh quầy.
 
Nhân viên công tác kia nghe mấy người thanh niên cường giả có cảnh giới Thiên Thần đối thoại trong đầu cũng chuyển động các loại ý niệm, nhìn thấy một người trong đó đi tới. vội cười nói:
 
- Vị tiên sinh này cần bán thứ gì sao?
 
- Ừ! Thứ trong chiếc nhẫn này. ta bán toàn bộ!
 
Lữ Phương lấy ra chiếc nhằn, cánh tay mạnh mẽ vung lên. khí khái nói giống như không biết bảo bối trong chiếc nhẫn này đặc biệt vô giá bao nhiêu.
 
- Tốt! Mời ngài chờ một lát!
 
Nhân viên công tác tiếp nhận nhằn, nhanh chóng tính toán. Nhân viên công tác như bọn họ đều rất chuyên nghiệp, trừ Phi là một số vật phẩm rất đặc biệt hầu như không thấy qua. Vật phẩm bình thường liếc mắt một cái liền biết được đại khái giá trị của nó.
 
- Quá hỗn đản!
 
Cổ Hành hung hăng siết nắm tay. toàn thân run nhè nhẹ. thấy giọng nói bên cạnh Hạ Ngôn:
 
- Hai vị này quá nhiên giàu hơn chúng ta nhiều! Xem dáng vẻ đắc ý của bọn họ. thật sự là sắc mặt tiểu nhân. Nếu có cơ hội. ta muốn giáo huấn tốt bọn họ một chút.
 
Cổ Hành sở dĩ không nổi giận, cũng là vì mình quả thật không có nhiều Nguyên Đan lắm so với đối phương.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play