Đám người Thiên Cung và Hỏa Phượng Hoàng đều hít một ngụm khí lạnh. Dựa theo lời Thánh Hoàng, thực lực Hạ Ngôn trong không gian phong tỏa của Vương Đông Cực chỉ có thể phát huy một phần mười. Nếu như thế Hạ Ngôn chẳng phải là sẽ lập tức bị thua mà chết sao?
Mọi người chưa từng tiếp xúc pháp tắc không gian, nếu Thánh Hoàng không giải thích cho mọi người đặc điểm của pháp tắc không gian thì họ tự nhiên không thể biết chuyện huyền ảo này. Nhưng hiện tại Thánh Hoàng nói một con số cụ thể, dù không muốn rõ ràng cũng khó. Nói đơn giản, Hạ Ngôn hiện tại bị Vương Đông Cực vây trong không gian phong tỏa, vốn là võ kỹ uy lực hai ngàn vạn độ, chỉ có thể còn lại một phần mười, chính là hai trăm vạn độ.
So sánh với Linh Tông bình thường mà nói, mặc dù là uy lực hai trăm vạn độ cũng là mười phần kinh người. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn đang chiến đấu kịch liệt với Vương Đông Cực, lực lượng hai trăm vạn độ căn bản là không có khả năng ngăn được công kích của Vương Đông Cực.
Thấy mọi người đồng thời cùng thay đổi sắc mặt, Thánh Hoàng thở dài một tiếng nói:
- Vương Đông Cực đối với việc lĩnh ngộ không gian pháp tắc mới chỉ dừng lại ở giai đoạn thứ nhất mà thôi. Nếu Vương Đông Cực đã lĩnh ngộ pháp tắc tiến vào giai đoạn thứ hai, chỉ sợ là bằng vào lực lượng của Hạ Ngôn ngay cả phóng ra chút linh lực đã là không thể rồi
- Pháp tắc không gian lại bá đạo như thế sao?
Trương Liên Khởi thấp giọng kinh hô.
- Lĩnh ngộ pháp tắc mới là chỗ cường đại của cảnh giới Linh Hoàng!
Giọng của Thánh Hoàng như đông lại.
- Hạ Ngôn ca không thua!
Tiểu Thanh tràn đầy kiên nghị, cố chấp nói
- Đúng, Hạ Ngôn ca chắc chắn giết chết Vương Đông Cực.
Viên San cũng nói. Mấy nữ nhân lần lượt lên tiếng!
"Tại sao có thể như vậy? Ta vận chuyển linh lực không ngờ chậm đến mức này?" Hạ Ngôn chau mày, kinh ngạc cảm ứng biến hóa linh lực trong cơ thể. So với tình huống bình thường, giờ phút này tốc độ vận chuyển linh lực của hắn chậm lại chín thành!
"Đại Thôn Phệ Thuật!"
Hạ Ngôn cắn răng, trong lòng rống giận, từ chỗ sâu trong mắt bắn ra hồng quang. Từ bốn phía quanh thân thể truyền tới cảm giác áp bách khiến Hạ Ngôn cực kỳ không thoải mái. Cái cảm giác này thật giống như bị người khác trói chặt lại. Áp lực vô hình khiến Hạ Ngôn hô hấp cũng khó khăn.
Xuy lạp.
Sau khi vận chuyển Linh La tâm pháp, không gian bốn phía chợt ra tiếng vang quái dị, nhưng Hạ Ngôn vẫn chỉ có thể hấp thu linh lực trong phạm vi trăm mét. Trong không gian phong tỏa này, Đại Thôn Phệ Thuật của Hạ Ngôn đều bị hạn chế rất nhiều.
"Nguy rồi". Lần thứ hai sử dụng Đại Thôn Phệ Thuật không thể thay đổi tình trạng, Hạ Ngôn lo lắng, hồi hộp, mắt nhìn chằm chằm Vương Đông Cực. Ý niệm trong đầu điên cuồng xoay chuyển.
- Hạ Ngôn, cảm giác thế nào? Ha ha, bị ta phong tỏa không gian bốn phía, ngươi cho là ngươi còn có năng lực ngăn trở công kích của ta sao?
Vương Đông Cực sung sướng, trong giọng nói tràn đầy hưng phấn.
Chúng tu luyện giả bốn phía nghe được ngôn ngữ của Vương Đông Cực sắc mặt không ngừng biến ảo. Bọn họ cũng nhìn ra được, Hạ Ngôn dường như lâm vào một đầm lầy không thể tự thoát ra được. Tuy rằng bọn họ đối với từ ngữ không gian phong tỏa này cũng phi thường xa lạ, nhưng hiển nhiên, đây là một loại thủ đoạn của Vương Đông Cực. Hơn nữa cực kỳ lợi hại.
- Vương Đông Cực, có bản lĩnh thì tới giết ta.
Hạ Ngôn ánh mắt ngưng tụ, trầm giọng hét lớn.
- Càn Khôn Đao, xuất!
Vương Đông Cực thét dài, trong cơ thể, thanh quang lóng lánh, một mảnh đao khí màu xanh phá trời cao, quét về phía Hạ Ngôn.
Lúc này đây, Hạ Ngôn cũng không có sử dụng thần khí công kích để ngăn cản. Tới lúc này cho dù phóng thích kiếm khí, chỉ với uy lực hai trăm vạn độ cũng không ngăn được đao khí uy lực hai ngàn vạn độ của Vương Đông Cực.
"Thần khí phòng ngự "
Một tiếng gầm nhẹ, trong cơ thể Hạ Ngôn có một mảnh bạch quang thoát ra. Trước cơ thể Hạ Ngôn hình thành một mặt quang hoa lóng lánh hình dạng hộ thuẫn. Hạ Ngôn cực lực thúc dục linh lực có thể vận chuyển trong cơ thể, dùng Thần khí Thu Thủy mới dung nhập hình thành một vách chắn phòng ngự màu trắng bằng năng lượng.
Trong giây lát, đao khí màu xanh liền va chạm cùng hộ thuẫn màu trắng, phát ra một chấn động rung trời.
Hộ thuẫn màu trắng giằng co với đao khí màu xanh một lát liền chậm rãi nứt ra, một vệt trắng không ngừng lớn dần trên hộ thuẫn.
Ầm!
Thân thể Hạ Ngôn chợt bị đánh bay thẳng lên cao ngoài trăm mét trên không, rồi sau đó rơi mạnh xuống mặt đất. Hiển nhiên là Thần khí phòng ngự cũng không hoàn toàn chống đỡ được một kích của Vương Vô Cực.
- Hạ Ngôn ca.
Thân hình xinh đẹp của Tiểu Thanh lập tức bật dậy, mắt mở lớn, liền phóng ngay xuống dưới đài. Nàng mặc kệ Vương Đông Cực mạnh như thế nào, nhìn thấy Hạ Ngôn bị đánh bay, lòng của nàng như bị đánh nát, lập tức bay thẳng ra ngoài.
Tuy nhiên Tiểu Thanh cũng không thể thành công lao xuống đài, nàng bị một gã Thiên Cung tu luyện giả ngăn lại. Lúc này đương nhiên không thể để nàng đi xuống. Dưới công kích của Vương Đông Cực, Tiểu Thanh sẽ bị chém giết trong nháy mắt.
- Hạ Ngôn nếu có thể chém ra mười thành lực lượng, như vậy cũng có thể phát huy toàn bộ uy lực của Thần khí phòng ngự. Nhưng hiện tại linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn vận chuyển chậm mất chín thành, tất nhiên uy lực của thần khí phòng ngự nhiều nhất chỉ có thể phát huy một nửa. Như vậy, cho dù hắn sử dụng thần khí phòng ngự cũng không có khả năng ngăn trở công kích của Vương Đông Cực.
Thánh Hoàng liếc mắt một cái liền nhìn ra
Ánh mắt chúng nữ đều tập trung vào nơi Hạ Ngôn bị rơi xuống.
Hạ Ngôn, lại chậm rãi đứng lên. Khóe miệng tràn ra huyết sắc, nhìn thấy ghê người. Tuy nhiên, Hạ Ngôn không ngờ còn tươi cười được, ánh mắt nhìn về chúng nữ, còn phất tay một cái. Lúc này kinh mạch trong cơ thể Hạ Ngôn đều đã bị tổn thương nghiêm trọng. Nếu không phải kinh mạch Hạ Ngôn cứng cỏi dị thường thì lúc này chỉ sợ phải trọng thương ngã xuống đất không dậy nổi.
Dù vậy, Hạ Ngôn cũng hiểu được, toàn thân xương cốt của mình giống như đều nát nhuyễn cả ra. Linh lực trong cơ thể cực kỳ yếu nhược. Hít sâu một hơi, Hạ Ngôn một lần nữa ngưng tụ lại linh lực sắp tan rã đến nơi.
"Đại Thôn Phệ Thuật!" Chớp mắt một cái, Hạ Ngôn lại hút sạch linh lực trăm thước chung quanh, hấp thu vào trong cơ thể.
- Hạ Ngôn, không thể tưởng được ngươi còn có thể đứng lên?
Vương Đông Cực âm trầm nhìn hướng Hạ Ngôn.
- Ta nói rồi, ngươi muốn giết ta sẽ không dễ dàng!
Hạ Ngôn cười nói.
- Tốt, ta sẽ xem xem, ngươi có thể ngăn cản mấy lần!
Vương Đông Cực hừ lạnh, ánh sáng xanh lại xuất hiện quanh thân.
Một tia sáng xanh xé rách không gian lao đi, đao khí lại chém tới thân mình Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng lại một lần sử dụng thần khí phòng ngự, hình thành một mặt hộ thuẫn giống trước đó. Đao khí va chạm với hộ thuẫn, cũng không khác lần trước, hộ thuẫn chỉ trụ được một lát liền bị đao khí màu xanh đánh tan. Mà Hạ Ngôn lại bị đánh bay. Lần này, Hạ Ngôn bị đánh ra xa hơn, bay thẳng ra ngoài hơn trăm mét mới rơi mạnh xuống.
Phụt
Trên không, Hạ Ngôn liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi. Phế phủ dường như bị chấn nát, hô hấp hoàn toàn đình trệ
- Lại một lần nữa, ta không ngăn được!
Sau khi rơi xuống đất, Hạ Ngôn lại chậm rãi đi lên, áo trắng dính đầy bụi đất, trước ngực điểm điểm những vết đỏ trông như những đóa hoa mai rực rỡ.
- Làm sao bây giờ?
Tiểu Thanh khóc nức nở, trên mặt tràn đầy nước mắt trong suốt. Mà mấy nữ nhân khác cũng vạn phần lo lắng.
- Thánh Hoàng đại nhân, ngài mau ngăn cản Vương Đông Cực kia đi.
Tiểu Thanh nhìn mọi người, cuối cùng nhìn về phía Thánh Hoàng, khóc lóc năn nỉ nói.
- Hiện tại, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện này. Chiến với Vương Đông Cực là lựa chọn của Hạ Ngôn.
Thánh Hoàng lắc đầu, tuy rằng tiếng không lớn, nhưng cũng rất kiên quyết.
-Nhưng, nhưng Hạ Ngôn sẽ chết!
Tiểu Thanh nức nở nói
Thánh Hoàng không nói.
Tiểu Thanh vẫn muốn chạy xuống giúp Hạ Ngôn.
Những người tu luyện Thiên Cung khác đều trầm mặc không nói, biểu tình trang nghiêm. Nếu họ muốn nhúng tay, cũng không được. Thiên Cung tu luyện giả hơn mười Linh Tông đỉnh phong cho dù đều xuống đài giúp Hạ Ngôn cũng không đỡ công kích của Linh Hoàng cường giả Vương Đông Cực.
- Ha ha ha, Hạ Ngôn lập tức sẽ phải chết.
Tộc trườngTuần gia mặt đỏ bừng, cười ha ha nói.
Vương Đông Cực và Hạ Ngôn chém giết đã giằng co suốt một nén nhang. Vừa rồi Hạ Ngôn vẫn có thể chống đỡ công kích của Vương Đông Cực khiến lòng hắn cực kỳ khó chịu. Mà hiện tại tình hình cũng đã thay đổi. Hạ Ngôn mắt thấy đã không chống đỡ được. Vương Đông Cực chỉ cần tiến lên một lần nữa liền có thể giết chết Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn không kiên trì được nữa.
Tộc trưởng Hà gia cũng vui sướng nói.
Tộc trưởng Thường gia, tộc trưởng Lương gia lại không nói một câu, chỉ nhìn trận chiến trên đài.
Tộc trưởng Tuần gia nhìn sắc mặt khó coi của tộc trưởng Thường gia mà cười ha hả mấy tiếng, cũng không nói gì nữa.
"Đại Thôn Phệ Thuật!"
Linh La tâm pháp vận chuyển rất nhanh, Hạ Ngôn khôi phục một chút linh lực trong cơ thể trong nháy mắt.
"Nếu còn không sử dụng kiện thần khí phòng ngự lấy được trong Hư Ảo Chi Cảnh vậy dưới công kích tiếp theo của Vương Đông Cực, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"
Hạ Ngôn rất rõ ràng, không gian phong tỏa chết tiệt này khiến hắn chỉ có thể thi triển một phần mười lực lượng.
"Không quản được nhiều vậy, còn sống mới còn cơ hội." Hạ Ngôn cắn chặt răng, ánh mắt sáng lên, thầm quyết định.
- Càn Khôn Đao, chém!
Vương Đông Cực thấy Hạ Ngôn lại đứng dậy, hắn không nói thêm nữa, trực tiếp xuất ra đao khí chém về phía Hạ Ngôn. Khoảng cách mấy trăm thước chỉ nháy mắt là tới.
- Phòng ngự!
Hạ Ngôn đột nhiên biến sắc, hét lớn. Lúc này chỉ thấy từ trong cơ thể Hạ Ngôn xuất hiện một mảnh hào quang chói mắt, dường như thái dương mới lên, phát ra hào quang vạn trượng chiếu sáng không gian.
- Chuyện gì thế này?
Mọi người đều ngẩn cả ra. Hào quang này hiển nhiên còn sáng hơn thần khí phòng ngự trước đó.
- Sao có thể?
Vương Đông Cực cũng ngây người.
Trong nháy mắt, đao khí màu xanh đụng vào mảnh hào quang kia.
Lại là một tiếng nổ, tuy nhiên, lần này hào quang trước người Hạ Ngôn lại không ảm đạm đi, càng không trực tiếp vỡ vụn. Hào quang kịch liệt rung động một lát, không ngờ vững vàng tiếp tục bảo trì hình dáng ban đầu, chặn lại đao khí màu xanh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT