Chỉ qua mấy lần hô hấp ngắn ngủi, hai đạo ánh sáng này đã tới một mảnh đồng không mông quạnh cách xa thành Tử Nguyệt.
- Tên Trương Bảo này sao đột nhiên thực lực lại tăng mạnh như thế!? Hắn trước kia không phải chỉ là Linh Tông sơ kỳ thôi sao, hiện tại hình như lực lượng còn cường đại hơn ta nữa!
Hạ Ngôn cảm giác được Trương Bảo đang theo sát phía sau, trong lòng cũng cảm thấy giật mình. Trên người Trương Bảo đang vận chuyển linh lực, đối với hắn cũng sinh ra một loại áp bách mãnh liệt!
- Hạ Ngôn, xem ngươi chạy trốn tới đâu?!
Trương Bảo đuổi theo sau Hạ Ngôn. Tuy rằng về mặt lực lượng, hắn còn mạnh hơn Hạ Ngôn nhiều nhưng luận về tốc độ thì hắn cũng chỉ ngang mức với Hạ Ngôn mà thôi. Nếu Hạ Ngôn thật sự muốn chạy thì hắn nếu muốn đuổi kịp cũng khó.
Phải biết rằng sở trường của Hạ Ngôn vẫn là tốc độ phi hành. Khi Hạ Ngôn vẫn còn là Linh Tông sơ kỳ thì tốc độ đã có thể sánh ngang với Linh Tông hậu kỳ cường giả. Mà hiện tại. hắn đã là Linh Tồng đỉnh phong, tốc độ có thể biết được. Đương nhiên, dù tốc độ Hạ Ngôn có nhanh hơn nữa cũng không thể so sánh với cường giả Linh Hoàng được. Cường giả Linh Hoàng đã tiến nhập vào một cảnh giới tu luyện hoàn toàn khác biệt với những tu luyện giả dưới Linh Hoàng. Khả năng vận dụng linh lực của Linh Hoàng thì những cường giả Linh Tông không thể so sánh được.
Bộ trường bào trên người Hạ Ngôn bay phần phật, tốc độ phi hành cũng giảm xuống. Vừa rồi Hạ Ngôn sở dĩ nhanh chóng bay ra khỏi Thánh điện thành Tử Nguyệt không phải là muốn chạy trốn mà lo lắng cuộc đấu của mình và Trương Bảo sẽ khiến những người khác bị thương!
Thân thể Hạ Ngôn lơ lửng giữa không trung, ánh mắt liếc về phía Trương Bảo đang lao theo ở ngoài ngàn thước. Trương Bảo thấy Hạ Ngôn xoay người cũng chậm rãi dừng lại, đứng xa xa đối diện với Hạ Ngôn. Lúc này, Trương Báo cũng không nóng lòng đánh chết Hạ Ngôn. Hạ Ngôn giết con hắn, cừu hận này đã khắc xương nhập tủy. Hắn muốn phải chậm rãi đùa chết Hạ Ngôn!
- Trương Bảo, con ngươi quá thật là do ta giết!
Thanh âm trầm thấp của Hạ Ngôn xuyên qua khoảng cách hơn ngàn thước, rơi vào tai Trương Bảo rất rõ ràng.
Trương Bảo cười lạnh nói:
- Ta đã sớm biết Trương Phong là do ngươi giết. Lúc trước nếu không phải là do Tuần gia ngăn cản thì ta đã sớm đánh chết ngươi rồi, ngươi sao có thể sống tới ngày hôm nay được nữa! Tuy nhiên, hôm nay ngươi cũng phải chết không thể nghi ngờ! Lúc này ta sẽ không cho ngươi cơ hội tiếp tục mà phát triển nữa!
Trên hai lòng bàn taycủa Trương Bảo có hai luồng ánh sáng linh lực chớp động, dần dần bành trướng. Trương Bảo không có thần khí, tuy nhiên hắn tự tin có thể chỉ dựa vào lực lượng cường đại của mình cũng đủ để đánh chết người có thần khí như Hạ Ngôn. Hơn nữa sẽ chiếm thần khí của Hạ Ngôn làm của riêng mình.
- Lúc trước, thằng con Trương Phong của ngươi đã nhiều lần cố ý gây phiền toái cho ta, cuối cùng không ngờ lại giết Hạ Tử Hân muội muội của ta! Hừm, chuyện này hoàn toàn là do bản thân hắn! Nếu hắn không trêu chọc ta trước thì ta sao lại giết hắn!
Hạ Ngôn nói.
- Ta không quản điều đó. Ngươi giết đứa con duy nhất của ta thì là đáng chết!
Trương Bảo rít lên, tròng mắt đỏ thẫm, như của một con mãnh thú ăn thịt người, nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.
- Tên Trương Bảo này rốt cuộc làm sao có được lực lượng cường đại như thế!?
Hạ Ngôn nhướn mày, trong lòng thầm nghĩ:
"Cho dù là dùng Nhất Nguyên Đan cũng không thể! Linh Tông sơ kỳ để có thể gia tăng lực lượng lên tới mức này thì cần phải có bao nhiêu Nhất Nguyên Đan?! Không thể, tuyệt đối không có khả năng! Đã sớm biết Trương gia là một mối hoạ nhưng vì lo lắng Tuần gia sẽ trả thủ Hạ gia cho nên ta vẫn không có sử dụng thủ đoạn gì. Hiện tại."
Hạ Ngôn cũng hơi hối hận.
Bản thân Hạ Ngôn không chút e ngại Tuần gia Thánh thành, nhưng Hạ Ngôn lại có một gia tộc, vẫn không thể ngăn cản được sự trả thù của Tuần gia. Nguyên nhân là vì như thế cho nên Hạ Ngôn vẫn không ra tay đối phó Trương gia. Hạ Ngôn không nghĩ tới tên Trương Bảo này không ngờ lại có thể đột nhiên nắm giữ lực lượng cường đại như thế này.
- Ngươi nếu muốn giết ta thì động thủ đi! Ta thật sự muốn nhìn lực lượng của ngươi hiện tại mạnh mẽ như thế nào?!
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt loé, quát lớn. Linh lực toàn thân như thủy triều, bắt đầu khởi động. Năm viên linh châu điên cuồng vận chuyện, truyền ra từng đợt từng đợt linh lực như những con linh xà, không nặmg lan tràn về bốn phía.
- Ha ha ha. Hạ Ngôn, hôm nay ta sẽ cho ngươi nhìn thấy lực lượng của Linh Hoàng cường đại như thế nào!
Khuôn mặt Trương Bảo dữ tợn, điên cuồng, cười vang. Song chưởng của hắn đã sớm ngưng tụ linh lực, đột nhiên lao nhanh đi.
Thân thể của Trương Bảo cũng nháy mắt vượt qua khoảng cách ngàn thước, đi tới ngay trước mặt Hạ Ngôn.
- Kinh Lôi Kiếm, xuất!
Hạ Ngôn quát khẽ một tiếng. Kinh Lôi Kiếm đánh về phía Trương Bảo đã hoá thành một cột sáng lao lại với uy lực võ kỹ lên tới ba trăm vạn độ!
- Ầm ầm ầm!
Kinh Lôi Kiếm sau khi va chạm với cột sáng do Trương Bảo hoá thành, không ngờ chấn động kịch liệt tới cả ngàn vạn lần. Nó chỉ ngăn cản được Trương Bảo chừng hai lần hô hấp đã bị lực lượng cường đại của hắn đẩy lui. Hạ Ngôn cũng như bị đánh mạnh vào người, linh lực toàn thân như lâm vào tan rã.
- Thật mạnh!
Hạ Ngôn hít sâu một hơi, thân thể bị đẩy lui, cố gắng ôn định lại ở giữa không trung lần nữa thúc dục linh lực. Hắn múa Kinh Lôi Kiếm một vòng, nó lại sinh ra một loạt kiếm khí nhanh chóng đánh về phía Trương Bảo. Trương Bảo bị Kinh Lôi Kiếm ngăn cản, thân ảnh cũng tạm thời phải dừng lại.
- Ha ha, thần khí quả nhiên lợi hại. Với võ ky uy lực như thế, không ngờ có thể ngăn cản được một kích của ta! Tuy nhiên, Hạ Ngôn, ta còn chưa xuất toàn lực đâu! Hiện tại, ta sẽ giết ngươi, đoạt lấy thần khí của ngươi!
Trong ánh mắt hắn bắn ra hào quang, kích động linh lực, tràn ngập cả bầu trời!
Ầm ầm ầm
Âm thanh va chạm liên tục chấn động không gian bốn phía. Nham thạch phía dưới cũng bị kiếm khí khổng lồ đánh thành một cái hố sâu, một khối nham thạch rất lớn trực tiếp bị đánh thành bột phấn, tung bay tán loạn. Nếu phụ cận nơi này có người thì chỉ sợ cũng nháy mắt đã bị thành bột phấn.
Phốc!
Trong ngực Hạ Ngôn nhộn nhạo, một ngụm máu tươi theo khoé miệng tràn ra. Hai lần va chạm này quả thật đã khiến kinh mạch Hạ Ngôn có chút hao tổn.
"May mắn cường độ thân thể ta hơn xa những người tu luyện bình thường, thương thế mới còn nhẹ. Nếu không, chỉ với hai lần va chạm này, sợ rằng kinh mạch của ta cũng phải nổ tung!"
Hạ Ngôn đứng lại cách Trương Bảo xa xa, trong đầu hiện lên suy nghĩ.
- Hắc hắc, Hạ Ngôn, lại tiếp một chưởng của ta!
Kinh Lôi Kiếm đã bị Trương Bảo chấn bay. Trương Bảo điên cuồng hét lớn, thân ảnh lại lao về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn đã sớm chuẩn bị, Phượng Minh Kiếm lập tức được Hạ Ngôn xuất ra. Linh lực cường đại ngưng tụ lại thành một điểm, hung hăng đánh về phía Trương Bảo đã lao tới bên cạnh. Công kích toàn lực của Hạ Ngôn, ngưng tụ linh lực lại thành một điểm, có thể phát ra võ kỹ uy lực chừng, sáu trăm vạn độ.
Ngàn vạn đạo kiếm quang bao phủ lấy toàn thân Trương Bảo.
Chỉ nghe thấy những âm thanh chói tai không ngừng từ trung tâm màn kiếm quang này truyền ra.
- Phá cho ta!
Trương Bảo quát khẽ một tiếng, âm thanh không ngừng vang vọng xung quanh.
- Ầm!
Trương Bảo đã lao ra được màn kiếm quang bao phủ của Phượng Minh Kiếm.
- Hạ Ngôn, thực lực của ngươi quả không tồi! Dưới Linh Hoàng, chỉ sợ ngươi đã là đệ nhất nhân!
Sau khi phá vỡ màn kiếm quang của Phượng Minh Kiếm. Trương Bảo lại mở miệng nói.
- Nhưng sau khi sử dụng huyết châu, ta đã có lực lượng của Linh Hoàng. Hôm nay gặp ta là sự bất hạnh của ngươi!
Khuôn mặt dữ tợn của Trương Bảo đột nhiên mấp máy quỷ dị, khiến người ta nhìn vào cũng cảm thấy sợ hãi.
- Trương Bảo, ngươi muốn giết ta cũng khó!
Hạ Ngôn phun ra một ngụm tiên huyết, khoé miệng nhấc lên, nở một nụ cười nói:
- Vậy hãy đỡ một chưởng của ta. Nhìn xem với lực lượng của ngươi thì có thể kiên trì được bao lâu!?
Trên hai song chưởng của Trương Bảo loé lên hào quang linh lực sáng gấp mười lần trước đó, hướng về Hạ Ngôn áp tới. Hạ Ngôn nhanh chóng xuất ra một chiếc bình ngọc màu trắng. Trong bình ngọc này chính là kim lực. Nếu không dùng tới kim lực thì Hạ Ngôn thật sự không thể ngăn cản được lần công kích tiếp theo của Trương Bảo. Chất lỏng màu vàng nhanh chóng khuếch tán khắp thân thể của Hạ Ngôn, hoá thành linh lực tinh thuần!
Chỉ trong khoảnh khắc, thực lực của Hạ Ngôn đã tăng lên năm thành.
Những Linh Tòng bình thường thì sau khi sử dụng kim lực, thực lực có thể tăng lên gấp đôi, thậm chí nhiều hơn chút. Nhưng bởi vì lực lượng tự thân của Hạ Ngôn đã cực kỳ cường đại cho nên sử dụng kim lực cũng không thể tăng thực lực gấp đôi. Dù sao, linh lực ẩn chứa trong kim lực cũng có mức độ.
Hào quang màu vàng đột nhiên sáng rực lên trên người Hạ Ngôn. Cùng lúc đó, linh lực trong song chưởng của Trương Bảo cũng đã hoàn toàn vây kín Hạ Ngôn.
- Muốn giết ta ư?! Nằm mơ đi!
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, toàn thân linh lực lập tức được điều động. Thần Hi Kiếm hoá thành một đạo ánh sáng rực rỡ, hướng về phía trước lao tới.
Chỉ có phá tan chưởng ảnh vây quanh của Trương Bảo thì Hạ Ngôn mới có thể thành công tránh được một chưởng của Trương Bảo. Một chưởng của Trương Bảo bao lấy Hạ Ngôn này có uy lực vượt qua ngàn vạn độ.
Phốc!
Một tiếng trầm thấp qua đi, chưởng ảnh của Trương Bảo đã bị một kiếm của Hạ Ngôn đâm làm lộ ra một cái lỗ lớn. Thân ảnh Hạ Ngôn loé lên, đã từ trong đó thoát ra ngoài.
Lập tức, Hạ Ngôn hít mạnh một hơi, linh lực lại nhanh chóng vận hành một vòng quanh thân, rất nhanh chữa khỏi thương thế của bản thân.
- ồ? Lúc này không ngờ còn có thể ngăn cản!
Trương Bảo cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Một chưởng của hắn có uy lực chừng một ngàn vạn độ. Tuy nhiên Hạ Ngôn lại có thể phá vỡ chưởng ảnh của hắn. Cho dù dựa vào thần khí thì cũng cần phải có tới võ kỹ uy lực vượt qua tám trăm độ mới làm được!
- Hạ Ngôn, ngươi quả thực khiến ta không ngờ tới đó!
Trương Bảo thu chưởng ảnh lại, không lập tức tấn công mà ánh mắt ngưng trọng, nhìn Hạ Ngôn, lạnh giọng nói.
- Ha ha. Trương Bảo, ta vừa rồi nói qua, ngươi muốn giết ta cũng rất khó!
Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Trương Bảo, chuẩn bị tùy thời ngăn đón lần công kích tiếp theo của Trương Bảo.
"Kim lực của ta thời gian có hạn. Không ổn. Chờ hiệu quả của kim lực trôi qua thì Trương Bảo muốn giết ta cũng rất dễ dàng. Chết tiệt! Huyết châu mà tên Trương Bảo này nói tới rốt cuộc là vật gì, không ngờ lại lợi hại như thế!?"
Trên mặt Hạ Ngôn mang theo vẻ tươi cười nhưng trong lòng lại nhanh chóng suy nghĩ, tìm cách ứng phó lại.
Phốc phốc phốc.
Đúng lúc này, thân thể Trương Bảo không ngờ lại liên tiếp vang lên những âm thanh cổ quái. Mà khuôn mặt vốn dữ tợn của Trương Bảo cũng lộ ra vẻ thống khổ.
Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào Trương Bảo. Lúc này đương nhiên cũng nhận ra hình như thân thể Trương Bảo có chút khác thường. Trên người Trương Bảo tụ tập rất nhiêu linh lực, hiện tại không ngờ có dấu hiệu như muốn bùng nổ. Từng cỗ linh lực không ngừng bắn ra bốn phía, sau đó tiêu tán trong không khí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT