Đương nhiên, nếu như nhân cơ hội này đánh chết chín tên cường giả của Đông Cực, đối với Đông Cực không thể nghi ngờ là một đả kích thật lớn. Thế lực Đông Cực suy yếu thì đương nhiên cũng có lợi đối với Phong Ảnh.
 
Ba gã thần quan Phong Ảnh đều giương ánh mắt chờ mong nhìn về phía thủ lĩnh Vu Thanh Viễn, chờ đợi Vu Thanh Viễn gật đầu, bọn họ liền lập tức phóng đi, ra tay đánh chết chín tên cường giả Đông Cực ngay.
 
Thế nhưng, Vu Thanh Viễn sau một lúc chần chừ cũng không có gật đầu đồng ý ba người bọn họ, mà là lắc đầu nói:
 
- Phong Ảnh chúng ta còn chưa có thể ngay mặt chống lại cùng Đông Cực, nếu lúc này hiện thân ra ngoài liên thủ cùng Hạ Ngôn. Bất kể có thể thành công đánh chết chín người Đông Cực này hay không, Phong Ảnh chúng ta về sau đều sẽ hoàn toàn đứng đối lập chính diện với Đông Cực, Đông Cực sẽ ra tay đối phó chúng ta.
 
Vu Thanh Viễn còn nhiều mối lo lắng, hắn cũng rất muốn đánh chết một gã Phó tông chủ cùng với tám gã nguyên lão Đông Cực này, nhưng nếu hắn thực sự ra tay, Phong Ảnh cũng chắc chắn phải chân chính lộ mặt ở ngoài sáng trực chiến cùng Đông Cực.
 
Thực lực của Vương Đông Cực, ba mươi năm trước cũng đã sắp đột phá tới cảnh giới Linh Hoàng, hiện tại rất có thể đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Đến lúc đó Vương Đông Cực tiêu diệt tổng bộ Phong Ảnh, Phong Ảnh không có người nào có đủ sức chống lại. Mà Hạ Ngôn thì khác, Hạ Ngôn chỉ cần về đến Thiên Cung Thánh sơn, tự nhiên không cần lo lắng cho an toàn của mình. Vương Đông Cực lá gan có lớn đến mấy đi nữa, cũng không dám đích thân giết đến Thiên Cung.
 
- Ôi.
 
- Chúng ta không ra tay, Hạ Ngôn kia khẳng định phải chết!
 
Gã thần quan đứng ở bên phải nói.
 
Ba vị thần quan nghe Vu Thanh Viễn nói như thế, chỉ có thể thở dài một tiếng cố nén sát ý trong lòng.
 
- Chúng ta phải lấy ích lợi của Phong Ảnh làm trọng, cho dù Hạ Ngôn bị giết chết, đối với chúng ta cũng là có lợi. Đến lúc đó, chúng ta có thể truyền tin tức này vào Thánh sơn, để cho Thánh Hoàng biết Hạ Ngôn bị người của Đông Cực giết chết. Nói vậy, Thánh Hoàng thực có thể sẽ tức giận, lần nữa ra tay đối phó với Vương Đông Cực!
 
Vu Thanh Viễn trù tính một lát rồi nói.
 
Trong chiến trường, Phó tông chủ Đông Cực cùng với tám vị nguyên lão sau khi sử dụng kim lực, từng luồng kim quang ở bên ngoài thân thể bọn họ, chiếu rọi biến bầu trời thành một mảnh vàng ánh.
 
Khí tức của chín người không ngừng tăng mạnh, Hạ Ngôn rõ ràng có thể cảm ứng được dao động linh lực trong không khí kịch liệt biến hóa. Chín người này, thực lực mỗi người đều có tăng mạnh trên diện rộng.
 
- Tiểu tử! Ngươi trốn không thoát đâu!
 
Ánh mắt Phó tông chủ Đông Cực lạnh như băng nhìn Hạ Ngôn, từ yết hầu phát ra giọng trầm trọng nói:
 
- Mọi người toàn lực công kích, nếu tiểu tử này không chịu thúc thủ chịu trói, chúng ta cứ trực tiếp đánh chết hắn!
 
Phó tông chủ phân phó với tám gã nguyên lão.
 
-Dạ!
 
Tám người lên tiếng trả lời, vũ khí trong tay đều giơ lên vận chuyển linh lực.
 
Chín người liên thủ một kích, Hạ Ngôn làm thế nào ngăn cản?
 
"Vèo vèo!"
 
Một cái ý thức trong cơ thể Hạ Ngôn rất nhanh chuyển động. Kiện thần khí phòng ngự ẩn giấu trong cơ thể kia dường như sắp xuất hiện tại bên ngoài cơ thể, ở dưới áp lực bốn phía cường đại như thả kiện thần khí phòng ngự này, không ngờ lại xuất hiện dao động ý thức, muốn hiện thân bảo hộ Hạ Ngôn. Kiện thần khí phòng ngự này từ khi Hạ Ngôn hút vào trong cơ thể cũng chưa bao giờ sử dụng. Cho dù là trong Ma Quỷ Trận, Hạ Ngôn cũng chưa từng vận dụng kiện thần khí phòng ngự này.
 
Hạ Ngôn biết là thần khí cũng có phân cấp bậc, có thần khí phẩm chất tương đối thấp, mà có thần khí phầm chất lại cực cao.
 
Giống người có năng lực lớn như chủ nhân Hư Ảo, như vậy thần khí trân quý tất nhiên phẩm chất phi thường cao. Hạ Ngôn một khi sử dụng kiện thần khí này, như vậy rất nhanh cường giả trong thiên hạ sẽ biết được Hạ Ngôn hắn có thần khí phòng ngự.
 
Hiện tại Hạ Ngôn thực lực càng ngày càng cao, biết đến sự tình cũng càng ngày càng nhiều. Trong thiên hạ, tuy rằng trên mặt công khai chỉ có một vị Thánh Hoàng, nhưng ai mà biết có cường giả Linh Hoàng âm thầm che dấu hay không? Nếu là cường giả Linh Hoàng ra tay tranh đoạt thần khí của mình, với thực lực mình, hiện tại sao có thể bảo vệ tốt được?
 
"Được rồi, không đến thời khắc cuối cùng, không thể sử dụng thần khí phòng ngự! "
 
Hạ Ngôn hung hăng cắn răng một cái, đè ép cái ý niệm trong lòng kia xuống, kiện thần khí phòng ngự lại yên tĩnh lại như cũ.
 
"Kim lực."
 
"Hừ! Các ngươi sử dụng kim lực, ta cũng có!" Hạ Ngôn hơi vừa động ngón tay, trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một bình ngọc màu trắng. Hắn rất nhanh nuốt chất lỏng màu vàng trong bình vào bụng.
 
Khoảnh khắc sau, ở bên ngoài thân mình Hạ Ngôn cũng hiện ra một tầng hào quang vàng chói lóng lánh.
 
- Tiểu tử này cũng có kim lực!
 
Phó tông chủ giật mình, nhìn Hạ Ngôn, trường kiếm trong tay hắn chém một đạo kiếm khí về hướng Hạ Ngôn. Kiếm khí hình thành một vòng tròn như ánh trăng rằm, hầu như ngay cả không khí đều có thể phá này gần như không có sinh ra bất cứ tiếng vang động gì, trong nháy mắt tới sát người Hạ Ngôn.
 
"Ầm!"
 
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, trên cánh tay trái chợt lóe một vầng hào quang kim sắc, tiếp theo mọi người chỉ nhìn thấy nắm tay của Hạ Ngôn không ngờ lại đánh thẳng vào luồng kiếm khí vàng chói kinh người kia.
 
Hai luồng năng lượng va chạm nhau điên cuồng, kiếm khí vàng chói kia không ngờ lại bị nắm tay trực tiếp đánh tan!
 
Mọi người đều trợn to mắt nhìn: Chỉ một nắm tay liền trực tiếp đánh tan kiếm khí của Phó tông chủ, quả thật là khủng bố.
 
Hạ Ngôn lúc này ngay cả đồng tử đều biến thành màu vàng, trong đôi mắt lóe ra tinh quang, khí thế toàn thân càng ngày càng tăng mạnh, trong một cái phất tay cũng có lực lượng vô cùng vô tận quấy đảo không gian.
 
Kinh mạch, cốt cách, cơ thể của Hạ Ngôn đều cao hơn người tu luyện bình thường gấp mấy chục lần, sau khi sử dụng kim lực, Hạ Ngôn có thể hấp thu vận dụng toàn bộ năng lượng thuần túy chất chứa trong kim lực. Mà người tu luyện bình thường, bọn họ căn bản không thể phát huy ra được toàn bộ lực lượng trong kim lực. Kinh mạch, cốt cách, cơ thể của bọn họ, chỉ có thể hấp thu nhất bộ phận của kim lực. Nói cách khác, bọn họ chỉ có thể phát huy ra một bộ phận uy lực của kim lực mà thôi.
 
Cùng giống nhau sử đụng kim lực, hiệu quả lại hoàn toàn bất đồng. Thân thể càng mạnh mức chịu đựng năng lượng đương nhiên càng mạnh. Thân thể yếu nếu như chịu đựng năng lượng cường đại, vậy rất có thể bị nổ tan xác mà chết.
 
Lúc này Hạ Ngôn chỉ cảm giác trong cơ thể mình tràn ngập năng lượng mênh mông vô cùng vô tận, ở sâu trong nội tâm liền muốn không hể cố kỵ chém giết một trận thật thống khoái, mới có thể thoải mái. Màu xanh trên thân Thần Hi Kiếm lúc này cũng tụ tập càng ngày càng nhiều kim quang. Kim quang này hình thành một quầng sáng, quầng sáng không ngừng dao động.
 
- Sát!
 
Tám vị nguyên lão đồng thời phát ra một tiếng quát lớn. Vũ khí của tám người thi triển ra đủ loại võ kỹ, công kích về phía Hạ Ngôn, khí thế hùng mạnh, ngay cả tinh thần đều dường như không ngừng chấn động.
 
-Hừ!
 
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, cảm thụ được khí tức của tám người, võ kỹ của tám người uy lực đều rất mạnh, tuy nhiên so sánh với Linh La kiếm còn kém một chút. Hạ Ngôn khẽ động cánh tay, Thần Hi Kiếm trong tay hình, thành một lốc xoáy màu vàng bao trùm toàn bộ tám người vào trong đó.
 
"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"
 
Chấn động liên tiếp xuất hiện từ trung tâm chỗ Hạ Ngôn chiến đấu cùng tám nguyên lão Đông Cực truyền lan ra. Từng vầng kim quang đan vào cùng một chỗ, phát sinh tiếng bùng nổ "ầm âm", cách xa ngoài mấy trăm thước, mọi người rõ ràng đều có cảm nhận được chấn động trên mặt đất.
 
- Chết!
 
Phó tông chủ Đông Cực vừa rồi cũng không có theo tám nguyên lão đồng loạt ra tay, lúc này vẻ mặt hắn âm trầm, thúc động trường kiếm trong tay, hóa thành một luồng kim quang nhằm thẳng vào trong vòng chiến.
 
"Ầm!"
 
Một tiếng nổ vang, vầng kim quang trên bầu trời kia liền tan rà tứ phân ngũ liệt, hóa thành từng điểm sáng lốm đốm.
 
Mấy bóng người đều bay ngược ra ngoài thẳng đến trăm thước xa mới dần dần ổn định thân hình. Các kim quang bên ngoài những bóng người đó đều phai nhạt đi rất nhiều. Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào chỗ trung tâm.
 
Sau khi toàn lực ngăn cản công kích của chín người, Hạ Ngôn có cảm giác vận chuyển của Tụ Linh huyệt cùng ngũ linh châu, đều gần như sắp ngừng lại. Tuy rằng thực lực tăng lên gấp đôi có thừa, nhưng đối mặt với hợp lực của chín người vây công này. Hạ Ngôn muốn hoàn toàn ngăn cản bọn họ cũng phi thường khó khăn. Vừa rồi một lần va chạm đã làm cho kinh mạch cùng cơ thịt trong cơ thể Hạ Ngôn đều có mức độ tổn thất không giống nhau, khóe miệng hắn lại tràn ra máu tươi.
 
Tuy nhiên chín người Đông Cực so với Hạ Ngôn lại càng thê thảm, bọn họ hơi thở ồ ồ; sắc mặt trắng bệch, y bào đặc biệt trên người lúc này phủ kín đầy lỗ hồng lổ chỗ. Kiếm khí của Hạ Ngôn không chỗ nào không vào được.
 
- Tiểu tử thật là lợi hại!
 
- Tiểu tử này quá khủng bố! Hôm nay không đánh chết hắn, về sau sẽ không có cơ hội nữa.
 
Chín người đưa mắt nhìn nhau, sát khí càng ngày càng nặng.
 
- Ha ha! Các ngươi muốn giết ta?
 
Hạ Ngôn lạnh lùng cười, dữ tợn nói:
 
- Hôm nay các ngươi nhất định phải chết vài người!
 
Thần Hi Kiếm trong tay Hạ Ngôn đột nhiên xoay tròn lấp lánh kim quang. Hạ Ngôn mở đầu phóng tới công kích vào một nguyên lão Đông Cực cách gần nhất.
 
Lão nguyên lão kia lập tức hoảng hốt, vội vàng há mồm muốn lớn tiếng quát tháo, trong tiềm thức rót linh lực vào trường đao cầm trong tay vung mạnh ra.
 
Hai luồng kim quang va chạm nhau, kim quang hình thành trên vũ khí nguyên lão đó chỉ hơi hơi giằng co một chút đã bị kim quang của Hạ Ngôn đánh tan. Ngay sau đó, luồng kim quang Hạ Ngôn phát ra thuận lợi đâm vào thân thể lão nguyên lão Đông Cực.
 
Cả chín người Đông Cực đều ngàn vạn lần không ngờ Hạ Ngôn lại đột nhiên thi triển sát chiêu, chủ động công kích. Chờ đến lúc thân ảnh Hạ Ngôn động thủ, tám người mới đồng thời ra tay. Nhưng với tốc độ của họ, căn bản là không thể ngăn chặn kịp công kích của Hạ Ngôn vào nguyên lão kia.
 
- A.
 
Lão nguyên lão Đông Cực bị Hạ Ngôn công kích, kêu thảm một tiếng rồi từ trên bầu trời rơi xuống, kim quang bên ngoài thân thể dần dần tan rã, hiển nhiên sinh cơ đang đánh mất dần.
 
Lúc này, công kích của tám người còn lại, cũng gần như đồng thời tới sát thân người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cắn mạnh hàm răng một cái, ngưng kết toàn thân linh lực, linh lực bên ngoài thân thể điên cuồng vận chuyển xoay tay lại quét ngang một kiếm. Trong lúc vội vàng đó, linh lực của Hạ Ngôn rất khó ngưng tụ toàn bộ hơn nữa vừa mới đánh chết nguyên lão kia, khiến cho linh lực của Hạ Ngôn không ổn định, cho nên căn bản cũng không thể vận dụng tiếp toàn bộ lực lượng để ứng phó kịp thời ngăn cản công kích của tám người kia.
 
-Hự!
 
Hạ Ngôn kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi. Tuy nhiên khóe miệng vẫn giữ vẻ tươi cười, thân hình đứng vững vàng trên không trung, lại đẩy lui tám người ra sau mấy chục thước. Trước ngực tụ khí một mảnh hỗn loạn Hạ Ngôn thậm chí hô hấp cũng phi thường khó khăn. Tuy nhiên, Hạ Ngôn vẫn cố sức áp chế xuống.
 
- Ha ha! Ta nói rồi, các ngươi muốn giết ta, ít nhất phải chết ba bốn người! Hiện tại, đã chết người thứ nhất!
 
Hạ Ngôn cười ha hả, ánh mắt như mãnh thú nhìn chăm chằm vào tám người, quét qua gương mặt từng người.
 
Tám người còn lại ở chỗ sâu tận đáy lòng đều toát ra hơi lạnh kinh người.
 
- Tiểu tử này quá ngoan cường, không ngờ lại mặc kệ sống chết của chính mình, cũng muốn đánh giết mấy người trong chúng ta.
 
- Mục tiêu kế tiếp của hắn là ai?
 
Tám người không ai có lòng tin có thể ngăn cản một kích toàn lực của Hạ Ngôn, luận thực lực mỗi người, bất cứ ai trong bọn họ đều thấp hơn nhiều so với Hạ Ngôn. Dù sử dụng kim lực giống nhau thì lực lượng giữa song phương còn chênh lệch lớn hơn nữa.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play