Mặt trời vừa qua giữa trưa, trong phủ viện Hạ gia, Nghị sự đường.
 
Tộc trưởng khẩn cấp triệu tập các vị trưởng lão gia tộc đến Nghị sự đường thương nghị, bởi vì Hạ Ngôn vừa mới từ thành Tử Diệp gửi về một phong thư, nội dung trong thư rất ngắn gọn, chỉ có một câu, bảo Hạ Phi Long dẫn theo đám người Bạch Hoa lập tức đến thành Tử Diệp thương thảo sự việc Hạ gia tiến vào thành Tử Diệp.
 
Chuyện này đối với khắp cả gia tộc mà nói, tầm quan trọng không cần nhiều lời.
 
Cho dù Hạ gia nắm độc quyền toàn bộ sinh ý thành Ngọc Thủy thì vẫn chỉ là một gia tộc quận thành. Mà Hạ gia nếu tới thành Tử Diệp rồi vậy chính là gia tộc chủ thành, hai cái khác nhau quá nhiều.
 
- Tộc trưởng! Xảy ra chuyện gì vậy?
 
- Vội vã gọi chúng ta lại đây như vậy, không phải trong gia tộc lại phát sinh đại sự gì đó chứ?
 
Mấy vị trưởng lão tới Nghị sự đường, Lục trưởng lão nhìn tộc trưởng Hạ Phi Long lên tiếng hỏi trước tiên.
 
Một đoạn thời gian gần đây, số lần Hạ gia mời các trưởng lão dự hội nghị có chút nhiều hơn. Một đoạn thời gian trước là bởi vì duyên cớ Tịch gia, Hạ gia thường xuyên tổ chức nghị sự trưởng lão hội để tìm ra đối sách. Mà hiện tại đại thế đã định, Tịch gia đã xong đời, Hạ gia lại một lần nữa phát triển đi vào quỹ đạo. Sinh ý phát triển không ngừng. Lúc này, Tộc trưởng lại vội vã triệu tập mọi người khiến cho tất cả mọi người đều có chút kỳ quái.
 
- Hạ Ngôn mấy ngày trước đã đi tới thành Tử Diệp!
 
Hạ Phi Long không có lập tức nói ra nguyên nhân triệu tập hội nghị, mà nói đến Hạ Ngôn trước tiên.
 
- Lần này Hạ Ngôn tới thành Tử Diệp là dọn đường để cho Hạ gia chúng ta có thể tiến vào thành Tử Diệp!
 
Hạ Phi Long nhìn mọi người một chút, trên mặt không có nhiều biểu tình lắm, tuy nhiên ánh mắt rất sáng.
 
- Một gia tộc bên ngoài muốn tiến vào thành Tử Diệp rất khó. Hạ Ngôn tuy rằng là Đường chủ thành Ngọc Thủy, nhưng thành Tử Diệp là chủ thành ở Thánh Điện, vị tất Hạ Ngôn có thể nói được cái gì.
 
Đại trưởng lão Hạ Lai nhướng mày nói.
 
Tuy rằng lúc ấy Hạ Ngôn đã từng nói vậy trước mặt các trưởng lão. Nên vì dọn đường để Hạ gia tiến vào thành Tử Diệp, nhưng bao gồm cả Hạ Phi Long trong đó, đều cám thấy được việc này không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể hoàn thành.
 
Hạ Ngôn ở Thánh điện cũng không phải là Chấp sự Thánh điện. Đường chủ thành Ngọc Thủy không phải Chấp sự Thánh điện, chuyện này tất cả mọi người đều biết.
 
Cho nên mọi người cũng không vội vã chuẩn bị việc này. Theo bọn họ thấy việc này cần một quá trình rất dài
 
- Đúng vậy! Đại trưởng lão nói không sai. Hạ gia chúng ta bất quá chỉ là một gia tộc quận thành, muốn tiến thân vào hàng ngũ gia tộc chủ thành vậy khó khăn rất lớn. Thành Tử Diệp có hơn hai mươi quận thành, mỗi một quận thành đều có mấy gia tộc cũng không khác mấy so với Hạ gia chúng ta. Ta nghĩ, tất cả những gia tộc đó đều muốn tiến vào chủ thành. Nhưng chuyện này cũng không dễ dàng!
 
Hạ Phi Long hít một hơi, từ trên ghế ngồi của mình đứng lên, nhìn mọi người ngồi hai hàng dài phía dưới, chống hai tay lên trên mặt bàn dài màu tím.
 
Trong Nghị sự đường rất yên lặng, tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng hít thở của Hạ Phi Long.
 
- Hạ gia chúng ta nếu không có Hạ Ngôn, vậy chỉ sợ qua mười năm nữa, trăm năm nữa, cũng không thể tiến chân vào hàng ngũ gia tộc chủ thành. Chúng ta tuy rằng đều muốn tiến vào chủ thành, nhưng chuyện này cũng không thể suy nghĩ đơn giản mà được.
 
Hạ Phi Long lại nói tiếp.
 
Hạ Phi Long đột nhiên ánh mắt thay đổi, lớn tiếng nói:
 
- Một canh giờ trước ta nhận được một phong thư từ thành Tử Diệp truyền tới. Phong thư này do chính tay Hạ Ngôn viết. Hắn bảo ta lập tức đến thành Tử Diệp thương nghị chuyện Hạ gia tiến vào thành Tử Diệp. Hạ Ngôn nếu nói như vậy, khẳng định ở thành Tử Diệp hắn đã chuẩn bị tốt đường đi cho Hạ gia chúng ta.
 
- Cái gì?
 
- Điều này sao có thể?
 
Mấy vị trưởng lão đều phát ra tiếng kinh hô, khó tin nghị luận lẫn nhau.
 
- Hạ Ngôn mới tới thành Tử Diệp mấy ngày trước, trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể bố trí tốt được?
 
Nhị trưởng lão lắc đầu:
 
- Hơn nữa, thành Tử Diệp có bốn đại gia tộc, phân biệt là Đổng gia, Tống gia, Tề gia và Lục gia. Thế lực bốn gia tộc này rất lớn, Hạ Ngôn có biện pháp nào thuyết phục bốn gia tộc này để Hạ gia chúng ta tiến vào thành Tử Diệp sao?
 
- Đúng vậy! Hạ Ngôn có phải nghĩ sự tình quá đơn giản hay không?
 
Thất trưởng lão quét mắt nhìn về phía hai vị trưởng lão bên cạnh, lại nhìn về phía Hạ Phi Long, khẽ thở dài nói.
 
- Tộc trưởng! Ngài không ngại thì đến đó xem đi.
 
Hạ Trường Hà hơi thở trầm xuống, thanh âm vang lên trong Nghị sự đường rất rõ ràng.
 
- Ha ha! Tam trưởng lão nói không sai, ta dự định sau giờ ngọ ngày mai liền tự mình tới thành Tử Diệp. Vì vậy.
 
Hạ Phi Long dừng lại nhìn về phía Hạ Trường Hà:
 
- Ừ, vậy đi, Tam trưởng lão theo ta đi thành Tử Diệp một chuyến. Lát nữa gọi tổng quản sự Bạch Hoa tiên sinh cũng cùng đi với chúng ta.
 
Đại trưởng lão! Ngươi cùng các vị trưởng lão khác ở lại trong gia tộc xử lý công việc!
 
Hạ Phi Long lại nhìn về phía Hạ Lai nói.
 
- Được!
 
Hạ Lai gật đầu.
 
Mấy vị trưởng lão khác cũng không có phát biểu thêm ý kiến gì khác. Cho dù trong lòng bọn họ không tin Hạ Ngôn có thể chuẩn bị tốt con đường cho Hạ gia tiến vào thành Tử Diệp trong một thời gian ngắn như vậy, nhưng bọn hắn cũng sẽ không phản đối Hạ Phi Long đi tới thành Tử Diệp nhìn xem.
 
- Các vị trưởng lão! Các ngươi cũng đều chuẩn bị sẵn sàng đi. Một khi ta từ thành Tử Diệp trở về, có thể sẽ bắt tay vào việc di chuyển Hạ gia đó.
 
Hạ Phi Long nói.
 
- Ha ha! Thực ra ta tin tưởng Hạ Ngôn đã chuẩn bị đường đi rất tốt rồi. Bằng không hắn cũng không khẩn cấp viết phong thư này gửi cho ta
 
Hạ Phi Long cười cười, tuy rằng không nghĩ ra rốt cuộc Hạ Ngôn sử dụng cái thủ đoạn gì. Nhưng trong lòng Hạ Phi Long rất tin tưởng Hạ Ngôn.
 
Trong phủ viện Lục gia.
 
- Ngươi nói cái gì?
 
Trong một gian phòng rộng lớn, tộc trưởng Lục Tương Pha sắc mặt kịch biến, trước mặt hắn chính là Tam trưởng lão trong gia tộc, phụ trách quản lý ngoại viện gia tộc, cũng chính là toàn bộ kinh doanh của gia tộc.
 
Ngay mới vừa rồi, vị trưởng lão này đã mang đến cho Lục Tương Pha một tin tức.
 
- Hãng buôn Khai Nguyên, hãng buôn Minh Hòa, không chỉ có không muốn tiếp tục cấp hàng hóa cho chúng ta nữa, mà còn đòi chúng ta trả nợ sao?
 
Lục Tương Pha hít một hơi thật sâu, vỗ mạnh tay lên bàn lớn tiếng hỏi.
 
- Đúng vậy, tộc trưởng! Ba ngày trước bọn họ đã cự tuyệt tiếp tục cung cấp các loại hàng hóa cho chúng ta, lại còn phái người tới thúc giục chúng ta trả các khoản nợ trước kia, thái độ phi thường ngang ngược.
 
Trưởng lão Lục gia cũng tức giận nói.
 
- Đáng giận! Chẳng lẽ bọn họ không muốn tiếp tục việc buôn bán với Lục gia chúng ta nữa sao? Lục gia chúng ta mấy năm nay cũng xúc tiến giao dịch với bọn họ không ít hàng hóa, có tiền mà bọn họ không muốn kiếm sao?
 
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
 
Lục Tương Pha gần như rít gào nắm chặt nắm tay, gân xanh trên tay cũng nổi gồ lên.
 
Hơi thở ngưng trọng tràn ngập toàn bộ phòng.
 
- Tộc trưởng! Có thể có người đang gây khó dễ hay không? Đối thủ của chúng ta muốn lợi dụng phương thức này đánh bại Lục gia!
 
Trưởng lão này đưa mắt nhìn về phía Lục Tương Pha hạ giọng nói
 
- Ai có ảnh hưởng lớn như vậy chứ? Không có khả năng! Ở thành Tử Diệp không có một thế lực nào có thể khiến hai hãng buôn này làm ra quyết định như vậy!
 
Lục Tương Pha lắc đầu, trong mắt lóe ra quang mang tàn nhẫn.
 
Miệng hắn nói là không có khả năng, nhưng trong lòng cũng đang hoài nghi, hơn nữa vẫn đang đoán rốt cuộc là ai.
 
Nếu không phải có người phá rối, vậy hai hãng buôn kia sẽ không làm như vậy. Rất rõ ràng hai hãng buôn này đã không dự định tiếp tục buôn bán cùng Lục gia nữa.
 
Trong thời gian mười năm qua, hai hãng buôn này là nguồn nhập hàng chủ yếu của Lục gia, hợp tác vẫn đều rất thuận lợi.
 
- Tộc trưởng!
 
Lúc này, bên ngoài đột nhiên có một tiếng hô vang tới.
 
- Vào đi!
 
Lục Tương Pha trầm giọng hướng ra bên ngoài nói
 
Từ ngoài cửa, một gã con cháu Lục gia tiến vào, là một gã quản sự ngoại viện phụ trách một số sinh ý của Lục gia. Vừa thở hổn hển vừa liên tiếp nói lên tên của mấy phòng đấu giá:
 
- Những phòng đấu giá đó đều cự tuyệt tiếp tục hợp tác cùng Lục gia chúng ta.
 
- Tôi đích thân đi hỏi bọn họ nguyên nhân vì sao, không ngờ bọn họ không giải thích bất cứ điều gì, thái độ rất mãnh liệt.
 
Chấp sự này có chút oán hận nói.
 
- Không chỉ có như thế, mấy lô hàng hóa gần đây Lục gia chúng ta vận chuyển xuống dưới quận thành không ngờ cũng bị cường đạo cướp. Những cường đạo đó hiện tại lá gan càng lúc càng lớn, ngay cả hàng hóa của Lục gia chúng ta cũng dám xuống tay.
 
- Đây là một âm mưu!
 
Lục Tương Pha không đợi quản sự kia nói xong, liền cắt lời hắn lên tiếng khẳng định.
 
- Hiểu rồi! Đây rõ ràng là nhằm vào Lục gia chúng ta. Nhưng mà rốt cuộc là thế lực nào lại có được năng lượng lớn như vậy. Đổng gia, Tề gia, Tống gia đều không có khả năng làm ra loại tình trạng này!
 
Lục Tương Pha thở ra một hơi.
 
Lục Tương Pha rất nhanh phân tích trong đầu, nhưng vẫn không có tìm được một đối tượng hoài nghi thích hợp. Mục tiêu được loại trừ dần một đám, cuối cùng hắn phát hiện không ngờ không có phát hiện được mục tiêu khả dĩ.
 
- Tộc trưởng! Hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?
 
Trưởng lão cũng có chút lo âu, đã một thời gian rất dài Lục gia không có gặp phải tình huống như vậy. Trước kia từng có một đoạn thời gian xảy ra xung đột với Tô gia thành Tử Diệp, tuy nhiên so sánh với tình hình hiện tại chỉ có thể xem như là một việc nhỏ mà thôi.
 
Sự tình lần này nếu không lập tức xử lý, vậy Lục gia sẽ bị ảnh hường phi thường lớn.
 
- Triệu tập các vị trưởng lão nghị sự!
 
Lục Tương Pha cắn răng nói.
 
-Rõ!
 
Cùng lúc đó, trong Tống gia cũng phát sinh tình hình không sai biệt lắm. Tộc trưởng Tống gia Tống Lập cùng mấy vị trưởng lão đang tức giận nghị luận rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì? Một số thế lực đã cùng hợp tác một thời gian rất lâu đột nhiên vô duyên, vô cớ cắt đứt hợp tác.
 
Hơn nữa, không ít thế lực còn bức bách Tống gia trả lại những khoản nợ còn thiếu trước đây.
 
Trong khi Tổng gia cùng Lục gia gặp phải khốn cảnh, Tề gia cùng Đổng gia cũng không có biểu hiện rõ ràng gì, vẫn đi đi lại lại bình tĩnh như ngày thường. Nhưng bề ngoải càng bình tĩnh, vậy bên trong ẩn giấu sóng to gió lớn càng mãnh liệt.
 
Thông qua Hạ Ngôn kết nối thành một đường, đều đang chờ đợi thời cơ tốt nhất. Sau đó thình lình xuất động, một kích khiển cho địch nhân trọng thương. Khi thời cơ này đến, bọn họ phải chờ Hạ Ngôn thông báo.
 
- Ha ha! Rốt cục đến thành Tử Diệp rồi.
 
Trong một chiếc xe ngựa màu đen đang chậm rãi tiến vào thành Tử Diệp truyền ra một giọng nói.
 
Trong chiếc xe ngựa rộng rãi này hiện đang ngồi tám người. Tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long, Tam trưởng lão Hạ Trường Hà, Bạch Hoa, còn có con cháu Hạ gia vừa mới bước vào cảnh giới Tiên Thiên Hạ Lưu, cùng với bốn gã hộ vệ có thân thủ không tệ.
 
- Tới rồi, Hạ Ngôn bảo sau khi chúng ta tới thành Tử Diệp, đi tới Thánh điện tìm hắn.
 
Hạ Phi Long ngồi trong thùng xe hô lên:
 
- Xa phu! Đi Thánh điện thành Tử Diệp.
 
- Hạ Ngôn chẳng lẽ ở trong Thánh điện? Không phải chỉ có Điện chủ mới có quyền này sao?
 
Hạ Trường Hà trợn mắt nhìn, nghi hoặc nói.
 
- Ta cũng không rõ lắm, bất quá nếu Hạ Ngôn bảo chúng ta tới Thánh điện thành Tử Diệp tìm hắn, vậy tới nơi đó khẳng định có thể tìm thấy hắn. Chúng ta tới đó trước rồi nói sau.
 
Ánh mắt Hạ Phi Long lấp lánh, lắc đầu cười nói.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play