Trương quản sự đứng ở phía trước, tuyên đọc từng chữ trong bổ nhiệm thư, sau đó lại đưa bổ nhiệm thư tới trước mắt từng Chấp sự, để các Chấp sự đều xem.
 
Tiếp theo sau, Hạ Ngôn cũng đưa ra lệnh bổ nhiệm Đường chủ.
 
Trên Đại Lục Long Chi nghi thức bổ nhiệm chức vị Đường chủ, Điện chủ, chỉ cần thủ tục bình thường như thế tức thì có hiệu lực ngay, hơn nữa bất cứ người nào đều phải cung kính đối với tân Đường chủ.
 
Phải biết rằng, một Đường chủ của Thánh đường, một Điện chủ của Thánh điện, thực lực ở địa phương đều là đứng đầu. Các Chấp sự Thánh đường, Chấp sự Thánh điện thực lực phải kém hơn so với Đường chủ, Điện chủ.
 
Nếu có người dám coi thường, khiêu khích Đường chủ, Điện chủ. Đường chủ, Điện chủ đó tùy thời đều có thể ra tay đánh chết người coi thường địa vị của mình. Cho nên nói, thực lực cá nhân mới là trọng yếu nhất. Trừ phi sau lưng Chấp sự có đủ thế lực để làm lay động Đường chủ, Điện chủ.
 
- Hôm nay ta mời mọi người đến, một là nói cho các vị lệnh bổ nhiệm của Thánh điện đối với ta; hai là muốn thương nghị cùng mọi người một chút về cục diện hỗn loạn ở thành Ngọc Thủy hiện nay. Ta nghe nói, ở thành Ngọc Thủy có người không an phận, muốn khơi mào chiến tranh. Ha ha! Chiến tranh đương nhiên không đáng sợ. Chúng ta đều là người tu luyện, cũng không phải người thường. Cho nên chuyện chém giết cũng là bình thường. Thế nhưng nếu muốn giết chết đối phương thì phải có chuẩn bị tinh thần bị đối phương giết trở lại!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng nhìn các Chấp sự chậm rãi nói.
 
- Đường chủ đại nhân! Ta xin tố cáo Tịch gia!
 
Hạ Phi Long, trực tiếp đứng ra nói.
 
Tịch Phá Thiên sắc mặt sa sầm xuống, ngẩng đầu nhìn Hạ Phi Long, tuy nhiên hắn cũng không nói gì. Hiện tại có nói gì cũng vô ích, Đường chủ là người của Hạ gia vậy còn có thể nói gì nữa chứ?
 
Mấy Chấp sự bị Tịch Phá Thiên mua chuộc mỗi người đều cảm thấy thấp thỏm lo âu. không dám nhìn thẳng vào Hạ Ngôn
 
- Hạ Chấp sự mời nói!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu.
 
Hạ Phi Long liền nói ra một lần toàn bộ chuyện Tịch gia có ác ý chèn ép Hạ gia ra sao, cả sắc mặt lẫn giọng nói đều đầy uất hận, nói đến khiến cho mặt mày và toàn thân Tịch Phá Thiên không ngừng run rẩy.
 
Hạ Phi Long không những nói về Tịch gia, còn tố cáo mấy tên Chấp sự bị Tịch gia mua chuộc đối địch với Hạ gia; tên tuổi toàn bộ đều nói ra. Nói bọn họ cấu kết với Tịch Phá Thiên hãm hại chèn ép các loại sinh ý Hạ gia v. v.
 
Hạ Phi Long nói thời gian ước chừng tàn một nén nhang, mới ngừng lại.
 
Có Hạ Ngôn làm chỗ dựa, đương nhiên Hạ Phi Long sẽ không khách sáo.
 
- Việc này ta đã biết! Lưu Hiên Chấp sự. Ta hy vọng ngài có thể tận lực trợ giúp Hạ gia liên hệ với một ít đường lối nhập hàng. Ngài là Hội trưởng Phòng đấu giá, ta nghĩ hẳn là có một số mối nhập hàng độc lập chứ?
 
Hạ Ngôn nhìn Lưu Hiên phía trước nói.
 
Lưu Hiên vội gật đầu:
 
- Đúng vậy, ta quả thật có thể liên hệ một ít mối nhập hàng thương phẩm. Tuy nhiên, cũng khó thể thỏa mãn nhu cầu của Hạ gia hiện nay. Đương nhiên, ta sẽ cố hết sức, Đường chủ yên tâm.
 
Mặc dù trên mặt Hạ Ngôn vẫn mang theo vẻ tươi cười, nhưng Lưu Hiên có cảm giác lành lạnh trong lòng. Hạ Ngôn tuy rằng nhìn tuổi trẻ, nhưng ở trước mặt Hạ Ngôn, mấy lão già bọn họ đều không dám thở mạnh.
 
- Về phần Hứa Chấp sự, Mục Chấp sự.
 
Hạ Ngôn nói ra sáu cái tên Chấp sự.
 
- Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ không còn là Chấp sự Thánh đường nữa, ta sẽ bổ nhiệm lại Chấp sự Thánh đường.
 
Hạ Ngôn lạnh lùng nhìn về phía sáu gã Chấp sự, nói như chém đinh chặt sắt, giọng nói nghiêm khắc không thể bài bác.
 
- Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?
 
Cao Chấp sự toát mồ hôi đầy đầu, lập tức đứng lên, kêu gào với Hạ Ngôn. Hắn rất kích động, cho nên không hề lo lắng chút nào, liền đứng bật dậy kêu lên.
 
- Dựa vào cái gì?
 
Hạ Ngôn nở nụ cười:
 
- Ta là Đường chủ Thánh đường, ở thành này do ta định đoạt, quyền bổ nhiệm miễn nhiệm Chấp sự ở trong tay ta. Còn nữa, các ngươi không xứng làm Chấp sự.
 
Hạ Ngôn căn bản không cần có lý do!
 
Cho dù bọn họ kêu gào tới Thánh điện, Hạ Ngôn cũng không sợ. Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên sao có thể vì mấy tên Chấp sự này mà đắc tội với Hạ Ngôn hắn? Hạ Ngôn có lòng tin này, cho nên căn bản không cần lo lắng.
 
Mấy người Lý Thiên Luân đều chấn động, không nghĩ tới Hạ Ngôn miễn nhiệm một lần sáu gã Chấp sự. Tuy rằng Đường chủ có quyền bổ nhiệm miễn nhiệm Chấp sự, nhưng một lần miễn nhiệm sáu Chấp sự, đây chính là chuyện đại sự.
 
Nếu là Đường chủ bình thường, thật đúng là phải cẩn thận đối xử, bởi vì Chấp sự thực có thể chống án lên Thánh điện!
 
- Ngươi. ngươi không thể làm như vậy! Ta không phục! Cao Chấp sự giận đến mức cổ đỏ bừng, quát to.
 
Đột nhiên, Hạ Ngôn động thủ, Hạ Ngôn từ chỗ ngồi của mình trong nháy mắt đã tới trước mặt Cao Chấp sự. Một tay chụp lấy cổ Cao Chấp sự, rồi sau đó giơ bổng hắn lên đi ra cửa đại điện.
 
- Cút ra ngoài cho ta!
 
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, ném Cao Chấp sự ra ngoài.
 
"Ầm" một tiếng, Cao Chấp sự liền lăn ra ngoài, lăn thẳng ra hơn mười thước xa mới dừng lại. Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ. Với thực lực của Hạ Ngôn đối phó với một gã Chấp sự Thánh đường, căn bản là không cần do dự.
 
Thấy Cao Chấp sự bị ném ra ngoài, những người khác đều trợn tròn mắt. Năm Chấp sự bị miễn chức còn lại, lúc này một tiếng cũng không dám nói. Bị miễn chức đúng là tốt hơn nhiều so với bị ném thẳng ra ngoài cửa.
 
- Tịch tộc trưởng! Ha ha! Tịch gia của ngươi hãy rời khỏi thành Ngọc Thủy đi. Ta hạn cho các ngươi thời gian ba ngày. Các ngươi nếu trong vòng ba ngày không rời khỏi Thành Ngọc Thủy, ta sẽ dùng một ít thủ đoạn mời các ngươi rời đi. Tuy nhiên, đến lúc đó có thể các ngươi sẽ hối hận vì đợi ta mời các ngươi đi.
 
Hạ Ngôn không chút khách sáo nhìn về phía Tịch Phá Thiên, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
 
Trái tim Tịch Phá Thiên thật giống như chỗ bị người dùng đao nhọn đâm vào một cái, mí mắt hắn co giật kịch liệt.
 
-Hừ!
 
Sau một lúc lâu, Tịch Phá Thiên đứng lên, lập tức rời khỏi Thánh đường.
 
Sau nửa canh giờ, buổi họp Chấp sự kết thúc, trừ Hạ Phi Long, tất cả đều rời Thánh đường.
 
- Tộc trưởng! Giờ ta cùng ngài quay về gia tộc một chuyến. Hiện tại ta đã là Đường chủ Thánh đường, ta nghĩ cũng đến lúc đưa linh vị mẫu thân vào từ đường tổ tông rồi.
 
Hạ Ngôn nhìn Hạ Phi Long, nói.
 
- Được!
 
Hạ Phi Long vội lên tiếng trả lời.
 
Hạ Ngôn trở lại nội điện, mang theo Tiểu Thanh và Thổ Cẩu, cùng Hạ Phi Long đi về Hạ gia.
 
"Bốp. "
 
Tại Trạch viện Tịch gia, trong một gian phòng, Tịch Phá Thiên đang phẫn nộ đập đổ đồ vật. Trong đôi mắt hắn một màu đỏ thẫm, ngọn lửa cừu hận lan tràn thiêu đốt trong lòng hắn.
 
- Đáng hận! Giết chết con ta, bây giờ còn muốn đuổi Tịch gia chúng ta đi! Hừ! Đồ khốn! Hạ Ngôn chết tiệt! Ta nhất định phải giết ngươi!
 
Tịch Phá Thiên rít gào.
 
"Ầm!"
 
Một luồng khi lãng cuồn cuộn, một cái bàn quý giá trước mặt Tịch Phá Thiên, bị một cái chụp của hắn trực tiếp biến thành gỗ vụn.
 
- Tịch tộc trưởng!
 
Lúc này, bóng ngươi chợt lóe, một người đi đến, đúng là Lỗ tiên sinh.
 
- Lỗ tiên sinh!
 
Tịch Phá Thiên nhìn Lỗ tiên sinh, mặt không chút thay đổi chào một câu.
 
- Nghe nói tân Đường chủ là con cháu Hạ gia, tên là Hạ Ngôn phải không?
 
Lỗ tiên sinh nheo mắt chậm rãi hỏi.
 
- Đúng vậy, chính là tên Hạ Ngôn chết tiệt đó!
 
Tịch Phá Thiên đang tức giận ngút trời, nghe tới tên Hạ Ngôn, hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, toàn thân đều co giật một hồi.
 
- Không ngờ Hạ Ngôn trở lại thành Ngọc Thủy đúng lúc này!
 
Lỗ tiên sinh hít vào một hơi:
 
- Tịch tộc trưởng! Tiếp theo ngài định làm thế nào? Hạ Ngôn là Đường chủ Thánh đường nắm quyền lực rất lớn trong tay.
 
- Hắn bảo Tịch gia ta toàn bộ rời khỏi thành Ngọc Thủy! Hắn ra hạn thời gian ba ngày!
 
Tịch Phá Thiên cả giận nói.
 
Trong thời gian ba ngày, toàn bộ Tịch gia dời khỏi thành Ngọc Thủy. Mọi chuyện làm ăn của Tịch gia ở thành Ngọc Thủy, tự nhiên đều phải rơi vào tay Hạ gia. Hơn nữa, các thành trấn dưới quyền quản hạt của Thành Ngọc Thủy, về sau khẳng định cũng là thế lực của Hạ gia. Tịch gia muổn ở lại sống yên tại thành trấn thuộc quản hạt của thành Ngọc Thủy cũng rất khó khăn.
 
Nhưng, nếu Tịch gia rời khỏi khu vực thành Ngọc Thủy, như vậy có thể đi địa phương nào chứ? Với thực lực kinh tế của bản thân Tịch gia hiện nay, tới một địa phương nào khác, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn rất khó nắm giữ sinh ý ở nơi đó. Hơn nữa, nhiều thế hệ Tịch gia đều ở thành Ngọc Thủy, sao có thể dễ dàng rời đi như vậy?
 
- Tịch gia không rời đi, chẳng lẽ hắn dám trực tiếp giết Tịch gia sao? Hiện tại Tịch gia nắm giữ phần lớn sinh ý ở thành Ngọc Thủy, cho dù Hạ Ngôn là Đường chủ, thì có thể làm gì chứ?
 
Lỗ tiên sinh sáng mắt lên nói
 
- Chỉ cần chúng ta tiếp tục cắt đứt đầu mối nhập hàng của Hạ gia, sau đó tiến hành điều tiết khống chế ở giá cả thương phẩm. Hạ gia, có thể đấu lại Tịch gia sao?
 
Lỗ tiên sinh nói với giọng khẳng định.
 
-Ồ!
 
Tịch Phá Thiên hơi sửng sốt:
 
- Lỗ tiên sinh! Hiện tại ngài còn định ủng hộ Tịch gia chúng ta?
 
Tịch Phá Thiên, có hơi bất ngờ, không nghĩ tới Lỗ tiên sinh lại có thái độ như vậy. Vốn hẳn tưởng rằng, Lỗ tiên sinh sẽ rút lui. Hiện tại xem ra, Lỗ tiên sinh còn muốn tiếp tục ủng hộ Tịch gia.
 
- Đương nhiên, chúng ta vẫn luôn duy trì Tịch gia. Hơn nữa, sẽ dốc toàn lực ủng hộ. Tuy nhiên, Tịch tộc trưởng! về sau ngài cần phải ứng phó cho tốt, đừng để Hạ Ngôn nắm bắt lấy bất cứ nhược điểm gì.
 
Lỗ tiên sinh hạ thấp giọng nói.
 
- Phòng đấu giá Lưu Hiên, hiện tại đang suy nghĩ biện pháp trợ giúp Hạ gia mối mua hàng hóa. Tuy nhiên, với năng lực của Phòng đấu giá, bọn họ không có biện pháp chống lại Tịch gia.
 
Tịch Phá Thiên ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.
 
- Ừ! Tịch Tộc trưởng! Chuyện tiếp theo, ngài xem rồi làm đi! Về phần tài chính, chúng ta sẽ toàn lực ủng hộ.
 
Lỗ tiên sinh cười cười, ánh mắt nheo lại, chợt lóe ra vẻ nham hiểm.
 
---------------------
 
- Tộc trưởng đã trở về!
 
- Tộc trưởng đại nhân!
 
Mấy người Hạ Ngôn trở lại trang viện Hạ gia, phần đông con cháu Hạ gia, đều rối rít thi lễ chào hỏi tộc trưởng.
 
-Ồ!
 
Lúc này có người nhìn thấy Hạ Ngôn bên cạnh tộc trưởng, hơi sửng sốt.
 
- Hạ Ngôn, Tiểu Thanh? Các ngươi đã quay về?
 
Một vài người sau phút kinh ngạc, vui mừng reo lên. Là con cháu gia tộc, tự nhiên họ cũng biết hiện tại gia tộc đang gặp phải khốn cảnh. Bọn họ nhìn thấy Hạ Ngôn trở về, lập tức liền nghĩ đến Hạ Ngôn sẽ có thể xoay chuyển thế cục. Dù sao Hạ Ngôn cũng là học viên của Học Viện Tử Diệp.
 
- Các ngươi khỏe!
 
Hạ Ngôn chào hỏi.
 
- Các ngươi còn không mau ra mắt Đường chủ Thánh đường?
 
Hạ Phi Long quát lớn nói.
 
- Đường chủ? Cái gì Đường chủ?
 
Đám con cháu Hạ gia đều kinh ngạc nhìn về phía Hạ Phi Long.
 
- Hạ Ngôn Đường chủ, chính là Đường chủ Thánh đường Thành Ngọc Thủy hiện nay!
 
Trong Nghị sự đường Hạ gia, các vị trưởng lão, tộc trưởng Hạ Phi Long, toàn bộ đều đến đông đủ, Tiểu Thanh cùng Thổ Cẩu thì trở lại tiểu viện của Hạ Ngôn trước kia.
 
Các vị trưởng lão Hạ gia, đều hướng về phía Hạ Ngôn thi lễ. Tộc trưởng nhìn thấy Đường chủ còn phải thi lễ, huống chi bọn họ. Hạ Ngôn tuy rằng là con cháu Hạ gia, nhưng hiện tại là Đường chủ, thân phận so với trước kia khác nhau rất lớn.
 
Ứng đáp vài câu khách sáo, sau đó Hạ Ngôn nói thẳng vào chuyện linh vị mẫu thân. Lần này trở về, chuyện trọng yếu nhất, đó chính là muốn chuyển linh vị mẫu thân vào từ đường tổ tông Hạ gia.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play