Thời gian ăn cơm với Nhã Phân cũng không lâu, tuy nhiên trong lòng Hạ Ngôn có rất nhiều cảm xúc. Bởi vì Nhã Phân rất xinh đẹp, đủ để khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng phải động tâm, cho dù là Hạ Ngôn cũng không ngoại lệ.
 
Nhưng cuối cùng Hạ Ngôn vẫn nhận Huyết Lăng Thảo cùng hai mươi hai vạn kim tệ đó, hắn không thể không nhận.
 
Sau khi cáo biệt Nhã Phân, Hạ Ngôn quay lại tầng một phòng đấu giá, đi vào trong tiệm bán thuốc của Mạc Khải. Một tuần trước Hạ Ngôn đã nói với Mạc Khải rằng sau khi hội đấu giá kết thúc sẽ tới đây lấy hai mươi loại dược liệu đó. Cho nên, Mạc Khải đã sớm chuẩn bị tốt tất cả, chỉ còn chờ Hạ Ngôn tới lấy nữa mà thôi, hắn cũng không dám quên lời nói của Hạ Ngôn.
 
Khi Hạ Ngôn xuất hiện trước cửa hiệu bán thuốc thì Mạc Khải đã có mặt đang cười nịnh bợ ở đó rồi.
 
Cô gái trong hiệu thuốc cũng đã sớm chờ mong Hạ Ngôn đến. Nàng trong lòng vô cùng mong mỏi được nhìn một chút khuôn mặt thần bí sau mặt nạ kia rốt cuộc là một khuân mặt như thế nào. Nhưng nguyện vọng này rất khó có thể thành hiện thực.
 
Ngay cả Mạc Khải cũng phải rất cung kính với Linh La. Nàng làm sao có thể có cơ hội được?
 
Mỗi khi nghĩ tới nguyện vọng trong lòng không thể thực hiện được, cô gái cũng rất bình thần.
 
Chỉ là thường xuyên cầu nguyện, hy vọng có một ngày có thể tận mắt nhìn thấy gương mặt sau chiếc mặt nạ kia. Cô gái nghĩ viển vông rất nhiều lần nhưng mỗi lần suy nghĩ đều muốn biến khuôn mặt vốn khôi ngô tuấn tú kia trở thành bộ dạng hung ác thậm chí còn có nhiều vết sẹo nữa.
 
Mỗi lúc nghĩ như vậy cô gái đều lắc đầu, nhanh chóng đuổi ý niệm đó ra khỏi trong đầu, sau đó nghiêm túc nhắc nhở mình rằng:
 
"Không có khả năng! Hắn nhất định sẽ không có bộ dạng như vậy!"
 
-Mặc Khải tiên sinh! Dược liệu vẫn còn chứ?
 
Hạ Ngôn nhìn thấy Mạc Khải ra chào đón liền cười hỏi.
 
Mặc Khải vội vàng khom người đáp:
 
-Tất cả đã chuẩn bị tốt rồi, chỉ còn chờ Linh La tiên sinh tới lấy. Hắc hắc! Không biết Linh La tiên sinh có mua được Huyết Lăng Thảo từ hội đấu giá hay không?
 
Chính hắn đã nói tới tin tức về Huyết Lăng Thảo sẽ được bán đấu giá lần này cho Hạ Ngôn, tuy rằng Phòng đấu giá trước đó cũng tuyên truyền tin tức này ra ngoài, tuy nhiên nếu không phải có Mặc Khải nói cho biết, Hạ Ngôn thật sự khó có thể biết được. Hạ Ngôn căn bản không có thói quen chú ý những tin tức đó.
 
-Phải rồi, thật sự cảm ơn Mặc Khải tiên sinh đó. Huyết Lăng Thảo trên hội đấu giá ta đã mua được rồi.
 
Hạ Ngôn cười nhìn về phía Mạc Khải nói.
 
Mặc Khải nghe được lời Hạ Ngôn nói lập tức lộ ra một bộ dáng sợ hãi, đôi mắt tràn đầy ngưng trọng cùng nghiêm túc:
 
-Linh La tiên sinh nói quá, thực ra đây đều là việc mà tôi nên làm.
 
-Đi lấy chiếc hộp gấm ra đây!
 
Nói xong. Mặc khải liền nghiêng người sang phân phó cho cô gái kia.
 
Thân thể mềm mại khẽ run lên, cô gái giật mình bừng tỉnh. Sau đó lúng túng gật gật đầu đứng dậy, đi vào phía sau tiệm thuốc, chỉ chốc lát đã mang ra ngoài một hộp gấm khá lớn.
 
-Linh La tiên sinh! Hai mươi loại dược liệu ngài cần toàn bộ đều ở trong đó.
 
Mặc Khải không ngừng gật đầu, ánh mắt trộm liếc quan sát Hạ Ngôn bên cạnh.
 
Thực ra hắn cũng rất muốn nhìn một chút sau chiếc mặt nạ kia rốt cuộc ẩn dấu một khuân mặt thế nào, nhưng hắn cũng không dám đưa ra yêu cầu như vậy với Hạ Ngôn.
 
-Ử!
 
Hạ Ngôn tiếp nhận chiếc hộp gấm bằng gỗ lim từ tay cô gái đang ngại ngùng, tùy ý mở ra xem một chút. Cũng không thấy sai sót gì, lúc này mời một lần nữa bóng chiếc hộp lại.
 
-Những dược liêu này tổng cộng là hai mươi bốn vạn năm nghìn kim tệ đúng không?
 
Hạ Ngôn đặt hộp gấm xuống trước mặt, rồi sau đó lấy kim phiếu ở trong ngực áo ra.
 
Một xấp kim phiếu tỏa ra kim quang lập lánh.
 
Mặc Khải nuốt một ngụm nước miếng, tròng mắt gắt gao trợn nhìn kim phiếu trong tay Hạ Ngôn, lão nhìn thấy trên mặt những tấm kim phiếu đó giá trị đều là một vạn. Một xấp thật dầy cũng không phải là ít.
 
-Đúng, đúng!
 
Mặc Khải liên tục đáp, hai tay giơ về phía trước xoa xoa lòng bàn tay vào nhau.
 
Bởi vì tham gia hội bán đấu giá nên Hạ Ngôn mang theo toàn bộ kim phiếu trên người. Tổng cộng là hơn năm mươi tám vạn. Trong cuộc đấu giá vừa rồi, Hạ Ngôn tuy rằng bỏ ra ba mươi vạn mua chính Linh Dịch của mình, tuy nhiên sau đó lại lấy được hai mươi hai vạn, tương đương chỉ mất tám vạn. Hiện tại kim phiếu trên người Hạ Ngôn còn có hơn năm mươi vạn.
 
Năm mươi tấm kim phiếu lấp lánh đương nhiên là một xấp rất dầy!
 
Từ xấp kim phiếu này Hạ Ngôn đếm ra hai mươi bốn tấm kim phiếu một vạn, sau đó lại đếm ra năm tấm kim phiếu một ngàn, rồi cùng đưa tới trước mặt Mạc Khải.
 
Mạc Khải trong lòng kích động, hai tay lúc này cũng run lên nhè nhẹ.
 
Làm một lần mua bán lập tức thu về hơn hai mươi vạn kim phiếu, chuyện này quả thật khiến cho người ta hưng phấn mà!
 
Lúc này hắn cũng có thể từ trong đó kiếm được không ít hhoa hồng!
 
Nghĩ đến hoa hồng kếch xù, Mạc Khải càng thêm hưng phấn, vui đến nỗi thân hình cũng bắt đầu run lên nhè nhẹ.
 
-Số kim phiếu đã đúng chưa?
 
Hạ Ngôn nhìn bộ dạng Mạc Khải, trong lòng thầm cười hỏi:
 
-Đếm một chút đi, nếu không có vấn đề gì ta còn có việc riêng phải đi.
 
Mạc Khải vội vàng đếm rõ ràng một lần, tuy nhiên ngón tay không ngừng run rẩy không thể khống chế được, tê dại hơn, so với bình thường còn kém xa. Một hồi lâu sau mới đếm được chính xác, vừa vặn hai mươi bốn vạn năm nghìn kim tệ.
 
-Đúng, đúng, đúng rồi!
 
Mạc Khải hai mắt tỏa sáng nói.
 
-Ừ! Mạc Khải tiên sinh, hãy đối tốt với tiểu nha đầu này một chút.
 
Hạ Ngôn đột nhiên nhìn về phía cô gái kia, sau đó mạc danh kỳ diệu nói một câu.
 
Mạc Khải sửng sốt, sau đó vẻ mặt mừng rỡ nói:
 
-Linh La tiên sinh! Nàng là điệt nữ của ta, ha ha! Ta biết rồi, ta vẫn đối với nàng rất tốt Linh La tiên sinh, ngài yên tâm!
 
Hạ Ngôn thấy biểu tình Mạc Khải này dường như có chút quái dị, không khỏi nhíu nhíu mày, nhìn cô gái kia một chút. Chỉ thấy sắc mặt nàng cũng trở nên ửng đỏ.
 
-"Câu nói vừa rồi khiến cho bọn họ hiểu lầm rồi"
 
Hạ Ngôn trong lòng khẩn trương nghĩ:
 
-"Quên đi! Nhanh rời đi một chút vậy".
 
-Vậy ta xin cáo từ, Mạc Khải tiên sinh! Sau này nếu còn cần dược liệu gì, ta sẽ lại tìm ngài hợp tác!
 
Hạ Ngôn nói xong liền rất nhanh xoay người rời đi.
 
Chờ sau khi Hạ Ngôn đi rời, Mạc Khải mới lập tức dựng hai chân lên, kích động nhìn cô gái đáng yêu kia.
 
-Tiểu Nha! Linh La tiên sinh có thể đã coi trọng con rồi đó! Ha ha! Con nếu đi theo một người giàu có mạnh mẽ như Linh La tiên sinh, sau này nhất định có thể thăng quan tiến chức như diều gặp gió. Ừ, nhất định như vậy!
 
Mạc Khải mừng rỡ như điên nói.
 
Cô gái sửng sốt rồi sau đó cũng có chút thất thần:
 
-Linh La tiên sinh coi trọng con sao? Không đâu, có lẽ hắn chỉ cảm thấy con là một cô bé gái còn nhỏ, cho nên mới dặn dò thúc thúc một chút.
 
Thực ra Mạc Khải đối với điệt nữ này của lão thật vẫn rất tốt, tuy rằng cũng có đôi khi lớn tiếng trách mắng, nhưng trên cuộc sống sinh hoạt, Mạc Khải cũng không keo kiệt gì đối với diệt nữ này.
 
Nếu không cô gái này cũng sẽ không luôn luôn ở trong hiệu thuốc giúp đỡ lão.
 
Sau khi rời tiệm thuốc, Hạ Ngôn cũng không lập tức rời phòng đấu giá quay về phủ viện Hạ gia, mà một lần nữa tới tầng hai phòng đấu giá, số kim tệ bán bốn bình Linh Dịch kia Hạ Ngôn còn chưa có lấy về.
 
Bốn bình Linh Dịch, bán với giá phân biệt là mười một vạn, mười vạn, mười bốn vạn, ba mươi vạn kim tệ. Tổng giá trị là sáu mươi lăm vạn. Khấu trừ năm phần trăm chi phí cho phòng đấu giá là ba vạn hai ngàn năm trăm kim tệ, vậy còn lại sáu mươi mốt vạn bảy ngàn năm trăm kim tệ.
 
-Linh La tiên sinh! Rốt cuộc ngài cũng tới, ta đã chờ ngài ở đây một lúc lâu rồi đó!
 
Chấp sự Mạc Gia Phần luôn luôn ở trong phòng đấu giá đợi Hạ Ngôn tới lấy kim tệ.
 
-Ha ha! Đã để Mạc chấp sự phải đợi lâu
 
Hạ Ngôn chắp tay nói xin lỗi.
 
-Không sao, không sao! Hội trưởng bởi vì có chuyện quan trọng phải đi trước. Linh La tiên sinh! Mời theo ta.
 
Mạc Gia Phần cung kính mỉm cười nói.
 
Đi theo Mạc Gia Phần, Hạ Ngôn tới phòng đăng ký bán đấu giá lúc trước.
 
Mạc Gia Phần lấy ra một quyển sổ nhỏ màu đỏ, là bản ghi chép những vật phẩm được bán đấu giá, để Hạ Ngôn ký tên trên đó.
 
Hạ Ngôn nhìn thoáng qua một chút, rồi ký tên lên đó hai chữ "Linh La".
 
-Trừ đi phí phục vụ, Linh La tiên sinh! Đây là số kim phiếu sáu mươi mốt vạn bảy ngàn năm trăm kim tệ, mời ngài thu lại.
 
Sau khi Hạ Ngôn ký tên, Mạc Gia Phần lấy ra một sấp kim phiếu đưa cho Hạ Ngôn.
 
Có thể dễ dàng thấy được lúc này Mạc Gia Phần cũng khá trầm trọng.
 
Hơn sáu mươi vạn kim phiếu là một khoản tiền lớn, trong thành Ngọc Thủy, người có thể ngay lập tức xuất ra sáu mươi vạn kim tệ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
 
Hạ Ngôn hờ hững nhìn lướt qua số kim phiếu, rồi trực tiếp nhét vào trong lòng ngực cũng không có kiểm tra.
 
Thấy Hạ Ngôn tùy ý như thế, Mạc Gia Phần chấn động, hơn sáu mươi vạn kim phiếu mà cứ hờ hững không thèm để ý như vậy? Đây chính là hơn sáu mươi vạn mà không phải hơn sáu mươi kim tệ nha!
 
-Đa tạ Mạc chấp sự!
 
Hạ Ngôn ôm quyền nói.
 
-Ha ha! Không cần khách khí, không cần khách khí!
 
Mạc Gia Phần còn có chút chưa hồi phục tinh thần vốn có. Cả đời này lão cũng chưa thấy người nào giống như Linh La lúc này.
 
Hơn sáu mươi vạn kim tệ lại dường như hoàn toàn không để ở trong lòng.
 
-"Linh La này rốt cuộc là dạng người thế nào?"
 
Trong lòng Mạc Gia Phần vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
 
-Mạc Chấp sự! Ta có việc xin cáo từ trước!
 
Hạ Ngôn hiện tại rất nóng lòng muốn nhanh chóng trở về phối chế dược phẩm.
 
-Được! Được!
 
Mạc Gia Phần liên tục gật đầu nói.
 
Ra khỏi phòng đấu giá, Hạ Ngôn vận chuyển nội lực trong cơ thể, tốc độ đi trên đường không ngừng nhanh lên. Năm giác quan đồng thời mở ra, Hạ Ngôn đã rất cẩn thận chú ý xem có ai theo dõi mình hay không.
 
Tới một nơi không có ai mới tháo mặt nạ xuống, sau đó chạy nhanh về hướng phủ viện Hạ gia. Dọc đường đi, Hạ Ngôn đã sử dụng tới trên dưới tám phần tốc độ cực hạn của mình.
 
Từ xa nhìn lại chỉ thấy một tàn ảnh thoáng hiện lên rồi biến mất không còn. Hạ Ngôn cũng không đi đường lớn mà lựa chọn đường nhỏ vắng người, cũng không quản có phải ngõ cụt hay không. Hạ Ngôn đều trực tiếp băng vào trong đó, nếu gặp phải ngõ cụt liền trực tiếp bay qua.
 
Sau thời gian một chén trà Hạ Ngôn đã thấy được phủ viện Hạ gia.
 
-"Sau khi phối chế dược phẩm ta có thể thúc đẩy tụ linh huyệt tăng trưởng rồi, tốc độ chuyển hóa nội lực thành linh lực cũng có thể nhanh hơn. Đến lúc đó thực lực tất nhiên tăng lên biên độ lớn. Tuy nhiên, sợ rằng muốn đạt tới Linh sư hậu kỳ còn cố gắng nhiều mới được. Không biết khi nào thì ra mới có thể khiêu chiến Đường chủ Thánh đường!"
 
Hạ Ngôn ánh mắt biến đổi, suy nghĩ trong đầu rất nhanh hiện lên.
 
-"Sớm muộn gì ta cũng có thể khiêu chiên Đường chủ!"
 
Hạ Ngôn nắm chặt hai tay, dưới chân tốc độ vẫn không chậm lại.
 
Nơi này đã là cửa sau của phủ viện Hạ gia.
 
Hạ Ngôn dậm mạnh hai chân lên mặt đất, "vù" thân thể liền như chim én linh hoạt bay qua bức tường màu xanh vào ttrong viện.
 
Tiểu viện của hắn cách nơi này không đến một trăm mét.
 
Đối với dược phẩm sắp sửa phối chế ra so với Linh Dịch còn hiếm quý hơn nhiều, trong lòng Hạ Ngôn cũng vô cùng kích động cùng hưng phấn. Máu tuần hoàn cũng nhanh hơn không ít.
 
"Hít", "phù".
 
Hít thở sâu một lần, tâm tình lúc này mới từ từ bình phục, Hạ Ngôn bước vội về phía tiểu viện của mình.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play