Thâm Uyên Vô Tận, ít có người biết được độ sâu của nó. Hạ Ngôn đây là lần đầu tiên tiến vào Thâm Uyên Vô Tận. hắn đi vào Thần Châu thời gian không tính là lâu lắm, đối với hiểu biết về Thâm Uyên Vô Tận lại càng ít. Tầng thứ hai của Thâm Uyên Vô Tận so với tầng thứ nhất còn hung hiểm hơn gấp ba lần. Tuy nhiên mức độ nguy hiểm của tầng thứ hai này hiển nhiên không có khả năng giam cầm được cường giả cảnh giới Thần chủ. Mặc dù là những Thiên Nhãn hung Mềm nhất trong đó, cũng căn bản không chịu nổi một kích của cường giả cảnh giới Thần chủ.
ở tầng thứ hai Hạ Ngôn tìm được cửa hang tiến vào tầng thứ ba Liên tục đi xuống, hắn hao phí thời gian gần hai ngày, mới đi xuống tới tầng thứ tám. Trong tầng thứ tám này, mặc dù Hạ Ngôn rất cẩn thận cũng Phi thường nguy hiểm, nếu không nhờ dựa vào thần thông Đại Na Di Thuật, Chỉ sợ hắn không thể đủ sức đi xuống dù chi một tầng.
"Bộ nguy hiểm trong tầng thứ tám này đúng là đã sinh ra uy hiếp thật lớn với ta. Các Thiên Nhãn trong tầng thứ tám này, nếu ta không cẩn thận một cái liền có thể bị hút vào trong đó. muốn thoát ra sẽ vô cùng khó Khăn."
"Nêu ở trong tầng thứ tám không tìm thấy vị Thương Đồ tiền bối kia, ta cũng chỉ đãnh tạm thời buông bỏ, trước ròi Thâm Uyên Vô Tận rôi tính sau." Hạ Ngôn đứng tại một chỗ trong không gian tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận, thầm nghĩ trong lòng.
Nêu tiếp tục đi xuống tới tầng thứ chín, thì mức nguy hiểm Hạ Ngôn gặp phải quá lớn, rất có thể sẽ mất mạng trong đó. Chơ nên Hạ Ngôn quyết định, tạm thời không tiếp tục xuống dưới sâu của Thâm Uyên Vô Tận.
"Không hổ là vùng tận cuối của Thần Châu! Một trong những địa phương thần bí nhất, hung hiểm nhất trong vũ trụ!"
"ổ! Một cái Thiên Nhãn thật lớn!"
Phi hành một lát sau, Hạ Ngôn nhìn thấy một cái Thiên Nhãn thật lớn, năng lượng cuồng bạo bên trong cực kỳ kinh người. Thiên Nhãn này có hình tròn, năng lượng hình thành lôc xoáy từ trong ra ngoài tản phát ra hấp lực cực kỳ mãnh liệt. Tuy rằng ở cách xa cả vạn dặm. nhưng Hạ Ngôn cũng có cảm giác như tim đập nhanh hơn bình thường.
"Thật kinh người! Thiên Nhẵn này Chỉ sợ đường kính có tới hơn một trăm dặm." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng: "Nói không chừng ở trong Thiên Nhãn này có tu luyện giả bị nhốt ở trong đó. Có lẽ, còn có một số trân bảo có trợ giúp lớn cho ta."
Thiên Nhãn có đường kính cả trăm dặm thật giống như một con quái vật lớn. Thiên Nhãn bình thường, thật ra đường kính chỉ có chừng mấy thước mà thôi Thiên Nhãn bình thường cũng không vượt qua đường kính một trăm métỄ
Thực lực đạt tới cảnh giới cỡ như Hạ Ngôn lúc này, trân bảo có thể khiến cho hắn động lòng đúng là quá ít quá hiếm. Có thể nói cho dù ương những bảo vật vô giá kia, còn có trợ giúp lớn cho Hạ Ngôn cũng chỉ là trong một vạn tìm ra một. Nên biết rằng, linh hồn của Hạ Ngôn đã đại viên mãn, pháp tắc cũng gần tới đại viên mãn. Trong hai điều kiện cơ bản nhất để bước vào cảnh giới Thần chủ, hẳn đã đạt thành một cái.
Tuy nhiên cho dù đã đạt được hai điểu kiện cơ bàn đó, cũng không nhất định có thể lập tức bước vào cảnh giới Thần chủ. Nhưng điểu đó chỉ là vẩn đề thời gian mà thôi
Chỉ cầnlinh hồn và pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, như vậy tu luyện giả sớm hay muộn đều có thể bước vào cảnh giới Thần chủ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không ngã xuống.
Ngay tại thời điểm Hạ Ngôn thầm ngạc nhiên và thán phục ương lòng, ở cách Hạ Ngôn không xa đột nhiên xuất hiện dao động pháp tắc nhộn nhạo, khiển Hạ Ngôn giật mình cả kinh.
"Là cường giả cảnh giới Thần chủ!"
Hiện tại Hạ Ngôn đã có thể phán đoán rất chuẩn xác khi có tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tới gần mình.
Quả nhiên, ngay sau đó tại chỗ dao động pháp tắc kia dần dần hiển lộ ra một bóng người, đây là một lão già tuổi tác rất cao, mặc một thân áo bào trắng, chòm râu xám trắng còn dài hơn so với thân hình.
Nhìn thấy tu luyện giả cảnh giới Thần chủ này xuất hiện, trong lòng Hạ Ngôn hơi vừa động, nhưng cũng không có nói gì.
- Ngươi là Hạ Ngôn phải không?
Lão già cảnh giới Thần chủ đưa mắt nhìn Hạ Ngôn, trong miệng chậm rãi hỏi, dù ở trong tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận, thân mình lão không nhúc nhích tí nào.
- Đúng? Tiền bối làm sao biết được?
Hạ Ngôn trước nay chưa từng gặp mặt cường giả cảnh giới Thần chủ này, không nghĩ tới người này nhưng lại Nhận ra mình. Hơn nữa xem ra dường như là tới đây đặc biệt để tìm đến mình
- Hạ Ngôn! Hôm nay ngươi phải chết ở chỗ này!
Lão già áo bào trắng cảnh giới Thần chủ, vẫn không trả lời câu hỏi của Hạ Ngôn, mà lại nói như thế
- Ngươi là một thiên tài tuyệt thệ, trong lịch sử mấy ngàn ức năm trên khắp Thần Châu này, cũng không tìm thấy vài người có thể so sánh cùng ngươi. Nếu không phải bất đắc dĩ, ta cũng không muốn ra tay giết chết ngươi.
Lão già áo bào trắng thong thà nói.
- Vì cái gì? Ta cùng với tiền bối có cừu oán sao?
Hạ Ngôn nghe vậy trong lòng cả kinh, ánh mắt nhìn lão già áo bào trắng đầy vẻ kinh ngạc.
Đây chính là một cường giả cảnh giới Thần chủ.
- Hôm nay là lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, giữa ngươi và ta không có thù hận gì.
- Được rồi, ngươi còn có tâm nguyện gì chưa hoàn thành, có thể nói cho ta biết, ta sẽ hết sức giúp ngươi đạt thành.
Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào lão già áo bào trắng, ý niệm trong đầu xoay chuyển thật nhanh:
- Ngài là người của núi Thủ Vọng!
Hạ Ngôn bất ngờ nói.
Lão già áo bào trắng hơi Giật mình mở to mắt
Lão đúng là một Chấp sự của núi Thủ Vọng, tuy nhiên hôm nay lão đến nơi đây, cũng không thể tùy tiện để lộ thân phận của mình, bởi vì nơi này là Thâm Uyên Vô Tận. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận mới là chủ nhân.
Trong số Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng có một số tu luyện giả tu luyện thời gian rất lâu dài. đã bước vào cảnh giới Thần chủ. Người này chính là một trong số tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ.
Tuy nhiên, mặc dù lão tu luyện đã rất lâu năm, nhưng bước vào cảnh giới Thần chủ thời gian cũng không lâu, Chỉ có thể xem như tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường.
Đương nhiên, còn có nhiều Chấp sự núi Thủ Vọng tu luyện thời gian thật rất lâu, cũng không thể bước vào cảnh giới Thần chủ. Lão có thể bước vào cảnh giới Thần chủ đã xem như may mắn lắm rồi.
Lão già áo bào trắng đối mặt với câu nói của Hạ Ngôn, không thừa nhận cũng không phù nhận. Không thừa nhận bởi vì lão không được phép thừa nhận thân phận của mình, mà không có phù nhận là bởi vì lão không muốn phủ nhận.
Vốn ý của lão quả thật không muốn giết chết Hạ Ngôn.
- Xem ra ta nói đúng rồi! Ta thật sự rất muốn biết, rốt cuộc là ai có quyền lực lớn như vậy, có thể sai khiến một vị Chấp sự núi Thủ Vọng cảnh giới Thần chủ chạy đến Thâm Uyên Vo Tận để đánh chết ta?
Hạ Ngôn cười nhạo một tiếng nói tiếp:
- Xem ra, ngài không thể không đưa ta vào chỗ chết rồi. Tuy nhiên, chuyện đó cũng không phải là việc dễ dàng.
"Vèo!"
Đúng lúc này, lão già áo bào trắng phát động công kích. Một tia ý niệm trực tiếp chui vào trong óc Hạ Ngôn, va chạm trên linh hồn của Hạ Ngôn.
Dưới tình huống bình thường, dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa đỉnh, cũng chống đỡ không được một đạo ý niệm công kích của cường giả cảnh giới Thần chủ. Nói cách khác, cường giả Thần chủ đối phó với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa Giới chủ đỉnh, Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu là đủ để thoải mái kích chết đối phương rồi.
Lão già áo bào trắng không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp dùng ý niệm công kích Hạ Ngôn. Lão nghĩ rằng trực tiếp đánh tan nát linh hồn Hạ Ngôn, thì Hạ Ngôn tự nhiên cũng sẽ chết đi.
Nhưng, kết quả lại khác, sau khi linh hồn Hạ Ngôn bị va chạm, chỉ là bị chấn động trong nháy mắt, liền ổn định trở lại. Hoàn toàn không có xảy ra dấu hiệu tán loạn gì.
Lão già áo bào trắng vốn dự định sau khi phát động công kích Liền lập tức rời đi. Lão cũng không muốn ở lâu trong Thâm Uyên Vô Tận này. Nhưng trước khi rời đi, lão lại nhìn thấy Hạ Ngôn cũng không có chết, thậm chí là bộ dáng hoàn toàn không bị tổn thương chút nào.
Lão đâu biết rằng, linh hồn của Hạ Ngôn cũng không kém gì lão. Lão cũng chỉ vừa mới đạt tới linh hồn đại viên mãn, mà Hạ Ngôn cũng mới vừa bước vào linh hồn đại viên mãn, cho nên muốn dùng ý niệm trong đầu giết chết Hạ Ngôn, dứt khoát lão làm không được.
"Đây là chuyện gì xảy ra?" Lão già áo bào trắng giật mình cả kinh nhìn Hạ Ngôn.
Mà Hạ Ngôn, vẻ tuơi cười trên mặt càng đậm thêm, quả nhiên đúng y như trong suy đoán của hắn: "Mình hoàn toàn có thể chịu đựng ý niệm công kích của cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường!"
Theo lão già áo bào trắng này vừa xuất hiện, Hạ Ngôn liền phán đoán ra, Thần chủ này chỉ là một tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường. Bởi vì linh hồn của Hạ Ngôn đã đạt tới đại viên mãrụ cho nên có thể phán đoán ra đại khái thực lực của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường.
Cũng chính vì thế, Hạ Ngôn mới không có lập tức chạy trốn ngay, hoặc áp dụng thủ đoạn gì thêm. Hắn muốn thử cho biết với thực lực hiện tại của mình, có thể chống đỡ được ý niệm công kích của Thần chủ bình thường hay không?
Lần này, Hạ Ngôn chống đỡ thành công, trong lòng cũng có kết quả.
- Ta nói rõi. muốn giết ta đúng là không dễ dàng lứiư vậy.
Hạ Ngôn rất nhanh nói một câu, tiếng nói vừa dứt, liên trực tiếp thi triển. Đại Na Di Thuật, thân ảnh biến mất.
Ở trong Thâm Uyên Vô Tận, ngay cả lão già áo bào trắng này khống chế không gian cũng giảm chậm lại rất nhiều. Cho nên Hạ Ngôn mới có thể thuận lợi thi triển Đại Na Di Thuật trốn thoát.
Có Đại Na Di Thuật trong người, lão Thần chủ này muốn giết chết Hạ Ngôn, quả thật rất khó.
- Ha ha! Chuyện này không thể trách ta, mà do ta cũng không giết chết được thiên tài gọi là Hạ Ngôn này!
Lão già áo bào trắng cười ha hả, thân ảnh chớp một cái, biến mất ở trong không gian, hiển nhiên đã rời đi.
Bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận!
Hai luồng lực lượng pháp tắc dần dần ngưng tụ, lộ ra hai bóng người, chính là lão già áo bào trắng cảnh giới Thần chủ. Mà người còn lại thì rất mơ hồ không thể thấy rõ.
- Sự việc thế nào?
Bóng người mờ ảo kia nhìn Thần chủ áo bào trắng hỏi
- Thất bại rồi!
Lão già Thần chủ áo bào trắng nói.
- Hừ?
Từ bóng người mờ ảo truyền ra một tiếng hừ lạnh, lão già áo bào trắng rõ ràng cảm nhận được tâm tình bất mãn của bóng người đó, tuy nhiên sắc mặt lão cũng không có biến hóa gì.
- Hạ Ngôn đó, linh hồn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, ý niệm của ta không giết chết được hắn. Hơn nữa, bản lãnh chạy trốn của hắn thật sự rất nhanh, ngay cả ta ở trong Thâm Uyên Vô Tận cũng không thể sử dụng lực lượng pháp tắc trói buộc hẳn.
Lão già áo bào trắng nói thẳng nói thật.
Nghe vậy, bóng người mờ ảo kia đường như đang trầm mặc. Nếu như có người thấy rõ được vẻ mặt của hẳn, thì sẽ phát hiện, lúc này hắn đang cau mày, ánh mắt sắc bén như đao.
"Biểu này sao có thể? Lúc này mới bao lâu? Chẳng lẽ là bởi vì giai đoạn thử hai Tiên Kiều, giúp cho linh hồn của hắn đạt tới cảnh giới đại viên mãn? Thật sự là khó tin! Quả nhiên.""Bóng người mờ ảo âm thầm xoay chuyển ý niệm trong đầu.
- Đại nhân! Nếu không có chuyện gì khác, ta đi trước đây!
Lão già áo bào trắng thấy bóng người mờ ảo kia không nói lời nào, hơi khom người, cung kính nói
- Ngươi đi đi!
Bóng người kia đường nhưphẩt tay một cái, khôi phục giọng nói bình thần trước đó.
"Thần chủ áo bào trắng kia, khẳng định là người của núi Thủ Vọng. Linh lực của lão là màu vàng, tuy rằng không có mặc phục sức của Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng Chỉ sợ là cố ý mà đến." Hạ Ngôn ở trong một góc tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận, cẩn thận cảnh giác bốn phía xung quanh. Hiện giờ hắn cũng không xác định được lão Thần chủ áo bào trắng kia đã rời đi hay chưa?
Tuy rằng Thần chủ bình thường đùng ý niệm không giết chết hạ Ngôn, nhưng Thần chủ chính là Thần chủ, về mặt phép tắc hoàn toàn không phải Hạ Ngôn có thể so sánh bằng. Cho nên Hạ Ngôn muốn từ trong tay tu luyện giả cảnh giới Thần chủ chạy thoát, chỉ có thể thận trọng và sử dụng các bí pháp thần thông cường đại của mình thôi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT