Trực tiếp tiếp xúc, Đường Tam thấy hồn lực của mình thất thoát nhanh hơn so với lúc trước nhiều. Trong chớp mắt, hắn cảm thấy hồn lực bản thân mình đã giảm xuống. Nhưng trên khuôn mặt Đường Tam lại hiện lên vẻ tươi cười, đại lễ chính thức, bây giờ mới thực sự bắt đầu.
Quang mang màu vàng lam bắt đầu lan rộng ra, khổng lồ hơi thở tính mạng trong nháy mắt mở rộng. Không chỉ bao phủ toàn bộ vùng biển trước mặt, Hải Tinh Thánh trụ, mà còn bao phủ luôn cả rừng rậm trên bờ biển bên kia. Khí tức sinh mệnh khổng lồ, ngay lập tức theo trăm đường thông qua biển rộng tiến vào. Tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ ảo.
Tám căn trường mâu màu vàng từ sau lưng Đường Tam hiện ra, vô số tia tuyến màu vàng rất nhỏ cùng đông đảo Lam Ngân Hoàng hòa quyện vào nhau. Đó chính là do hai lĩnh vực Lam Ngân lĩnh vực tiến hóa kỹ năng Sâm La Vạn Tượng cùng với Bát Chu Mâu cùng Lam Ngân lĩnh vực dung hợp kĩ năng Tia Vàng Thôn Phệ cùng lúc xuất hiện.
Lam Ngân lĩnh vực, chính là Lam Ngân Hoàng tiên thiên lĩnh vực, sau khi được tiên thiên lĩnh vực tăng phúc, bản thân Lam Ngân Hoàng ngay lúc đó liền biến thành to lớn. Hồn lực đang nhanh chóng thất thoát chợt giảm xuống rất nhiều, mỗi một căn Lam Ngân Hoàng đều giống như một Quý tộc keo kiệt, ngăn cản hồn lực thất thoát. Ngay sau đó, khi từng đạo tia tuyến màu vàng bám vào bản thân Lam Ngân Hoàng, hồn lực không còn thất thoát nữa.
Hai bên trở thành tình trạng giằng co.
Tia Vàng Thôn Phệ không cách nào thôn phệ được năng lượng của đối thủ, mà Hài Tinh Đấu la cũng không thể thông qua nó để thôn phệ hồn lực của Đường Tam.
Đừng bao giờ xem thường năng lực thôn phệ của Hải Tinh Đấu la. Năng lực thôn phệ đó mặc dù chỉ là hồn kĩ thứ ba của hắn, nhưng trên thực tế, đó chính là thiên phú kỹ năng của Hải Tinh võ hồn của hắn. Hơn nữa, bản thân hắn lại có được một khối hồn cốt có cùng hiệu quả thôn phệ. Khi thi triển năng lực thôn phệ này, tuyệt đối sẽ không thua kém hiệu quả của hồn kĩ thứ tám.
Mà Thôn Phệ Tia Vàng của Đường Tam, mặc dù hiệu quả cũng không tệ, nhưng trên thực tế, nếu như lấy kĩ năng thôn phệ là chính để so sánh với kĩ năng thôn phệ của Hải Tinh Đấu la, thì vẫn có chút thua kém. Nhưng có điều, hiệu quả tăng phúc và suy yếu của Lam Ngân lĩnh vực lại đền bù cho sự chênh lệch này. Trong áp lực của lĩnh vực kết hợp với uy áp của Hải Thần ánh sáng, Thôn Phệ Tia Vàng bám vào Lam Ngân Hoàng, lúc này mới miễn cưỡng có thể cân bằng với đối thủ. Nhưng mà, sau một lúc Hải Tinh Đấu la tập trung toàn lực để thôn phệ, tình trạng cân bằng bắt đầu xuất hiện chuyển biến, phần thắng lại nghiêng về phía Hải Tinh Đấu la.
Mặc dù như vậy, lúc này Hải Tinh Đấu la cũng thất kinh, hắn không thể nào tưởng tượng được, thanh niên chiếm được Hải Thần cửu khảo vinh quang này lại có được năng lực thôn phệ kinh khủng như vậy. Hơn nữa, còn dám dùng phương thức thôn phệ để đấu với mình.
Thân thể khổng lồ rung động kịch liệt, hồn hoàn thứ chín trên người Hải Tinh Đấu la rốt cục lóe sáng. Lam Ngân Hoàng mặc dù quấn quanh thân thể của hắn, nhưng khó có khả năng bao trùm tất cả các bộ phận trên cơ thể hắn. Trong lúc tham gia thôn phệ, những bộ phận thân thể không bị bao trùm này bây giờ hoàn toàn biến thành màu lam. Từ trong vùng biển trước mặt, từng dòng nước biển bị hút vào các giác hút của Hải Tinh Đấu la giống như tên bắn. Đường Tam phát hiện, Hải Tinh Đấu la có thể thông qua giác hút để lọc nước biển, đem năng lượng từ trong nước biển dung nhập vào bản thân. Hơn nữa, thân thể hắn bắt đầu trở nên trơn láng, các giác hút trên người bắt đầu di chuyển không theo quy tắc nào nhưng lại rất có quy luật, vẫn tiếp tục thôn phệ. Những Tia Vàng Thôn Phệ của Đường Tam bắt đầu rất khó giữ được thân thể của Hải Tinh Đấu la. Ngược lại, khả năng thôn phệ của Hải Tinh Đấu la lại không ngừng tăng cường.
Từng vòng ánh sáng màu lam trên người Hải Tinh Đấu la tản ra không ngừng, càng lúc có càng nhiều giác hút biến thành màu lam, thân thể của hắn cũng càng lúc càng trở nên cứng cỏi. Phía trong vùng biển trước mặt, từng cây xúc tua chui ra, bắt đầu bao phủ toàn bộ vùng biển này. Trên mỗi căn xúc tua, các giác hút đều tỏa ra ánh sáng màu lam chói mắt. Không những thôn phệ những cây Lam Ngân Hoàng của Đường Tam mà nó đang tiếp xúc, thậm chí còn thôn phệ cả năng lượng của Lam Ngân lĩnh vực.
Đây là hồn kĩ thứ chín của Hải Tinh Đấu la, Thiên Xúc Vạn Hấp. Trong phạm vi mà xúc tua có thể đạt được, nó có thể thôn phệ bất kỳ hình thái năng lượng nào, lĩnh vực năng lượng cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, đem những năng lượng mà nó thôn phệ được đưa vào bản thân, bổ sung cho năng lượng bị tiêu hao. Rõ ràng, nước biển chính là tăng phúc tốt nhất của hắn. Tại khu vực có nước biển, uy lực của kĩ năng tăng lên ba mươi phần trăm. Hồn kĩ thứ chín này, cực kì kinh khủng.
Đối phó với hồn kĩ thứ chín này của hắn, phương pháp tốt nhất chính là chạy ra xa, không cùng hắn tiếp xúc trực tiếp. Thông qua cự ly xa công kích quấy nhiễu hắn. Đồng thời, bản thể không được tiến vào phạm vi thôn phệ của hắn. Đợi đến khi hồn lực của hồn kĩ thứ chín hao hết, quay lại giết hắn. Hải Tinh Đấu la đương nhiên biết khuyết điểm của hồn kĩ này của mình. Bởi vậy, khi hắn thi triển hồn kĩ này, điều kiện đầu tiên là đối thủ đã ở trong phạm vi của kĩ năng thôn phệ, hơn nữa đang trong tình trạng bị hắn thôn phệ. Trong tình huống này, hồn kĩ thứ chín của hắn có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất. Cũng có thể gọi là cận thân phải chết kĩ năng. Đối mặt với hai lĩnh vực Lam Ngân lĩnh vực Sâm La Vạn Tượng cùng Tia Vàng Thôn Phệ của Đường Tam, Hải Tinh Đấu La vốn là người luôn luôn cẩn thận liền không chút do dự xuất ra chính mình cực mạnh kĩ năng để tránh đêm dài lắm mộng.
Đường Tam mặc dù luôn luôn trấn định nhưng cũng không có nghĩ tới hồn kĩ thứ chín của Hải Tinh Đấu la lại dị thường như thế. Hoàn toàn từ bỏ lực công kích, dồn vào hết trong thôn phệ. Có thể nói, nếu hồn sư không thể phi hành mà tiến vào khu vực công kích của hắn, muốn may mắn thoát khỏi là rất khó. Bởi vì, sử dụng bất cứ công kích gì cũng đều bị vô số súc tua của hắn thôn phệ năng lượng, dù cho có công kích trúng thân thể hắn, trước tiên lực công kích phần lớn đã bị thôn phệ, hơn nữa thân thể hắn rất cường hãn và khả năng khôi phục cũng cực kỳ cường đại. Coi như là thực lực hơn hắn, bị hắn cầm chân cũng không có gì ngạc nhiên.
Không có cách nào khác, trong chớp mắt, Đường Tam đã đưa ra quyết định. Cho dù lúc này có thi triển ra công kích cực mạnh của chính mình, cũng tuyệt đối không thể làm gì được. Dùng nháy mắt rời đi thoát ly chiến trường không phải là không được, nhưng làm cách này sẽ phải bỏ qua tất cả Lam Ngân Hoàng đã phóng xuất ra, hồn lực bị hao tổn, bản thể cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, sau đó chiến đấu lại nhất định sẽ thua. Bởi vậy, hiện tại hắn chỉ có một lựa chọn duy nhất, tiếp tục lấy thôn phệ đối thôn phệ.
Ăn vào Hưng Phấn Phấn Hồng Tràng, mãnh liệt kích thích làm cho Lam Ngân Hoàng trở nên sáng chói. Đồng thời, Đường Tam cũng ăn một viên Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng. Đối mặt với đối thủ dị thường như thế, hắn không thể không gia tăng một phần bảo hiểm cho bản thân mình vì hành động kế tiếp.
Hồn hoàn thứ tám lóe sáng, sóng gợn màu đỏ sậm tràn ra giống như sóng biển. Trong chớp mắt đã lan truyền đến mỗi một bộ phận trên bản thể võ hồn chân thân của Hải Tinh Đấu la. Bản thể khổng lồ đang kịch liệt chấn động nhất thời yên tĩnh lại. Nhưng hồn kĩ thứ chín của hắn cũng không có dấu hiệu biến mất.
Kĩ năng thứ nhất của hồn kĩ thứ tám của Lam Ngân Hoàng, Lam Ngân Hổ Kình Ma Chi Nhiếp thi triển ra, kĩ năng này làm cho đối thủ không thể tấn công, cũng tuyệt đối không thể di động (hổng biết đúng hay sai vì mình thấy hơi khó hiểu: tấn công hạn chế, tuyệt đối thành lập kĩ năng). Ba giây choáng váng đã rơi vào người Hải Tinh Đấu la, làm hắn bản thể tạm ngưng di động. Nhưng lúc này Lam Ngân Hoàng của Đường Tam cùng xúc tua của Hải Tinh Đấu la đang đan xen vào nhau, rắc rối khó gỡ, đồng thời lại còn bị các giác hút giữ lại, trong ba giây thời gian khó có thể rút ra.
Mà Đường Tam cũng không có ý định rút ra, hắn chuyển thân, giống như lưu tinh cản nguyệt bay về phía Hải Tinh Đấu la. Thân ảnh Tiểu Vũ lập tức hiện ra sau lưng hắn. Vì một chiêu này, Đường Tam đã không thể tiếp tục sử dụng Hãn Hải Hộ Thân Tráo cho Tiểu Vũ ẩn thân. Đồng thời, Lam Ngân Hoàng quấn quanh hông Tiểu Vũ cũng buông ra. Trên không trung, hắn luồn lách giữa những khe hở của xúc tua mà tiến về phía Hải Tinh Đấu la. Lúc này, Hải Tinh Đấu la đang ở trong trạng thái choáng váng nên không có cách nào ngăn cản.
"Phốc" một tiếng vang lên, thân thể của Đường Tam dừng lại ở vị trí trung tâm bản thể của Hải Tinh Đấu la. Mặc dù thân thể của hắn cũng không có tiếp xúc trực tiếp với bản thể của Hải Tinh Đấu la, nhưng hắn vẫn cảm thấy áp lực cực lớn do các giác hút phía dưới mang đến. Bát Chu Mâu mạnh mẽ đâm vào bản thể của Hải Tinh Đấu la, kim quang bắn ra mãnh liệt.
Hải Tinh Đấu la có hồn kỹ thứ chín dùng để thôn phệ, đồng dạng, Đường Tam cũng có Bát Chu Mâu bản thể. Bát Chu Mâu mới là cường đại hồn cốt hắn dùng để chính thức thôn phệ. Là ngoại phụ hồn cốt, cho đến bây giờ, ngoại trừ thôn phệ kim ti cùng trực tiếp xem như trường mâu để sử dụng, có thể nói Bát Chu Mâu cũng chỉ có một kĩ năng là thôn phệ. Bản thân nó đã có độc tố, lại thêm vào nhiều loại độc tố từ hai đại cực đoan tiên thảo mà Đường Tam đã ăn.
Đây là Đường Tam quyết định một ăn cả ngã về không. Dưới tác dụng của Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, năng lực thôn phệ của Bát Chu Mâu lập tức tăng lên tới một trăm năm mươi phần trăm.
Khả năng thôn phệ năng lượng kinh khủng chỉ trong nháy mắt bùng nổ. Ba giây thời gian rất ngắn ngủi, nhưng đối với Đường Tam mà nói thì như vậy là đủ rồi. Giây thứ nhất, hắn lao tới người Hải Tinh Đấu la. Hai giây còn lại, dưới tác dụng thôn phệ kinh khủng của Bát Chu Mâu, có thể rõ ràng nhìn thấy bản thể của Hải Tinh Đấu la cấp tốc nhăn nheo lại. Đường Tam đem tất cả năng lượng của bản thân tập trung dùng vào việc thôn phệ. Hơn nữa, kịch độc trong Bát Chu Mâu cũng không chút khách khí rót vào trong bản thể võ hồn chân thân của Hải Tinh Đấu la.
Lần trước, trong lúc đối mặt với Biển Sâu Ma Kình, Đường Tam cũng dùng Bát Chu Mâu gây cho Biển Sâu Ma Kình thương tổn không nhỏ. Bây giờ, thực lực của hắn so với lúc trước đã nhiều hơn hai cái hồn hoàn, đồng thời còn ăn Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, năng lực thôn phệ của Bát Chu Mâu có thể tưởng tượng được là kinh khủng đến cỡ nào.
Ở trên phạm vi lớn thôn phệ, Bát Chu Mâu khó có khả năng so sánh với Hải Tinh Đấu la. Nhưng trong phạm vi nhỏ đơn thể thôn phệ, trừ phi giác hút của Hải Tinh Đấu la có thể chất chồng lên nhau, nếu không không có cách nào có thể so sánh với nó.
Chỉ trong hai giây ngắn ngủi, từ trên người Hải Tinh Đấu la đang choáng váng, Đường Tam đã thôn phệ được năng lượng tương đương với hồn lực tiêu hao do lúc trước sử dụng hồn kỹ thứ tám Lam Ngân Hổ Kình Ma Chi Nhiếp. Hơn nữa, kịch độc cũng thuận lợi truyền vào bên trong bản thể của Hải Tinh Đấu la. Đường Tam biết, bản thân Hải Tinh Đấu la cũng có khả năng sử dụng độc, kháng tính của thân thể đối với độc tố rất mạnh, đồng thời bản thân lại là Phong Hào đấu la. Cho dù là kịch độc của Bát Chu Mâu, cũng không thể chỉ với số lượng như vậy là có thể giết được hắn. Cho nên Đường Tam mới không hề cố kị mà xuất ra công kích.
Tử điểm trung tâm của vị trí mà Bát Chu Mâu đâm vào, mảng lớn hải tinh kịch liệt co rút rồi nhanh chóng nhăn nheo lại. Khi Hải Tinh Đấu la từ trong trạng thái choáng váng tỉnh lại, hắn cực kì hoảng sợ. Hồn lực, sức sống trong cơ thể hắn theo tám vết thương nhanh chóng chảy ra ngoài. Đồng thời, hai loại cảm giác làm cho người ta cực kỳ thống khổ là cực nóng và cực lạnh nhanh chóng lan tràn trong cơ thể hắn. Khiến cho thân thể của hắn mất hết cảm giác, vận chuyển hồn lực không những rất chậm, thậm chí muốn duy trì hồn kĩ thứ chín cũng rất khó khăn.
Hải Tinh Đấu la tưởng rằng Bát Chu Mâu chỉ có thể phóng xuất ra Tia Vàng Thôn Phệ, hắn không thể ngờ Bát Chu Mâu khi đâm vào trong cơ thể lại có thể mang đến cảm giác kinh khủng như vậy. Hải Tinh Đấu la khủng hoảng, hắn kịch liệt giãy dụa, muốn thông qua sự chuyển động của cơ thể để hất văng Đường Tam ra. Nhưng mà, Đường Tam lại vững vàng bám trên cơ thể của hắn giống như giòi bám trên xương mục. Tứ chi của hắn bị Lam Ngân Hoàng trói chặt, hắn càng giãy dụa, hồn lực cùng sức sống trong cơ thể lại thất thoát càng nhanh.
Trái ngược với tình trạng của Hải Tinh Đấu la, theo thời gian thôn phệ kéo dài, quang mang màu vàng lam trên người Đường Tam càng ngày càng sáng, sau khi năng lượng khổng lồ mạnh mẽ chảy vào trong cơ thể hắn, năng lượng bị tiêu hao lúc trước đang khôi phục rất nhanh. Ngay cả Tia Vàng Thôn Phệ cũng bắt đầu áp chế Hải Tinh xúc tua đang yếu dần. Chiến đấu với đối thủ có khả năng khắc chế mình, Đường Tam đã lựa chọn phương thức chiến đấu chính xác nhất. Cuối cùng, bằng vào ngoại phụ hồn cốt đã qua mấy lần tiến hóa Bát Chu Mâu chiếm được tiên cơ, đem cục diện nắm chắc ở trong tay.
Thân thể Hải Tinh Đấu la từ từ biến đổi, một bên trở nên nóng cháy, một bên trở thành lạnh như băng. Lực phòng ngự cùng khả năng tự hồi phục của hắn tuy mạnh, nhưng lại không thể chống lại kịch độc kinh khủng bên trong cơ thể. Hắn chỉ có thể tận lực ngăn cản tốc độ lan rộng của độc tố, nhưng lại không thể ngăn cản năng lượng của mình đang bị thôn phệ với tốc độ rất nhanh. Trận đấu đến lúc này coi như đã kết thúc. Thân thể Tiểu Vũ từ không trung đang chậm rãi rơi xuống, Đường Tam nhẹ nhàng xuất ra một cây Lam Ngân Hoàng quấn quanh hông nàng giữ lại giữa không trung. Lần này, hắn thậm chí không cho linh hồn Tiểu Vũ nhập vào thân thể. Phía sau còn có hai trận khiêu chiến, giữ lại nhiều hơn đường lui vẫn rất tốt.
Dưới tác dụng phụ trợ của Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, Bát Chu Mâu thật quá sức kinh khủng. Hồn kĩ thứ chín của Hải Tinh Đấu la biến mất, số lượng xúc tua trên vùng biển trước mặt nhanh chóng giảm xuống, quang mang màu lam trên các giác hút bắt đầu nhạt dần, đồng thời thân thể hắn trong chớp mắt co rút lại. Hắn cố gắng tập trung toàn bộ năng lượng để ngăn cản không cho độc tố lan rộng và chống lại việc thôn phệ của Đường Tam.
Ngay lúc đó, Đường Tam đột nhiên đình chỉ thôn phệ và nói: "Tiền bối, ngài nhận thua đi". Hắn không tiếp tục thôn phệ nữa, bởi vì lúc này hắn nghe được rất rõ tiếng tim đập của Hải Tinh Đấu la. Việc đó chứng tỏ Hải Tinh Đấu la đã không còn khả năng để tự bảo vệ bản thân. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thương thế mà hắn gây ra cho Hải Tinh Đấu la sẽ không có cách nào chữa khỏi hoàn toàn.
"Ta thua". Thanh âm yếu ớt truyền đến. Mặc dù Hải Tinh Đấu la không cam lòng, nhưng cũng không cảm thấy quá xấu hổ. Dù sao trước đó cũng đã có bốn người cùng thất bại như hắn.
Bát Chu Mâu cũng không phải lập tức được rút ra khỏi thân thể của Hải Tinh Đấu la, mà là nhanh chóng hút ra băng hỏa kịch độc trong thân thể hắn, đồng thời trả lại sức sống mà nó đã hấp thu lúc trước từ thân thể Hải Tinh Đấu la. Đương nhiên, Đường Tam sẽ không trả lại hồn lực mà Bát Chu Mâu hút được, dù sao Hải Tinh Đấu la cũng có thể khôi phục lại hồn lực thông qua tu luyện. Mà Đường Tam thì nhất định phải có lượng hồn lực đó để bổ sung nếu muốn tiếp tục tiến hành khảo nghiệm.
Theo âm thanh "Xích xích …" vang lên rất nhỏ, Bát Chu Mâu được rút ra khỏi thân thể của Hải Tinh Đấu la, Hải Tinh khổng lồ trong chớp mắt co rút lại biến thành hình người. Trở lại hình dạng quái nhân mà lúc đầu Đường Tam nhìn thấy.
"Thứ cuối cùng ngươi vừa sử dụng để công kích ta chính là ngoại phụ hồn cốt?". Giọng nói của Hải Tinh Đấu la khàn khàn, rất khó nghe.
Vừa ôm Tiểu Vũ vào lòng, Đường Tam gật đầu nói: "Chính là ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu của ta".
Thở dài một tiếng, Hải Tinh Đấu la thì thào nói: "Không hổ là ngoại phụ hồn cốt! Kỹ năng đắc ý nhất của ta là thôn phệ cũng thua ngươi tâm phục khẩu khục. Ngươi thắng!". Đường Tam đã hạ thủ lưu tình với hắn, cũng không làm hắn bị thương nặng, hắn đương nhiên cũng sẽ không làm khó Đường Tam. Vừa nói, hắn vừa nhấc tay trái lên, trong chớp mắt cánh tay dài ra, đánh lên trên Hải Tinh Thánh trụ, ngay lập tức, một vầng sáng tinh thể bay ra, chiếu lên người Đường Tam cùng Tiểu Vũ. Khảo hạch của Thánh trụ thứ năm, cuối cùng cũng vượt qua.
Cám ơn Hải Tinh Đấu la xong, Đường Tam cõng Tiểu Vũ quay lại bờ biển bên kia. Sau khi tập trung đồng đội xong, không hề nghỉ ngơi mà lập tức đi tới điểm khảo hạch sau. Kế tiếp, bọn họ phải đối mặt với hai trận khiêu chiến cuối cùng, không thể nghi ngờ là hai trận khiêu chiến khó khăn nhất trong bảy trận khiêu chiến. Cuối cùng Đường Tam phải chiến đấu với người mạnh nhất trong bảy vị đấu la bảo vệ bảy Thánh trụ: Hải Long Đấu la. Mà là người đạt được khảo hạch năm cấp màu đen, Chu Trúc Thanh cũng có thể đoán được thực lực của đối thủ của mình. Là khảo hạch cuối cùng trong năm khảo hạch, khó khăn mà nàng phải vượt qua đương nhiên là cao hơn rất nhiều so với các lần khảo hạch trước. Vượt qua khảo hạch cuối cùng này, đồng nghĩa với việc nàng có được sự chấp thuận của Hải Thần, có thể trở thành cư dân của Hải Thần đảo. Hơn nữa, nàng còn có được uy quyền giống như bảy vị Đấu la bảo vệ bảy Thánh trụ.
Trong lúc đi qua rừng rậm, Đường Tam quay về phía Chu Trúc Thanh nói: "Trúc Thanh, trong lần chiến đấu sắp tới, ngươi đừng bao giờ miễn cưỡng. Nếu như không thể chiến thắng, tập trung bảo vệ thực lực nhận thua. Chờ sau khi ta đánh bại Hải Ma nữ, ngươi lại khiêu chiến một lần nữa thì nhất định sẽ thắng".
Chu Trúc Thanh dĩ nhiên hiểu được ý tốt của Đường Tam, nhìn Đái Mộc Bạch đang liên tục gật đầu bên cạnh, trên gương mặt lạnh lẽo nở ra một nụ cười: "Cám ơn Tam ca, nhưng ta tin tưởng mình có thể chiến thắng. Trong mấy lần khảo hạch trước, ngươi đã làm quá nhiều chuyện vì chúng ta, lần này nên để cho ta báo đáp một chút. Đừng quên, không tính ngươi và Mộc Bạch, ta là người có hồn lực cao nhất trong nhóm".
Hiện tại hồn lực của Chu Trúc Thanh là bảy mươi tám cấp, sau khi Đái Mộc Bạch vượt qua tám mươi cấp, người tiếp theo chuẩn bị đột phá cảnh giới Hồn Đấu la chính là nàng. Danh nghĩa là mẫn công hệ hồn sư duy nhất trong đoàn đội, nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng nhận thua. Mặc dù nàng không có thân thể mạnh mẽ như Đái Mộc Bạch, không có lực công kích kinh khủng như Mã Hồng Tuấn, nhưng nàng lại có tốc độ cực nhanh mà bọn họ không có.
Đương nhiên Đường Tam sẽ không làm ảnh hưởng đến sự tự tin của Chu Trúc Thanh, hắn chuyển sang nhìn Trữ Vinh Vinh: "Vinh Vinh, ngươi sao rồi? Có thể tiếp tục hỗ trợ được không?"
Trữ Vinh Vinh cũng đã tham gia ba trận chiến đấu, nhìn bên ngoài thì nàng chỉ đơn giản là hỗ trợ, nhưng thực ra, nàng là người thất thoát hồn lực nhiều nhất trong cả nhóm nếu không tính Đường Tam. Vì thắng lợi của các đồng đội, dĩ nhiên nàng cần phải tập trung toàn lực để tăng phúc. Mặc dù có hương tràng của Áo Tư Tạp bổ sung, hoặc được nghỉ ngơi một chút trong lúc Đường Tam chiến đấu một mình, nhưng nàng lại không giống như Đường Tam đã đả thông kỳ kinh bát mạch, có thể khôi phục hồn lực trong bất cứ tình huống nào, trạng thái lúc này của nàng cũng không tốt lắm. Nhưng nàng vẫn gật đầu. Dù sao thì cũng chỉ còn một trận đánh cuối cùng, sau khi hỗ trợ Chu Trúc Thanh chiến thắng trong trận đấu tới, nàng cũng hoàn thành khảo hạch thứ năm của mình.
Đường Tam cũng không nói thêm gì, mọi người nhanh chóng đi tiếp. Đái Mộc Bạch đã được nghỉ ngơi trong hai trận chiến trước, hơn nữa cũng đã ăn Khôi Phục Đại Hương Tràng của Áo Tư Tạp, hồn lực cũng đã khôi phục được một ít. Hắn tiếp tục thi triển ra Bạch Hổ chân thân, mang theo Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Tạp cùng Chu Trúc Thanh chạy đi. Lúc bọn hắn đi tới Thánh trụ thứ sáu trong Hải Thần bảy Thánh trụ - Hải Ma Nữ Thánh trụ, thì ánh sáng màu vàng biểu hiện thời gian cũng đã vượt qua tám canh giờ. Tính ra thì thời gian còn rất nhiều, Đường Tam còn đến hai mươi tám canh giờ để hoàn thành khiêu chiến tiếp theo.
Đường Tam không thể nghỉ ngơi, trận đánh này rất quan trọng, nó quyết định Chu Trúc Thanh có thể hoàn toàn thông qua khảo hạch của nàng hay không. Đường Tam nhất định cần phải tiến hành chỉ dẫn cho nàng.
Mặc dù sau khi thôn phệ trong trận chiến vừa rồi, hồn lực của hắn đã khôi phục được hơn tám phần, nhưng tinh lực hắn mất đi trong năm trận chiến trước lại chưa khôi phục lại. Mỗi một trận đánh đều là chiến đấu với đối thủ cưởng đại cấp bậc Phong Hào Đấu la, đặc biệt là trận đánh với Hải Huyễn Đấu la làm hắn mất đi rất nhiều tinh lực. Mặc dù tinh thần lực của hắn rất cường đại, lúc này cũng đã cảm thấy mệt mỏi. May mắn là thời gian còn rất nhiều, sau khi trận chiến thứ sáu này chấm dứt, hắn còn có rất nhiều thời gian để nghỉ ngơi.
Khu vực xung quanh Hải Ma Nữ Thánh trụ rất đơn giản, chỉ là một khoảng đất trống hình vuông mà thôi. Nhưng mà, Thánh trụ tại trung tâm khoảng đất trống lại không giống bình thường. Thay vì gọi nó là một cây cột, thì nên gọi là một bức tượng. Toàn thân Thánh trụ có màu sắc giống như Bạch Ngọc, pho tượng có hình dáng của một cô gái đang quỳ gối, hai tay để trước ngực tạo thành hình chữ thập, hướng về phía Hải Thần Điện xa xa mà cúng bái. Mặc dù chỉ là một pho tượng được điêu khắc, nhưng vẻ thành kính trên gương mặt lại như thật, nhìn rất sống động.
Kế bên Hải Ma Nữ Thánh trụ có một cô gái đang ngồi, làm cho người ta ngạc nhiên là nàng lại có một cái đuôi cá rất lớn, đường cong tuyệt vời kéo dài đến phần eo. Lúc này, đuôi cá của nàng đang nhẹ nhàng phe phẩy trên mặt nước của vùng biển trước mặt. Trên người nàng mặc một chiếc áo màu đen rất ngắn, thậm chí còn không che được rốn. Nàng có một đôi mắt to màu xanh da trời, gương mặt tuyệt mỹ, một nụ cười mỉm quyến rũ luôn hiện nơi khóe miệng, đang rất cao hứng phe phẩy đuôi cá nghịch nước.
Dường như cảm nhận được Sử Lai Khắc Thất Quái đến, nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bờ biển: "Các ngưởi đến để khiêu chiến ta sao?". Giọng nói như chuông ngân mang theo tiếng cười truyền đến, âm thanh êm tai đó khiến cho mọi người không có cách nào sinh ra ý nghĩ đối địch.
Cô gái trước mắt này mặc dù gương mặt nhìn qua thì còn rất trẻ, nhưng mọi người đều biết, là một Đấu la thủ hộ Hải Ma Nữ Thánh trụ, tuổi của nàng tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn các Đấu la thủ hộ các Thánh trụ khác bao nhiêu.
Đường Tam cúi người nói: "Đúng là tới để thỉnh giáo tiền bối. Rất mong tiền bối hạ thủ lưu tình".
"Tốt lắm. Ta sẽ hạ thủ lưu tình". Mọi người không thể ngờ là Hải Ma Nữ Đấu la lại thật sự gật đầu đồng ý, má lúm đồng tiền xinh xắn, gương mặt ngây thơ nhìn không ra chút nào là nói dối. Sử Lai Khắc Thất Quái đều thầm nghĩ trong lòng là không lẽ nàng thật sự là một cô gái còn rất trẻ?
"Các ngươi đang bị bất ngờ sao? Đừng có ngạc nhiên, ta thật ra không phải loài người, mà là Mỹ Nhân Ngư bộ tộc, có thể nói là nửa người nửa Hải Hồn thú. Nữ nhân trong bộ tộc Mỹ Nhân Ngư của ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ già đi. Ta không phải là yêu quái đâu. Hìhì!". Hải Ma Nữ mỉm cười giải thích với mọi người.
Nghe nàng nói xong, trong khi những người khác cũng chưa cảm nhận được chuyện gì, sắc mặt Đường Tam cũng đã trở nên rất khó coi: "Thuật Đọc Tâm?".
Đồng thời, Hải Ma Nữ cũng hết sức kinh ngạc nhìn về phía Đường Tam: "A! Ngươi lại có thể biết được kỹ năng thiên phú của ta. Nhìn ngươi có vẻ rất mạnh a! Không tốt, không tốt, hôm nay sợ rằng ta phải thua rồi. Tại sao ta lại không thể đọc được suy nghĩ của ngươi chứ?". Đôi mắt đẹp của nàng toát lên vẻ tò mò nhìn Đường Tam, trong chốc lát nàng liền phát hiện ký hiệu của Hoàng Kim Tam Xoa Kích trên trán Đường Tam, lúc này nàng mới hiểu ra và nói: "Thì ra là như vậy, ngươi chính là người đạt được Hải Thần chín khảo vinh quang a! Có Hải Thần ánh sáng bảo vệ, khó trách ta nhìn không thấu ngươi. Các ngươi xấu quá, lại dùng phương pháp xa luân chiến để đối phó với ta, sao các ngươi lại có thể nhẫn tâm như vậy?".
Nhìn dáng vẻ thản nhiên tươi cười của Hải Ma Nữ, Sử Lai Khắc Thất Quái không khỏi cứng họng lại. Bị gây ấn tượng mạnh mẽ nhất chính là Đái Mộc Bạch, Hải Ma Nữ thực sự có sức hấp dẫn rất lớn, chẳng thà để cho hắn liều mạng đánh nhau với Hải Mâu Đấu la còn tốt hơn là phải chiến đấu với đối thủ như vậy. May mắn là lần này chiến đấu với nàng cũng là một người con gái, chính là Chu Trúc Thanh.
"Đây là khảo hạch của chúng ta. Không liên quan đến việc có nhẫn tâm hay không nhẫn tâm". Chu Trúc Thanh lạnh lùng lên tiếng cắt ngang thanh âm của Hải ma nữ, nắm tay Trữ Vinh Vinh nhẹ nhàng nhảy lên, sau vài lần dùng chân đạp lên mặt biển để mượn lực, hai nàng đã đến trước Hải Ma Nữ Thánh trụ.
Hải Ma Nữ không hề có chút ý định công kích, tò mò mở to đôi mắt nhìn hai người: "Hai vị tỷ tỷ, các ngươi thật là xinh đẹp. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người con gái xinh đẹp như mình". Nàng không hề khoe khoang, nói về vẻ đẹp, đúng là nàng cùng cấp bậc với Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh. Hơn nữa nàng còn có vẻ phong tình của thiếu nữ vùng biển mà người con gái khác không có.
Được Chu Trúc Thanh trực tiếp phóng xuất ra võ hồn che ở phía trước, Trữ Vinh Vinh lại cất tiếng hỏi: "Tỷ tỷ? Xin hỏi tiền bối, ngài năm nay bao nhiêu tuổi?".
Hải Ma Nữ Đấu la ngây thơ đếm đầu ngón tay, nâng đuôi cá thật dài từ trong biển để lên trên khoảng đất trống kế bên Thánh trụ, lập tức đuôi cá biến thành hai chân và được một cái váy màu đen trực tiếp bao phủ.
"Ta cũng không nhớ rõ, hình như là chín mươi sáu hay chín mươi bảy tuổi thì phải? Ồ, tỷ tỷ, sao sắc mặt ngươi lại biến thành khó coi thế? Ta không có nói các ngươi già, tuổi thọ của Nhân Ngư bộ tộc chúng ta gấp năm lần loài người. Dựa theo tỉ lệ này tính toán, ta còn chưa được hai mươi tuổi đâu. Gọi các ngươi là tỷ tỷ cũng không có gì sai. Các ngươi cũng thấy đó, pho tượng này chính là tổ tiên của ta. Sau khi ra khỏi nước biển, chúng ta sẽ biến thành hình người, nhưng lại chỉ có thể rời khỏi nước biển trong thời gian ngắn, nếu không chúng ta sẽ chết. Ông của ta hiện tại chính là Tộc trưởng của Nhân Ngư bộ tộc, ông của ta nói ta là người có thiên phú dị bẩm, là thiên tài duy nhất của Nhân Ngư bộ tộc trong vạn năm qua, nên ông đã đưa ta tới bảo vệ Thánh trụ. Nhưng mà nơi này buồn quá. Ta không thích cuộc sống đơn điệu như thế này, nhưng ta lại không thể rời khỏi nơi này. Hai vị tỷ tỷ, các ngươi xinh đẹp như vậy, chúng ta đừng đánh nhau có được hay không? Ta sẽ thổi cho các ngươi nghe một khúc nhạc, sau khi nghe xong thì coi như là các ngươi vượt qua khảo hạch, có được không?".
Vừa nói, nàng vừa cử động, một cây địch ngắn màu đen đã xuất hiện ở trên tay trái trước người, quay một vòng, nàng dùng hai tay đưa cây địch lên miệng.
"Đừng cho nàng thổi, lập tức công kích. Vinh Vinh không nên thi triển lĩnh vực, toàn lực công kích". Đường Tam không có truyền âm mà là trực tiếp hô to lên.
Chu Trúc Thanh cùng trữ Vinh Vinh trong lúc nghe Hải Ma Nữ nói chuyện thì địch ý đã càng ngày càng thấp, nhưng thanh âm của Đường Tam đối với các nàng mà nói thì lại giống như là mệnh lệnh. Theo phản xạ, Chu Trúc Thanh lập tức nhảy lên, thân thể liên tục biến hóa thành ảo ảnh, tấn công Hải Ma Nữ. Đồng thời, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh cũng đã xuất hiện, trước tiên là tiến hành một cái tăng phúc tốc độ cho Chu Trúc Thanh. Thân thể Chu Trúc Thanh ngay lúc đó liền biến thành mờ ảo, đôi Miêu trảo sắc bén đồng thời chia ra chụp vào cổ tay và cây địch màu đen.
Hải Ma Nữ nhíu mày, ánh sáng chung quanh thân thể liền biến thành mờ ảo, chín cái hồn hoàn yên lặng xuất hiện sắp xếp ngay ngắn trên cây địch màu đen. Hồn hoàn thứ hai sáng lên, thân thể của nàng lắc lư qua lại trong màn ánh sáng mờ ảo. Mặc dù nàng không có cách nào hoàn toàn né tránh công kích rất nhanh của Chu Trúc Thanh, nhưng cây địch màu đen trong tay liên tục điểm ra ba lần, đều đánh trúng vào Miêu trảo của Chu Trúc Thanh, buộc nàng phải lùi lại.
Gương mặt trắng toát không còn chút máu, nàng liếc mắt nhìn Đường Tam: "Người này thật là xấu, không hề biết thương hương tiếc ngọc. Thật đáng ghét, tiếng địch của ta thổi lên nghe rất là hay mà".
Mặc dù nghe nàng nói như vậy, nhưng sắc mặt của Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh đều trở nên rất ngưng trọng, từ chín cái hồn hoàn xuất hiện trên cây địch màu đen, các nàng biết rằng nếu vừa rồi chỉ cần công kích trễ một chút xíu nữa là đã không có đường lui. Nếu như để nàng thật sự thổi ra một khúc nhạc, không biết sẽ xảy ra tình huống gì.
Hải Ma nữ cũng không có chút biểu hiện lo lắng nào về việc mình đã bị đối phương nhìn thấu, vừa di chuyển thân hình vừa nói: "Hai vị tỷ tỷ, các ngươi đừng nghe người xấu kia. Hay là nghe ta thổi một khúc đi, thật sự rất êm tai mà".
Chu Trúc Thanh không để ý đến lời nói của Hải Ma Nữ, nhưng trong lòng lại đang âm thầm lo lắng. Hải Ma Nữ mặc dù không hề sử dụng hồn kĩ nhưng cũng đã có thể ngăn chặn được công kích cực nhanh của nàng, hơn nữa, rõ ràng nàng là một Khí Hồn sư, trận khiêu chiến này thật sự là rất khó khăn.
Chu Trúc Thanh điên cuồng công kích như cuồng phong bão táp khiến cho Hải Ma nữ có chút mất hứng, nàng bĩu môi nói: "Vị tỷ tỷ này, ngươi là con gái, sao lại thô lỗ giống như nam nhân vậy? Nhưng mà ta cũng sẽ không trách ngươi, để ta thổi cho ngươi nghe một khúc vậy".
Vừa nói xong, thân thể Hải Ma Nữ liền trở nên trơn trượt, chợt lóe lên thoát khỏi Miêu trảo của Chu Trúc Thanh, thân thể nhảy lui lại muốn nhảy vào trong vùng biển.
Chu Trúc Thanh đương nhiên sẽ không để cho nàng dễ dàng thực hiện ý đồ, liền đuổi theo, hồn kĩ thứ ba U Minh Trảm chợt bạo. Do có sự tăng phúc tốc độ và công kích của Trữ Vinh Vinh, mặc dù chỉ là hồn kỹ thứ ba của nàng, nhưng đối với mẫn công hệ hồn sư mà nói, với tốc độ như thế, lực công kích đương nhiên cũng sẽ trở nên rất mạnh.
Quang ảnh màu đen đuổi theo Hải Ma Nữ, trên không trung, thân hình nàng lộn một vòng, mọi người trên bờ đột nhiên nghe được một chuỗi tiếng cười như chuông ngân: "Tỷ tỷ, ngươi lui lại đi".
Một vòng sóng gợn kì dị từ trên người Hải Ma Nữ lan rộng ra, bao phủ nàng và Chu Trúc Thanh, mạnh mẽ cắt đứt sự hỗ trợ từ Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh. Thân hình Hải Ma Nữ đột ngột từ không trung lướt ngang ba thước, vừa vặn tránh được công kích của Chu Trúc Thanh. Mũi chân điểm nhẹ trên mặt nước, hai chân lập tức hợp lại biến thành đuôi cá, thân hình chuyển động, đuôi cá khổng lồ quất về phía Chu Trúc Thanh lúc này vừa hết đà sau khi công kích.
Nhìn thấy cảnh này, Đái Mộc Bạch trên bờ rất khẩn trương, hắn nhìn ra, Hải Ma Nữ mặc dù sức mạnh cùng lực công kích không cường đại, nhưng lại liên tục thay đổi rất nhiều kĩ năng, phối hợp với Thuật Đọc Tâm cùng vẻ bề ngoài rất thu hút, đã hoàn toàn áp chế được Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh.
Đúng lúc này, thân thể Chu Trúc Thanh đột nhiên biến mất, cái đuôi khổng lồ của Hải Ma Nữ quất vào trong không khí tạo nên một chuỗi sóng gợn vặn vẹo. Từ đôi mắt trong suốt của nàng toát ra vài tia hoảng hốt, rõ ràng là nàng không hiểu tại sao lại như vậy. Nàng thông qua Thuật Đọc Tâm rõ ràng là đã nhìn thấu suy nghĩ của Chu Trúc Thanh, nhưng sự tình vừa xảy ra lại không đúng như vậy.
Chu Trúc Thanh đương nhiên không phải là thực sự biến mất, ngay lúc đuôi cá vừa đánh tới, thân thể của nàng đột nhiên tách ra. Đúng vậy, chính là tách ra thành hơn mười đạo phân thân phân tán khắp không trung. Mỗi một đạo phân thân dường như đều là thật, đều mượn lực trên mặt biển rồi quay lại tiếp tục tấn công về phía Hải Ma Nữ. Nàng sử dụng chính là hồn kỹ thứ tư của mình, U Minh Ảnh Phân Thân. Mà lúc này, Trữ Vinh Vinh ở trên bờ cũng không có vội vàng trở lại hỗ trợ, thân hình chợt lóe, núp vào phía sau Hải Ma Nữ Thánh trụ.
Tình huống xuất hiện biến hóa, nhưng Hải Ma Nữ phản ứng nhanh phi thường, đối diện với công kích từ bốn phương tám hướng, thân thể của nàng đột nhiên tăng tốc, không phải né tránh, mà là trầm xuống, "Phốc" một tiếng, thân thể đã biến mất trong nước biển.
Suy nghĩ của Chu Trúc Thanh đương nhiên là bị Hải Ma Nữ dùng Thuật Đọc Tâm nhìn thấu, nhưng dựa vào sự chỉ điểm kịp thời của Đường Tam thông qua truyền âm, nàng đã ứng biến thành công. Từ lúc Đường Tam bắt đầu truyền âm chỉ điểm đến lúc Chu Trúc Thanh sử dụng U Minh Ảnh Phân Thân chỉ là trong chớp mắt, với thời gian ngắn như vậy, đương nhiên là Hải Ma Nữ không thể cảm nhận được gì.
"Vinh Vinh, cẩn thận!". Chu Trúc Thanh vừa hét lên, vừa từ không trung lao về phía Hải Ma Nữ Thánh trụ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT