Edit: Huyền

Beta: Nhi

Những người khác căn bản không dám nhiều lời, lôi Bạch Béo Trư khuôn mặt đờ đẫn xuống, Bạch gia gia chủ trái lo phải nghĩ đứng ngồi không yên, phái người ra ngoài hỏi thăm, hôm nay bên ngoài cửa hàng Vân gia phát sinh trò khôi hài kia, sinh động như thật truyền đến Bạch gia gia chủ, so với lời Bạch Béo Trư thì thật khác nhau một trời một vực!

Bạch gia gia chủ lo lắng, lập tức chuẩn bị một ít đồ vật, coi như là bỏ chút máu, muốn đi tạ lỗi với Vân gia, lại nghĩ tới vị Vân gia tiểu thư, Bạch gia gia chủ cảm thấy như đi trên băng mỏng.

Bạch gia ở đây sứt đầu mẻ trán, các tiểu gia tộc thấy của Bạch gia như vậy, không khỏi có chút hả hê xem kịch vui, cũng cảm thán nhà mình không có người ngu xuẩn, chọc vào đại họa như vậy.

Bạch gia gia chủ tới cửa mấy ngày liên tục, cuối cùng là cầu xin Vân gia, chuyện này đã dừng, chuyện của Bạch Béo Trư cũng đã xong. Bạch gia gia chủ thở phào nhẹ nhõm, sau khi về nhà, lại càng hạ lệnh, không cho phép Bạch Béo Trư đến gần đại môn Bạch gia, không khác giam lỏng là mấy. Mặc dù chuyện coi như là được giải quyết, nhưng uy danh Vân gia thông qua sự kiện này đã truyền đến tai các gia tộc khác trong trấn Xuân Thành, nếu ai cho là Vân gia dễ nói chuyện, có thể tùy ý ngươi khi dễ, vậy chính là mười phần sai. Câu nói kia của Vân Phong được ghi tạc trong lòng các tiểu gia tộc. Nếu ai muốn tìm Vân gia phiền toái,trước hết phải bước qua cửa Vân Phong ta!

Người khác cũng không phải là kẻ ngu, đầu óc bị heo đụng mới đi khiêu khích vị thần thoại tiểu thư của Dong Binh Công Hội, địa vị Vân gia ở Xuân Phong trấn đã hoàn toàn được củng cố, không có một người nào dám động đến Vân gia, thực lực luôn luôn thăng bằng ở Xuân Phong trấn rốt cục thì biến thành một nhà cục diện duy nhất, mà Mai gia, cũng không dám nói một chữ không nào.

Vân Phong ở nhà mấy ngày, mỗi ngày đều đi ra ngoài xem tình huống kinh doanh của sản nghiệp, mỗi lần đến, hộ vệ chiến sĩ cửa hàng đều khẩn cấp đi ra ngoài, tranh nhau muốn được Vân Phong nhìn một cái. Vân Phong dùng thời gian ba ngày, rốt cục đã tuần tra xong tất cả các mặt tiền cửa hàng, mỗi mặt tiền cửa hàng đều có bốn, năm chiến sĩ hộ vệ, cấp bậc cao thấp không đều, đại đa số là cấp bốn cấp năm, cao nhất cũng chính là cấp năm.

Tổng thể mà nói, trình độ hộ vệ hộ vệ ở Xuân Phong trấn đã dược coi là nhất đẳng cường hãn rồi, hộ vệ gia tộc nào không phải là dựa vào tiền mời tới? Cũng chỉ có hộ vệ Vân gia là được người tranh nhau muốn đoạt lấy, về điểm này Vân gia đã chiếm lợi rất lớn, bất quá ở trong mắt Vân Phong, trình độ của hộ vệ vẫn quá thấp!

Ở Xuân Phong trấn vậy là đủ rồi, nhưng đối với Vân gia sau này mà nói, như thế này còn lâu mới đủ!

Vân Phong không thể ở mãi tại Xuân Phong trấn, đường phải đi của Vân gia vẫn còn rất dài, mà nếu những hộ vệ này vẫn duy trì trình độ như thế thì không được!

Vân Phong thông qua ba ngày tuần tra, cũng coi như bước đầu khảo hạch nhân phẩm và tính cách những hộ vệ này, những người này nhân phẩm đều tốt, cởi mở tự nhiên, cũng hết sức phục tùng quy củ Vân gia, không dễ vi phạm quy tắc. Sau khi Vân Phong khảo hạch bước đầu, những người này coi như đạt tiêu chuẩn, hộ vệ Vân gia cần yếu tố đầu tiên chính là trung thành, phục tùng.

Dong binh đoàn Hồng Phong đương nhiên có thể điều một ít nhân thủ đến làm hộ vệ Vân gia, nhưng Hồng Phong cũng có chuyện của mình. Hiện tại Hồng Phong đã thăng cấp lên bốn sao, nói vậy nhất định sẽ bề bộn nhiều việc, mặc dù Vân Phong bây giờ vẫn chưa đến đó nhưng nàng cũng hiểu rõ.

Hồng Phong bận rộn, điều nhân thủ cũng không thực tế, nếu như tập trung những người này lại, toàn thể đề cao thực lực, Vân Phong nghĩ tới trữ vật không gian chứa đầy khoáng thạch kia, Hồng Phong ban đầu đã tặng nàng rất nhiều trung cấp khoáng thạch, hộ vệ Vân gia có hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có một trăm, một trăm trung cấp khoáng thạch đối với Vân Phong mà nói là chuyện nhỏ.

Mặc dù có cao cấp khoáng thạch, nhưng Vân Phong đối với những người này không phải hoàn toàn yên tâm, rốt cuộc có đáng tin hay không còn cần thời gian để chứng minh, bản tính con người luôn luôn tham lam, nếu như Vân Phong tỏ vẻ tài phú kinh người quá mức, một khi có người trong lòng bất chính, mình cũng không phải luôn ở đây, sẽ rất khó đề phòng.

Chuẩn bị xong một trăm trung cấp khoáng thạch, Vân Phong nhanh chóng đến gặp một trăm chiến sĩ, một trăm người vừa nghe tiểu thư nhà mình triệu tập, dùng tốc độ nhanh nhất lập tức chạy tới Vân gia. Một trăm người đứng trong tiểu viện Vân gia có chút chật chội, nhưng họ đều nhất nhất im lặng chờ, trong lòng không nhịn được sốt ruột, đây chính là khảo hạch đầu tiên Vân Phong dành cho bọn họ.

Vân Cảnh biết tâm tư của con gái, Vân gia ngày càng lớn mạnh, cũng gặp đủ loại người, không thiếu đối thủ cạnh tranh, một chi đội hộ vệ chính là điều cần thiết để phát triển gia tộc, cũng tượng trưng cho thể diện gia tộc, cho nên các đại gia tộc đều không tiếc vốn gốc liều mạng cũng muốn chiêu mộ cao thủ.

Một lát sau, Vân Phong cùng Vân Cảnh từ trong nhà đi ra, tất cả chiến sĩ nhìn thấy lập tức cung kính hô “Lão gia!”

Vân Cảnh gật đầu, cho dù ánh mắt sùng bái của những chiến sĩ này đều hướng về Vân Phong, nhưng Vân Cảnh cũng là lão đại của Xuân Phong trấn, cung kính với Vân Cảnh là điều hiển nhiên. Vân Cảnh Cảnh nhìn nữ nhi: “Người này là ai, ta nghĩ ta cũng không cần phải giới thiệu nữa.”

Những các chiến sĩ vẻ mặt kích động, nhất tề hô: “Tiểu thư!”

Vân Phong gật đầu, tầm mắt đảo quanh rồi mới chậm rãi mở miệng, âm thanh trong trẻo có sức truyền cảm cao: “Các ngươi tự nguyện trở thành hộ vệ Vân gia, ba năm qua, các ngươi vì Vân gia làm hết thảy, ta thật sự cảm tạ, cám tạ các ngươi đã chiếu cố Vân gia!”

Những lời này của Vân Phong như một trận mưa xuân thẩm thấu trong lòng các chiến sĩ, thật sự bọn hắn là tự nguyện tới, nhưng Vân gia đối đãi với bọn hắn quả thật không tệ, đương nhiên họ đều tận tâm tận lực! Làm hộ vệ đúng là nhận bổng lộc gia tộc mà làm việc, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là hộ vệ, nói cho cùng thì không tính là người gia tộc, chưa từng có một người trong gia tộc nào nói một tiếng cám ơn với hộ vệ, bởi vì trong suy nghĩ của gia tộc, đây đều là bổn phận của hộ vệ.

Nhưng một câu cảm tạ như vậy lại làm cho nhưng hộ vệ này cảm thấy hốc mắt cay cay, thì ra là vẫn còn người nhớ tới bọn họ, thì ra là vẫn có người nói một tiếng cảm tạ với bọn họ.

“Tiểu thư, đây là chuyện chúng tôi phải làm!” Một chiến sĩ khàn giọng hô lên, mấy chiến sĩ khác cũng rối rít lên tiếng: “Đúng! Không sai, đây đều là chuyện chúng tôi phải làm! Bảo vệ Vân gia, nghĩa bất dung từ!” (nghĩa bất dung từ: không thể chối từ, thường dùng khi làm việc chính nghĩa)

Vân Phong gật đầu, Vân Cảnh có chút vui sướng nhìn nữ nhi, chỉ câu nói đầu tiên đã thành công khiến các chiến sĩ này trung thành một lòng với Vân gia, nữ nhi của mình quả thật là trưởng thành rồi, so với người làm cha như ông còn có thể thu phục lòng người hơn.

“Các ngươi đối với Vân gia như thế, Vân gia đương nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi! Các ngươi là hộ vệ Vân gia, chính là một phần tử không thể thiếu của Vân gia, mọi người phải biết rằng, Vân gia sẽ không vĩnh viễn ở mãi tại Xuân Phong trấn, Vân gia sẽ tiến bước mạnh mẽ về phía trước, đi tới đỉnh cao!” Vân Phong tươi cười, khuôn mặt tràn đầy tự tin, sự tự tin này cơ hồ lan sang từng người, mỗi chiến sĩ đều nhiệt huyết sôi trào, vô cùng tự hào!

“Tiểu thư nói không sai! Chúng ta biết Vân gia sẽ hơn hẳn mọi người!”

“Không sai không sai, có tiểu thư ở đây, Vân gia không muốn siêu việt cũng khó, các ngươi nói có đúng hay không!”

Tất cả mọi người đồng loạt vâng một tiếng, Vân Phong cười cười, đáy mắt Vân Cảnh xẹt qua ánh sáng kiêu ngạo, nữ nhi chính là kiêu ngạo lớn nhất của ông, là kiêu ngạo lớn nhất của Vân gia!

“Nếu tất cả các ngươi đã lòng tin như vậy vậy thì nên vì lòng tin này chuẩn bị! Hiện tại trình độ cấp bốn cấp năm của các ngươi ở hiện tại mà nói có thể đủ nhưng ở tương lai thực lực này vẫn chưa được!”

Tất cả chiến sĩ nghe thế thì đều cau mày, nghĩ tới lời của Vân Phong cũng cảm thấy có lý, chỉ có thực lực cấp bốn cấp năm, đối với sự phát triển Vân gia sau này, căn bản không thể bảo vệ được!

“Tiểu thư, cái này chúng ta cũng biết, nhưng để đề cao cấp bậc… Quá khó khăn.” Một chiến sĩ nói, những người khác nhao nhao gật đầu, bọn họ đều chỉ là những người bình thường, không có tiền, chỉ có thể dựa vào thực lực của mình tu luyện đến cấp bậc như hôm nay cũng đã không tệ rồi, nhưng nếu muốn tăng lên, trừ phi dựa vào hấp thu năng lượng khoáng thạch, nhưng khoáng thạch cấp thấp nhất bọn họ cũng mua không nổi!

Vân Phong cười cười: “Các ngươi yên tâm, Vân gia sau này còn phải dựa vào các ngươi, đương nhiên sẽ không quên phần các ngươi.” Vân Phong lấy khoáng thạch trung cấp ra, một trăm trung cấp khoáng thạch lóe sáng lấp lánh, tất cả chiến sĩ nhìn thấy trung cấp khoáng thạch, ánh mắt đều không dời đi được.

Này, đây là khoáng thạch trung cấp đó! Ông trời của ta ơi, một đống kia ít nhất cũng phải mấy chục cái! Hết bao nhiêu tiền chứ!

“Những khoáng thạch này mỗi người lấy một cái, coi như là quà cảm kích ba năm nay của Vân gia với chư vị!” Vân Phong nói một câu rồi phân phó, lập tức có người tiến lên phát một trăm khoáng thạch trung cấp xuống. Có được khoáng thạch trung cấp, các chiến sĩ mỗi người đều vạn phần kích động, không ngừng sờ soạng khoáng thạch, yêu thích không thôi, hấp thu năng lượng trong khoáng thạch này, thực lực của họ có thể tăng lên hai cấp!

Trực tiếp thăng hai cấp !Điều này thật vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ!

“Tiểu thư, này… Nhiêu đây hết bao nhiêu tiền?” Một chiến sĩ dè dặt hỏi, Vân Phong cười cười, Vân Cảnh mở miệng trả lời: “Mất một chút tiền cũng không sao, các ngươi cứ giữ lấy đi.”

Những lời này lại làm các chiến sĩ kích động, tuy nói gia tộc thường dùng rất nhiều tiền để chiêu mộ hộ vệ, nhưng những người kia là đại nhân vật, những người bình thường như bọn họ căn bản không thể đạt được một chút ích lợi nào… Nhưng Vân gia như vậy, mỗi người một khối khoáng thạch trung cấp, số lượng nhiều như vậy thì hết sức hiếm thấy, rất hiếm thấy!

“Ta cả đời này đều sẽ đi theo tiểu thư, tận tâm tận lực bảo vệ Vân gia!” Một chiến sĩ cao giọng hô, đỏ bừng cả khuôn mặt, thần sắc cực kì kích động, những chiến sĩ khác cũng hô to: “Thề bảo vệ Vân gia!”

Vân Phong và phụ thân nhìn nhau, chỉ cần ngươi chân thành đối đãi với bọn họ, bọn họ cũng sẽ chân thành với ngươi, đây gọi là có qua có lại.

Sau khi có được trung cấp khoáng thạch, một trăm chiến sĩ đều khăng khăng một mực không thể nghi ngờ đối với Vân gia, chỉ bằng phần nhiệt tình Vân gia đối với mình, nếu như mình còn không biết ghi ơn báo đáp, vậy thì không xứng đáng làm người. Hành động này của Vân Phong chính là để có thể lấy được lòng trung thành của những người này, thành lập một đội quân cho Vân gia. Qua năm ngày, những chiến sĩ này sau khi hấp thu trung cấp khoáng thạch, thực lực mãnh liệt thăng một bậc, ban đầu chỉ có cấp bốn cấp năm, bây giờ đột nhiên thẳng lên trình độ cấp sáu, cấp bảy, quả thật khiến Xuân Phong trấn oanh động không nhỏ!

Chiến sĩ cấp bốn, cấp năm không có gì hiếm lạ, nhưng cấp sáu, cấp bảy đã được coi là cao thủ rồi! Trong vòng vài ngày, gần trăm cao thủ xuất hiện như măng mọc sau mưa, không khỏi khiến các gia tộc trong Xuân Phong trấn liên tục than thở ba tiếng: Vân gia, Vân gia, Vân gia!

Ngoài Vân gia còn có ai có thể như vậy? Nhiều cao thủ hộ vệ như vậy, chỉ cần mười người thôi cũng có thể diệt trừ một tiểu gia tộc rồi, giờ mỗi một tiểu gia tộc đều lo lắng đề phòng, sợ gia tộc mình bị tàn sát trong một đêm. Nhưng một trăm cao thủ này đều an phận thủ thường, mặc dù cấp bậc được đề cao, nhưng vẫn giống như thường ngày, chỉ chịu trách nhiệm bảo vệ cửa hàng Vân gia an toàn, cũng không tùy ý gây chuyện, vô cùng an phận, đương nhiên, đây cũng là lệnh của Vân gia.

Xuân Phong trấn không khí khẩn trương, sau lại trở lại bình thường, những gia tộc khác cũng vì khí độ Vân gia mà bị thuyết phục sâu sắc, đổi lại bất kỳ một gia tộc nào, có một đội tinh anh hộ vệ như vậy đã sớm hung hăng càn quấy rồi, sao có thể như Vân gia?

Mai gia thấy Vân gia phát triển như vậy, không khỏi lắc đầu thở dài, Mai Nhiên bộ dáng mất mát, thật tiếc hận, nếu như ban đầu có thể có thể giao hảo cùng Vân gia, hiện tại Mai gia cũng có thể nhất vinh câu vinh rồi.

Hết chương 34

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play