“Không ngờ nhanh như thế tiểu tử kia đã ra ngoài rồi.” Nơi nào đó trong tháp Niết Bàn, có hai bóng người đang quan sát Vân Phong, một người trong đó lẩm bẩm, người còn lại im lặng hồi lâu cuối cùng cũng nói, “Bây giờ nhìn lại, nàng trông khá hơn chút.”
“Thay vì nói hơn chút, đúng hơn là đáng giá với mong đợi của chúng ta, kinh nghiệm của tiểu nha đầu này phi phàm, ma thú khế ước bên nàng có thể thấy đều độc nhất, ngay cả hậu duệ của Ma Vương cũng khế ước được, nếu không phải nha đầu kia thực sự có bản lãnh thì đã chẳng thề nào có được thành tựu như ngày hôm nay.”
Người còn lại im lặng một hồi, “Cho dù như thế, vận khí của nàng cũng chiếm một phần rất lớn, thực lực lại chỉ là thứ yếu.”
“Tao lão đầu này, chắc chắn một cái thì khó khăn lắm à? Hay ông cố ý bất mãn với nha đầu thế?”
“Ta không phải đang bất mãn với nàng, như lời ngươi nói, nếu như nàng thật sự xứng đáng với những gì ta mong đợi, chẳng phải nên biểu hiện tốt hơn sao?”
“Ngươi muốn làm gì? Dựa vào năng lực của nha đầu liên tục đối phó với mấy nhóm người, biểu hiện của nàng còn chưa đủ để chứng minh sao?”
“Hừ, lòng của ngươi mềm yếu lắm.” Người còn lại mất kiên nhẫn, “Nếu ngươi cứ như thế thì Niết Bàn Thông Thiên Lộ sẽ mất đi toàn bộ ý nghĩa mất.”
“Lão già họm hẹm, miệng vẫn cứng nhể.” Người kia tức giận bất bình, nhưng trong lòng lại tán thành lời ông ta nói, trông nha đầu vẫn chưa khảo nghiệm xong, lão gia kia chắc lại tính làm gì đó, “Ta nói trước, nếu ông quá phận ta không bỏ qua đâu.”
Người còn lại không nhịn được trợn mắt, cứ như thế xoay người rời đi, người kia cười khẽ nhìn Vân Phong, “Đứa trẻ Vân gia đều không tầm thường… Vân Phong, thực mong chờ được gặp ngươi một lần.”
Đôi mắt mở ra, Vân Phong điều chỉnh lại hơi thở mình lên trạng thái tốt nhất, nhìn rừng rậm mênh mông mịt mù chung quanh, nàng thở ra một hơi, cảm giác từ trong ra ngoài đều được thông thoáng, thực lực của nàng đã trở lại Thần Vương, cảm giác trở lại Thần Vương lúc này khác hẳn, bây giờ Vân Phong cảm thấy mình vững chắc hơn, hơi thở cũng hùng hậu hơn, khả năng quản lý tinh thần lực và nguyên tố lực khá xa một trời một vực trước đây.
Niết Bàn Thông Thiên Lộ đang rèn vững chắc cho nàng, cho nàng một lần trải nghiệm khác, mà nàng cũng ngày càng lĩnh ngộ cao hơn về sức mạnh.
“Xoạt xoẹt!” Tiếng gió thổi qua cây cỏ quanh Vân Phong, nàng vừa ẩn thân vừa cảm thấy vui vẻ, toàn thân hài hoà khác thường, lẳng lặng chờ đợi, bây giờ nàng không cần đi thêm nữa, nàng đã tới cuối hành trình rồi, chờ đợi nàng là gì không cần nói cũng biết.
“Ầm!” Mặt đất bên dưới hơi rung lên, mắt Vân Phong cong cong, cây cỏ xung quanh rậm rạp che khuất tầm mắt không thể thấy được gì, chớp mắt tiếp theo, Vân Phong nhảy lên khỏi mặt đất vọt lên trời. Cùng lúc đó, mặt đất xuất hiện mấy cái khe chằn chịt, một rễ cây tráng kiện nhô ra khỏi lòng đất, bổ nứt mặt đất mà chui ra.
Vân Phong đứng trên không nhìn mất vết nứt khổng lồ, rễ cây lặng lẽ rút đi, lần nữa vùi sâu vào lòng đất, nàng bật cười lật tay lại, Thổ Nguyên Tố ngưng kết trên tay hoá thành một mũi nhọn đây thẳng vào mặt đất.
“Đi ra đi.” Vân Phong giương nhẹ cánh tay, mũi nhọn hệ thổ đâm vào đất, chỉ nghe lòng đất phát ra chấn động liên hồi, trong chớp mắt, mặt đất nứt toạc ra, một bóng người nhảy ra khỏi lòng đất.
Quanh thân là dây leo xanh rờn, gò má nửa nam nửa nữ lạnh lẽo, máu tóc lục uốn lượn như sóng xoã trên đôi vai, đôi mắt như viên ngọc sáng lạnh nhìn Vân Phong.
Mai up đầy đủ nhé
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT