Edit: Mavis Clay
Một luồng sát khí chợt nổi lên. Linh cũng chính là Hiên Dật bật cười, “Đừng căng thẳng thế chứ, hôm nay ta và ngươi sẽ chẳng phân thắng bại được gì đâu, huống hồ cũng chưa tới lúc. Lần này ta vốn muốn dụ một ít ma thú vào lưới, lại không ngờ rằng Vân tiểu thư cũng ở đây.”
“Hiên gia một trong Tứ Đại Gia Tộc?” Vân Phong lẩm bẩm, Hiên Dật cực kỳ phong độ mỉm cười trả lời, “Cho nên, có thể xứng được với ngươi, không chỉ có mỗi mình hắn.”
Vân Phong cau mày, xứng với nàng? Sao lời này nghe dị dị thế nhỉ, theo lý Vân gia là một gia tộc đã tách riêng, tại sao lại là họ xứng với mình?
“Ngươi nên tỉnh lại đi, tiểu Phong Phong thuộc về ta.” Khúc Lam Y nói, Hiên Dật làm như không có gì mấp máy. “Ta thấy, thiếu gia Nạp Khê tộc cũng chỉ có chút năng lực đó thôi, nếu đổi lại là ta đã sớm ra tay rồi.”
Vân Phong hơi đỏ mặt, nói như vậy là ý gì?
“Cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám làm gì tiểu Phong Phong, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Màu đỏ đậm đặc bắt đầu khuếch tán từ sâu trong con ngươi.
Vẻ mặt Hiên Dật căng thẳng, sau đó bật cười chuyển ánh mắt sang Vân Phong, “Vân tiểu thư, ngươi vẫn còn cơ hội lựa chọn đấy, ta tự đề cử bản thân, ta tốt hơn hắn cực kỳ nhiều.”
“Không cần.” Vân Phong trả lời. “Cho tới giờ sự lựa chọn của ta chỉ có một.”
Màu đỏ trong con ngươi đen rút đi một chút, Hiên Dật cười phá lên, “Không sao, thời gian có thể chứng minh tất cả, bây giờ vẫn còn quá sớm.”
“Ngươi tới đây làm gì?” Vân Phong hỏi.
Hiên Dật nhếch môi, “Vân tiểu thư tới đây làm gì, đương nhiên mục đích của ta cũng thế.”
Sắc mặt Vân Phong lạnh lẽo, hắn cũng tới để tìm căn cứ Huyết Hồn? Điều này là không thể nào. Thật đúng là một câu trả lời giảo hoạt. “Toàn bộ là cho ngươi bày ra sao, chỉ để muốn dẫn dụ người Thiên Yêu tộc?” Vân Phong chất vấn, Hiên Dật hơi ngạc nhiên, sau đó bật cười, “Không hổ là Vân tiểu thư, nói trúng tim đen của ta rồi.”
“Ngươi vào Liên Minh Triệu Hồi Sư để làm gì?” Vân Phong truy vấn, “Ngươi có thân phận là người Hiên tộc giống như Khúc Lam Y, vậy mà còn lẻn vào Tây Đại Lục vào Liên Minh Triệu Hồi Sư để làm gì?”
Nụ cười trên môi Hiên Dật vẫn không hề giảm đi, “Nếu ta nói toàn bộ là vì muốn được gặp Vân tiểu thư, Vân tiểu thư có tin không?”
“Không tin.” Giọng Vân Phong chắc nịch, Khúc Lam Y tươi cười, Hiên Dật không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ, trước đây cũng đã nói lời tương tự như vậy, nhưng trước giờ hắn là một người mập mờ có độc, bây giờ lần đầu tiên thổ lộ lại bị nàng thẳng thừng cự tuyệt như thế, trong lúc nhất thời hắn cảm thấy không biết phải nói gì.
“Tiểu tử, ngươi nghe rõ chưa?” Khúc Lam Y hả hê nhướng mày, Hiên Dật im lặng trong một thoáng rồi bật cười, sự lúng túng xẹt qua mặt, “Tuy rằng đã biết đáp án, nhưng Vân tiểu thư nói huỵch toẹt ra thế, thật đúng là đau lòng.”
Vân Phong nhìn thẳng vào Hiên Dật, biết hắn còn lời ở đằng sau nữa. “Ngươi nên nói tiếp.”
Hiên Dật bật cười, “Vân tiểu thư đúng là lợi hại, không hổ là người có huyết mạch Triệu Hồi Sư của Vân gia, thực đúng là không khiến người khác phải thất vọng. Mới nãy đã nói rồi còn gì, Vân tiểu thư tới đây để làm gì, ta cũng tới để làm nấy, sau này Vân tiểu thư cần tìm gì có lẽ ta có thể giúp một chút.”
Khúc Lam Y cau mày, Vân Phong cũng nhíu mày, “Ngươi biết ta đang tìm kiếm thứ gì?”
“Huyết Hồn vốn chẳng xa lạ gì với Tứ Đại Gia tộc, Nạp Khê tộc mặc dù lánh đời nhưng vẫn chú ý tới tình huống của Huyết Hồn, chứ đừng nói là những gia tộc không hề lánh đời như chúng ta.”
“Ý ngươi là hai đại gia tộc còn lại cũng rất chú ý tới Huyết Hồn?” Khúc Lam Y ngạc nhiên, đây cũng là chuyện mà hắn không ngờ tới, Nạp Khê tộc quả thực có chú ý tới Huyết Hồn, từ lúc Huyết Hồn chính thức hành động, các trưởng giả của Nạp Khê tộc đã bị kinh động, sau đó tộc trưởng đương nhiệm bắt đầu chú ý tới động hướng của Huyết Hồn.
Thì ra không phải chỉ có mỗi Nạp Khê tộc chú ý, Hiên gia và Bặc Nguyên gia đều chú ý từng ly từng tý tới bọn chúng.
Dù là như thế, Tứ Đại Gia Tộc cổ xưa cũng chưa chắc đứng cùng với nhau.
“Ta đã có một chút manh môi của căn cứ Huyết Hồn tại đây rồi.” Hiên Dật nói, nhìn về phía Vân Phong, “Chỉ là Vân tiểu thư có thể tin hoặc không tin.”
Vân Phong im lặng, lời của hắn nửa thật nửa giả, mặc dù từ khi Linh xuất hiện, trên người có quá nhiều bí ẩn, ai có thể nghĩ tới một nhân viên tiếp tân của Liên Minh Triệu Hồi Sư Tây Đại Lục lại là thiếu chủ của một trong Tứ Đại Gia Tộc cổ xưa chứ. Nói ra thực khiến người khác cảm thấy khó tin.
Hiện giờ đã có tới người của ba gia tộc đứng lại với nhau, chỉ còn thiếu mỗi người của Bặc Nguyên tộc, Tứ Đại Gia Tộc gần như đã có mặt đủ.
“Tin hay không tin cũng chẳng sao.” Vân Phong nói. “Chỉ cần là mọt chút manh mối, ta nhất định sẽ không bỏ qua.”
Nụ cười trên môi Hiên Dật nở rộng hơn, “Không hổ là Vân tiểu thư.”
Khúc Lam Y có chút lo lắng, hắn trở lại tộc dĩ nhiên là có hỏi thăm một phen, nhất là tình trạng gần đây của Tứ Đại Gia Tộc, từ khi biết ngoại trừ Vân gia ba gia tộc còn lại đều đã có động thái, Khúc Lam Y lập tức có cảm giác, trong lúc vô tình, người của các gia tộc đã gặp mặt nhau rồi.
“Thực ra thì Vân tiểu thư không cần lo lắm đâu, một chọi hai ta hoàn toàn không có phần thắng, dù là một chọi một, ta có thể thắng được thiếu chủ Nạp Khê tộc, nhưng cũng chưa chắc có thể thắng nổi Vân tiểu thư.”
Vân Phong im lặng, trong lời nói của hắn đã để lộ một thông tin, đó là nàng không thể chiến thắng. Bây giờ nhìn lại, thực lực của Khúc Lam Y trên mình, tại sao có thể thắng hắn mà lại không thể thắng mình? “Ngươi biết được những gì?”
Hiên Dật nháy mắt, đầy thâm ý nói, “Về huyết mạch, Vân tiểu thư có lẽ có hứng thú biết.”
Bàn tay Khúc Lam Y căng thẳng, Vân Phong cười khẽ, bàn tay nắm chặt lại, “Huyết mạch trong cơ thể ta không ai có thể rõ hơn ta.”
Hiên Dật nhíu mày, Vân Phong nói tiếp, “Ngươi cứ nói hết những gì mình biết đi.”
“Nếu Vân tiểu thư đã lên tiếng, tại hạ sao lại không nghe theo chứ.” Hiên Dật mỉm cười, “Căn cứ Huyết hồn quả thực ở trong cấm địa Thiên Yêu tộc, ta tới cấm địa đã một khoảng thời gian rồi, toàn bộ cấm địa gần như đã bị ta thăm dò hết, chỉ còn một khu vực là ta đi vòng qua thôi.”
“Vòng qua?” Vân Phong nhướng mày, Hiên Dật gật đầu, “Cấm địa Thiên Yêu tộc mặc dù có cường gỉ thủ hộ, nhưng toàn bộ đều ở ngoài cấm địa, bên trong như một cái vỏ rỗng, nhưng ở khu vực kia lại có vài hơi thở cường giả tồn tại.”
Nói như vậy, nơi xuất hiện bất thường trong cấm địa Thiên Yêu tộc chắc chắn có mờ ám.
“Sau khi ta bí mật quan sát một khoảng thời gian, khu vực đó không chỉ có hơi thở của cường giả, còn có… một số thứ kỳ lạ được cất giữ ở trong đó, ví dụ như… linh hồn.”
Quả nhiên! Căn cứ Huyết Hồn tám chín phần là ở đó rồi.
“Ngươi cẩn thận thật đấy, điều tra lâu tới vậy mà không hề bị phát hiện?” Khúc Lam Y nhíu mày, Hiên Dật cười ha ha, đưa tay đẩy gọng kính màu vàng trên sống mũi, “Tứ Đại Gia Tộc đều có khả năng riêng khác nhau mà.”
“Xem ra, phải làm phiền ngươi dẫn đường rồi.” Vân Phong lên tiếng, sâu trong đôi mắt Hiên Dật hiện lên nụ cười, “Chỉ cần Vân tiểu thư lên tiếng, Hiên Dật chắc chắn nghe theo.”
Thái độ ân cần như thế khiến Vân Phong cảm thấy rất khó chịu. Là cố ý hay tình nguyện hay vì nguyên nhân gì, đều không rõ. Hai bên đều đã rõ thân phận, hắn không cần thiết phải gọi mình là Vân tiểu thư nữa, thái độ cung kính này có thể không cần nữa rồi mà.
“Đi thôi.” Khúc Lam Y ngẩng đầu nhìn xung quanh, “Người mà ngươi muốn bắt chẳng lẽ là Nhị Hoàng Tử Thiên Yêu tộc?”
“Chính xác, bởi vì Huyết Hồn chỉ liên lạc với mỗi hắn mà thôi. Có thể bắt được hắn có lẽ sẽ làm việc thuận lợi hơn được chút, nhưng mà tình hình bây giờ khác rồi, ta đã không cần hắn nữa.”
“Từ đây có thể thống tới chỗ căn cứ của Huyết Hồn?”
“Có thể, vị trí của căn cứ Huyết Hồn rất bí ẩn, Nhị Hoàng Tử vì che giấu mà tiêu tốn không biết bao nhiêu công sức, còn đặt cả trong cấm địa Thiên Yêu tộc, có lẽ người cung cấp linh hồn ma thú cho Huyết Hồn cũng là hắn.”
Cung cấp linh hồn ma thú… Đến chuyện này mà hắn cũng biết, trong nhà Lam Y có sách cổ biết tác dụng chủ linh hồn ma thú, thì hiển nhiên hắn cũng sẽ biết. Mục đích mà hắn tìm kiếm Huyết Hồn chẳng lẽ là vì Huyễn Thú trong tay bọn chúng? Hay là… mảnh vụn bản đồ?
“Ngươi điều tra nhiều như thế, có biết được có bao nhiêu cường giả cỡ mạnh ở đó không?” Khúc Lam Y hỏi.
Hiên Dật cười lớn, “Nơi để giam giữ linh hồn chắc chắn Huyết Hồn sẽ không lơ là, nhưng dù sao cũng là ở trong cấm địa Thiên Yêu tộc, cho dù Huyết Hồn có muốn đi chăng nữa cũng không dám phái quá nhiều người tới đây. Có thể gọi là mạnh tầm tầm thì chỉ có bốn. Trong đó gồm hai Tôn Thần cấp chín và hai Thần Vương.”
Hai Tôn Thần cấp chín và hai Thần Vương. Bố trí như thế cao hơn căn cứ ở Vô Tận Hải không chỉ một cấp.
“Ngoài từ bốn kẻ này còn có sáu kẻ khác nữa, căn cứ này tổng cộng có mười người hoạt động.”
Tuy chỉ có mười người, nhưng người nào cũng trên Tôn Thần cấp năm, tổng lực coi như cũng cực kỳ ghê gớm. “Nói như thế, phần thắng của chúng ta có lẽ lớn hơn chút.” Khúc Lam Y cười khẩy, Hiên Dật lắc đầu, “Huyết Hồn làm việc rất cẩn thận, ta cũng chỉ suy đoán mà thôi.”
Dưới sự hướng dẫn của Hiên Dật cả ba tiến thẳng về phía trước, Vân Phong thầm nghĩ, hai Tôn Thần cấp chín, hai Tôn Vương, còn có sáu người khác nữa, ba người họ liên thủ lại với nhau không thể nào giết hết toàn bộ được, nhiều lắm chỉ có thể cầm chân, cũng là điều duy nhất có thể làm.
“Ngươi tìm Huyết Hồn để làm gì?” Vân Phong hỏi, mục đích của nàng là để đi tìm tàn hồn tổ tiên và mảnh hồn của nhị ca Vân Khải, và chắc chắn mục đích của hắn không hề giống mình.
Hiên Dật cười ha ha. “Ta tới để xác nhận một chuyện mà thôi.”
Khúc Lam Y nhíu mày, “Sao nào, Hiên gia tự cao làm càn cũng cảm thấy hứng thú với Huyễn Thú?”
Hiên Dật sững sờ, nét mặt kia như đang nói rõ sao ngươi lại có thể biết chuyện về Huyễn Thú? Khúc Lam Y cười lạnh, “Tác dụng của linh hồn ma thú không chỉ có mỗi ngươi biết không thôi đâu.”
Sau một thoáng sững sờ, Hiên Dật bật cười, “Chỉ là xác nhận thôi, không có ý gì khác đâu. Có Vân gia và Nạp Khê tộc ở đây, làm gì tới phiên những gia tộc khác chứ.”
“Có điều này là biết rõ nhỉ.” Bàn tay Khúc Lam Y tăng sức kéo Vân Phong tới cạnh, nhỏ giọng kề vào tai, “Cách xa hắn một chút.”
Vân Phong gật đầu, mặc dù không biết nguyên do là gì, nhưng hắn đã nói chắc chắn có lý do, sẽ không có hại với mình. Ba người lại im lặng, như đang có suy nghĩ riêng, đi xuyên qua lòng đất một lát, Hiên Dật đưa mọi người nhảy ra khỏi mặt đất, nơi này đã cách chỗ Nhị Hoàng Tử xa lắm rồi. Hiên Dận thu lại hoàn toàn hơi thở con người của mình, giống như Khúc Lam Y, có thể thấy lúc xông vào lãnh thổ Thiên Yêu tộc là do hắn cố tình để lộ.
“Ở đằng trước không xa.” Hiên Dật ngừng lại, “Tiến lên trước tý nữa là sẽ vào phạm vi giám sát của Huyết Hồn, chưa chuẩn bị đủ thì đừng nên chặt chân vào thì hơn.”
Vân Phong và Khúc Lam Y nhìn rừng crwnfgraamj rạp trước mặt, với mật đồ dày đặc thế này thì dù có đứng trên không cũng chẳng thấy rõ nổi tình huống ở bên trong, chỉ có vào trong đó mới tìm hiểu được toàn bộ, đây chính là một địa điểm rất tốt để ẩn trốn, nơi này có rất ít người ra vào cấm địa, có thể nói là cực tốt.
Nếu đã tìm được căn cứ Huyết Hồn thì nên tiếp theo nên bàn sẽ làm gì, Vân Phong không thể nào tin Hiên Dật hoàn toàn được, nhưng vào lúc này cần phải bắt tay với hắn thì mới có khả năng đột nhập vào trong.
“Vân tiểu thư đừng lo, ta nhất định sẽ giúp ngươi đạt được mong muốn.” Hiên Dật nói, Vân Phong im lặng không nói gì.
Khúc Lam Y nhíu mày, “Ngươi đã chủ động như thế thì dễ thôi. Dựa vào thực lực của ngươi hẳn kéo được một nửa số cường giả nhỉ.”
Hiên Dật khẽ cau mày, một nửa số cường giả? Nói cách khác là một Tôn Thần cấp chính, một Thần Vương và ba kẻ trên Tôn Thần cấp năm?
“Nếu không được cứ việc nói thẳng, không ép buộc ngươi đâu.” Khúc Lam Y lạnh lùng nói.
Ngay sau đó Hiên Dật liền bật cười, “Ngươi có thể, thì hiển nhiên ta không thể thua kém được rồi.”
“Đợi đã, toàn bộ cường giả đều giao cho các ngươi?” Vân Phong nói, “Như vậy sao được? Ta cũng sẽ…”
“Không cần đâu, tiểu Phong Phong chỉ cần tập trung vào chuyện của mình cho thật tốt là được rồi.” Khúc Lam Y cười ấm áp, “Việc chúng ta có thể làm là giúp nàng kéo dài thời gian, trong thời gian có hạn, nàng muốn tìm được đồ cũng không hề dễ đâu.”
“Đúng thế, tới lúc đó Vân tiểu thư chỉ cần chú ý giúp một chút là được, ta sẽ không vào.”
Vân Phong im lặng, sau đó ngẩng lên, “Được, năm ma thú khế ước của ta có thể san sẻ cho các ngươi một chút.”
Hiên Dật ngạc nhiên, “Năm hệ… nhanh như thế mà Vân tiểu thư đã có đủ năm hệ rồi?”
Vân Phong gật đầu, “Lần này nhờ ngươi giúp đỡ rồi, Linh.”
Hiên Dật cười, “Có thể phục vụ cho Vân tiểu thư là vinh hạnh của Linh.”
“Nếu đã quyết định như thế thì đừng chậm trễ nữa, bây giờ lập tức hành động đi. Có thể đánh phủ đầu được bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Sâu trong màu đen của con ngươi nổi lên sắc đỏ. Trong nháy mắt, đôi mắt đen như màn đêm đã hóa thành hòn ngọc máu. Một hoa văn màu đỏ lan ra từ lồng ngực tới tận cổ tay, như một đóa hoa thần bí dần nở rộ.
Hiên Dật thấy thế cười rộ lên, ngón tay đưa lên đẩy mắt kính, chiếc nhẫn màu xanh lục đeo trên ngón tay chợt sáng lên chói lóa. “Vân tiểu thư, chúng ta đi trước nhé.” Vầng sáng xanh lục bao bọc lấy toàn thân Hiên Dật, Ám Nguyên Tố đen như mực bao bọc lấy toàn thân Khúc Lam Y, bóng hai người lao đi như điên, chớp mắt đã vào phạm vi giám thị của Huyết Hồn.
“Lại có kẻ dám xâm nhập?” Mấy bóng người nhanh chóng hiện ra bay thẳng về phía này.
Vân Phong cười khẽ, kèn đã gióng lên rồi. Năm chiếc nhẫn khế ước hiện ra, năm ma thú khế ước xuất hiện.
“Vèo vèo vèo vèo vèo!” Năm tia sáng lấp lánh như sao băng từ trên cao giáng xuống, Vân Phong mủi chân nhảy lên, cũng lao lên trước. Bên tai là tiếng gào thét, rừng cây rậm rạp xẹt qua bên người, con đường phía trước vẫn không thể thấy rõ, nhưng cuộc chiến đã bắt đầu rồi.
Trái tim trong lồng ngực đập lên mãnh liệt, nhiệt huyết trong người sôi trào. Một cảm giác không rõ xông lên từ đáy lòng. Lần này nàng chắc chắn sẽ không tay không mà về!