Đồ Tể chưa sử dụng toàn bộ thực lực?
Nghe được lời nói của Trần Phàm, trên mặt Maha thoáng hiện tia chấn động, tựa hồ hắn cũng không tin hiện tại Trần Phàm còn chưa sử dụng toàn bộ thực lực.
Theo sau, không để Maha kịp hồi phục lại tinh thần, một cỗ khí tức tử vong hoàn toàn bao phủ chung quanh hắn, lông tơ cả người hắn dựng đứng, nhất là nơi cổ họng truyền tới một cảm giác rét lạnh băng sương.
Cao thủ quyết đấu, kình phong chưa tới, nhưng ngay địa phương sắp bị công kích cùng huyết quản cơ thể sẽ lập tức liền phản ứng, đây thuần túy là phản xạ tự nhiên qua muôn ngàn thử thách mà có được.
Cả đời Maha chiến đấu vô số, là cường giả thứ năm trong Thần Bảng, đã sớm hình thành phản xạ tự nhiên.
Dưới ánh mặt trời, Trần Phàm bước tới một bước, nháy mắt đã tiến tới khoảng cách Maha chừng hai bước, quyền phải nắm chặt, tựa như viên đạn pháo oanh thẳng vào cổ họng Maha!
Một quyền này, Trần Phàm mượn dùng lực lượng lao nhanh, lực lớn như núi, quyền chưa tới, quyền phong sắc bén quét vù vù rung động, mái tóc Maha tung bay, ánh mắt bị quét rát bỏng.
Nếu trước khi hoàn toàn thúc giục được dược lực gien số 1, đối mặt một quyền khủng bố của Trần Phàm, Maha tuyệt đối không dám cứng đối cứng, mà lựa chọn tránh đi mũi nhọn.
Nhưng...
Vào lúc này hắn hoàn toàn không biết thứ gì gọi là sợ hãi!
Cơ hồ theo bản năng, Maha dùng cùi chỏ tay trái vọt tới đánh vào cánh tay phải Trần Phàm, muốn đánh văng một quyền này của Trần Phàm.
- Phanh!
Một tiếng trầm đục truyền ra, cánh tay Maha run lên, đánh bay một quyền của Trần Phàm.
Theo sau, Maha hoàn toàn không để ý tới cánh tay đang chết lặng, lại vung tay lên, năm ngón tay cong lại thành trảo đột nhiên chụp vào bả vai Trần Phàm.
Giờ khắc này, tác dụng tiêu trừ sợ hãi của gien số 1 được bày ra thật tinh tế trên người Maha, chẳng những hắn không hoảng sợ vì Trần Phàm chủ động công kích, ngược lại còn tiến hành phản kích.
Một trảo này, năm ngón tay hắn phát lực, tựa như cương trảo bắt trúng bả vai Trần Phàm, bả vai Trần Phàm dù không bị phế cũng phải bị nắm rơi một khối máu thịt.
Nhìn thấy một trảo phản kích của Maha, vai phải Trần Phàm đột nhiên trầm xuống làm Maha trảo hụt, Maha biết luận võ quan trọng nhất là khí thế, trước đó hắn thật vất vả mới áp chế được Trần Phàm, lúc này tuyệt đối không cho Trần Phàm đánh ra khí thế.
Hắn hiểu được điểm này, nhìn thấy một trảo chụp hụt, đầu gối phải đột nhiên hất tới đánh thẳng vào bụng Trần Phàm.
Đầu gối bung lên, giống như một tấm sắt rít gió muốn thổi bay Trần Phàm ra ngoài.
Trần Phàm không chút sợ hãi, dùng
"Nhu" tự quyết, đột nhiên vùng bụng co rút lại, thân hình biến thành như tôm khô, làm đầu gối Maha đánh vào khoảng không.
- Cút!
Hóa giải được công kích của Maha, hai mắt Trần Phàm trừng lên, quát lớn một tiếng dùng một cước giẫm mạnh mặt đất, cả người như một viên cự pháo oanh kích mặt đất không ngừng chấn động.
Lão Hùng Đẩu Sắt!
Một chiêu này làm cả người Trần Phàm khí huyết quay cuồng, khí thế tăng vọt.
Một chiêu này là phương thức phát lực tốt nhất, cũng có thể tăng lên khí thế người sử dụng đến cực đại, là một trong những chiêu thức rất nhiều võ giả quen dùng.
Maha vì áp chế khí thế của Trần Phàm, sau khi hóa giải Pháo Quyền của Trần Phàm thì liên tục công kích, cả người cơ hồ dán lên người Trần Phàm, hắn vốn định dây dưa một chỗ, nhưng gặp phải một chiêu này căn bản không thể ngăn cản.
- Ba!
Trên người Trần Phàm lực lượng khủng bố đột nhiên bùng nổ, run lên, Maha trực tiếp bay ngược văng ra, tựa như một con diều vừa bị đứt dây.
Phanh!
Maha bay ngược ra vài thước, hung hăng đập lên trên mặt đất, vừa bị đập mặt đất liền xuất hiện vết rách, thanh thế dọa người.
Trên mặt đất, Maha bị thương không nhẹ, khóe miệng tuôn ra vết máu màu đỏ tươi.
Dù bị thương nhưng Maha cũng hoàn toàn không để ý, lập tức đứng dậy.
- Hô!
Trong nháy mắt Maha đứng dậy, Trần Phàm như cơn gió lướt tới, vung nắm tay dùng sức nện xuống đầu hắn!
Maha vừa đứng dậy, chỉ cảm thấy da đầu run lên, lông tơ chợt dựng đứng, không kịp nghĩ nhiều theo bản năng vươn tay đánh bay thiết quyền của Trần Phàm.
Nắm tay bị đánh bay, Trần Phàm tiến lên một bước, quyền trái thuận thế chém thẳng vào bụng Maha.
Thông qua cảm ứng mẫn tuệ của làn da, Maha thu tay lại chân trái giẫm ra sau, vừa lách ngang đồng thời vận dụng
"Nhu" tự quyết cả người liền co rút lại.
- Hô!
Quyền phong sắc bén, nắm tay Trần Phàm lướt qua bụng hắn, vùng bụng hắn liền đỏ bừng, giống như lửa cháy.
Chẳng quan tâm đau đớn, Maha lại cố gắng phản kích gây dựng lại khí thế.
Lúc này Trần Phàm lại làm sao cấp cho hắn cơ hội phản kích?
Không có khả năng!
Maha tránh thoát một quyền, Trần Phàm lướt ngang chuyển qua cách bên phải hắn hai bước, thiết quyền lại chém ra!
Tay phải Maha đã bị phế bỏ, căn bản không thể đón đỡ được như tay trái, rơi vào đường cùng đành bật lui ra sau tránh né.
Hắn vừa tránh né, Trần Phàm theo đuổi không bỏ, một quyền như mũi tên, vô cùng uy mãnh!
Cách đó không xa, những người đi đường nhìn thấy hai người đối chiến liền ngừng lại, nhìn thấy cảnh tượng hai người đối chiến trên mặt họ tràn ngập vẻ ngây ngốc, mãi thật lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Với ánh mắt của họ, căn bản không nhìn thấy rõ được động tác của hai người.
Nếu không phải hai người thỉnh thoảng dừng lại, bọn họ đều đã cho rằng mình bị xuất hiện ảo giác.
Không riêng gì bọn họ, Diệp Mỵ, Diệp Tranh Vanh, Jack thậm chí là Long Nữ đều không thể thấy rõ động tác của hai người, chỉ có thể mơ hồ chứng kiến hai đạo thân ảnh.
- Còn...còn chưa chấm dứt sao?
Trong xe, Diệp Mỵ nắm chặt hai tay, thần tình lo lắng nhìn Long Nữ hỏi.
Long Nữ lắc đầu, trong ánh mắt xuất hiện cảm xúc lo lắng.
Hiển nhiên Maha cường đại vượt ngoài dự liệu của nàng!
- Vừa rồi không phải Trần Phàm đã đánh bại tên kia, xách hắn trong tay sao? Vì sao lại thả hắn ra?
Diệp Mỵ lại hỏi.
Lần này Long Nữ cũng không trả lời.
Nàng cũng không biết vì sao Trần Phàm phải làm như vậy.
Đồng dạng nàng vẫn còn rất nghi hoặc, nghi hoặc vì sao Maha lại đột nhiên cường đại như vậy, phải biết rằng trước đó Maha vốn không cùng một cấp bậc với Trần Phàm.
Mà giờ này khắc này, Trần Phàm đấu với hắn hơn mười chiêu còn chưa phân ra thắng bại.
Ngay trong lúc Diệp Mỵ vừa hỏi Long Nữ, phía trước, nắm tay Trần Phàm đang bung ra dày đặc như mưa, mỗi một lần hắn ra quyền đều đánh thẳng tới, như tật phong mưa rào!
Gặp phải công kích như bão táp của Trần Phàm, khí thế Maha hoàn toàn biến mất, ngoại trừ trốn tránh không còn lựa chọn nào khác!
Theo thời gian trôi qua, Maha cảm thấy áp lực liên tục tăng lên, trốn tránh càng ngày càng cố hết sức.
- Rống!
Có lẽ biết được nếu còn tiếp tục trốn tránh sẽ bị bại, Maha nhìn thấy Trần Phàm đánh ra một quyền lại hoàn toàn không để ý tới, hét lớn một tiếng tay trái chụp thẳng vào cổ họng Trần Phàm.
Thời khắc mấu chốt, hắn đã lựa chọn chiêu thức ôm nhau cùng chết!
Trần Phàm không cho hắn như ý muốn, liền thu hồi nắm tay, ngửa đầu thoải mái tránh thoát.
Một trảo không trúng, Maha như nhìn thấy được ánh rạng đông, tìm được cơ hội phản kích, nâng đầu gối đem hết toàn lực đánh tới Trần Phàm!
Trần Phàm mặt không đổi sắc, cùng nâng chân lên đón lấy!
- Phanh!
Ngay sau đó, hai người giống như hai đứa trẻ đang chơi trò chọi gà, hai đầu gối hung hăng đụng vào nhau, chân của Trần Phàm vẫn đứng vững trên mặt đất, không chút sứt mẻ, mà Maha không chịu nổi lực lượng va chạm, thân thể bật lui ra sau.
- Xuy!
Cùng lúc đó Trần Phàm buông chân, vặn eo, một cú đá xoay vòng đột nhiên bay ra.
Maha liên tục trốn tránh, sức lực tiêu hao không ít, tinh lực cũng tiêu hao nghiêm trọng, sau đó lại liều mạng cùng chết, đã dùng hết khí lực.
Lúc này nhìn thấy cú đá xoay vòng hung mãnh của Trần Phàm, phản ứng không còn nhanh nhẹn, động tác cũng chậm hơn một ít.
- Ba!
Ngay khi Maha cố gắng thối lui ra sau trốn tránh, chân trái Trần Phàm đá thẳng vào cằm Maha.
Cằm là trọng tâm cân bằng của thân thể, một khi bị đánh trúng sẽ mất thăng bằng.
Maha bị một cước của Trần Phàm đá trúng, lực lượng thật lớn đánh bay hắn ra ngoài.
Loảng xoảng loảng xoảng!
Thân hình Maha hung hăng đập vào lan can ven đường, lan can gãy vụn.
Lúc này kình khí cả người hắn tiêu mất, lực phòng ngự suy giảm, hơn nữa cằm bị đánh trúng, trong lúc nhất thời trước mắt như biến thành màu đen, ý thức trở nên có chút hỗn loạn.
Ý thức hỗn loạn, Maha lại nghe được tiếng xé gió, lông tơ cả người chợt dựng đứng.
Hắn lại cảm ứng được Trần Phàm rất nhanh đánh úp lại!
Nhận thấy được điểm này, Maha không dám chậm trễ, không đợi ý thức hoàn toàn hồi phục, liền bật dậy.
Trong nháy mắt hắn vừa đứng dậy, Trần Phàm đã đi tới trước hắn hai thước, mượn dùng lực lượng chạy băng tới, cả người đột nhiên bay lên, tựa như đại bàng giương cánh, như cá sấu vồ mồi!
Ngạc Ngư Tiễn Vĩ!
Cả người Trần Phàm nhào tới trên người Maha, hai tay chụp lấy tay hắn, dùng sức xé mạnh.
- Xuy!
Máu tươi văng khắp nơi.
Hai cánh tay Maha bị giật đứt, máu tươi vẩy ra, huyết nhục cùng xương trắng lộ rõ, cả người cơ hồ bị rách nát.
Đau đớn kịch liệt thiếu chút nữa làm hắn hôn mê bất tỉnh, hắn trợn tròn mắt, nhìn Trần Phàm, trong mắt toát ra vẻ không cam lòng!
Cảm giác giống như đang nói, điều đó không có khả năng! Con mẹ nó không có khả năng!
Tựa hồ hắn không tin, cũng không cam tâm bị Trần Phàm đánh bại!
Theo hắn xem ra, sau khi thành công thúc giục dược lực hai lần tiêm gien số 1, thực lực của hắn cùng Trần Phàm không kém bao nhiêu, thậm chí phải vượt qua Trần Phàm mới đúng!
- A!
- Chết!
Ngay sau đó trong ánh mắt không cam lòng của hắn, trong tiếng thét của đám người hoảng sợ xa xa, Trần Phàm lạnh lẽo phun ra một chữ chết, tay phải bắt lấy cổ Maha, dùng sức giật mạnh!
- Phốc xuy!
Vừa giật mạnh, đầu Maha bị Trần Phàm ninh rụng, máu tươi nóng bỏng như cột máu phóng lên cao, rơi đầy trời.
Nguồn truyện: Truyện FULL Trong mưa máu, Trần Phàm mang theo đầu của Maha, như ma thần buông xuống.