Las Vegas là thành phố lớn của bang Nevada, có ngành du lịch khổng lồ lấy việc kinh doanh những sòng bạc làm chủ yếu, nổi danh là một trong những thánh địa nghỉ phép nổi tiếng thế giới.
 
Cột trụ kinh tế chủ yếu của Las Vegas chính là sòng bạc, bởi vì sòng bạc là nơi đãi vàng, các ông trùm đầu tư xây sòng bạc tại Las Vegas, thậm chí có cả những phú hào thế giới, hoàng tử Ả Rập, diễn viên nổi tiếng cũng tham gia đầu tư.
 
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Las Vegas còn có danh xưng "Thành phố tội ác", cũng là một thành phố đứng hàng đầu với chữ "Đổ" (cờ bạc).
 
Mà rất ít người biết, tên Las Vegas là của người khai phá miền viễn Tây của nhiều năm trước đây, mọi người đã đặt tên cho miền khô cằn sỏi đá này là "mục thảo địa" (bãi cỏ chăn nuôi), xây dựng một phiến thảo nguyên phì nhiêu, tiện chăn nuôi dê bò.
 
Ở thế kỷ trước, một trung úy lục quân từng tuyệt vọng cho rằng, từ nay về sau sẽ không ai giao thiệp với bãi sa mạc khô cằn này, nhưng chỉ trong thời gian trăm năm, khu hoang vu ngày xưa đã trở thành cảnh tượng phồn hoa của ngày hôm nay.
 
Người Cơ Đốc giáo nói chúa luôn cứu vớt những sơn dương lạc đường, người cứu thế còn được xưng là mục dương nhân, (người chăn nuôi), ở Las Vegas, chăn nuôi chính là dục vọng vô cùng vô tận của con người, vậy người chăn nuôi bọn họ lại là ai đây?
 
Chính là bản thân nhân loại.
 
Bất cứ người nào đối mặt với dục vọng chỉ có thể dựa vào chính mình mà đứng lên.
 
Khi ánh nắng mặt trời đầu tiên chiếu xuống từng phố lớn ngõ nhỏ trong Las Vegas, trong một khu nhà cao cấp nằm trong khu phú hào Las Vegas.
 
Toàn bộ đại lão sáu thế lực lớn suốt đêm qua cũng giống như Silva, vượt qua một đêm không ngủ.
 
Nhưng...
 
Tâm tình của bọn hắn hoàn toàn ngược lại với Silva!
 
Đối với Silva mà nói, gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci sụp đổ, làm cho gia tộc Gambino có thể hoàn toàn nắm ủy ban Mafia nước Mỹ trong tay, địa vị bá chủ của họ trong thế giới ngầm càng thêm không thể lay động.
 
Đối với đám người Dixi mà nói, đây là một sự đả kích thật lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Sở dĩ bọn hắn mang theo Tiết Hồ từ Los Angeles chuyển tới Las Vegas, chính là vì muốn dẫn dụ Trần Phàm thực hiện hành động trảm thủ.
 
Hiện giờ Trần Phàm không rơi vào bẫy của bọn hắn, còn lợi dụng đặc công quân đội tiến hành truy kích bọn hắn, trọng yếu hơn là làm cho gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Profaci sụp đổ...
 
Điều này trực tiếp làm cho bọn hắn mất đi thế lực bản địa ủng hộ, nếu như vậy bọn hắn muốn xử lý Trần Phàm, khó khăn không chỉ tăng thêm một chút!
 
Về phần Thorn Qiesi Jarno và Rossi Profaci.
 
Điều này đối với bọn hắn mà nói hoàn toàn là tai họa ngập trời!
 
Tối hôm qua Trần Phàm tiến hành một trận giết chóc đối với các thành viên trung tâm của hai gia tộc, đồng thời Địa Ngục Xà dong binh đoàn ẩn núp trong nước Mỹ đã lâu cũng dựa theo chỉ thị của Trần Phàm, tiến hành tấn công toàn bộ đại phân bộ của hai gia tộc, đem toàn bộ thành viên trung tâm của hai gia tộc một lưới bắt hết!
 
- Thorn, nguyên bản tôi chỉ cho rằng Rossi là một phế vật, thật không ngờ ông cũng là phế vật.
 
 Trong đại sảnh biệt thự yên lặng, sắc mặt Maha thật khó xem trào phúng nói:
 
- Thân là nhân vật số hai của Mafia nước Mỹ lại có thể không biết được tin tức Địa Ngục Xà dong binh đoàn ẩn núp trong nước Mỹ, thật là đáng chê cười!
 
Nghe lời trào phúng của Maha, Thorn cũng không đáp lời.
 
Ánh mặt trời sáng sớm chiếu vào khuôn mặt của hắn, làm người ta có thể rõ ràng nhìn thấy sắc mặt hắn trắng bệch một mảnh, cặp con ngươi vốn sắc bén hữu thần lại trở nên ảm đạm không ánh sáng, cả người sĩ khí hạ thấp, giống như một xác chết.
 
Không riêng gì hắn, Rossi ngồi bên cạnh cũng giống như thế.
 
Nhìn thấy bộ dáng như sắp chết của hai người, Tiết Hồ chỉ cảm thấy tương lai của mình đen tối, toàn thân hắn rét lạnh, làm cả người hắn giống như bị giật kinh phong, điên cuồng co rút lại.
 
- Ông...ông...
 
Đột nhiên bên trong đại sảnh yên tĩnh vang lên thanh âm điện thoại.
 
Nghe được thanh âm này, Maha, Sark, Nhẫn không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về hướng Dixi, mà Thorn, Rossi, Tiết Hồ đều bất động không nhúc nhích.
 
Trong ánh nhìn chăm chú của Maha, Sark, Nhẫn, chân mày Dixi nhăn lại, lấy ra một thông tấn khí giống như điện thoại di động, ấn nút đón nghe.
 
Vài giây sau, gương mặt Dixi càng ngưng trọng, chân mày càng cau chặt lại.
 
Nhìn thấy cảnh này, ba người Maha liền biết lại có tin tức không tốt truyền qua...
 
Có lẽ là vì xác minh sự suy đoán của ba người, nửa phút sau Dixi thu lại máy nghe, mang theo vài phần tức giận vài phần vô lực nói:
 
- Chính phủ Mỹ tuyên bố, tối hôm qua sự kiện chém giết xảy ra ở các nơi chính là sự kiện hắc bang sống mái thù oán, người thực hiện chính là Thanh bang!
 
Người thực hiện là Thanh bang?
 
Nghe được câu này, sắc mặt ba người Maha biến đổi, lại nhìn thoáng qua nhau, đều thấy được tia mất mát trong mắt đối phương.
 
Hiển nhiên bọn hắn đều rất rõ ràng, Thanh bang bị vu oan, kế tiếp chính phủ Mỹ sẽ dốc lực lượng tiêu diệt Thanh bang, đồng thời sẽ thực hiện lệnh truy nã với người nắm quyền Thanh bang là Tiết Hồ.
 
Đối với đám người Maha mà nói, lấy thực lực của bọn hắn đối mặt với đặc công cùng cảnh sát cũng không có áp lực gì, nhưng bọn hắn cũng rất rõ ràng, mất đi thế lực bản địa ủng hộ bọn hắn, nếu bức cảnh sát địa phương cùng quân phương nóng nảy, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
 
Điểm này Trần Phàm cũng biết, đây cũng là lý do vì sao hắn không tự mình tham gia giết chóc ngay ban đầu, mà kéo gia tộc Gambino và gia tộc Heyde Gus xuống nước.
 
- Thorn, đối với tai nạn ông gặp phải, tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
 
 Trầm mặc thật lâu, Dixi lại đưa mắt nhìn Thorn:
 
- Nhưng ông hẳn nên hiểu rõ một chút, dù toàn bộ thành viên trung tâm của gia tộc ông đều bị xử lý, nhưng có trợ giúp của chúng ta, gia tộc Qiesi Jarno còn có hi vọng quật khởi!
 
Bên tai vang lên lời nói của Dixi, trong con ngươi trống rỗng của Thorn hiện lên tia ánh sáng, giống như một tia quang mang lướt qua, theo sau, ánh mắt của hắn cũng vẫn trống rỗng, giống như bị mất đi linh hồn.
 
Giờ khắc này, Thorn đã tuyệt vọng.
 
Bởi vì theo hắn xem ra, với tình thế hiện giờ, nếu muốn xử lý Trần Phàm thật sự không có khả năng, lại thêm sau khi gia tộc Gambino lấy ra phần tư liệu vũ khí của Nga, những đại lão quân đội cùng chính giới lúc trước đứng về phía gia tộc Qiesi Jarno đều bị công kích, thế lực suy yếu, quan hệ với gia tộc Qiesi Jarno cũng xuất hiện vết rách...
 
Gia tộc Qiesi Jarno đã bị những vị đại lão chỉ biết tới ích lợi kia vô tình từ bỏ.
 
Ở tình hình này, hắn không tin đám người Dixi sẽ trợ giúp hắn, sở dĩ Dixi nói như vậy chỉ là muốn thăm dò khả năng còn lại của hắn, xem gia tộc Qiesi Jarno còn khả năng lật ngược ván bài cuối cùng hay không.
 
Có lẽ là vì xác minh suy đoán của Thorn, Dixi lại hỏi tiếp:
 
- Thorn, có thể vận dụng quan hệ trong tay ông để thay đổi điểm này hay không?
 
Không một tiếng hồi đáp.
 
Thorn ngây ngốc nhìn lên trần nhà.
 
- Phế vật vô dụng!
 
Nhìn thấy cảnh này, Maha biến sắc, bàn tay vung lên, một vật thể đen nhánh từ trong tay áo hắn bắn ra.
 
- Sưu!
 
Nương theo tiếng rít gió, chủy thủ bắn thẳng vào đầu Thorn.
 
- Phốc xuy!
 
Ngay sau đó, chủy thủ ghim thẳng vào ấn đường của Thorn, xuyên thủng đầu hắn, máu tươi văng khắp nơi.
 
- Oanh!
 
Thorn ầm ầm ngã xuống đất, trên mặt lại không hề có chút diễn cảm kinh ngạc nào.
 
Tựa hồ...hắn đã sớm liệu trước kết cục này.
 
Thorn hiểu được một khi gia tộc Qiesi Jarno mất đi giá trị lợi dụng, chẳng những hắn bị đá ra khỏi liên minh lâm thời này, thậm chí còn có thể bị giết chết, nhưng Rossi lại không nghĩ được xa như thế.
 
- A...
 
Lúc này nhìn thấy Thorn bị Maha giết chết dễ dàng như giết gà, Rossi biến sắc, khuôn mặt ngây ngốc thoáng hiện vẻ sợ hãi, thất thanh kêu lên.
 
- Phanh!
 
Theo sau...
 
Thanh âm Rossi chợt dừng lại, người nổ súng chính là Dixi, trong tay hắn chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một khẩu súng màu vàng kim, nòng súng còn bốc lên từng đợt khói nhẹ.
 
U Linh Vương Dixi, hắn còn có một xưng hô: Thương Thần!
 
Hắn là người dùng súng nhanh nhất trên thế giới này!
 
Không ai!
 
Nhìn thấy Thorn và Rossi lần lượt bị giết chết, vẻ sợ hãi trên mặt Tiết Hồ càng thêm rõ ràng.
 
Tựa hồ hắn ý thức được liên minh lâm thời này đã tới lúc nên giải tán.
 
Hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, tác dụng lớn nhất của hắn ở trong liên minh lâm thời này đó là làm con mồi, hấp dẫn Trần Phàm tiến đến!
 
Nếu liên minh lâm thời bị giải tán, hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được kết cục của mình!
 
- Tôi nghĩ, liên minh lâm thời của chúng ta đã có thể giải tán.
 
Ngay sau đó, Nhẫn chậm rãi mở miệng, sắc mặt không chút thay đổi đã chứng minh suy đoán của Tiết Hồ.
 
Bên tai vang lên lời của Nhẫn, sắc mặt Tiết Hồ trắng bệch, thân thể run rẩy càng thêm dữ dội.
 
- Đồ Tể vẫn dùng biện pháp cũ tiêu diệt từng bộ phận.
 
Sark vô lực nhắm hai mắt lại, nguyên bản hắn cho rằng nương theo cơ hội đông đảo thế lực liên hợp lần này, có thể xử lý Trần Phàm, hiện giờ xem ra muốn giết chết được Trần Phàm đã là chuyện không có khả năng.
 
Nghe được Nhẫn và Sark lần lượt mở miệng, Dixi lựa chọn trầm mặc, dù là Maha cũng trầm mặc.
 
Bọn họ đều cũng biết, mất đi cơ hội diệt sát Trần Phàm lần này, một khi Trần Phàm triển khai trả thù, lựa chọn phương thức tiêu diệt từng bộ phận trả thù bọn hắn, đó chính là tai nạn của bọn họ!
 
- Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, nếu mất đi cơ hội này, các ông sẽ giống như tôi, chết dưới đao Đồ Tể của hắn!" Mọi người trầm mặc làm Tiết Hồ chợt bình tĩnh hơn một chút, hắn một châm thấy máu chỉ ra nơi mấu chốt.
 
- Hay là chúng ta chủ động phóng ra đi, đây là biện pháp duy nhất của chúng ta.
 
 Maha cắn răng làm ra quyết định:
 
- Chỉ cần chúng ta đoàn kết cùng một chỗ chủ động phóng ra, vẫn còn chút xác suất có thể giết chết hắn.
 
- Tôi tán thành.
 
Sark cắn răng lựa chọn phụ họa.
 
- Chủ động phóng ra?
 
 Trên mặt Nhẫn lộ ra nụ cười lạnh như băng:
 
- Anh biết Đồ Tể đang ở đâu sao?
 
Maha vắng lặng, theo sau giận tím mặt:
 
- Mẹ nó, Nhẫn, ông có ý tứ gì?
 
- Ha ha, bây giờ cơ hội chúng ta muốn liên thủ chủ động phóng ra đã mất rồi.
 
 Nhẫn cười lạnh một tiếng, trong giọng nói lại tràn ngập cảm giác vô lực.
 
Nghe được Nhẫn nói như vậy, Maha như một quả bóng hơi bị đâm thủng, lập tức nhụt chí.
 
Tựa hồ hắn cũng biết, mượn tin tức trong tay bọn họ, căn bản không thể tra được tin tức của Trần Phàm.
 
- Ông...ông...
 
Ngay khi đại sảnh lâm vào yên lặng, trong phòng hội nghị lại vang lên thanh âm.
 
Lúc này đám người Dixi không hẹn cùng đưa mắt nhìn về phía Tiết Hồ.
 
Nhìn dáng vẻ của mọi người, nghe thanh âm di động vang lên, sắc mặt Tiết Hồ như tro tàn lấy ra di động, nhìn thấy dãy số, vô lực nhận nghe điện thoại, thanh âm khàn khàn hỏi:
 
- Cảnh sát đã triển khai hành động sao?
 
- Không phải, anh, tôi nhận được tin tức trọng đại, tin tức này có thể trợ giúp chúng ta xử lý tên tạp chủng Trần Phàm kia!" Đầu bên kia điện thoại, em trai Tiết Hồ vẻ mặt kích động nói.
 
- Bá!
 
Nghe được lời nói của em trai, sắc mặt Tiết Hồ đột nhiên biến đổi, bật lên khỏi chỗ ngồi:
 
- Tin tức gì?
 
- Thanh nhi nói cho tôi biết, đoạn thời gian trước Diệp Mỵ đến đại lục là vì tìm Trần Phàm! Đây cũng chính là nói quan hệ giữa Diệp Mỵ và Trần Phàm thật không bình thường...
 
- Ba!
 
Không đợi Tiết Tĩnh nói cho hết lời, thần tình Tiết Hồ kích động cúp điện thoại.
 
- Hô...hô...
 
Giờ khắc này Tiết Hồ giống như người chết đuối bắt được cọng rơm rạ cuối cùng, thở hổn hển đỏ hồng mắt, gầm nhẹ nói:
 
- Chư vị, tôi tìm được biện pháp xử lý Đồ Tể!
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play