Vô luận là quốc gia nào, giới giải trí cùng hắc bang luôn có quan hệ thân mật không thể phân chia.
Tất cả chuyện này ngoại trừ ngành giải trí có thể thu được món lãi kếch xù, còn có thể cung cấp địa phương giúp hắc bang rửa tiền.
Lợi dụng đầu tư điện ảnh rửa tiền đen, đây là thủ đoạn mà rất nhiều hắc bang quen dùng!
Ở Hong Kong, tập đoàn Hồng Tinh dưới quyền Hồng Tinh xã đoàn, đây là thủ đoạn mà rất nhiều hắc bang quen dùng!
Ở Hong Kong, tập đoàn Hồng Tinh trên cơ bản khống chế cả điện ảnh Hong Kong!
Ở nước Mỹ, mấy đại gia tộc Mafia trên cơ bản khống chế cả Hollywood, bọn hắn chiếm cứ cổ phần công ty nhiều nhất trong các công ty điện ảnh, chỉ đem một số ít cổ phần công ty đế lại cho một ít thế lực cùng đại nhân vật che giấu ở sau màn.
Đối với mọi người trong đại sảnh mà nói, tuy rằng bọn hẳn là một thành viên trong giới giải trí, cũng không phải thành viên Mafia chính tông, nhưng bọn họ cũng biết, ông trùm điện ảnh Marcel Desailly của Hollywood chính là một trong những thành viên trung tâm của gia tộc Profaci, địa vị trong gia tộc có chút không tầm thường.
Đồng dạng, bọn họ cũng biết, tuy rằng thực lực của gia tộc Profaci so ra còn kém gia tộc đầu lĩnh Mafia như gia tộc Gambino, nhưng cũng sắp xếp hàng đầu trong toàn bộ gia tộc Mafia, hơn nữa địa vị trong ủy ban Mafia nước Mỹ không thấp!
Ở tình hình như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng Trần Phàm hung hăng càn quấy nhục nhã cây rụng tiền nhưMike, nếu bị gia tộc Profaci biết được, hắn sẽ chịu không nổi!
Mà hiện giờ, chẳng những Trần Phàm không hề sợ hãi, ngược lại còn mở miệng cuồng ngôn nói nếu như Marcel Desailly không đến, cả gia tộc Profaci sẽ gặp tai nạn...
Điều này trực tiếp làm cho tất cả mọi người đều trợn tròn mắt!
Bọn hắn đều há hốc mồm cũng không phải vì câu nói của Trần Phàm hù sợ...
Mà là bọn hắn cảm thấy được Trần Phàm đã hoàn toàn phát điên rồi, thậm chí có người hoài nghi đầu của Trần Phàm có phải đã bị nhét vào chỗ kín của đàn bà hay không!
Bởi vì theo bọn hắn xem ra, một người Hoa dám mạnh miệng nói muốn để cho gia tộc Mafia cường đại gặp tai ương, đây chính là chuyện đáng chê cười!
Đáng chê cười sao?
Ngay sau đó, ngay khi mọi người bị thái độ hung hăng càn quấy của Trần Phàm làm phẫn nộ, di động của Mike đánh rơi trên mặt đất chợt vang lên, tiếng nhạc Hotel Califonia vang lên thánh thót trong đại sảnh.
(đả tự: Hotel Califonia là tên 1 bài hát kinh điển nên mình nghĩ không nên dịch là
"Khách Sạn Califonia" như trong bản dịch...nên mạo muội sửa 1 chút ^^)
Làn điệu du dương vang lên bên trong đại sảnh, làm mọi người không tự chủ được đều đưa mắt nhìn về phía chiếc di động của Mike.
- Chỉ mong thượng đế phù hộ mày.
Trần Phàm nói xong, cầm di động, nhấn nút tiếp máy đồng thời mở miệng nói.
- Mike, vừa rồi tôi gọi điện cho ngài Marcel Desailly, ngài bảo tôi hỏi anh, có phải anh đã đắc tội với một người Hoa tên là Trần Phàm?
Điện thoại vừa chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm của Hansen, ngữ khí hơi có vẻ lo lắng.
- Phải.
Trần Phàm không đợi Mike lên tiếng, đã đáp lời Hansen.
- Ông...là ai? Mike đâu? Hắn ở nơi nào?
Đầu bên kia điện thoại, Hansen nghe được thanh âm của Trần Phàm chợt sững sờ, sau đó kinh hãi, cảm giác như đang sợ hãi Mike đã xảy ra sự cố.
Sở dĩ hắn khẩn trương như vậy, bởi vì Mike chẳng những là cây rụng tiền của Dreamworks, đồng thời cũng là cây rụng tiền của Hansen!
Nếu Mike có điều gì không hay xảy ra, hắn sẽ gặp phải tổn thất lớn!
- Trần Phàm.
Trần Phàm thật rõ ràng đưa ra đáp án.
Lần này, đầu bên kia điện thoại Hansen cũng không lập tức trả lời, mà hơi thở trở nên dồn dập, tiếng thở dồn dập thậm chí làm cho các nhân sĩ Hollywood cũng nghe được.
Vẻ biến hóa của Hansen không khỏi làm mọi người ngoại trừ Mira đều sửng sốt, bọn hắn lại đem ánh mắt nhìn về phía Trần Phàm, cảm giác như đang muốn hỏi: Người thanh niên tên Trần Phàm này rốt cục lại là ai? Vì sao chỉ nói ra một cái tên liền làm cho Hansen sợ tới mức không dám nói chuyện?
Trong lúc các nhân sĩ Hollywood còn đang kinh ngạc, trong đầu Mira cũng hiện ra một màn Trần Phàm nói gì Lý Dĩnh nghe nấy, cũng hồi tưởng lại khi Lý Dĩnh nghe được công ty Universal dưới tay gia tộc Gambino muốn ký hợp đồng với công ty Lam Cảnh, biểu tình của nàng rất kinh ngạc.
Nguyên...nguyên lai tất cả chuyện này đều bởi vì hắn?
Chẳng...chẳng lẽ hắn có quan hệ rất tốt với gia tộc Gambino?
Trong lòng Mira thầm hỏi chính mình, đồng thời có được đáp án.
Theo nàng xem, đáp án là khẳng định!
Nếu không Trần Phàm tuyệt đối không dám hung hăng càn quấy đến như thế!
Nhưng sau khi đoán được điểm này, Mira lại nghi ngờ, theo nàng nghĩ dù Trần Phàm có quan hệ thật tốt với gia tộc Gambino, cũng không dám mạnh miệng nói sẽ gieo tai họa cho gia tộc Profaci a?
Tuy rằng thực lực gia tộc Profaci kém hơn gia tộc Gambino, nhưng Mira có một vạn lý do để tin tưởng, gia tộc Gambino tuyệt đối sẽ không bởi vì một người Hoa mà tuyên chiến với gia tộc Profaci!
Cho dù có muốn, với thực lực của gia tộc Gambino muốn tiêu diệt được gia tộc Profaci cũng phải trà một cái giá nặng nề.
- Hansen. ông nói với ngài Marcel Desailly, nếu ông ấy không dẫn người tới cứu tôi, tôi sẽ chết trong tay tên tạp chủng da vàng này!
Có lẽ Trần Phàm thoáng thu lại lực lượng dưới chân. Mike đã tìm được cơ hội mở miệng.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt hắn hoàn toàn vặn vẹo lại, trong con ngươi lộ ra hận ý ngập trời, cảm giác như chỉ hận không thể lập tức làm cho Marcel Desailly phái người đến xé xác Trần Phàm mới giải hận.
- Mike, ngài Marcel Desailly nói, nếu người anh trêu chọc là Trần Phàm, ông ấy cũng không khả năng làm được gì...
Hansen lại mở miệng, đồng thời hắn cảm thấy trong miệng chợt đắng chát, đồng thời cũng rất tò mò, tò mò Trần Phàm rốt cục là thần thánh phương nào, thế nhưng làm cho người như Marel Desailly cũng phải kiêng kỵ!
Ách...
Khi thanh âm của Hansen thông qua điện thoại cùng loa ngoài vang lên bên trong đại sảnh, tại hiện trường ngoại trừ Mira, tất cả mọi người đều giật mình há to miệng, nhìn Trần Phàm như nhìn quái vật.
Phải biết rằng, từ lúc mới bắt đầu cho đến vừa rồi, ở trong mắt bọn họ, Trần Phàm chỉ là một tên dế nhũi đến từ đông phương xa xôi!
Sở dĩ bọn họ không dám tỏ ra lửa giận trong nội tâm, chỉ vì nhìn thấy thân thủ của Trần Phàm quá giỏi.
Nhưng bọn họ tự nhận mình thuộc người của xã hội thượng lưu, bọn họ có rất nhiều lý do để tin tưởng: Trần Phàm động tới Mike, gia tộc Profaci tuyệt đối sẽ không tha cho Trần Phàm!
Nhưng...
Giờ này khắc này, tên dế nhũi trong mắt bọn họ, chỉ dùng một cái tên đã làm cho thành viên trung tâm của gia tộc Profaci như Marcel Desailly không dám đến...
Loại hình ảnh hoàn toàn ngược lại này làm cho bọn họ khiếp sợ không gì sánh kịp, cũng giống như một cái tát vang dội đánh vào mặt bọn hắn, trực tiếp đánh tới choáng váng!
So sánh với các nhân sĩ Hollywood mà nói, nỗi rung động trong lòng đương sự như Mike thì không cách nào dùng lời nói để mà hình dung!
Dưới ánh đèn, khuôn mặt đang vặn vẹo bỗng nhiên biến thành trắng bệch một mảnh, vẻ hận ý vô tận trong con ngươi trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại vẻ không sao tin nổi!
Hắn không tin, lúc này Trần Phàm đang giẫm trên khuôn mặt của hắn, lại là một người chỉ dùng một cái tên đã làm Marcel Desailly sợ tới mức không dám đến đây!
Hắn càng không tin, Marcel Desailly thậm chí cả gia tộc Profaci sẽ vì sợ hãi Trần Phàm mà buông tha cây rụng tiền như hắn!
- Không có khả năng!
- Đây tuyệt đối không có khả năng!
Sau thoáng hốt hoảng ngắn ngủi, Mike giống như bị kích thích thật lớn, điên cuồng hét lên, trong cổ họng phát ra tiếng gào thét khủng bố.
Không để ý tới Mike đang vùng vẫy giẫy chết, đôi mắt Trần Phàm xoay chuyển vài vòng, cười hỏi:
- A...ý của ông là, nếu đêm nay người hắn đắc tội không phải là tôi, Marcel Desailly sẽ đến cứu hắn, hoặc là phái người đến cứu hắn, đúng không?
- Phải.
Đầu bên kia điện thoại, tuy rằng Hansen không biết vì sao Trần Phàm phải hỏi như vậy, nhưng cũng không giấu diếm, sau đó hắn lại thay thế Mike lên tiếng cầu xin:
- Tiên sinh tôn quý, thỉnh cho phép tôi thay mặt tên Mike ngu xuẩn xin lỗi ngài với tất cả lòng chân thành nhất, xin ngài tha thứ cho sự ngu muội vô tri của hắn!
- Buông tha hắn sao?
Trần Phàm mỉm cười:
- Tựa hồ hắn còn đang tràn ngập hận ý với tôi đây.
- Mike, tên ngu ngốc này, nếu anh không muốn lập tức đi gặp Satan ngay bây giờ, lập tức xin lỗi Trần tiên sinh!
Nghe được lời nói của Trần Phàm. Hansen lập tức gào lên, ngữ khí như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Xin lỗi?
Nghe được hai chữ này, cả người Mike chấn động, sau đó giống như bị rút hết toàn bộ khí lực, dừng giãy dụa, nguyên bản ánh mắt tràn ngập hận ý cùng lửa giận đã dần dần mất đi vẻ sáng bóng.
Bởi vì hắn có gương mặt anh tuấn, kỹ xảo biểu diễn xuất sắc, lại thêm được thượng đế chiếu cố, chỉ mới hai mươi sáu tuổi hắn đã trở thành đứa con cưng của Hollywood, người hâm mộ trải rộng khắp toàn cầu...
Thân phận như vậy để cho hắn vô luận đi tới nơi nào cũng đều cảm thấy được ưu việt, lâu ngày liền dưỡng thành tính cách tự cao tự mãn.
Bởi vì tự cao tự mãn, hắn đã đắc tội không ít người.
Bởi vì tự cao tự mãn, hắn lại cho rằng sau khi Lý Dĩnh biết được thân phận của hắn, sẽ mừng rỡ như điên, thậm chí sẽ cùng hắn vượt ra một ban đêm thật mỹ diệu...
Nhưng...
Sự tình tiến triển theo quỹ tích vượt hẳn đường ray dự liệu của hắn, thậm chí làm cho hắn không thể thừa nhận!
Dù hắn thông qua thái độ của Hansen biết được thân phận của Trần Phàm hắn không thể đắc tội, nhưng lòng kiêu ngạo tự phụ đã dưỡng thành lâu ngày để cho hắn không thể buông xuống kiêu ngạo mà cúi đầu xin lỗi Trần Phàm!
- Mike, con mẹ nó nghe rõ chưa? Tôi bảo anh xin lỗi Trần tiên sinh ngay lập tức!
Mike không muốn buông xuống lòng kiêu ngạo xin lỗi Trần Phàm, đầu bên kia điện thoại Hansen liền nóng nảy, hắn trà trộn trong Hollywood nhiều năm nên biết rõ, những nghệ sĩ mặt ngoài thật phong cảnh nhưng ở trước mặt những ông trùm thực thụ căn bản không đáng giá được nhắc tới, nếu Trần Phàm có thể dùng một cái tên dọa lùi Marcel Desailly, như vậy có cả một vạn phương thức đùa chết Mike.
- Yên tâm, tôi sẽ không xử lý hắn.
Trần Phàm mỉm cười rút chân, nói:
- Dù sao, nước Mỹ là một quốc gia nói luật pháp, giết người là tội rất nặng a.
Pháp luật?
Pháp luật hữu dụng đối với ngươi sao?
Giờ khắc này, toàn bộ mọi người đều muốn chết luôn cho rồi.
Theo họ nhìn ra, dù là Marcel Desailly còn có thể ngoài vòng pháp luật, huống chi là Trần Phàm?
- Ngài Hansen, tôi xưng hô không sai chứ?
Theo sau, ngay khi trong lòng Hansen đang nóng như lửa đốt, Trần Phàm mở miệng lần nữa.
- Tiên sinh tôn quý, ngài gọi tôi là Hansen là tốt rồi.
Hansen liền trả lời, ngữ khí cung kính tới cực điểm.
- Được rồi.
Trần Phàm cũng không hề khách khí:
- Hansen, đưa số điện thoại của Marcel Desailly cho tôi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghe yêu cầu của Trân Phàm, tuy rằng Hansen không biết Trần Phàm muốn làm gì, nhưng không dám chậm trễ, lại đọc nhanh số điện thoại di động của Marcel Desailly cho Trần Phàm.
Nhớ kỹ số điện thoại di động, Trần Phàm lại cúp máy, sau đó ngay trước mặt mọi người dùng di động của Mike gọi cho Marcel Desailly.
- Ngài Marcel Desailly thân ái, người Hoa có câu ngạn ngữ, long có nghịch lân, chạm vào phải chết!
Điện thoại chuyển được, Trần Phàm nheo mắt lại, lộ ra nụ cười quỷ dị:
- Ngài muốn đánh chủ ý với người bên cạnh tôi, cho nên tôi cho rằng, ngài cùng gia tộc của ngài đã không cần tiếp tục tồn tại trên thế giới này, ngài cảm thấy thế nào?