Khi vầng mặt trời dần dần hạ xuống đỉnh núi, thì trong đại sảnh của tòa nhà nằm giữa trung tâm kiến trúc của Nạp Lan Gia. Nạp Lan Vĩnh Kha toàn thân mang theo chân khí nho nhã, mặc một bộ quần áo tơ lụa màu xám, ngồi ở trên ghế bên trong đại sảnh.
- Cha, con nghe Bình An nói, hôm nay trừ bỏ chuyện Trần Phàm mang theo Hương Hương đi phỏng vấn những người thụ hại ở sự kiện ô nhiễm chất thải của nhà máy Lăng Hóa, thì cũng không có làm ra hành động gì nữa.
Nạp Lan Vĩnh Kha nói xong, thì vừa nghi hoặc vừa lo lắng hỏi:
- Cha, ngài xem, Trần Phàm phỏng vấn những người thụ hại trong sự kiện ô nhiễm này làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn lợi dụng điểm này để đối phó với Yến Thanh Đế sao? Chuyện này có điểm không phù hợp theo logic à. Dù sao, Yến Thanh Đế mới vừa tới Đại Liên xong, chuyện tình ô nhiễm cùng hắn không có bất kỳ mối liên quan nào à?
Đối mặt với nghi vấn của Nạp Lan Vĩnh Kha, Nạp Lan Đức Long trong lòng cũng mang theo một bụng hồ nghi. Nguyên bản hắn nghĩ rằng, Trần Phàm sẽ làm giống như chuyện ở Hàng Châu, trực tiếp mời đại nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp quyền lực ra tạo áp lực, đòi lại công bằng trong chuyện này. Nhưng hiện giờ xem ra, thì Trần Phàm tựa hồ cũng không có ý định làm như thế.
Trong lúc đang nghi hoặc, đồng thời Nạp Lan Đức Long cũng lắc đầu, cười khổ nói:
- Ta cũng không biết hắn muốn làm gì nữa. Bất quá, nếu hắn đã làm như vậy, thì khẳng định là phải có đạo lý riêng của hắn.
- Điểm này, con cũng biết.
Nạp Lan Vĩnh Kha cười khổ:
- Nhưng...thủy chung con vẫn không hiểu...
- Vĩnh Kha à, hình như đây cũng không giống với phong cách của con đâu. Chuyện lần này rất khó giải quyết, con không thể vững như núi Thái Sơn, cũng không có gì lấy làm kỳ quái. Nhưng lúc trước ta đã nói qua rồi, không nên hoài nghi năng lực của Tiểu Phàm!
Nạp Lan Đức Long hít sâu một hơi:
- Ta đã cẩn thận suy nghĩ qua. Tiểu Phàm không có mời đại nhân vật ra mặt, chính là bởi vì lần này Yến Thanh Đế động thủ với tràng quyền ngầm cùng sòng bạc, sẽ không có cách nào công đạo với cấp trên, về phần...hành động ngày hôm nay của Trần Phàm, chúng ta cứ mỏi mắt mong chờ, nói vậy rất nhanh sẽ có kết quả thôi!
- Là con đã nóng lòng rồi.
Nạp Lan Vĩnh Kha ra vẻ hối hận, nhưng hắn lo lắng như vậy, hoàn toàn là bởi vì Yến gia gây áp lực quá lớn cho Nạp Lan gia, hơn nữa...có thể nói không khoa trương chút nào, toàn bộ hy vọng của Nạp Lan gia bây giờ đều ký thác lên trên người Trần Phàm rồi.
Nếu Trần Phàm không thể xoay chuyền càn khôn, thì hậu quả sẽ thực khó lường.
Ngay khi Nạp Lan Vĩnh Kha bởi vì nóng lòng mà đi tìm Nạp Lan Đức Long, thì ở trong phòng hội nghị của tòa đại lâu Tỉnh ủy Liêu Ninh, theo Lăng Vân Phong phán một câu
"Tan họp", Dương Tổ Đức lãnh đạo ngành cảnh sát ở Liêu Ninh cùng Chu Kỷ Lương cán bộ đứng thứ hai trong Tỉnh ủy và nhóm cán bộ bên trong ủy ban thường vụ Tỉnh ủy, lần lượt theo chỗ ngồi đứng lên, rời khỏi phòng họp.
- Tổ Đức, lát nữa anh đến văn phòng làm việc của tôi nhé.
Trước khi bước ra ngoài, Lăng Vân Phong trầm ngâm một lúc, sau đó quay đầu nhìn về phía Dương Tổ Đức nói.
- Hiểu rồi. Lăng bí thư.
Dương Tổ Đức nhanh chóng trả lời, trong lòng cũng sáng như gương. Hắn biết rõ. Lăng Vân Phong gọi mình đến văn phòng, chỉ sợ là vì chuyện tình liên quan đến Nạp Lan gia tộc.
Không riêng gì hắn, mà ngay cả Chu Kỷ Lương và những người khác, trong lòng cũng đều hiểu rõ điểm này.
Đối với chuyện này, lấy Chu Kỷ Lương làm đại biểu, một số người bị hao tổn lợi ích, ở trong lòng không khỏi thầm mắng Lăng Vân Phong chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Nhưng trong lòng cũng hiểu rõ ràng, đụng phải Yến Thanh Đế chính là bị kịch của Nạp Lan gia tộc. Nếu Nạp Lan gia tộc không làm ra lựa chọn chính xác, thì mối quan hệ giữa bọn hắn và Nạp Lan gia tộc, cần phải xác lập lại một chút.
Bởi vì...không một người nào muốn đắc tội cùng với thái tử của Yến gia!
Mười phút sau, Dương Tổ Đức bước vào trong văn phòng làm việc của Lăng Vân Phong.
Trong văn phòng, nhìn thấy Dương Tổ Đức bước vào, Lăng Vân Phong nhấp một ngụm hồng trà do thư ký pha cho mình, sau đó đặt chén trà xuống bàn, nói:
- Tố Đức, ngồi đi.
Dương Tổ Đức không dám lãnh đạm, nhanh chân bước đến chiếc ghế sofa nằm cách đó không xa, ngồi xuống.
- Tổ Đức, trước mắt Nạp Lan gia có phản ứng gì hay không?
Nhìn thấy Dương Tổ Đức vừa ngồi xuống, Lăng Vân Phong liền thản nhiên dò hỏi.
Dám hỏi trực tiếp như vậy, là bởi vì Dương Tổ Đức đã trở thành phe cánh của hắn. Hơn nữa còn muốn hắn giúp tiếp cận với Yến Thanh Đế, chen chân vào phe cánh của Yến gia, trở thành một thành viên bên trong tổ chức.
- Còn chưa thấy gì. Nạp Lan Đức Long không có sử dụng mối quan hệ nào để tìm công bằng. Cũng không có đi tìm Yến Thanh Đế nói lý.
Dương Tổ Đức thành thật trả lời xong, thì không khỏi có chút hồ nghi nói:
- Dựa theo đạo lý, thì Nạp Lan Đức Long cũng là người thông minh, đáng lẽ hắn không nên do dự ở trong chuyện này mới đúng.
Nghe Dương Tổ Đức nói, Lăng Vân Phong cũng hồ nghi không kém bao nhiêu.
Ở hắn xem ra, Nạp Lan gia tộc không có vận dụng mối quan hệ đi đòi lại công bằng trong chuyện này cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao, Yến Thanh Đế đang lấy Nạp Lan gia tộc ra khai đao, Nạp Lan gia tộc sẽ không ngu ngốc đi vỗ tay gọi nhịp cùng với Yến Thanh Đế.
Về phần...Nạp Lan gia tộc chậm chạp không làm ra quyết định, thì Lăng Vân Phong lại có chút khó hiểu!
Lăng Vân Phong trầm ngâm nói:
- Mọi thời khắc anh hãy chú ý tới động tĩnh của Nạp Lan gia, một khi có động, thì hãy thông báo cho tôi biết ngay lập tức nhé!
- Dạ. Lăng bí thư.
Dương Tổ Đức cung kính lĩnh mệnh.
- Tổ Đức à, anh yên tâm, chuyện của anh tôi đã nắm chắc trong lòng rồi. Chờ thời cơ chín muồi, tôi sẽ tạo cơ hội giúp anh.
Lăng Vân Phong lại nhấc chén trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm, nói.
Dương Tổ Đức khẽ run rẩy, thần tình cảm kích nói:
- Cảm ơn Lăng bí thư!
- Reng...reng...
Theo sau, ngay khi Dương Tổ Đức bởi vì lời nói của Lăng Vân Phong mà nội tâm tràn ngập kích động, thì đồng thời chiếc di động đang nằm ở trong túi của hắn cũng đổ chuông.
Tiếng chuông rất nhỏ, nhưng cũng đủ kéo Dương Tổ Đức quay trở về hiện thực. Đầu tiên hắn nhìn Lăng Vân Phong mỉm cười áy náy, sau đó mới lấy di động ra.
- Nếu phương tiện, thì cứ nghe máy đi.
Nhìn thấy Dương Tổ Đức muốn ngắt máy, thì Lăng Vân Phong mỉm cười nhắc nhở.
Lời nói của Lăng Vân Phong làm cho trong lòng Dương Tổ Đức khẽ động, hắn hiểu rõ, đây là Lăng Vân Phong đang bày tỏ thái độ, muốn hoàn toàn coi hắn trở thành phe cánh!
Hiểu được điểm này, đồng thời hắn nhìn thoáng qua dãy số biểu thị trên màn hình di động, mang theo vài phần nghi hoặc, ấn nút chuyển liên lạc.
Cú điện thoại này là do đội trưởng đội cảnh sát mạng trong Sở công an tỉnh, gọi tới.
- Dương sở trưởng, có chuyện này cần phải báo cáo cho ngài biết.
Rất nhanh điện thoại đã chuyển liên lạc, trong ống nghe truyền ra một cái thanh âm tràn ngập từ tính, nhưng trong ngữ khí lại mang theo vài phần lo lắng bất an.
Nhận ra điểm này, Dương Tổ Đức liền nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì?
- Khoảng một tiếng trước, có một bài báo nói về sự kiện ô nhiễm của nhà máy Lăng Hóa đã xuất hiện ở trên internet...
- Chuyện này thì có gì kinh ngạc đâu?
Không chờ đầu dây bên kia, đội trưởng đội cảnh sát mạng nói hết lời, Dương Tổ Đức liền đã buồn bực chen ngang, ở hắn xem ra, chuyện này lúc trước đã gây nên náo động không nhỏ, nhưng đều trở thành quá khứ rồi. Nếu hôm nay xuất hiện ở trên internet, thì cũng không có gì là đáng ngạc nhiên.
- Dương sở trưởng, chuyện là như vầy! Bài báo đó tường thuật về sự kiện ô nhiễm ở nhà máy Lăng Hóa thì không nói làm gì. Cái chính là có một số bức ảnh chụp bên trong nhà máy, cùng mấy bài phỏng vấn nữa.
Đầu dây bên kia, đội trưởng đội cảnh sát an ninh mạng, vội vàng giải thích nói:
- Trong những người được phỏng vấn có một lão nhân, nhà của lão nhân kia nằm rất gần nhà máy Lăng Hóa, vợ của ông ấy mắc bệnh qua đời, từng khởi tố qua, nhưng lại bị trả hồ sơ về. Trừ chuyện này ra, còn có thêm một người phụ nữ, con của người phụ nữ này cũng mắc bệnh suy đường hô hấp nghiêm trọng, tuy rằng bảo vệ được tánh mạng, nhưng đã để lại di chứng...
- Nói điểm chính đi!
Trong bất tri bất giác, Dương Tổ Đức càng nhíu mày chặt hơn.
- Điểm chính là...Nội dung bài báo này xuất thân từ tay Tần An, nhân vật thái sơn bắc đẩu ở lĩnh vực kinh tế trong quốc nội. Tần An thông qua đánh giá lý luận, chứng minh khí thải của nhà máy tập đoàn Anh Hoa, có rất nhiều hóa chất nguy hiểm!
- Bài báo này vừa đăng lên, thì các trang báo mạng, các diễn đàn lớn đều dùng tốc độ nhanh khủng khiếp đăng tải lại...hơn nữa còn đang có xu thế tràn lan rộng rãi...
Đầu máy bên kia, vị đội trưởng đội cảnh sát an ninh mạng nói đến đây, thì đã thở hồng hộc.
Mà đầu dây bên này, sắc mặt của Dương Tổ Đức càng trở nên khó coi hơn.
- Dùng tất cả mọi biện pháp, trong thời gian ngắn nhất xóa bỏ bài báo này đi.
Sau khi hiểu rõ tình thế nghiêm trọng, Dương Tổ Đức liền quyết đoán làm ra quyết định:
- Nếu không đủ lực lượng, có thể lấy danh nghĩa của Sở công an tỉnh, hướng Bộ thỉnh cầu giúp đỡ!
- Tuân lệnh!
Đội trưởng đội cảnh sát an ninh mạng, trước tiên lĩnh mệnh đáp ứng. Nhưng trong lòng sầu muộn không thôi, bởi vì hắn biết, sự tình lần này hiển nhiên là đã trải qua tính toán tỉ mỉ, bài báo này truyền ra, rõ ràng là do hacker điều khiển dấu vết.
Nguồn truyện: Truyện FULL Ở dựới tình huống này, cho dù xin thêm trợ giúp từ trên Bộ công an, thì cũng chưa chắc đã có thể ngăn chặn nổi!
- Đã...xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy Dương Tổ Đức mang theo vài phần lo lắng cúp máy, Lăng Vân Phong liền mở miệng dò hỏi.
Dương Tổ Đức trầm ngâm, sắp xếp lại suy nghĩ, rồi mới nói:
- Có người đem chuyện tình ô nhiễm ở nhà máy Lăng Hóa bới ra, đăng tải một bài báo ở trên internet, để cho mọi người bàn tán nghị luận!
Nhà máy Lăng Hóa?...!
Nghe được bốn chữ này, Lăng Vân Phong theo bản năng nhớ tới chuyện tình Đằng Nguyên đem tặng mình bộ trà cụ giá trên trời, và tòa biệt thự đắt đỏ kia.
- Tổ Đức, chuyện này bên trong những người bị hại có cả học sinh, cho nên cần phải cắt bỏ bài báo này ở trong thời gian ngắn nhất, để tránh tình huống lan tràn.
Lăng Vân Phong nhanh chóng an bài:
- Mặt khác, phân phó mọi người tăng cường đề phòng, một khi phát hiện ra tổ chức nào tụ tập biểu tình, thì phải lập tức ngăn cản và giải tán ngay!
- Xin Lăng bí thư hãy yên tâm, tôi cam đoan sẽ xử lý tốt chuyện này!
Dương Tổ Đức cung kính lĩnh mệnh.
Lăng Vân Phong thấy thế gật đầu, lý trí nói cho hắn biết, chuyện này sẽ không tạo thành hưởng ứng quá lớn. Chẳng qua là trong lòng hắn vẫn cảm thấy bất an.
Bất an là do những chỗ tốt, hắn được hưởng lợi từ phía của Đằng Nguyên.
Có tật thì sẽ giật mình.
Đó chính là như thế!