Ngay khi Địa Ngục Xà vừa hạ mệnh lệnh, chiếc thuyền đánh cá màu đen trên biển đã giảm tốc độ.
Trên con đường đất cách bờ biển ước chừng năm mươi thước, có mười hai chiếc xe hơi đang đỗ, đều là loại xe thương vụ, cũng không xa hoa, còn có thể chở được nhiều người.
Trên bờ biển, thủ hạ Vương Hồng phụ trách tiếp ứng đang chờ đợi đã lâu.
Đầu lĩnh là một đại hán đầu trọc, trong tay hắn cũng đang cầm một kính viễn vọng.
Nhì thấy thuyền đánh cá gần tiếp cận bờ biển, gã đại hán đầu trọc trầm giọng nói:
- Bọn hắn đã đến, ám hiệu!
Nghe được lời nói của gã, một gã thủ hạ đứng bên cạnh không nói lời nào, cầm lấy đèn pin chiếu sáng lên, lại tắt, liên tục ba lần.
- Là huynh đệ của chúng ta.
Trên boong thuyền đánh cá, người trung niên nhìn thấy ám hiệu, vội vàng nói với Lãnh Phong.
Nhìn bóng người cùng ánh sáng lướt qua mơ hồ trên bờ biển, Lãnh Phong nhiều lần chấp hành nhiệm vụ, luôn lăn lóc trên lằn ranh sinh tử, trong lòng đột nhiên tuôn ra một cỗ trực giác bất an.
Trực giác nói cho hắn biết, chung quanh có nguy hiểm.
- Lãnh Phong huynh đệ, anh làm sao vậy? Có cái gì không thích hợp sao?
Người trung niên thấy Lãnh Phong cau mày, không tỏ thái độ, nhịn không được hỏi.
Lãnh Phong nheo mắt lại, nhìn khắp bốn phía hải vực, cuối cùng ánh mắt tập trung lên ngọn tháp hải đăng xa xa, trong lòng bất an càng thêm mãnh liệt:
- Các anh làm sao lại lựa chọn lên bờ ở nơi này? Bên kia có tháp hải đăng, các anh không biết sao?
- Biết.
Người trung niên cười cười nói:
- Người trong tháp đã sớm bị Hồng gia thu mua, sự hiện hữu của bọn hắn chỉ là giúp chúng ta quan sát chung quanh, một khi có tình huống đặc thù sẽ lập tức thông tri huynh đệ trên bờ biển. Hơn nữa bọn hắn chỉ biết đêm nay chúng ta cần nhập cư trái phép một nhóm người, nhưng không biết là Lãnh Phong huynh đệ các vị.
- Hồ đồ!
Lãnh Phong lạnh mặt giáo huấn:
- Chuyện trọng yếu như vậy làm sao để cho kẻ thứ ba biết được? Còn nữa, muốn làm nhập cư trái phép cũng không phải làm như các anh, hay là đầu óc của lão gia hỏa Vương Hồng bị phá hủy rồi?
Đối với việc Lãnh Phong chỉ trích Vương Hồng, người trung niên cười khổ nói:
- Lãnh Phong huynh đệ quá lo lắng, hiện giờ thủ hạ trung tâm của Thái Hổ đã chết toàn bộ, đám bảo tiêu cũng chết trong buổi tối hôm đó. Hiện tại cả Thủy Trúc bang lòng người bàng hoàng, Thái Hổ ổn định lòng quân còn chưa kịp, tự nhiên sẽ không chú ý được chúng ta. Hơn nữa, huynh đệ chúng ta đang ở ngay bờ biển, không có khả năng xảy ra sự cố.
Nghe người trung niên nói như thế, Lãnh Phong hồ nghi thu hồi ánh mắt, nghĩ nghĩ, cho rằng người trung niên nói rất có lý, dù sao hiện tại nội bộ Thủy Trúc bang đang đại loạn, Thái Hổ còn đang bù đầu nghĩ cách làm sao ổn định bang phái, làm gì còn tâm lực đi chú ý từng cử động của Thanh bang.
- Cập bờ!
Đánh mắt nỗi nghi ngờ trong lòng, Lãnh Phong phất phất tay.
- Gia tốc, cập bờ!
Nghe được lời nói của Lãnh Phong, người trung niên không hề chậm trễ, lập tức truyền mệnh lệnh, để thuyền trưởng lái thuyền đánh cá cập bờ.
Rất nhanh, trong tiếng máy thuyền vang lên, Lãnh Phong cùng sáu mươi thành viên Phong Diệp ngồi thuyền đánh cá cập bờ thật nhanh.
Thuyền đánh cá vừa cập bờ, có lẽ vì muốn chứng minh cho Lãnh Phong xem tuyệt đối không có khả năng xảy ra vấn đề, hắn dẫn đầu mang theo thủ hạ rời thuyền, cùng lúc đó đám thủ hạ Vương Hồng chờ ngay bờ biển đã lâu cũng liền đi tới.
Theo sau, trong ánh nhìn chăm chú của Lãnh Phong, người trung niên cùng tên đầu trọc nói với nhau vài câu, liền cùng nhau đi về hướng Lãnh Phong.
- Lãnh Phong huynh đệ, vị này chính là thủ hạ thân tín của Hồng gia, Phương Minh huynh đệ.
Đưa gã đầu trọc đi tới trước người Lãnh Phong, người trung niên vội vàng giới thiệu.
- Chào anh. Lãnh Phong huynh đệ, Hồng gia để cho tôi tới đón chư vị huynh đệ.
Gã đầu trọc ôm quyền hành lễ với Lãnh Phong.
Lãnh Phong cao ngạo gật đầu, thản nhiên nói:
- Trước tiên rời thuyền đi khỏi nơi này hãy nói sau.
- Được!
Gã đầu trọc gật đầu, đưa tay như mời Lãnh Phong.
Lãnh Phong cũng không khiêm nhượng, phất phất tay với đám thành viên Phong Diệp, sau đó dẫn đầu dọc theo boong tàu rời đi.
Trong tháp hải đăng, Trần Phàm thông qua kính viễn vọng yên lặng nhìn chăm chú cảnh tượng này, sắc mặt vẫn bình tĩnh, mà trái tim Thái Hổ lại treo lên thật cao, đồng thời mơ hồ có chút kích động cùng chờ mong. Chờ mong được xem Trần Phàm làm sao chém giết thành viên Phong Diệp có lực lượng khủng bố.
Mà Địa Ngục Xà lại đang dùng súng ngắm tiến hành nhắm bắn đồng thời nắm vững thế cục trong tay.
Trên bờ biển, Lãnh Phong mang theo đại bộ phận thành viên Phong Diệp đã sắp rời thuyền.
Vừa rời thuyền, Lãnh Phong cũng không lập tức đi về hướng quốc lộ, mà đứng nguyên tại chỗ chờ đợi thành viên Phong Diệp tập họp đầy đủ cùng nhau bước tới chỗ đường lớn muốn ngồi xe rời đi.
Trong lúc đang chờ đợi, cảm giác bất an trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt, hắn nhịn không được nhìn khắp bốn phía. Ánh mắt nhìn tới một dãy tảng đá lớn đang có sóng vỗ ì oạp, tảng đá lớn cách địa điểm lên bờ của bọn hắn cũng không xa, ngược lại còn rất gần, gần đến mức có thể rõ ràng nghe được thanh âm sóng biển diễn tấu lên tảng đá.
Nhìn thấy những tảng đá lớn chung quanh, nỗi bất an trong lòng Lãnh Phong tăng lên cực hạn, hắn lạnh lùng hỏi:
- Có từng tiến hành kiểm tra chung quanh không? Nhất là những tảng đá này?
Nói xong, Lãnh Phong chỉ hướng những tảng đá gần đó.
Ngay sau đó.
Không đợi gã đầu trọc nói câu trả lời.
Dị biến nổi lên!
- Kuka, động thủ!
Ở trong tháp hải đăng, sắc mặt Địa Ngục Xà không chút thay đổi hạ xuống mệnh lệnh tiến công.
- Đát đát đát đát...
Trong màn đêm, tiếng súng vang lên. Những nòng súng tối đen từ trong những tảng đá lớn chợt thoáng hiện, từng viên đạn gào thét quét tới chỗ đám người Lãnh Phong đang đứng, tiếng súng nặng nề nháy mắt vang vọng bầu trời đêm đen nhánh, bao phủ cả thanh âm sóng biển.
Tiếng súng nổ lớn, đạn bay tứ tung!
Trên bờ biển, tất cả mọi người kể cả Lãnh Phong bị mưa đạn bắn tới làm trở tay không kịp, trong đó người đứng ở phía ngoài cùng còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã ngã xuống trong vũng máu.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
- Có mai phục, tản ra, tản ra!
Trong đám người, Lãnh Phong quát lớn một tiếng, rút khẩu súng bên hông nhưng không mù quáng bắn loạn, hắn lăn một vòng, thân hình cuộn lại như quả cầu, lăn về phía biển.
Cùng lúc đó, đám thành viên Phong Diệp nghe được mệnh lệnh của Lãnh Phong, dùng tốc độ nhanh nhất tản ra che giấu thân thể.
Bọn hắn đều rất rõ ràng, nếu tất cả mọi người tụ tập cùng một chỗ, sẽ trở thành bia ngắm, nếu tản ra đối phương cũng khó nhắm bắn.
Bọn hắn hiểu được điểm này, hơn nữa tốc độ phản ứng rất nhanh, nhưng hơn mười thủ hạ của Vương Hồng kể cả gã đầu trọc cùng vài thuyền viên và người trung niên kia cũng không có được thân thủ cùng tốc độ phản ứng khủng bố của thành viên Phong Diệp.
Trong bọn hắn, đại bộ phận không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, liền ngã xuống trong vũng máu, những kẻ phản ứng nhanh một chút nằm úp sấp trên mặt đất, không dám bắn trả.
Thấy một màn như vậy, Lãnh Phong tức giận run rẩy cả người, đồng thời vẫn duy trì bình tĩnh, lạnh lùng ra mệnh lệnh:
- Người phía sau trở về khoang thuyền lấy vũ khí, sau đó lao ra!
Cũng giống như dĩ vãng, trước khi Phong Diệp đến mục đích cũng sẽ không mang theo vũ khí, nhưng thường thường đám địa đầu xà đều sẽ mang một ít vũ khí để ứng phó nếu có chuyện xảy ra.
Nhưng ngay khi mấy tên thành viên Phong Diệp còn chưa kịp quay trở về khoang thuyền lấy vũ khí, bên trong tháp hải đăng xa xa, trên gương mặt băng sương của Địa Ngục Xà hiện lên tia cười tàn nhẫn.
Dáng tươi cười lạnh lẽo vừa xuất hiện, nàng quyết đoán bóp cò!
- Sưu!
Một viên đạn trải qua cải tiến lặng lẽ từ nóng súng nhảy ra, cắt qua lực cản không khí, bắn về phía thuyền đánh cá cập bờ.
Bình thường thuốc nổ nổ mạnh trên không trung sẽ tạo ra sóng xung kích vượt qua áp suất không khí 0. 1 sẽ gây ra việc hư hao cửa sổ, phá nát thủy tinh. Nếu vượt qua áp suất không khí 0. 5 sẽ có thể bật tung nóc nhà, vượt qua siêu áp suất không khí sẽ tạo thành phòng ốc sụp đổ.
Viên bạo liệt đạn được cải tiến này có sóng xung kích vượt qua khỏi siêu áp suất không khí, uy lực như thế nào.
- Đông.
Ngay sau đó viên đạn bắn trúng thuyền đánh cá, thuyền đánh cá nháy mắt bị nổ tung, hơn một nửa thân thuyền bị nổ thành bốn năm mảnh, ánh lửa phóng lên cao, nhuộm đỏ bầu trời đen nhánh.
Vài tên thành viên Phong Diệp đang định trở về thuyền lấy vũ khí đều không kịp né tránh, lập tức bị sóng xung kích lan đến nháy mắt tử vong.
Bên trong tháp hải đăng, nhìn thấy cảnh tượng chỉ có thể xuất hiện trong phim ảnh, Thái Hổ trợn tròn mắt, há hốc miệng, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Mà Địa Ngục Xà lại thay viên đạn bình thường cực nhanh.
Kế tiếp nhiệm vụ của nàng chính là tiêu diệt cá lọt lưới.
- Bá.
Cùng lúc đó, Lãnh Phong đem phân nửa thân mình giấu trong nước biển, sắc mặt nháy mắt đại biến.
Hắn biết địch nhân mai phục cũng không phải thành viên hắc đạo bình thường, rất có thể là lính đánh thuê hoặc là sát thủ!
- Người trong tay có súng dùng hỏa lực áp chế, những người khác đừng lên bờ, bơi xuống biển!
Mắt thấy tình huống nguy cấp, Lãnh Phong lại truyền đạt mệnh lệnh.
Hắn biết rõ nếu đối thủ là người của tổ chức đánh thuê hoặc là sát thủ, bọn hắn tuyệt đối không có khả năng an toàn vọt được lên đường cái ngồi xe hơi rời đi, thậm chí hắn tin tưởng những người còn đợi trên xe cũng đã bị thủ tiêu.
Có lẽ là vì nghiệm chứng sự suy đoán của Lãnh Phong, mấy thân ảnh từ quốc lộ bờ biển chạy vội đến, hiệp trợ người ẩn núp sau những tảng đá vây quanh bọn hắn.
- Đát đát đát đát...
Trong đêm tối, ngay cả tên địa đầu xà, một ít người có súng vừa nổ súng bắn trả, kết quả bại lộ vị trí, lập tức bị bắn thành cái sàng, mà những thành viên Phong Diệp nghe được mệnh lệnh của Lãnh Phong lập tức lao xuống biển.
- Ông...ông...
Nhưng không đợi bọn hắn bơi ra được vài thước, trước mặt xuất hiện hai chiếc du thuyền gào thét hướng bờ biển chạy đến.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Cùng lúc đó từng viên đạn khói cùng đạn cay cường độ cao rơi khắp mặt đất, vây quanh đám người Lãnh Phong.
Trong lúc nhất thời, bên bờ biển sương khói tràn ngập, một số người không kịp đề phòng lớn tiếng ho khan, cũng có thành viên Phong Diệp có đủ kinh nghiệm liền lặn vào trong nước.
- Trong vòng ba phút, nhất định phải chấm dứt chiến đấu!
Tránh sau tảng đá, Kuka trong bộ quần áo đặc chủng màu đen lạnh lùng hạ mệnh lệnh.
Mệnh lệnh vừa ra, những thành viên Địa Ngục Hỏa tránh sau những tảng đá lập tức hiện thân, cũng giống như những thành viên Địa Ngục Hỏa mới từ quốc lộ chạy xuống, ba người tụ thành một tổ, xếp theo hình chữ phẩm, cấp tốc hướng đám người Lãnh Phong vây quanh.
Bọn họ vừa vây quanh thật nhanh, vừa bắn tỉa, hoàn toàn áp chế đám người Lãnh Phong cũng không có bao nhiêu hỏa lực, một khi có người bại lộ vị trí lập tức bị bọn họ bắn bạo đầu!
Giờ khắc này bọn họ hoàn toàn biến thành cỗ máy thu gặt mạng người.
Cùng lúc đó, hai chiếc du thuyền ngừng lại trên mặt biển, trên du thuyền hai gã thành viên Địa Ngục Hỏa sử dụng trọng súng máy, là loại súng máy có danh xưng Hỏa Thần, bắt đầu điên cuồng bắn phá.
- Đát đát đát đát...
Tiếng súng vang lên nặng nề dày đặc, tựa như bùa đòi mạng, hoàn toàn đánh vỡ sự im lặng của đêm đen.
Từng viên đạn gào thét bắn phá về chỗ của đám người Lãnh Phong, hoàn toàn bao trùm cả một khu vực, không cho thành viên Phong Diệp còn bất kỳ cơ hội nào đào tẩu.
Trong màn đêm, một buổi thịnh yến giết chóc chính thức bắt đầu!