Lý Thiên Thành dùng hành động thực tế mở ra nghi hoặc trong lòng chó điên Lâm Đông cùng Nạp Lan Hương Hương.
 
Khi nhìn thấy ông trùm thương giới Lý Thiên Thành chào hỏi với Trần Phàm, bên tai vang lên lời nói mang theo vài phần cung kính vài phần cảm kích của Lý Thiên Thành, dù Lâm Đông cùng Nạp Lan Hương Hương đều biết địa vị hiện tại của Trần Phàm tại quốc nội cao xa tới cỡ nào, cũng bị cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm!
 
Trong vẻ khiếp sợ của bọn họ, Trần Phàm bước lên vài bước, nâng Lý Thiên Thành, cười khổ nói:
 
- Lý lão, khách khí.
 
Lý Thiên Thành lắc lắc đầu muốn nói gì đó, kết quả bị Trần Phàm dùng ánh mắt ngăn cản.
 
- Lý lão, xin chờ một chút.
 
 Trần Phàm mỉm cười nói một câu.
 
- Được.
 
Lý Thiên Thành đem lời nói đến bên mép nuốt trở vào, giọng nói vẫn cung kính.
 
Nhìn thấy một màn như vậy, Tạ Quân vốn đã đảm nhiệm chức vị trợ lý cấp cao của Lý Thiên Thành được mười năm thần tình chợt nghi hoặc. Hắn biết Trần Phàm, cũng biết một ít hành động gần đây của Trần Phàm trong quốc nội, nhưng theo hắn xem ra, mặc dù là vậy Lý Thiên Thành cũng không cần khách khí như vậy với Trần Phàm mới đúng.
 
Thậm chí trong ký ức của hắn, dù thủ trưởng số 1 tiếp kiến Lý Thiên Thành, Lý Thiên Thành cũng không đến nỗi kích động như vậy, càng đừng nói tới sẽ cung kính như thế!
 
Trong biểu tình nghi hoặc của Tạ Quân. Trần Phàm xoay người ngồi xổm xuống nhéo nhéo khuôn mặt phấn nộn của Bảo Nhi, nói:
 
- Bảo Nhi, em với dì út vào nhà hàng trước, đại ca ca sẽ vào ngay, được không?
 
- Ân.
 
Bảo Nhi nhu thuận gật đầu.
 
- A Đông, anh dẫn họ đi vào trong trước đi.
 
 Thấy Bảo Nhi gật đầu, Trần Phàm đứng dậy dặn dò Lâm Đông một câu.
 
- Dạ. Trần tiên sinh!
 
 Lâm Đông vội vàng lấy lại tinh thần, cung kính trả lời.
 
Mà Nạp Lan Hương Hương cũng thu hồi ánh mắt phức tạp, kéo bàn tay Bảo Nhi đi theo Lâm Đông vào trong nhà hàng Cảnh Phong.
 
- Trần tiên sinh, trên đỉnh núi có một quán trà không tệ, chi bằng chúng ta...
 
 Lý Thiên Thành thấy Lâm Đông dẫn người rời đi, vội vàng chủ động mời.
 
Trần Phàm mỉm cười lắc đầu nói:
 
- Lý lão cũng đã nhìn thấy, tôi đi cùng bạn nên không thể đi uống trà được, tôi cùng ngài vào xe nói chuyện một hồi được chứ?
 
Nhìn thấy Trần Phàm cự tuyệt lời mời của Lý Thiên Thành, Tạ Quân hoàn toàn không biết nói gì!
 
Theo Tạ Quân xem ra, ở Hong Kong thậm chí là thương giới đại lục, mỗi người đều lấy lời mời của Lý Thiên Thành làm niềm vinh hạnh, thậm chí trong lĩnh vực thương mại toàn cầu, người cự tuyệt lời mời của Lý Thiên Thành cũng không nhiều.
 
Nhưng mà giờ này khắc này, đối mặt cơ duyên mà người khác cầu khẩn cả đời cũng không được, Trần Phàm cũng không chút do dự cự tuyệt, hơn nữa lý do lại là vì đi chung với bạn...
 
Điều này nếu làm cho những ông trùm thương giới cho dù nằm mộng cũng muốn kết bạn với Lý Thiên Thành biết được, chỉ sợ sẽ hộc máu tam thăng!
 
- Được!
 
Trong lúc Tạ Quân còn không biết nên nói gì, Lý Thiên Thành lai có vẻ có chút kích động, cảm giác kia giống như chỉ cần được nói chuyện phiếm với Trần Phàm là một loại vinh hạnh thật lớn lao!
 
Theo sau, được Tạ Quân nâng đỡ Lý Thiên Thành cùng Trần Phàm sóng vai đi về hướng chiếc xe Rolls - Royce.
 
Cùng lúc đó trong bãi đỗ xe, những bảo an cùng những nhân sĩ tinh anh xã hội thượng lưu Hong Kong tựa hồ còn chưa hồi phục được tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ, vẫn ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nhìn chăm chú vào bóng lưng Trần Phàm cùng Lý Thiên Thành.
 
Rất nhanh hai người ngồi vào trong xe, mà trợ thủ cùng tài xế của Lý Thiên Thành toàn bộ đều chủ động xuống xe đứng bên ngoài chờ đợi.
 
- Thời gian quả thật qua nhanh, trong chớp mắt đã ba năm trôi qua.
 
 Trong xe, Lý Thiên Thành cười khổ cảm thán, nói:
 
- Sau khi chuyện kia phát sinh, trong suốt hai năm tôi một mực tìm kiếm ngài, nhưng không biết tên ngài là gì, mãi đến tháng tư năm nay, nghe được Wales cùng Kaiser vì ngài mà đến Anh quốc, tôi mới biết được ngài đang ở quốc nội...
 
Nói tới đây trên mặt Lý Thiên Thành tràn ngập ra vẻ xin lỗi, hắn áy náy nhìn Trần Phàm:
 
- Từ sau khi ngài ở Anh quốc trở về, tôi vốn muốn đến Đông Hải tìm ngài nói lời cảm ơn, nhưng gần đây trong tập đoàn lại xuất hiện một ít biến cố, luôn luôn không có thời gian đi được, thật sự thật có lỗi...
 
- Lý lão nói quá lời.
 
 Trần Phàm cười cười:
 
- Nhấc tay mà thôi, không đáng nói đến.
 
Nhấc tay mà thôi!
 
Nghe được lời nói của Trần Phàm. Lý Thiên Thành cười khổ không thôi, sau đó thở dài, lâm vào trong hồi ức.
 
Vào một ngày của ba năm trước đây, Guti Rohde Wales của gia tộc cường đại nhất thế giới bí mật phát ra thiếp mời, mời một ít nhân sĩ quyền quý đứng trên kim tự tháp quyền lực trong thương giói toàn cầu tề tụ tại eo biển Gibraltar, ở trên một du thuyền xa hoa họp mặt.
 
Nói chung cấp bậc tụ họp ngoại trừ nơi tụ họp, thức ăn, rượu, quan trọng nhất là thông qua thân phận chủ nhân cùng thân phận khách nhân cùng địa vị để phán đoán.
 
Không thể nghi ngờ, buổi tiệc do gia tộc Wales tổ chức ba năm trước đã được xem như là buổi tiệc đỉnh cấp nhất toàn cầu!
 
Khách nhân của buổi tiệc kia cũng không nhiều lắm, nhưng tùy tiện lôi ra một người đều là đại nhân vật mà ai ai cũng biết.
 
Lý Thiên Thành là người Trung Quốc duy nhất trong buổi tiệc.
 
Ngoại trừ Lý Thiên Thành, còn có những nhân sĩ quyền quý đến từ Âu Mỹ, Trung Đông, Nhật Bản.
 
Theo ý nào đó mà nói, gia tộc Wales tổ chức buổi tụ họp kia được giữ bí mật rất cao, vì là buổi tiệc cấp bậc đỉnh cấp toàn cầu. Ngoài việc muốn đẩy Guti Rohdes Wales ra sân khấu, làm cho những nhân sĩ như Lý Thiên Thành nhận thức hắn, xem như đánh hạ trụ cột kiên định cho việc thừa kế ngày sau của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Nhưng người định không bằng trời định.
 
Trong lúc buổi tiệc tiến hành, tổ chức Huyết Sắc Luyện Ngục không biết từ nơi nào biết được tin tức về buổi tiệc này.
 
Khi đó Huyết Sắc Luyện Ngục được công nhận là tổ chức cường đại nhất thế giới ngầm toàn cầu, căn cứ của tổ chức này trải rộng khắp toàn cầu, lực phá hoại cùng vốn liếng cũng khủng bố đến kinh người.
 
Nhưng mặc dù là như thế, thủ lĩnh Huyết Sắc Luyện Ngục cũng không thấy thỏa mãn, bọn hắn còn muốn chế tạo thêm loạn thế, nhân cơ hội thống trị thế giới.
 
Vì thế bọn hắn nhắm vào buổi tiệc đỉnh cấp kia.
 
Đồng thời bọn hắn cũng làm ra hành động.
 
Ngày nào đó, Huyết Sắc Luyện Ngục phái ra một bộ phận tinh anh, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai diệt trừ những bảo tiêu của gia tộc Wales cùng khách nhân buổi tiệc đưa đến.
 
Ngay khi bọn họ nghĩ rằng mình sẽ bị giết chết, Trần Phàm xuất hiện.
 
Đó là lần đầu tiên triển khai trả thù sau khi Trần Phàm phát xuống lời thề độc phải xóa tên Huyết Sắc Luyện Ngục khỏi thế giới ngầm toàn cầu.
 
Ngày nào đó, Huyết Sắc Luyện Ngục chuẩn bị đầy đủ, Trần Phàm...hoặc là nói Đồ Tể còn chuẩn bị đầy đủ hơn bọn hắn!
 
Ngày nào đó, những thành viên Huyết Sắc Luyện Ngục đã giết chết toàn bộ bảo tiêu của buổi tiệc.
 
Đồng dạng cũng trong ngày nào đó, Đồ Tể đã toàn bộ đưa những thành viên Huyết Sắc Luyện Ngục tham dự hành động vào địa ngục, làm cho bọn hắn ở nơi đó sám hối!
 
Cũng chính là ngày nào đó, Đồ Tể giật lại tấm màn che trong hành động triển khai huyết tẩy Huyết Sắc Luyện Ngục, dùng hai năm thời gian, đem tổ chức phạm tội lòng muông dạ thú, sức chiến đấu khủng bố hoàn toàn diệt trừ, sáng tạo thần thoại không thể phục chế ở thế giới ngầm toàn cầu!
 
Đối với Huyết Sắc Luyện Ngục mà nói, ngày nào đó là ngày bắt đầu ác mộng của bọn hắn.
 
Đối với toàn bộ những đại nhân vật mà nói, ngày nào đó sẽ vĩnh viễn ghi khắc tận sâu trong nội tâm của bọn họ!
 
Bọn họ không nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông như chiến thần đột ngột xuất hiện kia, chỉ nhớ được hắn tên là Đồ Tể, trên mặt hắn đeo một mặt nạ màu đen, cả người bị nhuộm đỏ máu tươi.
 
Thậm chí ngay đôi mắt màu đen kia, ở ngày nào đó, cũng biến thành đỏ rực!
 
Trong đầu dần hiện ra từng cảnh tượng ngày hôm đó, Lý Thiên Thành chân thành nói:
 
- Trần tiên sinh, nếu không phải ngày hôm đó có ngài xuất hiện, rất nhiều người kể cả bản thân tôi đều đã chết, vận mệnh của thế giới cũng sẽ phát sinh thay đổi. Theo ý nào đó mà nói, ngài không chỉ đã cứu mạng chúng tôi, cũng đã cứu vớt thế giới này!
 
- Lý lão thật sự nói quá lời.
 
 Trần Phàm cười khổ lắc lắc đầu:
 
- Nói đến cùng, tôi chỉ là vì ân oán cá nhân mà đến, không vĩ đại được như lời ngài đã nói. Nếu không phải người của Huyết Sắc Luyện Ngục giết chết sư phụ của tôi, ngày đó tôi tuyệt đối sẽ không xuất hiện!
 
- Anh không nghĩ muốn làm anh hùng, nhưng trong lúc vô ý lại trở thành anh hùng.
 
 Lý Thiên Thành cười trêu ghẹo.
 
Trần Phàm cũng cười cười, nói:
 
- Lý lão, ngài cũng đừng tiếp tục tán thưởng tôi nữa.
 
- Đúng rồi, ngày một tháng bảy để ăn mừng Hong Kong được trả về Trung Quốc, chính phủ Hong Kong cùng bộ thương mại đã định tổ chức một hoạt động giao lưu kinh tế tại Hong Kong. Đến lúc đó Tân Kinh Đường Khu, vùng Tam Giác Châu Trường Giang, cùng Châu Giang Vương Giác Châu và rất nhiều tinh anh thương giới đều sẽ tề tụ tại Hong Kong, ngoài ra tại các khu vực khác chính phủ cũng sẽ phái những quan chức thân phận không thấp đến tụ họp, không biết Trần tiên sinh có tham gia hay không?
 
 Lý Thiên Thành bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì đó, chợt hỏi.
 
Ngày một tháng bảy, hoạt động giao lưu kinh tế?
 
Trần Phàm không khỏi ngẩn ra.
 
Mặc dù hắn là chủ tịch tập đoàn Cao Tường, hơn nữa còn nói nếu có chuyện quan trọng thì báo với hắn, nhưng bởi vì ba phương thế lực của Tiêu gia, Hoàng Phủ Hồng Trúc cùng Tô Thanh Hải ở chung với nhau rất hòa hợp, Trần Phàm cơ hồ chưa từng hỏi qua chuyện của tập đoàn, tự nhiên cũng không biết buổi hoạt động giao lưu thanh thế lớn như vậy sắp được tổ chức.
 
- Lý lão, ngài gọi tôi là tiểu Phàm là được rồi.
 
 Trần Phàm nói:
 
- Ngài nói về hoạt động giao lưu kia, tôi cũng không biết, nhưng Hong Kong là sân nhà của ngài, nếu ngài đã mở miệng, như vậy đến lúc đó tôi nhất định đến cổ động.
 
- Tốt!
 
Thần tình Lý Thiên Thành hưng phấn, nguyên bản vì tuổi tác cao nên hắn cũng không có ý định tham dự sự kiện giao lưu kia, nhưng một khi Trần Phàm đã nói như vậy, hắn tự nhiên phải nhân cơ hội cam chịu thân phận chủ nhà của mình.
 
- Lý lão, ngài có nhiều của cải, đến lúc đó cần phải chiếu cố tập đoàn Cao Tường thêm mới được.
 
 Nhìn thấy không khí trở nên thoải mái. Trần Phàm mở miệng vui đùa.
 
Lý Thiên Thành cười khổ nói:
 
- Tiểu...tiểu Phàm a, bằng vào nhân tình cứu mạng năm đó anh đưa cho bọn họ, nếu anh muốn có phát triển trong thương trường, muốn siêu việt gia tộc Wales thì tôi không dám nói, nhưng siêu việt lão tao đầu tử như tôi sẽ không có chút vấn đề nào!
 
Lời vừa ra khỏi miệng, Lý Thiên Thành biết rõ chuyện Trần Phàm có thù oán với Yến gia, trong lòng chợt nghĩ: Chọc tới địch nhân như Trần Phàm, tuyệt đối là ác mộng của Yến gia!
 
Với thân phận của Lý Thiên Thành, hắn biết rõ, nói chung thế lực nước ngoài không thể ảnh hưởng được tới thế cục của quốc nội.
 
Nhưng trên thế giới này không có chuyện gì là tuyệt đối!
 
Một ngày kia, nếu Trần Phàm muốn lợi dụng nhân tình năm đó, ở trên thế giới phát triển tới một độ cao khủng bố, đừng nói có thể nắm được vận mệnh của quốc nội, nhưng muốn ảnh hưởng tới vận mệnh quốc nội tuyệt đối không phải là vấn đề!
 
Huống chi căn cơ của Trần Phàm tại quốc nội vốn đã không tầm thường?
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play