Còn thời gian hơn một tháng sẽ đến kỳ thi cuối học kỳ, trạng thái tản mạn tự do của sinh viên còn chưa được cải thiện nhiều, hai bên đường vườn trường tùy lúc đều có thể nhìn thấy được những đôi tình lữ đang cùng nhau đi tới lớp học, ở trong ký túc xá cũng có rất nhiều sinh viên vì thức đêm chơi game mà vùi đầu ngủ không dậy nổi.
 
Bọn họ đang tiêu xài thanh xuân của bản thân mình, đang hưởng thụ những năm tháng tươi vui nhất của một đời người.
 
Khác với bầu không khí tại trường đại học Đông Hải, bầu không khí học tập trong trường trung học Tử Kim Sơn thì nồng đậm hơn.
 
Ánh nắng sáng sớm chiếu vào trong sân trường, lá cờ đỏ phấp phới trên cao, trong vườn trường không nhìn thấy thân ảnh của học sinh, trong hành lang lớp học ngẫu nhiên mới có thể nhìn thấy thầy cô đang đi thị sát tình huống từng lớp, các học sinh hoặc đang chuẩn bị ôn tập bài học, hoặc đang chuẩn bị nội dung bài học hôm nay, giành giật từng giây từng phút chuẩn bị cho kỳ thi cuối học kỳ.
 
Trong phòng học lớp 11, chỗ ngồi quen thuộc đã không còn trống vắng, cô gái thích buộc bím tóc đuôi ngựa mặc áo vải lam cùng hài đỏ đã quay trở về vườn trường.
 
Cơ hồ toàn bộ thầy cô giáo lẫn học sinh trong trường trung học Tử Kim Sơn đều biết cô gái buộc bím tóc đuôi ngựa đã có được cơ hội thực tập tại tập đoàn Cao Tường, đã sớm một bước tiến vào xã hội.
 
Điền Thảo qua thời gian thực tập, đã thoát khỏi áo vải lam cùng hài đỏ, nhưng bím tóc đuôi ngựa vẫn kiêu ngạo nằm trên đầu vai của nàng.
 
Nàng đã quay trở về trường học được một đoạn thời gian, trong đoạn thời gian này, nàng thông qua trí thông minh cùng bản thân cố gắng khắc khổ, toàn bộ bài học đều đã được bổ túc, hai ngày trước trong cuộc thi vẫn ngạo thị quần hùng, dẫn đầu đạt được điểm số hai mươi, làm cho toàn bộ ban giám hiệu phải chấn động đồng thời cũng làm cho những học sinh cùng trường phải ngưỡng mộ nhìn lên.
 
So ra mà nói, lúc trước Sở Qua vì muốn vượt qua Điền Thảo nhưng bởi vì sự xuất hiện của Trần Phàm, đã bỏ qua ý nghĩ này, nhưng trong việc học tập cũng chưa từng lơi lỏng, bất quá kể từ khi quan hệ giữa hắn và Lưu Oánh Oánh tốt hơn, thành tích học tập mặc dù không đến nỗi trượt dốc không phanh, nhưng cũng giảm hơn không ít, trong cuộc thi hai ngày trước thiếu chút nữa lọt khỏi danh sách mười học sinh đứng đầu, làm cho thầy chủ nhiệm thật tiếc hận đồng thời cũng thật bất đắc dĩ.
 
Theo thầy chủ nhiệm xem ra, với trí thông minh của Sở Qua, chỉ cần tiếp tục chăm chỉ, muốn cạnh tranh ngôi vị trạng nguyên thi vào trường đại học Đông Hải sang năm thì khó khăn, nhưng muốn thi vào trường đại học Thanh Hoa cùng Yến Đại tuyệt đối không thành vấn đề.
 
- Đinh linh linh...
 
Tiếng chuông tan học vang lên, học sinh từ trong các phòng học vọt ra chạy tới căn tin ăn điểm tâm.
 
- Điền Thảo, đi, cùng tôi và Oánh Oánh đi ăn điểm tâm đi.
 
 Sở Qua vẫy tay với Điền Thảo.
 
Điền Thảo gật đầu, buông sách giáo khoa, đứng dậy đi ra phòng học. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
 
Rất nhanh. Sở Qua cùng Điền Thảo đứng dưới lầu đợi Lưu Oánh Oánh đi ra, ba người cùng nhau đi tới căn tin, làm hấp dẫn lực chú ý của không ít người.
 
- Thật hâm mộ tên Sở Qua này, quen được tiểu mỹ nữ Lưu Oánh Oánh của lớp 10 không nói, hiện giờ ngay cả Điền Thảo cũng bị hắn nắm bắt, càng làm cho người ta thêm hâm mộ ghen tỵ chính là hai cô gái kia lại có thể ở chung hòa thuận với nhau như vậy.
 
- Hâm mộ không nổi đâu, Sở thiếu người ta cần khuôn mặt có khuôn mặt, cần thân thể có thân thể, cần gia thế có gia thế, thành tích học tập còn ngưu bức, cậu được không?
 
- Cậu lăn xa đi, nói nghe như chính cậu cũng có thể được như thế đấy!
 
Trên đường, vài công tử ăn chơi nhìn thấy Sở Qua cùng Lưu Oánh Oánh và Điền Thảo đi chung, biểu tình đầy vẻ ghen tỵ.
 
- Các cô xem, con bé Điền Thảo kia, lúc trước giả như thánh nữ, hiện tại đã lộ nguyên hình, lại cùng Lưu Oánh Oánh quen một người, hai nữ cùng thờ một chồng, thật ghê tởm!
 
 Một cô gái luôn luôn thầm mến tiểu bồ câu nhưng không dám lấy dũng khí thổ lộ, thần tình thật khó chịu nói.
 
- Theo tôi xem là có người cũng muốn phát xuân đấy, chỉ là Sở Qua người ta chướng mắt người đó đi?
 
 Một cô gái nhịn không được trêu ghẹo nói.
 
- A, cô...
 
 Cô gái kia vừa sợ vừa thẹn.
 
- Được rồi, mọi người đừng làm rộn, nói chuyện chính sự đây. Nghe nói sắp tới Vương Hạo sẽ mở buổi đại nhạc hội tại đây, mọi người có mua được vé chưa?
 
- Ai, mua không nổi nha.
 
- Đừng nói nữa, nói nữa tôi lại thêm buồn bực, trên mạng hay nói vé xe lửa mới là khó mua nhất, theo tôi xem, vé đại nhạc hội mới khó mua hơn nhiều.
 
- Lời của cô không vô nghĩa sao? Vương Hạo chính là nhân vật ngôi sao mới của giới giải trí, danh khí còn lớn hơn cả Xuân ca, Tăng ca nữa kia.
 
- Vậy Vương Hạo so sánh với Xuân ca, cô phát động tình chứ?
 
Trong đám người nhốn nháo rộn ràng, cơ hồ toàn bộ học sinh đều đang thảo luận chuyện Vương Hạo sẽ tổ chức đại nhạc hội trong vài ngày tới.
 
Truy tinh (truy đuổi ngôi sao), đây là bệnh chung của những thiếu nữ các trường trung học sơ cấp cùng trung cấp.
 
Ngay khi các nữ sinh trường trung học Tử Kim Sơn bởi vì chuyện Vương Hạo mở đại nhạc hội tại Đông Hải mà thật hưng phấn, một chiếc máy bay từ Hong Kong đến Đông Hải cũng đúng giờ đáp xuống sân bay Hồng Kiều của Đông Hải.
 
- Vương thiếu, vẫn là mặt mũi của ngài thật lớn a.
 
 Sau khi máy bay dừng lại, một gã trung niên đeo kính gọng vàng mở lời khen tặng, nói:
 
- Vì nghênh đón ngài đến, cục văn hóa Đông Hải cùng cục điện ảnh cũng đến.
 
Nghe được lời khen tặng của người đại diện, Vương Hạo ngưỡng đầu, biểu tình đầy đắc ý.
 
Nhìn thấy bộ dáng đắc ý của Vương Hạo, trong lòng người đại diện mừng thầm.
 
Theo hắn xem ra, đời này quyết định chính xác nhất của mình chính là làm người đại diện cho Vương Hạo.
 
Hắn biết rõ, bản thân Vương Hạo chính là Vương gia nhị công tử, bằng vào lực ảnh hưởng của Vương Hồng tại Hong Kong, muốn nổi danh là tất nhiên, thậm chí chỉ cần Vương Hạo thêm một ít cố gắng, muốn trở thành thiên vương chỉ là vấn đề thời gian.
 
- Đúng rồi Vương thiếu, ngoại trừ những người kia, còn có một ít công ty lớn cũng tới, hơn nữa hơn phân nửa ngài sẽ cảm thấy hứng thú.
 
 Người đại diện thần bí nói.
 
Vương Hạo ngẩn ra:
 
- Sao vậy?
 
- Từng là thiên hậu Châu Á, hiện giờ là bà chủ công ty giải trí Lam Cảnh, Lý Dĩnh.
 
 Người đại diện không dám giấu diếm.
 
Nghe được lời nói của người đại diện, Vương Hạo chợt ngẩn ra, sau đó vẻ đắc ý trên mặt càng thêm rõ ràng.
 
Rất nhanh, đoàn người Vương Hạo đi ra thông đạo sân bay.
 
Giống như lời của người đại diện đã nói, bên ngoài thông đạo sân bay vô cùng đông đúc, có người của cục văn hóa cùng cục điện ảnh Đông Hải, càng nhiều chính là người hâm mộ của Vương Hạo và phóng viên của làng giải trí.
 
- Khách sát.
 
Vương Hạo vừa mới xuất hiện, những phóng viên đã sôi nổi bấm máy, ánh đèn loang loáng chói mắt liên tục lóe lên.
 
- A!
 
- Vương Hạo!
 
- Vương Hạo em yêu anh!
 
Cùng lúc đó người hâm mộ của Vương Hạo liền kích động, tiếng thét chói tai vang lên không dứt.
 
Một ít fan hâm mộ cố gắng phá vỡ cảnh giới tuyến xông lên yêu cầu Vương Hạo ký tên, nhưng bị bảo an cùng nhân viên sân bay ngăn cản lại.
 
- Chẳng thể trách những ngôi sao Hong Kong đều thích về đại lục phát triển, nguyên lai đại lục có không ít những thiếu nữ bị thiếu não a.
 
Nhìn thấy trường hợp sôi động nhiệt náo, khóe miệng Vương Hạo hiện lên dáng cười đắc ý, sau đó có người đại diện cùng bảo tiêu đi chung, đi tới chỗ người của cục văn hóa cùng cục điện ảnh.
 
Sau vài câu hàn huyên, Vương Hạo hơi có chút bất mãn hỏi người đại diện:
 
- Không phải ông nói Lý Dĩnh cũng tới sao? Sao không nhìn thấy nàng?
 
- Nghe nói đang ở bãi đỗ xe.
 
 Người đại diện dè dặt trả lời.
 
- Hừ!
 
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, có vẻ rất không hài lòng.
 
Đúng như lời người đại diện Vương Hạo đã nói, Lý Dĩnh đang ở bãi đỗ xe.
 
Công ty giải trí Lam Cảnh phụ trách buổi biểu diễn đại nhạc hội lần này, bố trí hoàn cảnh cùng thay đổi tạo hình cho Vương Hạo, căn theo người phụ trách bên cục văn hóa yêu cầu, Lý Dĩnh nhất định phải cùng người đại diện của Vương Hạo gặp mặt hiệp đàm một lần, tránh việc song phương có mâu thuẫn.
 
- U, đây không phải là Lý tỷ sao?
 
 Đi ra sân bay, nhìn thấy Lý Dĩnh trong bộ quần áo công sở mang giày cao gót màu đen, cảm thụ hương vị chín mọng trên người Lý Dĩnh, hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, lập tức sắc mị mị bước lên nghênh đón, chủ động chào hỏi, ánh mắt dừng lại trên gò thánh nữ cao ngất đầy đặn của Lý Dĩnh.
 
Ánh mắt háo sắc của Vương Hạo làm chân mày Lý Dĩnh hơi cau lại:
 
- Vương tiên sinh, việc bố trí sân khấu của buổi diễn do công ty giải trí Lam Cảnh phụ trách, đây là phương án trù hoạch của công ty tôi, anh có thể cùng người đại diện xem thử một chút, chờ khi đến khách sạn chúng ta còn có vấn đề gì có thể hiệp đàm lại.
 
 
- Lý tỷ tự mình thiết kế tự nhiên không có vấn đề.
 
 Vương Hạo sắc mị mị liếc nhìn đôi chân thon dài của Lý Dĩnh cười nói:
 
- Nhiều ngày không gặp, Lý tỷ thật sự càng ngày càng có hương vị nữ tính.
 
Lý Dĩnh nhíu mày không hé răng.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play