Trong gian phòng tiếp khách yên tĩnh, màn hình chiếc TV trên vách tường đã tắt, còn đám quan chức lãnh đạo trong lòng cũng như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than. Bọn họ sôi nổi dùng ánh mắt kính sợ nhìn về phía Trần Phàm, nhưng không ai dám mở miệng trước, bầu không khí có vẻ phi thường quỷ dị.
Trong mắt thu vén biểu tình lo lắng bất an của đám quan chức đại lão, Trần Phàm hiểu rõ ràng trong lòng bọn hắn đang suy nghĩ cái gì. Lúc này mới trầm ngâm nói:
- Tôi đáp ứng Chu bí thư, chỉ đả kích hai cha con Tưởng Cương mà thôi, cho nên các ông cũng không cần phải lo lắng chuyện gì.
Hô...
Vừa nghe thấy Trần Phàm nói như thế, mọi người đều âm thầm thở phào ra một hơi nhẹ nhõm.
Nhất là mấy người tuy rằng không nằm trong đường dây của Tưởng Cương, nhưng lại quan hệ rất gần gũi với Tưởng Cương, thì có cảm giác như từ địa ngục quay trở lại thiên đường.
- Cảm ơn Trần thiếu đã khoan dung độ lượng.
Một gã quan chức cùng Tưởng Cương quan hệ rất gần, lúc này liền đứng dậy cung kính nói.
Còn mấy vị quan chức đại lão khác, tuy rằng lúc này cảm giác, giống như bị người ta hung hăng giáng cho một cái tát, biểu tình thực mất tự nhiên, nhưng vẫn sôi nổi đứng dậy cảm ơn!
- Đã xảy ra chuyện lớn như thế này, hẳn là Chu bí thư sẽ đích thân ra mặt chủ trì đại cục, các ngài thân đều nắm giữ chức vụ quan trọng, không cần phải ở đây lãng phí thêm thời gian, đều quay về đi thôi.
Chứng kiến mọi người rối rít cảm ơn, Trần Phàm mặt không hề đổi sắc, hắn biết nếu không phải mình sớm đã an bài thỏa đáng, thì giờ khắc này, chỉ sợ đám quan chức đại lão ở trước mặt, còn đang dùng các loại phiền toái gây khó dễ cho công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường ở vùng Chiết Giang này.
Đám quan chức đại lão vừa nghe Trần Phàm nói như thế, trong lòng âm thầm thở phào ra một hơi nhẹ nhõm, theo sau không nói thêm gi nữa, mà mang tâm tình phức tạp sôi nổi ly khai.
Có lẽ vì muốn xác minh lời nói của Trần Phàm, nên đám quan chức đại lão vừa bước chân ra khỏi tòa nhà cao ốc, thì đã nhận được điện thoại từ phía thư ký của Chu Bình Xuyên. Trong điện thoại, thư ký nhắn dùm chỉ thị của Chu Bình Xuyên, nửa tiếng đồng hồ sau, mời mấy người đến tham dự một cuộc họp trọng yếu.
Cùng lúc đó, Kiều sở trưởng đang dựa theo chỉ thị của Chu Bình Xuyên, rút lệnh truy nã đối với Độc Nhất Đao ở trên mạng internet xuống. Đồng thời ra lệnh cho nhóm cảnh sát đang dẫn dì Điền về Hàng Châu, ngay lập tức đưa dì Điền quay trở lại Đông Hải, hơn nữa còn phải làm dì Điền yên lòng.
Văn phòng chủ tịch trên tòa nhà cao ốc công ty chi nhánh của tập đoàn Cao Tường ở vùng Chiết Giang, xưa nay luôn trường kỳ đóng cửa. Trong văn phòng, Tiêu Viễn Sơn cùng Roman, đang cung kính đứng chung một chỗ, dùng ánh mắt kính sợ ngắm nhìn Trần Phàm đang đứng bên cạnh cửa sổ.
Đối với Tiêu Viễn Sơn mà nói, hắn kính sợ bởi vì hàng loạt thủ đoạn mây mưa thất thường của Trần Phàm, tính cả trong lần này Trần Phàm đối phó với Tưởng Cương. Còn Roman thì kính sợ Trần Phàm, bởi vì những hàng động lúc trước đã làm cho giới xã hội thượng lưu toàn cầu run rẩy!
Nhìn thấy đám quan chức đại lão ngồi vào xe ly khai, Trần Phàm nhẹ nhàng lay động ly rượu vang, nhấp qua một ngụm, sau đó mới xoay người nhìn Tiêu Viễn Sơn và Roman.
- Trần tiên sinh. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hai người đồng thời cúi đầu.
- Chú Tiêu, Roman tiên sinh, trước mắt hãy triển khai hành động theo kế hoạch ban đầu của tôi.
Trần Phàm vẻ mặt bình tĩnh nhìn hai người nói.
Nghe Trần Phàm nói như vậy, trong lòng hai người đều hiểu rõ ràng, kế tiếp Trần Phàm muốn làm đó là trợ giúp La Vĩ lên thay thế vị trí của Tưởng Cương, để biến La Vĩ trở thành một quân cờ trọng yếu của Trần Phàm ở vùng Chiết Giang, làm trụ cột giúp Trần Phàm ngày sau diệt trừ Thanh Bang.
- Dạ. Trần tiên sinh!
Hai người đồng thời cúi đầu lĩnh mệnh.
- Reng!
Ngay lúc này, Trần Phàm còn chưa kịp nói thêm gì nữa, thì máy di động trong túi đã đổ chuông.
- Hai vị cùng nhau thảo luận công việc cụ thể nhé, tôi nghe điện thoại một chút.
Vừa lấy di động ra, nhìn thấy dãy số điện báo xong, Trần Phàm liền trầm ngâm nói.
Biết cú điện thoại này không tầm thường, nên Tiêu Viễn Sơn cùng Roman đều hiểu chuyện mà lui ra ngoài, hơn nữa còn nhẹ nhàng khép cửa phòng vào.
- Xin chào Lương bí thư!
Chứng kiến hai người đã rời khỏi phòng, Trần Phàm ấn nút chuyển liên lạc, dùng ngữ khí cung kính chào hỏi.
Đầu bên kia điện thoại, Lương Vĩnh Sinh diễn cảm phức tạp, đồng thời trong con ngươi cũng toát ra một tia kính sợ, hắn dùng ngữ khí thẩn trọng nói:
- Trần thiếu, sau khi bài báo kia lưu truyền trên mạng, cấp trên liền rất quan tâm đến chuyện tình này. Trong buổi họp sắp tới, sẽ quyết định tiến hành cách ly điều tra, hai cha con Tưởng Cương ngay lập tức.
- Cảm ơn.
Trần Phàm mỉm cười nói.
- Trần thiếu, không cần cảm ơn.
Lương Vĩnh Sinh có chút lo lắng nói:
- Trước mắt, hỏa hầu đã đủ dùng rồi, cậu cũng đạt được mục đích rồi. Tốt nhất là hãy dừng truyền bá bài báo kia, nếu không dư luận gây áp lực, cấp trên cũng khó lòng hướng dân chúng giải thích.
- Được.
Trần Phàm cũng hiểu, làm chuyện gì cũng không nên làm quá mức. Nếu dư luận gây áp lực quá lớn, thì đối với chính mình cũng không phải là cái chuyện tình gì tốt. Dù sao, ở trong hoàn cảnh trước mắt, cũng không nên bứt dây động rừng!
Nghe được câu trả lời thuyết phục của Trần Phàm, Lương Vĩnh Sinh trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra. Sau đó cũng không nói thêm gì nữa, mà trực tiếp cúp máy.
Nghe thấy thanh âm
"đô đô" truyền ra, Trần Phàm cũng ngắt liên lạc, trầm ngâm suy nghĩ một lúc, sau đó liền bấm số máy của Kroff.
- Kroff, hãy phân phó cho nhóm hacker dừng truyền bá bài báo đó đi. Đồng thời cũng nhờ bọn hắn nghĩ biện pháp xóa bỏ những thông tin này ở trên mạng đi nhé.
Liên lạc vừa chuyển. Trần Phàm không chờ Kroff liên tiếng, đã dùng ngữ khí ra lệnh nói.
- Hiểu rồi.
Đầu phía bên kia điện thoại, Kroff đang ngồi uống rượu vang ở trong một gian phòng rộng rãi, miệng ngậm xì gà đắt tiền nhất, trước tiên đưa ra câu trả lời thuyết phục, sau đó mới cười hắc hắc nói:
- Đồ Tể thân ái. Las Vegas quả nhiên đúng là thành phố không tệ, nơi này có những sòng bạc cao cấp nhất và những người đẹp tối cảm tính. Nhất là trinh nữ do gia tộc Gambino cung cấp, hương vị quả thực là tuyệt vời, anh tính toán bao giờ thì chạy sang nơi này?
Đối với tính lải nhải của Kroff, Trần Phàm giống như đã thành thói quen, yên lặng chờ Kroff nói xong, mới lên tiếng:
- Thế lực của Thanh Bang ở nước Mỹ là cường đại nhất, tôi sẽ sang bên đó, đương nhiên không phải là bây giờ!
- A ha. Đồ Tể thân ái, tôi thực vô cùng chờ mong anh tới nước Mỹ đấy. Đến lúc đó, thế giới ngầm nước Mỹ nhất định là sẽ phi thường náo nhiệt!
Kroff cười hắc hắc nói.
Trần Phàm không thèm quan tâm, mà hỏi:
- Chuyện tình ở bên đó, ông xử lý đến đâu rồi?
- Chuyện bên này tôi đã an bài thỏa đáng. Ngay từ đầu, lão cáo già Silva nghe nói tôi muốn vài thứ, chết sống không đế cho tôi, nói rằng không muốn chọc giận quân đội nước Mỹ. Bất quá, khi tôi nói anh cần những thứ đó xong, thì Silva cũng không nhiều lời vô nghĩa thêm nữa, mà trực tiếp giao hàng.
Kroff hưng phấn nói.
Nghe Kroff nói đến đây, Trần Phàm khẽ mỉm cười:
- Vất vả cho ông rồi! Bất quá, Kroff, hiện giờ ông phải nhanh chóng đến Tam Giác Vàng xem qua một chút, nếu không sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của tôi đấy.
- Yên tâm đi. Đồ Tể thân ái, Kroff người hầu trung thành của ngài, sẽ không làm hỏng chuyện ở thời khắc mấu chốt đâu.
Kroff thốt ra một câu tự thổi phồng chính mình.
- Hy vọng là như thế.
Trần Phàm dở khóc dở cười nói.
- Hắc hắc! Tôi thề có chúa, cái gã Tiết Hồ ngu ngốc kia, đầu óc nhất định là đã xảy ra vấn đề rồi. Nếu không cũng sẽ không trêu chọc vào anh!
Nhớ đến kế hoạch của Trần Phàm, Kroff liền cười hắc hắc nói:
- Tôi đang suy nghĩ xem, có cần mua quan tài gửi cho hắn trước không!
Lúc này đây, Trần Phàm cũng không nói thêm à nữa, mà trực tiếp cúp điện thoại.
Thấy trong ống nghe truyền ra thanh âm
"đô đô" nhưng Kroff lại không hề bất mãn chút nào, mà uống một hơi cạn sạch ly rượu vang, vươn tay nhéo bộ ngực cao ngất của nữ nhân đang ngồi bên cạnh mình, sau đó đứng dậy vỗ tay nói:
- Các anh em thân ái, mọi người đã làm phi thường tốt. Nhưng kế tiếp, chuyện mọi người cần phải làm chính là xóa bỏ những tin tức kia, dùng tốc độ nhanh nhất xóa bỏ hết dữ liệu ở trên internet.
Trong đại sảnh, trên một dãy bàn dài, đặt đầy máy vi tính, mười mấy tay hacker giỏi nhất nước Mỹ vừa nghe thấy lời nói của Kroff, thì đều dừng hành động trong tay.
- Xóa hết luôn sao?
Gã thủ lĩnh nhóm hacker, mang theo biểu tình nghi hoặc dò hỏi.
- Phải, người anh em thân ái, dùng thời gian ngắn nhất xóa sạch hết dữ liệu đi thôi.
Kroff cười tà nói:
- Sau đó, rượu vang thượng đẳng nhất cùng người đẹp cảm tính nhất thành phố Las Vegas này, sẽ đến phục vụ các anh em thân ái!
- Lạy chúa tôi, ngài Kroff, ngài quả thực đúng là một ông chủ chịu chơi!
Một gã hacker huýt sáo, ca ngợi nói.
- Ha ha, tôi cam đoan Thượng Đế cũng đang nghĩ như thế.
Kroff mặt không đỏ, tim không nhảy thổi phồng chính mình một câu, sau đó lại vỗ tay nói:
- Tốt lắm, các anh em hãy mau làm việc cho xong đi, rồi ăn chơi xả láng!
Dứt lời. Kroff cúi xuống vỗ mông nữ nhân đang ngồi bên cạnh người mình, phân phó:
- Bảo bối, em hãy gọi điện cho những cô nàng kia, ân, kêu các nàng khi đến đây thì hãy ăn mặc trang phục cảm tính hơn một chút. Nhớ rõ, kêu các nàng phải đi giày cao gót và tất chân nhé! Đám huynh đệ của ta đều thích nữ nhân chân dài đó ah!