- Đáng chết!
Trên không trung, Olivia nhìn thấy ánh lửa phóng lên cao, cũng thoáng ngẩn ngơ, sau đó gương mặt âm trầm mắng một câu, lái chiếc trực thăng quay trở về đường cũ.
Biểu hiện của Monica cùng Olivia hoàn toàn ngược lại, trong lúc nàng nhìn thấy Trần Phàm lái chiếc Bugatti Veyron hoàn thành siêu việt, chiếc Koeniasega đâm thẳng vào trong sườn núi, tuy rằng nàng cũng thoáng ngây ngốc một chút, bất quá chờ đón vẫn là hưng phấn.
Hưng phấn không gì sánh kịp!
- Lạy chúa tôi, Đồ Tể thật sự rất giỏi!
Monica nắm chặt hai tay, nhìn chằm chằm Trần Phàm đang quay đầu xe trở lại đường cũ, thì thào lẩm bẩm.
Một bên, thành viên giáo đình phụ trách lái trực thăng, nghe được Monica cảm thán, diễn cảm trở nên cực kỳ cổ quái.
Bởi vì theo hắn xem ra, hai chữ Đồ Tể thật sự không thể liên hệ cùng một chỗ với Chúa vĩ đại...
- Thánh nữ tôn quý, hiện tại chúng ta trở về sao?
Dù trong lòng cảm thấy được có chút vớ vẩn, nhưng tên thành viên giáo đình cũng không dám có bất kỳ điều gì bất mãn, dù sao thân phận Monica thật sự quá cao quý.
- Đương nhiên.
Monica đưa ra câu trả lời khẳng định, theo sau lại cực nhanh lắc đầu, nói:
- Cho trực thăng hạ xuống đường, tôi muốn lên xe của Đồ Tể trở về.
Thành viên giáo đình lái trực thăng cũng không phải mười hai kỵ sĩ cùng mười hai hỏa thương thủ bên người Monica, bởi vậy đối với chuyện quan hệ giữa Monica cùng Trần Phàm hắn cũng không rõ ràng lắm.
Vì thế, nghe được lời nói của Monica, hắn không khỏi cả kinh, có chút bận tâm nhắc nhở:
- Thánh nữ tôn quý, như vậy tựa hồ có chút không ổn...
- Được rồi.
Nghe được nhắc nhở, Monica thoáng trầm ngâm, cuối cùng đành bỏ qua ý niệm điên cuồng này trong đầu, dù sao thân phận của nàng thật sự rất đặc thù, đặc thù đến mức căn bản không có khả năng giống như Dai Fu coi thường cách nhìn của những người khác, quang minh chính đại ở chung một chỗ với Trần Phàm.
Trên đường lớn, Trần Phàm quay đầu xe, đi tới địa điểm xảy ra sự cố của Dracula.
Chung quanh khói đặc cuồn cuộn, trong một mảnh hỗn độn tùy ý có thể thấy được mảnh vỡ xe hơi, cùng xương cốt vỡ vụn của Dracula.
Xương cốt vô tồn.
Có lẽ chính Olivia cũng không nghĩ tới kết cục của Dracula lại bi thảm như vậy!
Nhưng đối mặt với tất cả chuyện này, Trần Phàm chỉ thoáng chậm một chút tốc độ xe, sau đó chậm rãi tăng nhanh tốc độ, cũng không hề quay đầu lại rời khỏi địa điểm do hắn chế tạo ra sự cố.
Nương theo ngọn đèn xe hơi mong manh, trên mặt Trần Phàm không hề có chút cảm xúc dao động, lại có vẻ thập phần bình tĩnh, giống như mặt hồ không hề gợn sóng.
Trên mặt của hắn không hề có một tia nhân từ!
Khi Olivia lái chiếc trực thăng quay trở lại ngã tư đường, vô luận là thành viên giáo đình hay là thành viên Hắc Ám U Linh do nàng suất lĩnh đều đang chờ đợi, chờ kết quả.
Vì thế nhìn thấy Olivia trở về, mọi người không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về phía chiếc trực thăng đang thong thả hạ xuống.
Vì sao Olivia lại trở về?
Giờ khắc này cơ hồ tất cả mọi người đều muốn biết đáp án.
Trong ánh mắt mong chờ của bọn hắn, phi cơ trực thăng vững vàng đáp xuống trên đường lớn, gương mặt Olivia thật băng sương từ trên trực thăng nhảy xuống.
Vẻ băng sương được giấu đằng sau chiếc mặt nạ màu hoàng kim, nhưng ánh mắt lạnh lẽo màu tím lại làm cho người ta không hẹn mà cùng chuyển dời ánh mắt.
Tức giận!
Giờ khắc này, cơ hồ tất cả mọi người đều đã nhận ra vẻ tức giận trong con ngươi của Olivia?
Olivia làm sao vậy?
Chẳng lẽ trận đấu xảy ra ngoài ý muốn?
Mọi người càng thêm có vẻ hiếu kỳ, nhưng không ai dám đi hỏi Olivia, dù là thành viên Hắc Ám U Linh hay mười hai U Linh Thánh Vệ cũng không có lá gan kia, người của giáo đình tự nhiên cũng không dám đến hỏi.
Kroff nhận thấy được vẻ phẫn nộ trong con ngươi của Olivia, ánh mắt xoay chuyển vài vòng, tựa hồ đã đoán được điều gì, nhịn không được hạ giọng nói với Kuka đứng bên cạnh:
- A ha, lão vu bà hung hăng chạy trở về, bộ dáng giống như bị người cưỡng gian, xem ra là Đồ Tể thắng rồi.
Lúc này hiện trường im lặng quỷ dị, tuy rằng Kroff cố ý giảm thấp thanh âm nhưng vẫn làm không ít người nghe được.
Trong chuyện này có Kuka, cũng có cả Olivia...
- Bá!
Trên đường lớn Olivia đột nhiên dừng bước, không đợi Kuka trả lời cho Kroff, ánh mắt cô ta lạnh lẽo tập trung Kroff, sát ý lẫm nhiên nói:
- Mày nói cái gì?
Đột nhiên bị Olivia nhìn chằm chằm, Kroff cảm giác như mình bị một con nhãn kính vương xà nhìn chằm chằm, từ đầu tới chân một trận lạnh lẽo, cả người tuôn đầy mồ hôi, nụ cười trên mặt cũng tùy theo đọng lại.
Trong màn đêm, hắn há mồm ra cố gắng giải thích gì đó, nhưng chỉ cảm thấy trong cổ họng chợt như bị mắc xương cá, một chữ cũng không nói nên lời.
- Miệng của mày thực sự thối!
Nhìn thấy Kroff không trả lời, nguyên bản Olivia đang ôm lửa giận ngập trời giống như đã tìm được đối tượng để phát tiết, khóe miệng hiện lên một dáng tươi cười tà ác, chân giẫm tại chỗ, hóa thành một đạo ảo ảnh màu đó thẳng đến chỗ Kroff.
Thấy một màn như vậy, gương mặt Kroff đại biến!
Trong lòng Kuka cũng căng thẳng!
- Tôi...tôi không nói gì.
Kroff lắp bắp đưa ra lời giải thích, cố gắng làm cho Olivia nguôi giận.
Vô dụng!
- Tao muốn cắt đầu lưỡi của mày!
Tốc độ của Olivia không giảm, khoảng cách Kroff ngày càng gần.
Cảm nhận được cỗ sát ý kinh khủng trên người Olivia, thành viên giáo đình tuy rằng cảm thấy được Olivia quá mức hung hăng càn quấy, nhưng cũng chỉ giận mà không dám nói gì, Kuka lại đang do dự có nên ra tay trợ giúp Kroff hay không.
- Ba!
Đúng lúc này, Hắc Quỷ đã sớm hoàn thành nhiệm vụ Trần Phàm phân phó cho mình, nhíu mày tiến lên trước một bước, giống như một ngọn núi hộ Kroff ở sau người, diễn cảm ngưng trọng nhìn Olivia đang chạy nhanh tới.
- Cút!
Olivia quát lớn một tiếng, nương xung lượng tung chân đá thẳng vào mặt Hắc Quỷ!
- Ông chủ, lui ra phía sau!
Hắc Quỷ trầm thấp nói một câu, sau đó nâng lên hai tay, làm ra động tác phòng ngự.
- Ba!
Ngay sau đó, chiếc giày bó màu đen của Olivia hung hăng đá vào hai tay Hắc Quỷ, lực lượng thật lớn trực tiếp đánh rách cổ tay hắn, hơn nữa khiến cho hắn không tự chủ được lui về phía sau!
Hắc Quỷ cũng không quan tâm cánh tay đau đớn, lúc lui về phía sau đồng thời một tay kéo mạnh Kroff.
Theo sau, hắn và Kroff liên tiếp thối lui tám bước mới dừng lại!
Nhưng cho dù là như vậy, thực lực của Hắc Quỷ vẫn vượt ngoài sự dự đoán của nhiều người.
Ngay cả Olivia.
Một kích vừa rồi của nàng, hoàn toàn phát lực, còn mượn dùng lực lượng chạy băng băng, so với một kích toàn lực ngay tại chỗ càng thêm khủng bố!
Một kích toàn lực của Olivia mặc dù không đánh chết Hắc Quỷ, cũng làm hai tay Hắc Quỷ tạm thời mất đi tác dụng, sau khi hắn nắm lấy Kroff thối lui ra sau tám bước, cổ tay hoàn toàn vỡ ra, máu tươi trào ra, cơ thể như bị điện giật run rẩy không dứt!
- Xem thực lực của mày không tệ, tao tha cho mày khỏi chết.
Olivia không tiếp tục động thủ, giọng nói băng sương.
Không tiếng trả lời, Hắc Quỷ cố nén hai tay đau đớn, nhẹ nhàng bước ra một bước.
Chỉ một bước.
Bước chân thật nhỏ.
Trong màn đêm, biểu tình Hắc Quỷ thật bình tĩnh:
- Chỉ cần tao không chết, ngoại trừ Đồ Tể, tao sẽ không cho phép bất luận kẻ nào động thủ với ông chủ!
Thanh âm không lớn, giọng nói lại vô cùng kiên định!
Mà sở dĩ hắn nói việc Trần Phàm động thủ, là bởi vì rất nhiều khi, Trần Phàm vui đùa vỗ đầu Kroff.
Bên tai vang lên lời nói của Hắc Quỷ, cả người Kroff chấn động, trái tim đã sớm nhuộm đen đột nhiên tràn ngập ra dòng nước ấm, một cảm giác ấm áp từ sau khi cha mẹ hắn chết chỉ có Trần Phàm từng cho hắn.
- Hắc Quỷ, trở về!
Kroff hít sâu một hơi, vỗ vỗ bả vai Hắc Quỷ.
- Ông chủ, ông yên tâm, tôi có thể chống đỡ được đến khi Đồ Tể trở về!
Giọng nói của Hắc Quỷ vẫn bình tĩnh như trước.
Kroff nóng nảy:
- Tôi bảo ông lui ra.
- Ông chủ, ông xác định? Nếu như tôi tránh ra, cô ta sẽ cắt rụng đầu lưỡi của ông!
Hắc Quỷ cũng không lui bước.
Trong nội tâm Kroff cảm động, tiến lên một bước, kết quả Hắc Quỷ đưa tay phải đầm đìa máu tươi ngăn cản hắn:
- Ông chủ, nguy hiểm.
- Nghe, Hắc Quỷ. Mẹ nó, lão tử là ông chủ của ông, lão tử bảo ông lui ra phía sau thì ông cứ lui ra phía sau!
Kroff cố ý làm vẻ mặt nghiêm nghị, giọng nói cứng rắn.
Hắc Quỷ thoáng trầm ngâm, buông cánh tay phải nhiễm máu xuống, để Kroff tiến lên.
- Được, tốt lắm. Nếu mày đã muốn chết, tao sẽ thành toàn cho mày!
Olivia lại không hề bị cảm tình giữa Hắc Quỷ cùng Kroff dao động.
Khi nói chuyện, cô ta lập tức hướng Kroff đi tới.
Hắc Quỷ theo bản năng định tiến lên, lại bị Kroff ngăn lại.
Giờ khắc này, có ác danh trùm buôn lậu vũ khí người Nga, Kroff không hề có vẻ sợ hãi, hắn trầm mặc, gắt sao nhìn chằm chằm Olivia:
- Olivia, cô xác định sẽ động thủ đối với ta?
Tốc độ nện bước của Olivia không giảm.
- Có dũng khí cô giết ta!
Thanh âm Kroff hoàn toàn lạnh xuống.
- Mày nghĩ rằng tao không dám giết mày?
Kroff không mở miệng còn được, mới mở miệng, Olivia hoàn toàn nổi giận, tốc độ tăng nhanh, nháy mắt đi tới trước người Kroff, đưa tay chụp vào đầu hắn.
- Hô!
Không có chút nào do dự, Hắc Quỷ thuận thế đá ra một cước, ngăn trở Olivia công kích.
- Mày muốn chết!
Olivia quát lớn một tiếng, lách người, tay phải nhanh như tia chớp chém ra, một phát bất được mắt cá chân Hắc Quỷ, dùng sức lôi kéo!
Gương mặt Hắc Quỷ không thay đổi, vặn eo, xoay nửa người đá lên!
- Ba!
Olivia đưa tay trái chặn lại, tay phải nắm lấy mắt cá chân Hắc Quỷ đột nhiên phát lực, dùng sức kéo một cái, trực tiếp túm Hắc Quỷ tới trước người, thuận thế bóp cổ Hắc Quỷ.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Hắc Quỷ khó thở, gương mặt trắng bệch như tuyết!
- Buông hắn ra, con điếm!
Gương mặt Kroff âm trầm rút khẩu Desert Egale, nhắm ngay đầu Olivia.
Giờ khắc này, trong con ngươi thường ngày luôn có vẻ đáng khinh lại toát ra vẻ âm ngoan, vẻ âm ngoan khiến cho giới hắc đạo nước Nga cũng không dám xem thường.
Đồng tử màu tím của Olivia đột nhiên rút nhỏ, cùng lúc đó hơn mười điểm đỏ xuất hiện trên người Kroff, đối diện, thành viên Hắc Ám U Linh giơ súng, nhắm ngay Kroff.
- Không người nào dám dùng súng chĩa vào đầu của tao, thứ hèn mọn, mày là người thứ nhất!
Olivia giống như vứt rác rưởi ném bay Hắc Quỷ ra ngoài, thanh âm khàn khàn:
- Cho nên hôm nay mày nhất định phải chết!
- Các huynh đệ, chơi bọn chúng!
Nghe được Olivia nói, Kuka cắn răng, trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.
Hắn vừa thốt lên xong, những thành viên Địa Ngục Hỏa sớm đã rút súng đồng loạt giơ súng lên.
Trong lúc nhất thời, không khí giống như đọng lại trong nháy mắt, một cỗ khí tức tử vong bao phủ trên không.
Đại chiến, hết sức căng thẳng!