- Tiểu Phàm, vào đi...
Thấy lão già rời đi, Tô Thanh Hải vẫy vẫy tay với Trần Phàm.
Trần Phàm gật đầu bước vào căn nhà trúc cổ kính, ngồi đối diện Tô Thanh Hải, nhìn bộ trà cụ cực kỳ tinh tế trên bàn, nhịn không được nói:
- Tô thúc, trà viên này thật không đơn giản...
- Ân. Quả thật không đơn giản, người tại Đông Hải có thể bước vào trà viên này không tới ba mươi người.
Tô Thanh Hải gật gật đầu.
Nghe Tô Thanh Hải nói như thế. Trần Phàm liền biết chủ nhân trà viên này không tầm thường, nhưng cũng không hói nhiều, mà trực tiếp đem đề tài chuyển dời qua việc chính sự:
- Tô thúc, hôm nay con ước chú gặp mặt, là có chuyện chính sự cần bàn.
Tô Thanh Hải vốn đang tự châm trà cho Trần Phàm, nghe được những lời này của hắn, không khỏi ngây ra.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Nguyên bản hắn nhận được lời hẹn gặp mặt của Trần Phàm, liền cảm thấy thập phần nghi hoặc, hiện giờ nghe được hai chữ chính sự, trong lòng càng thêm nghi hoặc tràn đầy.
Nhẹ nhàng buông bình trà, Tô Thanh Hải nói:
- Con nói đi.
- Nói vậy chắc Tô thúc đã biết chuyện tập đoàn Kemer Er muốn đầu tư tại đại lục, hôm nay con hẹn chú đến là vì chuyện này.
Trần Phàm nói xong cầm xấp tài liệu trong tay đưa tới trước mặt Tô Thanh Hải, nghiêm mặt nói:
- Đây là kế hoạch cùng nội dung đầu tư cụ thể của tập đoàn Kemer Er, mời Tô thúc xem qua...
Tập đoànKemer Er?
Làm ngôi sao trong thương giới Đông Hải thậm chí cả thương giới phía nam, Tô Thanh Hải tự nhiên biết mấy chữ này đại biểu ý nghĩa cùng năng lượng có được, vì thế khi nghe được Trần Phàm nói lời này, sắc mặt của hắn không khỏi dao động:
- Tiêu Phàm, con làm sao có được thứ này?
Tô Thanh Hải cũng không lập tức nhìn bản kế hoạch được đánh bằng tiếng Anh kia mà thần tình nghi hoặc nhìn Trần Phàm.
Hắn biết rõ ở gần đây, trong quốc nội ồn ào huyên náo với việc tập đoàn Kemer Er đầu tư, không riêng gì thương nhân, dù là một ít nhân viên quan trọng trong chính phủ cũng sôi nổi đi vào Đông Hải, chuẩn bị mời dự họp hội nghị chuyên đề tại Đông Hải, thảo luận chuyện hợp tác với tập đoàn Kemer Er.
Ở dưới tình hình này, Trần Phàm có thể lấy được kế hoạch đầu tư của tập đoàn Kemer, điều này không thể không khiến cho hắn cảm thấy tò mò!
Theo hắn xem ra, điều này được xem như cơ mật của tập đoàn Kemer Er, đừng nói là thương nhân bình thường, cho dù là nhân viên quan trọng của chính Phủ cũng chỉ sợ không lấy được.
- Con có chút quan hệ với tập đoàn Kemer Er.
Trần Phàm nghĩ nghĩ, nói:
- Lần này mức đầu tư của tập đoàn Kemer thật lớn, khu vực đề cập rất rộng, con muốn Tô thúc tham dự vào bên trong. Hôm nay con đem phần tư liệu này giao cho chú, chỉ muốn sau khi chú xem xong, sau đó quyết định sẽ tham dự vào lĩnh vực nào.
- Nga?
Đôi mày Tô Thanh Hải chợt cau lại:
- Tiểu Phàm, con đại biểu Trần gia, hay là cho mình?
- Đại biểu chính mình.
Trần Phàm lắc lắc đầu, sau đó lại nói:
- Mặt khác, tập đoàn Kemer cam đoan với con, toàn bộ hạng mục hợp tác ưu tiên cho công ty mà con tiến cử. Trong lòng con đại khái có một kế hoạch, ngoại trừ tập đoàn Hải Thụy của Tô thúc, còn có tập đoàn Thiên Vấn cùng Hàng Châu Tiêu gia tham dự hợp tác lần này, chú thấy thế nào?
Làm ngôi sao trong thương giới Đông Hải, tố chất tâm lý của Tô Thanh Hải luôn rất tốt. ít khi biểu lộ ý tưởng chân thực trong nội tâm trước mặt người ngoài, nhưng giờ khắc này nghe được lời nói của Trần Phàm, con ngươi của hắn đột nhiên phóng lớn, trên mặt tràn ngập khiếp sợ. Hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, Trần Phàm lại muốn bước vào lĩnh vực làm ăn buôn bán, càng không nghĩ đến chính là Trần Phàm bằng vào chính bản thân lại lập được quan hệ với tập đoàn Kemer Er, hơn nữa quan hệ lại tốt tới mức khiến cho hắn có chút không dám tin. Hắn hít sâu một hơi. điều chỉnh cảm xúc một chút, Tô Thanh Hải châm chước lời nói:
- Trước mắt quốc nội vì chuyện tập đoàn Kemer đầu tư, nhiệt náo ồn ào huyên náo, vô luận là xí nghiệp tư nhân hay là của quốc gia, hoặc là những đầu sô đều muốn phân một khối bánh ngọt. Có thể tiến hành hợp tác với tập đoàn Kemer, tự nhiên là chuyện tốt. Nhưng tiểu Phàm, làm sao con đột nhiên nghĩ muốn giao tiếp với lĩnh vực buôn bán? Còn nữa, con có quan hệ gì với tập đoàn Thiên Vấn?
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của Tô Thanh Hải trở nên ngưng trọng, cho tới nay hắn đều luôn chú ý Trần Phàm, tự nhiên rõ ràng Trần Phàm có quan hệ với Hồng Trúc bang, điều này làm cho hắn nhiều ít có chút lo lắng, dù sao Trần Phàm là người của kinh thành Trần gia, người của Trần gia nếu cùng tổ chức hắc bang trộn vào một nơi. điều này đối với Trần gia mà nói tuyệt không phải là chuyện gì tốt, ngược lại theo ý nào đó mà nói chính là bôi đen mặt mũi Trần gia.
- Cũng không phải con muốn giao thiệp với lĩnh vực buôn bán, chỉ muốn nương theo cơ hội lần này đem ưu đãi phân cho người bên cạnh cùng bạn bè mà thôi.
Trần Phàm cười cười, nói:
- Hàng Châu Tiêu gia là gia tộc của bạn cùng phòng của con, hắn và con có giao tình không cạn, mà con cũng đã đáp ứng giúp gia tộc của hắn quật khởi, lần này đúng lúc là một cơ hội, về phần Hồng Trúc bang cùng tập đoàn Thiên vấn. đây chỉ là quan hệ tư nhân.
- Tiểu Phàm, cá nhân chú cho rằng con tốt nhất đừng tiếp xúc quá nhiều với Hồng Trúc bang.
Tô Thanh Hải nghiêm mặt nói:
- Sở Vấn Thiên chứng thật là kiêu hùng một đời. ở Đông Hải xông ra một phiến thiên địa, nhưng hắn còn chưa hoàn toàn hoàn thành việc tẩy trắng, liền bệnh nặng qua đời. Sau khi Hoàng Phủ Hồng Trúc tiếp nhận, tuy rằng từng bước dựa theo kết cấu của Sở Vấn Thiên tiếp tục tẩy trắng, nhưng tốc độ quá chậm, tập đoàn Thiên vấn hiện tại vẫn mang sắc thái hắc đạo quá đậm.
- Tô thúc, chuyện này con tự có chừng mực, chú đừng quá mức lo lắng.
Lời tuy nói như vậy, nhưng Trần Phàm rất rõ ràng, hiện tại hắn cùng Hồng Trúc bang đã liên hệ với nhau, cần phân rõ giới hạn không phải là chuyện dễ dàng, dù sao Hoàng Phủ Hồng Trúc vì giúp hắn không tiếc đắc tội với Sơn Khẩu Tổ.
Nghe Trần Phàm nói như thế. Tô Thanh Hải không nói thêm lời nào, mà nhíu mày nói:
- Xem ra, con là muốn ba phương thế lực dung hợp cùng một chỗ hợp tác với tập đoàn Kemer Er?
- Phải.
Trần Phàm gật gật đầu:
- Con từng nghĩ qua sẽ tách ra hợp tác, bất quá nếu như làm như vậy, lấy thế lực ba phương cùng nhân lực vật lực chỉ sợ không thể nào.
- Ân.
Tô Thanh Hải cũng thừa nhận điêm này, theo sau lại nói:
- Bất quá, tiêu Phàm, muốn đem thế lực ba phương dung hợp cùng một chỗ, khó khăn không nhỏ, có rất nhiều vấn đề khó giải quyết.
- Theo Tô thúc xem, nên xử lý như thế nào?
Trần Phàm tỉnh bơ hỏi.
Tô Thanh Hải nhíu mày trầm tư một thoáng, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Trần Phàm:
- Con là con rể của Tô Thanh Hải ta, chú đem của cải giao cho con xử lý cũng không hề nháy mắt chút nào, cho nên chú sẽ không cự tuyệt. Mà nếu hai nhà kia cũng đồng ý, như vậy chứng minh bọn hắn cực kỳ tín nhiệm đối với con.
- Cho nên, cá nhân cách nhìn của chú, muốn ba phương thế lực dung hợp một chỗ cũng có thể, nhưng nhất định phải lần nữa xây dựng công ty, ba phương ra tiền, đầu tư, người, chiếm cứ công ty cổ phần.
Tô Thanh Hải gằn từng chữ:
- Về phần cầm quyền, ngoài con ra không còn ai!
Xem ra, chính mình đúng là phải đàm đương chức chủ tịch này a.
- Nếu Tô thúc không có ý kiến, như vậy đêm nay ba phương thế lực chúng ta sẽ gặp mặt hiệp đàm một phen, đem kế hoạch cụ thể cùng những khâu khó định ra.
Trong lòng Trần Phàm cười khổ, theo sau nghĩ nghĩ nói:
- Mặt khác. Tần lão gia tử đã cho con một sự hứa hẹn. Công ty mới lập của chúng ta, nếu thiếu người cứ việc mở miệng với ông ấy, chỉ cần là sinh viên tốt nghiệp trường đại học Đông Hải. ông ấy toàn bộ xử lý.
Ân?
Ngạc nhiên nghe được lời nói của Trần Phàm, trái tim Tô Thanh Hải chợt co rút.
Hiển nhiên...hắn biết được hứa hẹn này của Tần An có ý vị thế nào, cũng biết được trọng lượng của lời hứa hẹn này.
- Tiểu Phàm a, xem ra lần này là con muốn chơi lớn, cũng tốt, chú cũng già rồi, không khả năng gây sức ép nữa, của cải cứ giao cho con đi làm thì thích hợp.
Tô Thanh Hải cười cười, theo sau nhớ ra điều gì đó, hỏi:
- Đúng rồi, tiêu Phàm, chuyện này con có thương lượng với người nhà chưa?
- Không có.
Trần Phàm nhẹ lắc đầu.
Thấy Trần Phàm lắc đầu, Tô Thanh Hải nhịn khôngđược ngầm thở dài.
Làm cha vợ tương lai của Trần Phàm, Tô Thanh Hải biết nếu không phải Trần lão thái gia coi trọng hắn. Trần Phàm ở Trần gia cũng chỉ là một người có cũng như không - từ nhỏ đến lớn. Trần Phàm cùng đại đa số người Trần gia không hề ở chung, thậm chí cả mặt mũi cũng chưa từng gặp qua!
Quỷ dị chính là Trần Phàm cùng Trần lão thái gia bởi vì một sự tình nên quan hệ lại nhiệt náo tới mức cứng ngắc vô cùng.
Nhưng điều này cũng không làm thay đổi sự cung chiều cùng coi trọng của Trần lão thái gia đối với Trần Phàm, trong Trần gia tất cả mọi người đều rõ ràng, chỉ cần lão nhân Trần trăm tuổi kia một ngày không nhắm mắt, chọc tới Trần gia, không người nào dám khinh thị thanh niên được Trần lão thái gia xem là tương lai của Trần gia!