Thành phố Hàng Châu, đại sảnh hội nghị cục cảnh sát.
 
Hơn mười nhân vật thực quyền của cục cảnh sát thành phố cùng hội tụ một chỗ, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm màn hình trước mắt.
 
Trên màn ảnh không ngừng thoáng hiện hình ảnh đoàn người Triệu Thiên Bá bị giết hại tại hiện trường, hình ảnh cực kỳ máu tanh, thế cho nên làm cho những tinh anh ngành cảnh sát cùng người cầm quyền đều âm thầm tuôn mồ hôi.
 
Làm công tác hình cảnh nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp phải trường hợp giết người hung tàn đến như thế.
 
- Vụ án Triệu Thiên Bá cùng em trai và thủ hạ bị giết, nói vậy trong lòng chư vị đang ngồi đều đã hiểu.
 
cầm đầu là một người trung niên sắc mặt lạnh lùng, chờ sau khi hình ảnh kết thúc, hắn gõ bàn trầm giọng nói:
 
- Tôi nghĩ án kiện lần này không giống án kiện dĩ vãng, thủ đoạn gây án hung tàn bạo lực mà những vụ án khác không thể so sánh, thậm chí ngay cả những vụ án hắc bang sống mái với nhau cũng không thể đánh đồng với án kiện lần này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Nói tới đây, gương mặt người trung niên trở nên ngưng trọng lên:
 
- Khó giải quyết hơn chính là, chuyện này do những nhân sĩ không rõ lai lịch thông internetwork phát tán ra. Tuy rằng đoạn internet phát ra không hung tàn như tình hình thực tế tại hiện trường, nhưng cũng thập phần máu tanh, ở trên internet tạo ra dư luận thật lớn. Hiện giờ đoạn internet kia đã hoàn toàn bị phong sát, nhưng sự tình đã bại lộ ra ngoài, dân chúng cả nước đều đang xem chúng ta, tình thế bức người, tôi hi vọng chư vị đang ngồi tại đây có thể hiểu được điểm này.
 
Lời của người trung niên vừa thốt ra, nguyên không khí đã áp lực lại càng thêm áp lực, không ít người châm thuốc lá, dùng thứ này để giảm sức ép.
 
- Tiếp theo sẽ do Hình phó cục trưởng bắt đầu, tất cả mọi người nói lên cách nhìn của chính mình.
 
Người trung niên ngồi thẳng người lên, đốt một điếu thuốc lá, đưa ánh mắt nhìn về phía một người trung niên có chút hơi mập đang ngồi bên tay phải.
 
Người trung niên được xưng là Hình phó cục trưởng, tên là Hình Binh, chủ quản công tác hình trinh, xem như nhân vật thực quyền trong ngành cảnh sát.
 
- Được, tiếp theo tôi sẽ nói lên cách nhìn của chính mình.
 
Hình Binh đẩy kính mắt trên mũi, trầm giọng nói:
 
- Đoạn internet kia, rõ ràng là có người cố ý quay chụp. Triệu Thiên Bá từ một tên côn đồ có thể trở thành đại ca hắc đạo Hàng Châu, hoàn toàn là dựa vào Tiết Cường đề bạt, nói trắng ra là chó săn của Tiết Cường cùng Tiết gia. Dưới dạng tình hình này, muốn nói Triệu Thiên Bá dám đánh chủ ý với nữ nhân của Tiết Cường, tôi tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
 
- Không có gì bất ngờ xảy ra, đoạn internet kia là do hung thủ cố ý quay chụp, mục đích thực sự tôi không dám tự kết luận, nhưng có một chút có thể khẳng định, hắn muốn thông qua đoạn internet này ảnh hưởng sức phán đoán của cảnh sát chúng ta.
 
Hình Binh dụi tắt tàn thuốc, gằn từng chữ:
 
- Bài trừ việc Triệu Thiên Bá và Tiết Cường tự giết lẫn nhau, chúng ta kế tiếp cần phân tích chính là tối hôm qua Triệu Thiên Bá trêu chọc mấy người. Tối hôm qua, Triệu Thiên Bá dẫn người đến quán bar Giang Hồ mang đi ba người. Ba người kia đều đến từ Đông Hải, trong đó có một cô gái tên là Tô San, cha là một người làm ăn, sinh ý cũng không nhỏ. Một người là thiếu niên tên Sở Qua, cha của hắn từng là ông trùm hắc đạo lớn nhất Đông Hải tên Sở Vấn Thiên, cuối cùng còn có một thanh niên tên là Trần Phàm, hai mươi tuổi, thân phận không rõ.
 
- Ngoài ra, ngày hôm qua cùng một chỗ với ba người bọn họ còn có mấy người, trong đó càng đáng chú ý là một nữ nhân tên Dai Fu, nàng là thành viên gia tộc Kerner Er của Anh quốc, là bác sĩ tâm lý quyền uy lớn nhất Anh quốc, trước mắt đang đảm nhiệm bác sĩ tâm lý tại đại học Đông Hải.
 
Nói xong những lời này, Hình Binh nhìn quanh bốn phía tiếp tục nói:
 
- Căn cứ theo phán đoán của tôi, thân phận hung thủ có thể tập trung ba phương diện, thứ nhất Hồng Trúc bang. Tối hôm qua, Thanh bang cùng Hồng Trúc bang ở Đông Hải tiến hành sống mái với nhau chết không ít, mà Sở Qua thân là đứa con của tiền nhậm đại ca Hồng Trúc bang, ở Hàng Châu bị bắt, Hồng Trúc bang tự nhiên sẽ không thấy chết mà không cứu, dù sao đương nhiệm long đầu Hồng Trúc bang Hoàng Phủ Hồng Trúc chính là do một tay Sở Vấn Thiên bồi dưỡng.
 
- Tôi đồng ý suy đoán này.
 
- Tôi cũng đồng ý.
 
- Lấy trường hợp hiện trường mà xem, hung thủ rất có thể là sát thủ, khả năng của Hồng Trúc bang lớn nhất.
 
Lời này của Hình Binh vừa ra khỏi miệng, trong phòng hội nghị có hơn phân nửa người lựa chọn đồng ý suy đoán này.
 
Nghe được những lời của họ, Hình Binh hơi nhăn mày.
 
Theo ý nào đó mà nói, nếu không phải hắn nhận được điện thoại của Tiết Cường, biết hung thủ là Trần Phàm, hắn cũng sẽ tin chuyện tối hôm qua là do hắc bang sống mái với nhau gây ra.
 
Nhớ tới lời phân phó của Tiết Cường trong điện thoại, Hình Binh gõ nhẹ bàn:
 
- Chư vị.
 
Hình Binh vừa gõ bàn, đám người nguyên bản đang nghị luận sôi nổi liền ngừng lại, một lần nữa đưa mắt nhìn về phía hắn.
 
- Về phần người thứ hai là Dai Fu. Thân là một trong những thành viên trung tâm của gia tộc Kerner Er, bên cạnh nàng chưa bao giờ thiếu thốn bảo tiêu, lần này bảo tiêu đi theo nàng tới Trung Quốc nhiều tới mười mấy người. Hơn nữa toàn bộ đều đến từ công ty bảo an thần bí của Châu Âu. Những hộ vệ kia toàn bộ đều là tinh anh từng nhận qua huấn luyện nghiêm khắc, đối phó loại thành viên hắc đạo bình thường như đám người Triệu Thiên Bá, căn bản khỏi cần phải nói.
 
Hình Binh nói tiếp:
 
- Bất quá tôi vừa mới nhận được tin tức, hộ vệ của nàng tối hôm qua lúc xảy ra chuyện cũng không có mặt tại Hàng Châu, mà là sau đó mới chạy tới. Đương nhiên, tin tức này thật hay giả phải chờ thương thảo, dù sao những hộ vệ kia giấu được quá sâu, người bình thường khó có thể phát hiện, chờ chuyện xảy ra bọn hắn trước đi cứu người, sau mới đuổi tới khách sạn Radisson.
 
- Hình cục, chẳng lẽ người khả nghi thứ ba chính là thanh niên tên Trần Phàm?
 
Lúc này một gã hình cảnh đội trưởng trầm giọng hỏi.
 
Hình Binh gật đầu:
 
- Đúng vậy, tôi từng cho người đi điều tra hồ sơ của hắn, kết quả không điều tra ra được, điều này đủ chứng minh thân phận của hắn không tầm thường. Nhân vật như vậy, bên người không có khả năng không có bảo tiêu, hắn bị Triệu Thiên Bá bắt đi, hộ vệ của hắn sẽ khó tránh khỏi vì cứu hắn mà giết người.
 
- Đây chính là cách nhìn của tôi về vụ án này, có chỗ nào không đúng mong các vị chỉ ra chỗ sai lầm.
 
Hình Binh dứt lời, dựa vào ghế, hút thuốc suy tư kế tiếp nên nói như thế nào.
 
Sau khi Hình Binh kết thúc phát biểu, kế tiếp mọi người lần lượt phát biểu, nội dung phát biểu đại khái không khác nhau lắm, cơ bản cũng không thoát ly lời của Hình Binh nói trước đó.
 
- Cục trưởng, lấy ý cá nhân tôi, bây giờ chúng ta hẳn nên lập tức phái người đến khách sạn Radisson, đưa đoàn người bọn họ về đây.
 
Mắt thấy mọi người đã phát biểu xong, Hình Binh lập tức mở miệng nói.
 
- Tôi đồng ý đề nghị của Hình cục.
 
- Tôi cũng đồng ý.
 
Trong lúc nhất thời, cơ hồ tất cả mọi người đều đồng ý đề nghị của Hình Binh, dù sao vô luận hung thủ là ai, đều là đoàn người Trần Phàm, chỉ cần bắt đoàn người Trần Phàm trở về, sự tình sẽ có thể điều tra ra chân tướng rõ ràng.
 
- Thân phận của Dai Fu thật quá đặc thù, mang nàng quay về cục cảnh sát, chỉ sợ có chút phiền phức.
 
Người trung niên đầu lĩnh cau mày, hiển nhiên, lấy thân phận của hắn tự nhiên rõ ràng, loại vụ án có liên quan tới người ngoại quốc là khó xử lý nhất, hơn nữa Dai Fu còn có bối cảnh khủng bố, làm không tốt sẽ va phải đá ngầm.
 
- Chỉ là mời nàng thực hiện một chút trình tự mà thôi.
 
Hình Binh tiếp tục nói:
 
- Thật sự không được, chúng ta trước tiên có thể mang người khác về, còn về phần nàng có thể tạm thời giám thị.
 
- Được, cứ làm như thế.
 
Dụi tắt tàn thuốc, người trung niên giải quyết dứt khoát.
 
Người trung niên làm ra quyết định xong, hội nghị chấm dứt, mọi người cùng nhau rời đi.
 
Hình Binh là người thứ hai đi ra phòng họp, sau khi đi ra phòng họp, hắn đi thẳng tới phòng làm việc của mình, lấy ra điện thoại bấm một dãy số, sau khi điện thoại chuyển được, nhỏ giọng nói:
 
- Tiết thiếu, hết thảy thuận lợi.
 
- Tốt.
 
Đầu bên kia điện thoại, vẻ mặt Tiết Cường âm trầm:
 
- Hình Binh, tôi mặc kệ ông dùng thủ đoạn gì, nhất định phải đem mạng tên động loại kia lưu lại Hàng Châu.
 
- Tiết thiếu yên tâm, loại chuyện này tôi làm không phải lần đầu tiên, tôi có kinh nghiệm.
 
Hình Binh cười lạnh nói:
 
- Chỉ cần hắn vào cục cảnh sát, cũng đừng mong tiếp tục đi ra ngoài...
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play