- Trong tay đám gia hỏa này, có lẽ có chút thứ tốt .
Hiện giờ trong giới tu hành, phàm là người có thể tiến vào Kết Đan kỳ, trong tay tất nhiên cũng có chút ít thứ tốt . Bởi vì tiến vào Kết Đan kỳ, không chỉ cần thiên phú, còn cần chút số phận, nếu không, sớm đã bị thiên kiếp thần lôi đánh nát rồi. Hơn nữa, những người Kết Đan kỳ này, có thọ nguyên ngàn năm, sống thời gian dài, dĩ nhiên cũng có thời gian đi thu hết thứ tốt rồi.
- Như vậy, ta sẽ đi xem một chút.
Tùy Qua nói:
- Hi vọng sẽ không khiến ta thất vọng.
Tùy Qua đợi khoảng nửa giờ, các tu sĩ tham gia hội giao dịch mới lục tục kéo đến.
Giao dịch hội được tổ chức ở lầu bảy của Tần vương bảo các, lúc này Trúc Vấn Quân đã bị Tùy Qua thu vào trong không gian của Hồng Mông thạch, Tần Xuyên Phong bắt đầu giới thiệu Tùy Qua cho mọi người.
Ngoại trừ Tùy Qua và Tần Xuyên Phong, người tham gia giao dịch hội tổng cộng có bảy người, trong đó năm người là Kết Đan sơ kỳ, có hai người là Kết Đan trung kỳ. Cho dù là Kết Đan kỳ, bởi vì cảnh giới cao thấp bất đồng, địa vị cũng bất đồng, hai người Kết Đan trung kỳ, giọng nói, vẻ mặt rất ngạo mạn, còn năm người còn lại, trong lời nói cũng có ý định lấy lòng, khiêm nhường.
Tùy Qua cũng không muốn có thâm giao với những người trong giới tu hành, cho nên không cần thiết đi lấy lòng người nào, sau khi gật đầu tượng trưng, Tùy Qua ngậm miệng không nói, chỉ chờ giao dịch bắt đầu.
Nhưng giao dịch không lập tức bắt đầu, tựa hồ còn đang chờ nhân vật trọng yếu nào đó.
Không sai biệt lắm, mười mấy phút sau, mới nhìn thấy một mảnh “hồng vân” từ cửa sổ bay vào, Tùy Qua định thần nhìn lại, chỉ thấy một “hài đồng” mặc đạo bào màu đỏ chót xuất hiện trước mặt mọi người. Hài đồng này thoạt nhìn khoảng mười mấy tuổi, mặc đạo bào màu hồng, lộ ra vẻ rất vui mừng, nhưng ánh mắt của hắn không hồn nhiên như hài đồng, mà còn còn tàn nhẫn hơn Triệu Càn Khôn, hơn nữa còn có mấy phần âm độc. Tùy Qua sở dĩ nhìn cẩn thận như vậy, là bởi vì hài đồng này đang dùng ánh mắt như vậy đánh giá Tùy Qua.
Trên đời không có vô duyên vô cớ yêu, cũng không có vô duyên vô cớ hận.
“Hài đồng” này sở dĩ nhìn chằm chằm vào Tùy Qua, bởi vì khi hắn xuất hiện, Tùy Qua không giống như những người khác, đứng lên cười cung nghênh hắn, cho nên hắn cũng rất khó chịu.
Đáng tiếc, bất luận ánh mắt của “hài đồng” này khó chịu đến cỡ nào, Tùy Qua cũng không có ý định đứng dậy đón chào.
Tần Xuyên Phong là một người làm ăn, càng già càng lão luyện, nếu như hắn không nhìn ra, bây giờ là tình huống gì, thì chỉ là kẻ ngu ngốc, cho nên Tần Xuyên Phong vội vàng cười làm lành nói với Tùy Qua:
- Tùy tiền bối, giới thiệu với ngươi, vị này là cao thủ nổi danh của Tây Môn gia tộc, tên là Tây Môn Vân Hỏa, tiền bối Kết Đan trung kỳ, “Hỏa Vân đồng tử” tiếng tăm lừng lẫy trong giới tu hành chính là hắn.
Tây Môn Vân Hỏa thoạt nhìn chỉ là một đứa bé con, nhưng khí phách và tính tình lại không nhỏ, hừ lạnh một tiếng, nói với Tùy Qua:
- Ngươi là ai?
- Tùy Qua.
Tùy Qua bình thản nói.
- Cái gì, ngươi là Tùy Qua! Ngươi là người áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng gia trì!
Tây Môn Vân Hỏa kinh hô, thanh âm ngây thơ, phối hợp với phong thái nhân tiểu quỷ đại của hắn, lộ ra vẻ có chút tức cười. Chẳng qua, những người khác hiển nhiên rất kiêng kỵ Tây Môn Vân Hỏa, không dám giễu cợt hắn. Ngoài ra, khi nghe thấy áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, bảy người khác cũng không khỏi biến sắc.
Mấy người này, hoặc là chưa từng nghe qua tên Tùy Qua, dù sao những lão ngoan đồng này, rất có thể vẫn đang bế quan tu hành. Nhưng, mấy chữ áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, hiển nhiên đã từng nghe qua, hơn nữa như sấm bên tai, bởi vì vật này chẳng khác nào truyền thuyết trong giới tu hành.
Nhưng ngoài kinh hãi, những người này tựa hồ có chút không chịu tin tưởng. Dù sao, áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng vẫn luôn là tin đồn, trên dưới mấy ngàn năm của giới tu hành, cũng rất ít xuất hiện loại dị tượng trời sinh như vậy.
Tùy Qua vốn có ấn tượng không tốt đối với Tây Môn Vân Hỏa, cảm giác tiểu tử này tựa hồ rất ác độc, hơn phân nửa là một tiểu hại trùng âm độc, nhưng khi Tùy Qua báo ra danh hiệu, Tây Môn Vân Hỏa lại lộ ra vẻ kinh ngạc và chút ít bội phục, cho nên gật đầu nói:
- Đúng vậy. Làm sao, chẳng lẽ có người giả mạo danh hiệu của ta hay sao?
- A, không phải.
Tây Môn Vân Hỏa nói:
- Chẳng qua, nghe người ta nói phụ tử Ngu Kế Đô liên hiệp với Nam Cung Hoàng tính toán ngươi không thành công, hơn nữa ngược lại ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, có chuyện này không?
Tây Môn Vân Hỏa vừa nói lời này, bảy người khác nhất thời kinh hãi.
Bọn họ hoặc là chưa từng nghe qua tên Tùy Qua, nhưng khẳng định từng nghe đến danh hiệu của lão quái vật Nam Cung Hoàng và Ngu Thiên Tàn. Nhưng Tùy Qua, lại có thể bình yên thoát thân dưới tính toán của hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ, tu vi như vậy không phải quá nghịch thiên hay sao?
Đừng thấy những người tu hành Kim Đan kỳ này rất cuồng vọng, nhưng trước mặt lão quái vật Nguyên Anh kỳ, bọn họ vẫn phải cúi đầu khom người nằm sấp . Ở trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ, người tu hành Kết Đan kỳ, không mạnh hơn một con gà bao nhiêu. Nếu là tu vi Kết Đan trung kỳ, còn có thể dựa vào Kim Đan tự bạo để cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ cố kỵ một chút, nếu là Kết Đan sơ kỳ, đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trên căn bản ngay cả tự vệ cũng không làm được.
Chính bởi vì như thế, Tùy Qua có thể tính toán bình yên thoát thân trước mặt hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ, thật sự rất lợi hại.
- Nói mau, có chuyện này hay không!
Tây Môn Vân Hỏa thúc giục.
- Có.
Tùy Qua bình thản nói:
- Bất quá, chuyện không khoa trương giống như ngươi nghĩ. Bởi vì ta căn bản không đích thân giao thủ với Ngu Thiên Tàn và Nam Cung Hoàng, chẳng qua là thuận tay giết mấy uy quỷ mà thôi.
- A.
Tây Môn Vân Hồng thất vọng thở dài một tiếng:
- Chết tiệt, ta biết ngay những thứ này chẳng qua là lời đồn đãi, không đáng tin!
Vẻ mặt những người khác cũng phát sinh biến hóa, lộ ra vẻ thoải mái, bọn họ giống như Tây Môn Vân Hỏa, cho rằng chuyện này nhất định là nói khoác.
- Nếu tất cả mọi người đã biết rõ tình huống, chi bằng bắt đầu giao dịch đi.
Tần Xuyên Phong ở bên cạnh nói, sau đó nhìn Tây Môn Vân Hỏa:
- Tây Môn tiền bối, ở đây ngươi là người cầm đầu, hay là bắt đầu từ ngươi đi. Tây Môn tiền bối, không biết mang vật gì tới ?
Tây Môn Vân Hỏa tựa hồ tạm thời mất đi hứng thú với Tùy Qua, hừ một tiếng, lắc lắc ống tay áo, khoanh chân ngồi lên ghế, rồi mới lên tiếng:
- Một viên yêu đan Bạch Phong hổ!
Vừa nói, trong tay Tây Môn Vân Hỏa, xuất hiện một viên yêu đan trắng noãn, trong đó mơ hồ có thể thấy được quang hoa lưu chuyển.
Tây Môn Vân Hỏa vì biểu hiện giá trị của yêu đan, lại nói một câu:
- Đây cũng là yêu đan Kết Đan trung kỳ! Rất khó kiếm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT