- Muốn nói uy mãnh thì tôi thúc ngựa vẫn còn kém anh. Anh với tu vị Kết Đan hậu kỳ lại áp chế Nam Cung Hoàng không thể hoàn thủ, đoán chừng hắn mất mặt hơn ai khác đấy.
-Ai!
Tang Thiên lại thở dài một tiếng, nói:
- Lão đệ, anh có điểm không biết. Toàn bộ nhờ uy lực của Viêm Hoàng Thánh Ấn cả, nếu không Nam Cung Hoàng một tát cũng đã đập bay tôi rồi. Nguyên Anh kỳ, sở dĩ được gọi là lão quái vật, uy lực không phải lớn bình thường đâu.
- Đúng vậy.
Lôi Hà thần sắc nghiêm túc nói:
- Tùy tiểu tử, tu vị của ngươi không tệ, hơn nữa thủ đoạn cũng nhiều. Nhưng nếu như gặp phải Nguyên Anh kỳ lão quái vật, vẫn nên ngàn vạn cẩn thận. Đừng nhìn trước kia ta đánh sống chết với Ngu Thiên Tàn giống như không đếm xỉa tới, đó là bởi vì hai chúng ta biết rõ không ai có thể làm gì được đối phương, cho nên đều chỉ dùng sáu bảy thành công lực a. Nếu không chúng ta toàn lực ra tay sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ người ở nơi này, người tu hành dưới Kết Đan Kỳ chắc chắn phải chết. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ một khi dốc sức liều mạng, đó mới thật sự là đáng sợ.
- Đa tạ tiền bối dạy bảo.
Tùy Qua rất chân thành.
- Ngươi lợi hại như vậy lại còn trẻ tuổi, còn có thể khiêm tốn thụ giáo, không đơn giản ah.
Lôi Hà khen:
- Khó trách ngươi lại có Mộc Hoàng cương khí gia trì, xem ra ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng.
- Lôi tiền bối quá khen.
Tùy Qua khiêm tốn nói.
- Long Đằng có khách khanh như ngươi hỗ trợ, thật sự là phúc của Long Đằng, đây đại khái là dấu hiệu long mạch khôi phục a.
Lôi Hà bộ dáng thương dân, sau đó nhìn Tang Thiên nói ra:
- Ngươi thúc dục Viêm Hoàng Thánh Ấn, phải chăng có cảm giác lực bất tòng tâm?
Tang Thiên gật gật đầu, nói ra:
- Đây chính điểm đệ tử muốn nói chuyện với Tùy lão đệ. Nếu như không phải hắn cung cấp nhiều đan dược cho Long Đằng chúng ta, đệ tử không có khả năng toàn lực thú dục Viêm Hoàng Thánh Ấn. Kiện pháp bảo này tuy uy lực không nhỏ, nhưng mà thúc dục nó cũng cực kỳ hao phí nguyên khí, dùng tu vị hiện tại của đệ tử, cho dù toàn lực thúc dục cũng không thể phát huy ra một phần mười uy lực a.
- Một phần mười?
Lôi Hà cười nhạt một tiếng, nói:
- Tang Thiên, ngươi ngay cả 1% uy lực của Viêm Hoàng Thánh Ấn còn không thể phát huy ra đấy.
- Cái gì!
Tang Thiên không chịu tin tưởng nhìn qua Lôi Hà, nói:
- Viêm Hoàng Thánh Ấn đã không phải là tiên khí, tại sao đệ tử còn chưa phát huy ra 1% uy lực của nó chứ?
- Ngươi tới nhìn ta là được.
Lôi Hà nói ra, Tang Thiên không chút nghi ngờ với sư phụ của mình, đem Viêm Hoàng Thánh Ấn giao cho Lôi Hà. Lôi Hà đắn đo trong lòng bàn tay, rót nguyên khí bản thân vào trong đó, trong chốc lát Viêm Hoàng Thánh Ấn sáng lên, trong khoảnh khắc nó lớn lên ngàn vạn lần, giống như một ngọn núi vô cùng lớn ép mọi người không thể thở nổi. Mà Viêm Hoàng Thánh Ấn lại có hình ảnh sơn thủy hiện ra, dường như bao trọn tinh túy thần châu vào trong đó, mà bốn phía ấn là hư ảnh chim thú sống động, lờ mờ hiện ra tám con phượng hoàng, cùng hai đầu long hoàng phía trên hô ứng với nhau, phóng xuất khí thế to lớn thần thánh.
Thời gian nháy mắt, Viêm Hoàng Thánh Ấn thu nhỏ lại, sau đó Lôi Hà đưa vào trong tay Tang Thiên.
Nhưng mà Lôi Hà lại nhìn qua Tùy Qua, cười mỉm nói:
- Xem hiểu chưa, đây mới là uy lực của Viêm Hoàng Thánh Ấn! Núi sông thần châu đều nằm trong đó! Nhưng mà ta cũng không cách nào thúc dục một phần mười uy lực của nó.
- Đa tạ Lôi tiền bối nhắc nhở.
Tùy Qua bộ dáng thụ giáo, trong lòng thầm than Lôi Hà lão đạo nhân quả nhiên là ánh mắt lợi hại, hắn nhìn qua lực lượng của Tùy Qua tới từ pháp bảo thế giới nguyên vẹn, nó có tình huống giống như Viêm Hoàng Thánh Ấn, bởi vậy thuận đường nhắc nhở Tùy Qua nên phát huy uy thế của bản thân thế nào: tiến thêm một bước khống chế thế giới trong Hồng Mông thạch.
Kỳ thật Tùy Qua đã bắt đầu sinh ra suy nghĩ, nhưng mà Lôi Hà nhắc nhở lại làm cho hắn có cảm giác gió thổi tan sương mù, mạch suy nghĩ dường như thoáng cái đã hiểu rõ ràng.
- Nếu ngươi đã hiểu, ta không nói nhiều.
Lôi Hà lại nhìn Tang Thiên nói ra:
- Viêm Hoàng Thánh Ấn là pháp bảo cường đại nhất trong Long Đằng, nhưng mà uy lực của nó cùng nhịp thở với long mạch thần châu, long mạch cường thịnh, trên dưới một lòng, uy lực của Viêm Hoàng Thánh Ấn càng cường đại, cho dù tu vị người thúc dục không đủ, nó cũng có thể phóng xuất uy lực vô cùng, đáng tiếc hiện tại... Ai, hiện nay chỉ có thể dùng nguyên khí đan dược thúc dục uy lực của nó a. Tang Thiên, ta đi trấn thủ long mạch, chuyện còn lại ngươi nên xử lý đi.
- Vâng.
Tang Thiên đáp ứng.
Lôi Hà vừa đi, biểu lộ của Tang Thiên sẽ không nghiêm túc như vậy, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Có nghe hay không, hiện tại tôi ngay cả 1% uy lực của Viêm Hoàng Thánh Ấn còn không có phát huy ra, thật đúng là mất mặt ah! So với hộ long nhân trước kia còn kém xa.
Trong lòng Tùy Qua thầm than, có lẽ hắn cũng gặp phải vấn đề như vậy, ngay cả 1% uy lực của Hồng Mông thạch còn không dùng được.
- Lôi tiền bối không phải nói sao, lực lượng của Viêm Hoàng Thánh Ấn cùng nhịp thở với số mệnh thần châu. Hôm nay vừa thái bình mấy chục năm, long mạch khẳng định không đạt tới mức mạnh mẽ, hơn nữa thiên địa linh khí hiện tại thiếu thốn như vậy, anh có thể phát huy lực lượng của Viêm Hoàng Thánh Ấn tới mức có thể chống lại lão quái vật, đã không tệ.
Tùy Qua mở miệng an ủi Tang Thiên.
- Tùy lão đệ, anh cho rằng tôi oán trời trách đất sao?
Tang Thiên cười cười, nói:
- Tôi không phải người lề mề như vậy. Nhưng mà tình huống hôm nay anh cũng thấy rồi, quả nhiên là loạn trong giặc ngoài ah. Mà tu vị hiện tại của tôi vẫn không thể nào chống lại cường giả giới tu hành chân chính, về sau uy nghiêm của Long Đằng làm sao bảo toàn? Còn nữa, nếu là thiên địa đại biến, những người bình thường kia làm sao trông cậy vào Long Đằng che chở? Tuy hiện nay rất nhiều người đã sa đọa, không hề xứng với danh xưng ‘ Long truyền nhân ’, nhưng mà vẫn là nhất mạch truyền thừa, huống chi với tư cách hộ long nhân, phải thủ hộ long mạch, thủ hộ thần châu, đây là chức trách của tôi.
Tang Thiên nói lời này chính khí lẫm liệt.
Trong mắt Tùy Qua xem ra, Tang Thiên với tư cách lão đại Long Đằng đúng là không bôi nhọ danh hào "Long Đằng", đối mặt dâm uy của những cường giả trong giới tu hành, người bình thường muốn có một cuộc sống bình thường là không dễ dàng.
- Tang lão đại, anh chỉ thấy cái kiến. Nhưng mà tôi lại nhìn thấy chuyện vui đấy.
Tùy Qua cười nói.
- Chuyện vui gì?
Tang Thiên hơi kinh ngạc nói.
- Là tiến bộ!
Tùy Qua vừa cười vừa nói:
- Tang lão đại, chẳng lẽ anh không phát hiện, kể cả anh, người của Long Đằng trong khoảng thời gian này tu vị tiến nhanh sao? Thậm chí, có thể dùng đột nhiên tăng mạnh để hình dung. Đạo lý trong đó chẳng lẽ anh không nghĩ tới?
- Nghe anh nói hình như đúng vậy!
Tang Thiên như có điều suy nghĩ.
- Đây là.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT