- Ách... Tuy tôi hiện giờ hiểu anh nói, nhưng mà không thể vì thế mà nói cô ấy là les được.
Tùy Qua cười nói:
- Huống chi tôi tuyệt đối tin tưởng, tình cảm của tôi và Vũ Khê là không gì có thể phá nổi. Nhãn Kính, có lẽ cô ấy nhìn anh không vừa mắt mà thôi.
- Ai, đại khái là như vậy đi.
Nhãn Kính nói:
-Nhưng mà bởi vì công việc nên chúng tôi thường xuyên nói chuyện. Nhưng mà cô ấy và Trầm tiểu thư có quan hệ hơi khẩn trương, có chút...
- Không có sao, tôi sẽ chờ hai cô ấy trao đổi với nhau.
Tùy Qua nói ra:
- Anh vừa nói chuyện công tác, chẳng lẽ gần đây vận hành của công ty có vấn đề gì sao?
- Úc, vấn đề cũng không có, tình thế vẫn tốt.
Nhãn Kính nói:
- Tình thế quá tốt! Chỉ là, quá tốt, ý nghĩa các loại vấn đề phân phối lợi ích sinh ra. Vì vậy cũng từ đó Hoa tiểu thư và Trầm tiểu thư sinh ra mâu thuẫn.
- Tôi biết rồi.
Tùy Qua gật gật đầu, hắn nghĩ đến Hoa Tuyết Nhạn cùng Trầm Quân Lăng có mâu thuẫn thế nào.
Thời điểm này hai chiếc xe sang trọng chạy vào.
Tùy Qua biết là Trầm Quân Lăng cùng Hoa Tuyết Nhạn đến, vì vậy tiến lên, tự mình mở cửa xe cho hai cô.
- Hai vị tiểu thư, hiện tại đang cùng đề xướng giảm thiểu các bon đấy, hai cô đi hợp không thể ngồi một chiếc xe sao, không định làm gương mẫu cho nhân viên công ty à?
Tùy Qua cười nói với hai người.
- Không tiện đường.
Hoa Tuyết Nhạn nhàn nhạt ứng một câu.
- Đúng vậy a, không tiện đường.
Trầm Quân Lăng vũ mị cười cười, nói:
- Đi, đi họp.
- Hai người bảo Nhãn Kính tạm hoãn hội nghị.
Tùy Qua nói:
- Tôi có chuyện nói với hai cô một chút.
- Vì sao?
Hoa Tuyết Nhạn nhíu mày.
- Bởi vì tôi là chủ tịch tập đoàn.
Tùy Qua cười cười.
- Ơ, chủ tịch đại nhân đúng là uy phong đấy.
Trầm Quân Lăng cố ý ỏn ẻn nói ra, Tùy Qua biết rõ cô ấy ngày thường không dùng giọng điệu này nói chuyện, chắc hẳn chỉ kích thích Hoa Tuyết Nhạn mà thôi.
Đương nhiên Hoa Tuyết Nhạn cũng biết Trầm Quân Lăng cố ý, nhưng mà vẫn không nhịn được hừ lạnh một tiếng.
Tùy Qua mời Hoa Tuyết Nhạn cùng Trầm Quân Lăng vào văn phòng của hắn, Tùy Qua rót nước nóng cho hai người.
- Tùy tiên sinh, không cần uống trà, nên nói thẳng đi.
Hoa Tuyết Nhạn nói.
- Không, trà hôm nay phải uống tốt. Uống trà, giải khí nóng, cũng tiêu lòng dạ.
Tùy Qua cười nói, đưa hai chén trà tới trước mặt Hoa Tuyết Nhạn cùng Trầm Quân Lăng.
- Đây là nước sôi, không phải trà.
Hoa Tuyết Nhạn cực kỳ không khách khí.
- Thật sao?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:
- Rất nhanh sẽ biến thành trà.
Tùy Qua đặt hai đầu ngón tay lên chén nước, cũng không thấy có động tác gì, sau đó Hoa Tuyết Nhạn nhìn thấy đầu ngón tay của Tùy Qua có lá trà rơi vào trong chén nước nóng. Sau một lát hương trà tỏa ra bốn phía.
Hoa Tuyết Nhạn kinh ngạc, lại ra vẻ khinh thường.
- Tùy tiên sinh, anh định mở mang kiến thức cho tôi à, cho chúng tôi xem tiểu ma thuật sao?
Lúc này Trầm Quân Lăng cười ha ha, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Nhìn đi, không ai mua mặt mũi của anh đâu. Tùy Qua, anh xum xoe cũng phải tìm đúng nhân tài mới được.
- Uống trà a, đây là lá trà Vân Vụ Tiên Lục tôi vừa hái, còn tốt hơn cực phẩm đại hồng bao nhiều, hơn nữa là phi thường tươi, đây mới là trà ngon.
- Tùy tiên sinh, thỉnh nói chánh sự đi.
Hoa Tuyết Nhạn lại nhắc nhở Tùy Qua.
- Tôi bây giờ đang nói chính sự đấy.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Trà chính là chính sự. Đây là trà mỹ dung, dưỡng nhan, dưỡng sinh, không phải tôi vừa nói sao, trà này còn tốt hơn cực phẩm đại hồng bào. Hoa trưởng phòng với tư cách nhân tài quản lý kinh doanh, chẳng lẽ còn không hiểu giá trị kinh tế của nó sao?
Hoa Tuyết Nhạn bán tín bán nghi, nhưng nàng vẫn uống một ngụm, tuy nàng không am hiểu thưởng thức trà, nhưng mà vị của Vân Vụ Tiên Lục rất tốt, phẩm một ngụm, lập tức mắt sáng, vị ngon đậm bao phủ toàn thân.
Hoa Tuyết Nhạn không khỏi lại phẩm một ngụm, sau đó nói:
- Tùy tiên sinh, vừa rồi tôi hiểu lầm anh. Ân, trà này gọi là Vân Vụ Tiên Lục sao? Đúng là cái tên rất chuẩn xác, đúng là trà tốt-- nhưng đây là công ty dược, chẳng lẽ cũng muốn bán lá trà và đồ uống sao?
Tùy Qua nói thầm, ta không có ý định này. Nhưng mà nghe cô nói như vậy, hình như không phải không thể được. Vì vậy, Tùy Qua nói ra:
- Có thể dùng làm dưỡng sinh, bảo vệ sức khoẻ nha. Văn hóa trà của chúng ta cũng chú trọng dưỡng sinh đấy. Cho nên không có xung đột với tôn chỉ của công ty. Bởi vì cái gọi là ba phần trị liệu bảy phần dưỡng. Dược liệu trọng yếu, dưỡng sinh ngày thường còn quan trọng hơn.
Tùy Qua nói đạo lý lớn, đúng là đã chấn trụ Hoa Tuyết Nhạn. Nhưng mà Tùy Qua lại đang suy nghĩ làm sao đi vào chu đề, điều tiết quan hệ của hai nàng, vì vậy, hắn suy nghĩ và nói:
- Hiện tại tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường chúng ta nên đa nguyên hóa nghiệp vụ. Bao trùm thuốc sản phẩm đông y, quỹ từ thiện, thuốc mỹ dung đông y và phố đông y các loại. Cảm tạ hai vị và các nhân viên công ty đã góp sức, làm cho công ty của chúng ta có thể phát triển thật nhanh. Nhưng mà tôi vẫn cho rằng, một tập đoàn công ty giống như đại gia đình, gia đình cùng hưng suy, chỉ có cao thấp một lòng, đồng tâm đồng đức, mới có thể ôm chặt công ty phát triển lâu dài.
- Tùy Qua, anh đang nói cái gì vậy?
Trầm Quân Lăng nhịn không được hỏi:
- Nhưng mà, nếu anh muốn làm sản phẩm trà xanh mới, giao cho tôi làm là tốt rồi, nó có liên hệ chặt chẽ với thuốc đông y mỹ dung của tôi, có thể đề cử cho các vị khách hàng dùng thử.
- Tôi thấy nên giao cho tôi làm đi.
Hoa Tuyết Nhạn nói:
- Quỹ ngân sách của Tiên Linh Thảo Đường bên này có rất nhiều hộ khách, công ty cam kết giúp bọn họ khỏe mạnh. Nếu có sản phẩm dưỡng sinh thì nên cho bọn họ dùng thử, chỉ sợ lại xuất hiện chuyện ‘ Mỹ Lệ Họa Thủy ’ lúc trước. Huống chi, trà này phải định vị không thấp, đề cử cho những khách quý sử dụng, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.
- Lời không thể nói như vậy, tôi cho rằng nên quảng bá rộng rãi hơn.
"..."
Rất nhanh, hai nữ bắt đầu đối chọi gay gắt.
Tùy Qua vốn ý định điều tiết, không nghĩ tới lại dẫn phát hai nàng tranh cãi.
- Kỳ thật a --
- Im ngay!
Hai nữ người trăm miệng một lời nói.
Sau đó là không hẹn mà trầm mặc.
- Ách... Tôi hiểu rồi.
Tùy Qua suy nghĩ và cười nói:
- Vấn đề ở chỗ tôi, đúng không?
- Anh hiểu?
Trầm Quân Lăng cười nói:
- Vấn đề đương nhiên ở chỗ anh, có người cảm thấy anh kiếm được vài đồng tiền dơ bẩn, anh bắt đầu ba vợ bốn nàng hầu, cho nên rất không hài lòng, rất không thoải mái với anh...
- Đúng vậy, cho dù tôi từ chức cũng không sao. Vì Vũ Khê, có chút chuyện tôi nhất định phải nói rõ. Tùy tiên sinh, tôi thừa nhận lúc trước đánh giá thấp anh, anh xem như nam nhân có bản lĩnh thật sự, có thể trong thời gian ngắn phát triển sản nghiệp lớn như vậy, anh xem như một nhân vật.
- Nhưng mà thế nào?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng:
- Nhưng mà đằng sau mới là mấu chốt.
- Nhưng mà vì cái gì anh không khác gì những xú nam nhân khác?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT